Tôi Trở Thành Hung Thần Trong Trò Chơi Thủ Thành

Chương 22 : Súng phun lửa hiệu Lilly

Người đăng: ksama

Ngày đăng: 21:10 14-11-2025

.
–Aaaaaargh! Lũ Living Armor đã áp sát hào nước. Chúng bị chậm lại khi phải vượt qua hào nước chứa đầy thánh thủy, đồng thời còn phải hứng chịu một trận mưa tên không ngừng nghỉ của chúng tôi. Dẫu vậy, chúng vẫn vô cùng bền bỉ. Phớt lờ những mũi tên cắm đầy giáp, chúng vượt qua hào và đến được dưới chân tường thành. –Thụp! Thụp! Thụp! Những con Living Armor dẫn đầu đã bắt đầu tấn công, đập mạnh vào cổng thành. Nhưng cánh cổng dày và kiên cố vẫn đứng vững. Ngay cả bọn quái vật mang giáp này cũng không thể phá nổi cánh cổng đó nếu thiếu vũ khí công thành chuyên dụng. Thấy không thể khoan thủng cổng, lũ Living Armor liền sử dụng một chiến thuật táo tợn—chúng bắt đầu leo tường thành. –Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Cảnh tượng những khối giáp thép khổng lồ bám tường mà leo lên thật rợn người, như bước ra từ một bộ phim kinh dị. –Ực. Ực. Từ phía trên tường thành, binh lính của tôi đang quan sát chúng với nỗi sợ hiện rõ trong từng hơi nuốt khan. “Giữ vị trí.” Tôi cũng phải nuốt một ngụm nước bọt cứng ngắc khi nhìn xuống cảnh tượng ấy, nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh. “Giữ vững!” Chúng tôi đã chuẩn bị biện pháp để ứng phó với tình huống quân địch muốn leo tường thành—đá vụn và sắt thép dư từ công trình gia cố. Theo mệnh lệnh, các binh lính đã giơ cao những vũ khí nặng nề này, sẵn sàng ném hết toàn bộ xuống đầu những con Living Armor đang leo lên. Những bộ giáp đáng sợ đã gần chạm đến đỉnh tường. Ở khoảng cách này, tôi có thể nhìn thấy ánh sáng ghê rợn lóe lên sau khe mũ giáp của chúng. Tôi hít sâu một hơi rồi ra hiệu. “Bây giờ! Ném đi!” “Ném đi!” “Ném—!” Đồng loạt, binh lính ném toàn bộ số vật liệu xuống. –Vùuuuu…. –Rầm! Loảng xoảng! Những con Living Armor đối đầu với cơn mưa đá thép giáng xuống bất chợt lập tức bị kéo ngược trở lại mặt đất. Một số vỡ vụn ngay khi va chạm, nhưng số còn lại lại đứng dậy một cách lạnh lùng. Tôi khẽ tặc lưỡi. “Độ bền chết tiệt này!” Toàn bộ vật liệu chúng tôi gom được trên tường thành đã dùng sạch. Thế nhưng bọn quái vật lì lợm ấy vẫn bắt đầu leo lên lần nữa bất chấp đợt oanh kích vừa rồi. Không còn lựa chọn nào khác, tôi hô lớn. “Chuẩn bị giáp lá cà!” “Rõ! Chuẩn bị giáp lá cà—!” “Đơn vị cận chiến, tiến lên!” Hơn một trăm binh sĩ thuộc đơn vị cận chiến, vốn đang chờ lệnh, đồng loạt rút vũ khí. Những người vừa vận hành pháo, ballista và phụ trách ném vật liệu lùi lại nghỉ ngơi chốc lát. Sau khi hồi sức, họ sẽ nhập vào đội hình cận chiến. Khi các đơn vị cận chiến vào vị trí, tôi mở giao diện hệ thống. ‘Tái tổ chức tổ đội.’ Đội của Jupiter đã bị xóa sổ, nên tổ đội chính chỉ còn bốn người. Đã đến lúc sắp xếp lại. Ta mở cửa sổ tổ đội và chuyển Jupiter, người đang ở tổ phụ, vào tổ chính. [Main Party (5/5)] — Lv.5 Ash(EX) — Lv.27 Lucas(SSR) — Lv.15 Damien(N) — Lv.17 Lilly(R) — Lv.35 Jupiter(SR) Tổ chính đã đầy, và với một tiếng ding! hiệu ứng cộng hưởng tổ đội được kích hoạt. [Kích hoạt Party Synergy] ] (1 Chỉ huy) Vanguard of the Battlefield: Sĩ khí của tổ đội này sẽ không suy giảm. ] (2 Pháp sư) Double Mage: Sức mạnh tấn công phép thuật của toàn bộ thành viên tăng 20%. Hai hiệu ứng cùng lúc khởi động. ‘Tuyệt!’ Tôi không kiềm được mà thốt lên vì vui sướng. Những hiệu quả của Party Synergy quả thật không thể xem nhẹ. Đặc biệt là Double Mage, một cộng hưởng xuất sắc giúp tăng đến 20% sức mạnh phép thuật! Thật sự quá hoàn hảo cho tình thế hiện tại, khi hy vọng của chúng tôi đặt vào phép thuật hệ lôi của Jupiter một khi bà ấy hồi phục. ‘Nhưng trước mắt…’ Tôi nhìn xuống lũ Living Armor đang bám chặt và leo lên tường thành. Lucas, tay nắm chặt kiếm, và những binh sĩ run rẩy đang siết lấy chùy và mác. ‘Chúng tôi phải trụ vững, dùng thân mình làm tuyến phòng thủ cuối cùng.’ Cho đến bây giờ, binh lính đã phòng thủ rất tốt dù nỗi sợ hằn trên khuôn mặt bởi vì trận chiến chủ yếu chỉ diễn ra từ một khoảng cách xa. Nhưng giờ đây, họ sẽ phải đối diện kẻ địch ở cự ly gần, lấy thân mình chống đỡ đòn tấn công. ‘Liệu họ có thể đứng vững không?’ Tôi thoáng lo cho những binh sĩ đang bồn chồn, nhưng lập tức gạt đi. ‘Không, họ bắt buộc phải đứng vững.’ Ngay cả chiến binh dày dạn nhất cũng từng là lính mới. Trận chiến này sẽ không phải là trận chiến cuối cùng. Quái vật sẽ còn tiếp tục kéo đến trong tương lai. Vì sự sống còn, mỗi binh sĩ đều phải rèn giũa bản thân thành thép cứng. Phải đối mặt, phải vượt qua. “Chúng đến rồi—!” Khi con Living Armor đầu tiên ló đầu lên khỏi đỉnh tường thành, một binh lính vung mạnh cán búa trong tay mình về phía nó. –Thụp! Thụp! Thế nhưng, đòn tấn công bị vô hiệu hoá trong nháy mắt. Living Armor chộp lấy vũ khí của anh ta rồi bẻ gãy nó một cách dễ dàng. “Uwaaa?!” “Cái—gì vậy?!” Hoảng hốt, các binh lính đồng loạt lùi lại. Với việc lớp phòng thủ cuối cùng bị gạt sang một bên dễ dàng, đám Living Armor lần lượt trồi lên trên tường thành. “Grrrraaah!” Bộ giáp đầu tiên đứng vững trên tường thành gầm lên một tiếng rợn buốt sống lưng, khiến cả hàng ngũ binh sĩ chao đảo vì lo sợ. Nhưng mà— “Flash!” Trước khi nó kịp mở rộng thêm lổ hổng, thanh kiếm của Lucas đã bổ đôi chiếc mũ giáp của con quái vật. Một tràng tia lửa đỏ sẫm tung ra khi Living Armor loạng choạng, trong lúc Lucas giáng một cú đá mạnh hất nó khỏi tường. “Ta sẽ xử lý những con quái vật