Tôi Trở Thành Hung Thần Trong Trò Chơi Thủ Thành

Chương 28 : Khu vực 1

Người đăng: ksama

Ngày đăng: 21:35 15-11-2025

.
Trong gần nửa giờ, chúng tôi bước theo Vô Danh dọc theo chu vi tường thành. “Điện hạ, ngài đừng dễ dàng tin một kẻ không rõ lai lịch như vậy! Đây có thể là một cái bẫy!” Những âm thanh cằn nhằn tôi của Lucas cứ vang lên điều đặn, cứ năm phút một lần chuẩn xác hơn cả đồng hồ. Anh ta là cái máy đếm nhịp hạn giờ mỗi 5 phút sao? “Ổn thôi, ta nói rồi mà. Cứ đi theo cô ấy trước đã.” Tôi trấn an Lucas rồi dẫn cả nhóm đi tiếp. Sau một quãng tưởng như dài vô tận, Vô Danh đột ngột dừng lại. Các thành viên trong đội, bị bất ngờ, cũng lập tức dừng bước, đồng loạt giơ vũ khí cảnh giác. “Ở đây.” Vô Danh chỉ vào bức tường thành. Khi quan sát kỹ, tôi nhìn thấy một đường ống dẫn nước cũ kỹ hiện ra. Nó đã từ lâu không còn hoạt động và hoàn toàn khô cạn. Vô Danh dẫn chúng tôi đi vào đường thoát nước bỏ hoang đó. “Bên trong này có một lối dẫn vào thành. Cẩn thận, đường trơn lắm.” Chúng tôi phải cúi thấp người để đi qua đường thoát nước chật hẹp, và sau khoảng năm phút, không gian mở rộng trở lại. Khi tôi thẳng lưng và xem xét xung quanh, một thông báo hệ thống xuất hiện, báo cho chúng tôi biết vị trí mới của mình. [Khu vực 1: Cống ngầm Khô cạn.] Chúng tôi đã đến được khu vực đầu tiên của hầm ngục Vương Quốc Hồ. Nơi này là điểm hội tụ của toàn bộ hệ thống dẫn nước ngầm trong thành phố. Không còn chút hơi ẩm, mạng lưới đường cống ngoằn ngoèo như một mê cung mở rộng bên dưới thành phố này. Một phép chiếu sáng thường trực được khắc ấn vào viên đá ma thuật gắn trên trần, khiến không gian rực sáng. Bên dưới viên đá ấy, một đống đá vụn được chất lên—trông rất giống loại đá trong sân sau dinh thự của tôi. Khi tôi bước lại gần và chạm vào, đống đá bắt đầu khuấy động rồi trồi lên, kích hoạt cổng dịch chuyển. [Khu vực 1: Cống ngầm Khô cạn, điểm lưu đã được thiết lập !] Điểm lưu - checkpoint. Đó là một khu vực an toàn không có quái vật, thường được thiết lập tại điểm bắt đầu của mỗi khu vực. Khi cổng dịch chuyển đã được kích hoạt, chúng tôi có thể lựa chọn bắt đầu cuộc hành trình của lần sau ngay tại đây. Cách khám phá tiêu chuẩn của hầm ngục là tìm ra các điểm lưu ẩn trong thành phố, liên kết nó với các cổng dịch chuyển khác, rồi lặp lại chu trình khám phá — quay lại — rồi khám phá tiếp. Khi Lilly xác nhận rằng cổng dịch chuyển đã hoạt động, cô ấy ngước lên nhìn tôi, đôi mắt tràn đầy khiếp sợ. “Chúng ta không thể dùng thứ này để trở lại sao?! Làm ơn đi mà?!” “Không được.” Cô ấy tưởng chúng tôi mang bao nhiêu đồ đạc, tập hợp đủ một đội hình chỉ để tới đây rồi quay về sao? Ít nhất phải hoàn thành một khu vực đã. Khi tôi định trấn an Lilly, người đang càng lúc càng hoảng loạn, Vô Danh, người đứng cách đó một đoạn, cất giọng hờ hững. “Hướng dẫn của ta kết thúc tại đây. Từ giờ, các ngươi sẽ phải tự chọn con đường của mình.” “Cảm ơn cô đã dẫn đường cho chúng tôi.” Sau một thoáng ngập ngừng, Vô Danh thở dài sâu. “Ta cảnh báo trước. Vương Quốc Hồ này ngập tràn những cơn ác mộng. Càng tiến sâu, bóng tối sẽ càng dày đặc, và lũ quái vật sẽ càng hung hãn.” Giọng của cô ấy thường thờ ơ, vậy mà lần này lại mang theo sự lo lắng thật sự. “Nhưng nếu các ngươi đã quyết bước vào vực thẳm, ta có một lời khuyên.” Vô Danh thì thầm, nhấn mạnh từng chữ. “Đừng bao giờ, tuyệt đối không bao giờ, để ngọn lửa bị dập tắt.” “…” “Cầu phúc cho phước lành sẽ soi sáng cho cuộc hành trình của các ngươi.” Trước khi những lời ấy ngừng vang vọng, người phụ nữ không tên đã dần dần chìm vào bóng tối và biến mất hoàn toàn. Lucas, vẫn giữ ánh mắt cảnh giác cho đến khi cô ta khuất dạng, lẩm bẩm. “Câu chuyện của cô ta là gì nhỉ? Làm sao cô ta có thể sống sót trong một thành phố dưới đáy hồ như thế này?” “À thì….” Đúng lúc ấy, Damien, đang nép sát sau lưng tôi, cất giọng run rẩy. “Điện hạ. Bóng tối này kỳ lạ lắm. Đôi mắt của thần không thể xuyên qua được. Cứ như thể… bóng tối này là một sinh vật sống vậy.” “….” “Nhưng làm sao mà người phụ nữ đó có thể bước đi trong bóng tối này mà không cần đuốc?” Tôi không thể trả lời câu hỏi đó. Có vô số bí ẩn trong hầm ngục này—những điều đến cả tôi, kẻ đã chinh phục trò chơi ở độ khó cao nhất, vẫn chưa biết hết. Nhưng có một điều tôi chắc chắn. “Chúng ta sẽ còn gặp lại cô ta. Vào lúc đó, chúng ta có hỏi cô ta trực tiếp.” Trong vùng lãnh thổ dưới nước sâu này, đường đi của chúng tôi và cô ta nhất định sẽ giao nhau lần nữa. Dù là địch hay bạn, dưới bất kỳ hoàn cảnh nào. ***** Tại điểm an toàn đầu tiên, chúng tôi vội vã hoàn tất các chuẩn bị. Chúng tôi uống nước để giải khát, mỗi người lấy một chút đồ ăn dự trữ. “T-t-thần… thật sự có thể về nhà an toàn sao…?” Ngoại trừ Lilly, đang run rẩy vì sợ hãi, mọi người còn lại trông khá điềm tĩnh. Jupiter nhẹ nhàng an ủi Lilly, người đang hoảng sợ. “Đừng lo, tiểu thư. Ta sẽ đảm bảo an toàn cho cô.” “Th-thật sao? Bà, Jupiter, sẽ bảo vệ tôi chứ?” “Dĩ nhiên, cứ tin tưởng vào ta đi.” Ngay khi tôi đang băn khoăn trước sự ấm áp bất thường của Jupiter, “Chỉ cần nhớ bồi thường cho ta một khoản phí bảo vệ là một nghìn Adels thôi.” Quả nhiên, bà ta đang cố gắng lừa tiền của cô ấy… “Tôi sẽ trả! Tôi sẽ trả tiền ngay bây giờ!” Tôi lập tức can thiệp để ngăn cản Lilly, người đang vội vàng lôi ví ra. Khoan đã, khoan đã! “Này, Jupiter! Bà đừng lợi dụng đứa trẻ này để kiếm tiền!” “Tsk, bị bắt rồi.” Jupiter càu nhàu rồi lùi lại. Đồ già mà không đứng đắn này! Thở dài, tôi trấn an Lilly. “Đừng lo, Lilly. Tất cả chúng ta sẽ trở về an toàn.” “Th-thật sự… thật sao, Điện hạ…?” Đây chỉ là khu vực thám hiểm đầu tiên. Thực ra, độ khó ở đây khá thấp. Nếu quá nguy hiểm quá, tôi đã không đưa cô ấy, người vốn đi lại khó khăn, tới đây rồi. Sau khi giúp Lilly bình tĩnh lại, tôi chăm chú kiểm tra cửa sổ hệ thống. [Khu vực 1: Cống ngầm Khô cạn.] — Tiến độ vượt ải: Phòng thường 0/3 | Phòng trùm 0/1 — Rương kho báu đã thu thập: 0/2 Khu vực 1, Cống ngầm Khô cạn. Phù hợp với tên gọi, khu vực thám hiểm đầu tiên khá đơn giản. Một hầm ngục cơ bản gồm ba phòng thường và một phòng trùm. Lối đi thẳng tắp, không cần vòng vèo. Bắt đầu từ điểm an toàn, người chơi sẽ phải di chuyển qua xuyên qua những căn phòng thường để tới lối ra — phòng trùm. Người chơi có thể bỏ qua phòng thường nếu có thể cắt đuôi được lũ quái vật, nhưng