đã leo lên tường!” Lucas quát lớn về phía những binh sĩ còn đang ngẩn ngơ. “Giữ vững trận tuyến và đừng để chúng dễ dàng leo lên!” “V-vâng, thưa ngài…!” Lucas lao dọc theo tường, chém xuyên những con Living Armor đã trèo lên như thể chém vào bơ mềm. “Tssk! Tssk!” Mỗi đường vung kiếm của Lucas lại bùng lên một tia lửa đỏ rực. Lưỡi kiếm như nở đầy những đoá hoa lửa. Bị cuốn hút bởi kỹ năng rực rỡ của hiệp sĩ hạng SSR ấy, tôi giật mình thoát khỏi sự mê mẩn. Tôi cũng có việc phải làm! “Lilly, chuẩn bị tạo tác tiếp theo!” “Rõ!” Lilly lập tức thao tác theo chỉ thị của ta. Tạo tác thứ hai đã chuẩn bị sẵn sàng. Đó là tạo tác tăng tốc sơ cấp. Thứ dụng cụ ma pháp này sẽ cung cấp một buff tốc độ cho tất cả đồng minh trong một phạm vi nhất định. Và đúng như phẩm cấp sơ cấp của mình, hiệu quả cùng thời gian kéo dài của nó đều khá khiêm tốn. Cả tốc độ di chuyển lẫn tốc độ tấn công đều tăng 5%, kéo dài chỉ vỏn vẹn 5 phút. Nhưng 5% cũng là buff và 5 phút đó đã đủ cho mục đích chiến lược của tôi. 5 phút của buff nhanh nhẹn so với một trận chiến kéo dài hàng tiếng đồng hồ có thể nghe không quá nhiều, tuy nhiên nếu tôi đặt nó vào cạnh 5 phút đầu tiên của trận chiến, nó sẽ có ý nghĩa hoàn toàn khác. Đó là thời điểm vàng để gia tăng sĩ khí, và cũng là thời điểm vàng để kích hoạt tạo tác này. Một luồng mana màu xanh nhạt (lục) bao phủ cơ thể của các binh lính. Cảm thấy cơ thể tràn trề sức lực, các binh lính trở lại sát tường thành, vung mạnh chùy và giương lá chắn với khí thế mới. “Đẩy lũ quái vật xuống!” “Hất chúng ra—!” Các binh sĩ đã bắt đầu giao chiến với những con Living Armor đang leo lên tường thành. Họ chiến đấu theo đội hình dày đặc, có sự luân phiên hợp lý với các nhóm 100 người đã được nghỉ ngơi trước đó, và đang vận hành tốt hơn tôi tưởng. Họ không đủ sức tiêu diệt trực tiếp một con Living Armor, nhưng đội hình chiến đấu cho phép họ luôn có ít nhất 1 người vung búa trúng kẻ địch vừa leo lên, đẩy nó rơi lại xuống chân tường và tạo nên một tuyến phòng thủ chắc chắn. Ba đặc tính tôi chuẩn bị cho trận này gồm [Super Buff], [Attack Totem] và [Defense Totem]. Tất cả đều để giúp tăng cường sức mạnh cho bộ binh. Trong khi các binh sĩ kiên cường chống đỡ mà không lùi nửa bước, thanh kiếm của Lucas cũng đang không ngừng vẽ ra những tia lửa trong không khí. “Flash! Flash!” Mỗi nhát kiếm của anh ta đều khiến Living Armor đổ rạp như lúa trước lưỡi liềm. Một ánh sáng độc nhất, dấu hiệu của kỹ năng được kích hoạt, nhảy múa trên lưỡi kiếm Lucas. Đó là kỹ năng khởi điểm của anh ta, [Soul Strike]. [Soul Strike] là một kỹ năng cộng dồn, càng giết nhiều thì càng mạnh. Thú thật, tôi rất muốn giao hết số Living Armor còn lại cho Lucas để anh ta tích kỹ năng, nhưng thời gian không cho phép. ‘Chúng tôi đang dần bị đẩy lùi.’ Lucas đã di chuyển liên tục dọc theo bức tường, nhưng mà sức mạnh của cá nhân của anh ấy vẫn không đủ để bao quát toàn bộ. Mỗi một con Living Armor thành công đặt chân lên tường thành sẽ dẫn theo sự xuất hiện của những con khác và khiến danh sách người bị thương cũng tăng cao. “Khốn kiếp!” “Argh!” “Nếu bị thương thì rút xuống ngay! Thay đổi nhóm dự bị lên!” Để giảm bớt số lượng thương vong, mỗi khi có một binh sĩ bị thương xuất hiện, tôi lập tức đưa người đang nghỉ ngơi ở phía sau trở lại thay thế. Tuy nhiên, tôi biết chiến lược an toàn này sớm muộn gì cũng sẽ kéo đổ thể lực của các binh lính. Tuy số lượng người chết ít, nhưng số người bị thương thì đang tăng vọt. Tôi cắn môi trong bực bội. “Điện hạ, thần nên trở lại tiền tuyến…” Damien, người đang nghỉ ngơi theo lệnh của tôi, lại giương nỏ lên lần nữa, nhưng tôi lập tức khoát tay ngăn lại. Cậu ta cần phải giữ sức cho trận chiến với boss. Cả Jupiter cũng vậy. ‘Giờ phải làm gì đây?’ Không lẽ không có cách nào giảm thương vong cho binh sĩ và quét sạch số Living Armor còn lại…? Ngay lúc đó— “Woosh!” Một cột lửa bùng nổ, thiêu rụi hoàn toàn những Living Armor đang leo lên tường. Giật mình, tôi xoay người lại. Phía sau tôi, Lilly, đang ngồi trên xe lăn, hai tay vươn thẳng ra phía trước, sắc mặt trắng bệch. “Đúng rồi, cô cũng biết dùng phép thuật mà!” Bị tiếng quát của tôi làm ngạc nhiên, Lilly mở to mắt đầy khó tin. “Thần vốn là hoả pháp sư mà!” “Xin lỗi, ta vẫn giữ thói quen xem cô như lá chắn.” “Điện hạ! Như vậy có hơi quá đáng không?!” Đám Living Armor vẫn đang tràn lên. Lilly, trong lúc nguy cấp, liền phóng ra một tràng lửa nữa. Phừng! Những Living Armor lao vào khu vực của Lilly đều bị thiêu rụi tức thì. Chúng có chỉ số vật lý cao, nhưng phép thuật thì lại yếu ớt — pháp sư chính là khắc chế hoàn hảo nhất của chúng. “Heuk, heuk….” Ma lực cạn kiệt khiến Lilly thở hổn hển. Cô ấy rõ ràng không chịu đựng nổi mức tiêu hao ma lực rất cao mà các hoả pháp sư phải gánh chịu. Tôi chạy đến cạnh Lilly, nắm lấy tay đẩy của xe lăn. “Tốt lắm, Lilly! Cô sẽ được thăng chức ngay lập tức!” “Không, xin hãy cho thần nghỉ hưu…” “Ta sẽ thưởng lớn cho cô! Giờ thì phun thêm lửa nào!” “Thần nói, thần muốn nghỉ hưu! Với lại, Ma Lực của thần cũng gần cạn rồi!” “Cố thêm một lần nữa! Nào, cố lên!” “Uwaaaaaaang!” Tôi đẩy xe Lilly qua lại, cổ vũ cô ấy tung thêm lửa. Và kết quả của việc nghiền ép Lilly thật đáng kinh ngạc! 20% từ synergy tổ đội, cộng thêm 5% từ đặc tính [Attack Totem]. Tổng cộng 25%. Ma thuật lửa của Lilly đã tạm thời chặn đứng thế công trên cả một nửa khu vực tường thành. Tôi vội đưa cho Lilly một bình thuốc hồi Ma Lực trong