phòng trùm thì bắt buộc phải chiến đấu để vượt qua. “Được rồi, tất cả sẵn sàng chưa?” Sau khi kết thúc giờ nghỉ, tôi quan sát các thành viên trong nhóm và gật đầu. “Với trình độ hiện tại, chúng ta sẽ vượt qua nơi này dễ dàng thôi. Đi nào!” Chúng tôi xếp thành đội hình đã định sẵn và bắt đầu hành trình từ căn cứ. Lucas dẫn đầu, tôi theo sát phía sau. Lilly, Jupiter và Damien đảm nhận vị trí hậu vệ. Ngay khi bước ra khỏi căn cứ, một làn sóng bóng tối áp đảo đổ xuống, cuộn xoáy không ngừng bao phủ lấy chúng tôi. Cả nhóm theo bản năng giơ đèn và đuốc lên. Bóng tối lùi lại. “…” “…” Sự im lặng nhấn chìm chúng tôi. “Tiến lên thôi…” Tôi gợi ý. Chúng tôi di chuyển chậm rãi, từng bước một. Con đường của chúng tôi dẫn cả nhóm xuyên qua một hệ thống cống ngầm uốn lượn, dường như vô tận. Dù nơi này đã không còn một giọt nước, nhưng không khí vẫn tỏa ra cảm giác ẩm ướt khó chịu. Lucas càu nhàu, soi tường bằng đuốc. “Một lối đi trong cống… Nó sẽ kéo dài bao xa?” “Sẽ sớm kết thúc thôi.” Quả thật, con đường cuối cùng cũng kết thúc, mở ra một căn phòng rộng lớn — phòng thường đầu tiên trong khu vực thám hiểm này. Hầm ngục trong trò chơi thường được cấu tạo bởi các phòng và hành lang. Hành lang sẽ kết nối các phòng, và phòng sẽ chứa những sự kiện bất ngờ như chiến đấu với kẻ thù, tìm được vật phẩm, hoặc gặp gỡ NPC. Và sự kiện đầu tiên trong phòng này là… Cọt kẹt! Kít! Kít kít! Một trận chiến nổ ra. Ngay khi chúng tôi bước vào phòng, khoảng chục con chuột cống khổng lồ chui ra từ tường, sàn, thậm chí từ trên trần. “Eeeeek?! Chuột?!” Lilly hoảng sợ. Tôi không thể không cảm thán lòng can đảm của cô ấy thật dễ dàng bị thử thách… [Cống ngầm Khô cạn — Phòng 1] — Tiêu diệt tất cả kẻ địch! — Lv.3 Chuột Cống Khổng Lồ: 14 con Chúng là quái vật cấp 3. Cần thận trọng vì số lượng đông đúc, nhưng sức mạnh của từng cá thể thì không có gì đặc biệt. “Lucas. Giữ vững tuyến đầu. Ưu tiên phòng thủ hơn tấn công. Chỉ cần đẩy lùi những con quá gần.” “Như ý ngài, thưa Điện hạ.” “Damien, tấn công từ xa. Hộp sọ của chúng rất cứng, hãy nhắm vào mắt hoặc cổ.” “Tuân lệnh, thưa Điện hạ.” “Jupiter, Lilly. Tiết kiệm ma lực. Chỉ tấn công những con nào vượt qua hàng phòng thủ của Lucas.” Không có lý do để phí phạm năng lượng phép thuật của các pháp sư trong tình huống này. Tôi phân công chiến đấu cho Lucas và Damien, trong khi bảo Jupiter và Lilly duy trì vị trí phòng ngự. Lucas rút thanh kiếm dài bước lên phía trước và Damien chuẩn bị nỏ. Jupiter và Lilly lùi lại một bước. Còn tôi? Vai trò của tôi là gì? À, chỉ đơn giản là thưởng thức màn trình diễn thôi. Tôi ngả lưng, quan sát trận chiến một cách thoải mái. Chít! Chít chít! Đám chuột cống khổng lồ, nhìn chằm chằm chúng tôi với đôi mắt đỏ rực đầy sát khí của chúng, lao đến từ mọi phía. Để đáp trả, Damien bắn ra một loạt mũi tên từ nỏ của mình. Vèo! Vèo! Những mũi tên, dễ dàng lướt nhanh qua không khí, chuẩn xác cắm vào hốc mắt của từng con chuột. Chít?! Bịch! Một con chuột bị hạ ngay lập tức, lăn lốc trên sàn với một âm thanh trầm đục. Nhưng, như tôi đã nhấn mạnh nhiều lần, khả năng ngắm bắn của Damien rất sắc bén, nhưng cậu ta không nhanh. Khi con chuột thứ ba bị mũi tên hạ gục, những con còn lại tìm được đến chỗ của Lucas. “Ugh!” Với một đường cong rộng lớn, Lucas vung kiếm của mình trên không trung. Chớp! Chỉ với một nhát kiếm vòng cung, đầu của con chuột dẫn đầu bị chém đứt tận gốc, ngã sấp xuống sàn. Cấp độ Lucas đã lên một con số không tầm thường là 29. Đúng như mong đợi từ một nhân vật hàng đầu, tiến trình phát triển thuộc tính của anh ta cực kỳ ấn tượng. Xét về khả năng chiến đấu, lũ chuột không hề có cửa so với anh ta. Chớp! Chớp! Mỗi lần ánh kiếm xé tan bóng tối loé lên thì sẽ có một con chuột phun máu rồi ngã xuống. Những con thú khổng lồ không thể phá hàng phòng thủ của Lucas, và hậu quả là chúng lần lượt gục trước lưỡi kiếm và những mũi tên chuẩn xác của Damien. Chỉ trong thời gian ngắn, tất cả chuột đã bị tiêu diệt. Lucas vung máu trên kiếm của mình, còn Damien thở dài, hạ nỏ xuống. Tôi cười khúc khích. “Các ngươi làm tốt lắm~ Như ta đã nói, không quá khó khăn, có phải không?” “Đúng vậy. Trận chiến nhẹ nhàng hơn thần tưởng tượng.” Damien đáp với nụ cười mệt mỏi nhẹ. Kẻ địch trước đây chúng tôi gặp gồm quân đoàn Nhện Đen và quân đoàn Living Armor. Kẻ đầu thì có level quá cao, kẻ sau lại là kẻ địch mạnh nhất có thể gặp trong giai đoạn tân thủ, vậy nên việc đó đã tạo cho họ ảo giác những con quái vật đều rất mạnh. Vì vậy, so với những đối thủ đáng sợ đó, những con chuột này có thể xem là những con thú nhỏ đáng yêu. Lúc đó, Lucas, đang kiểm tra xác chuột, gọi tôi. “Tổng cộng mười ba con, thưa Điện hạ. Chúng ta có nên thu thập ma thạch của chúng không?” “Không. Đẳng cấp của chúng quá thấp và số lượng cũng chẳng nhiều… Khoan đã.” Lời tôi đột ngột dừng. Mười ba? Tôi nhớ chắc chắn rằng cửa sổ thông tin của trò chơi ghi là mười bốn…. Chít-! Ngay lúc đó. Một tiếng thét vang lên từ trên cao. “?!” Giật mình, tôi ngẩng lên, chạm mắt vào đôi mắt đỏ máu của sinh vật đang lao từ trần xuống. Đó là con chuột khổng lồ cuối cùng. Nó đã khéo léo lợi dụng bóng tối trên trần để tiếp cận và giờ nhảy thẳng vào tôi. Có lẽ nó đã nhắm tới tôi vì tôi có cấp độ thấp nhất trong nhóm của mình. “Điện hạ?!” “Chết rồi, quá muộn rồi…!” Damien và Lucas hốt hoảng la lên. Jupiter và Lilly cũng không thể thi triển phép thuật. Con chuột đã ở quá gần, nếu bây giờ họ dùng ma pháp, tôi cũng sẽ bị trúng đòn theo. ‘Phải làm sao đây? Làm thế nào-’ Rồi tôi chợt nhớ tới chiếc găng tay đang mà mình đang mang, vũ khí dựa vào vận may mắn, Lucky Strike. Tình huống nguy cấp không có chỗ dành cho do dự. (Vì sao do dự thì sau này biết.) “Sao cũng được, chết đi!” Đây là lúc liều mạng! Dù chiến lược của bạn có giỏi đến đâu, rồi sẽ cũng có lúc bạn phải giao số phận của mình cho đồng xu may rủi. Tin rằng đây là lúc đó, tôi tung một cú đấm hết sức. Nắm đấm chạm vào hàm con chuột, và… Ding. Ngay lập tức, giao diện máy đánh bạc hiện ra ngoài tầm mắt. Gì vậy?! Ba bảng số từ 0 đến 7 xoay dọc nhanh chóng, rồi dừng lần lượt. Ding. Ding. Ding! Và những con số hiện ra là… (Dịch giả-kun : là cái máy mà mình gạt cần gạt là ba cái vòng bên trong xe xoay, dừng lại ở 3 cái giống nhau là jackpot đấy.)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang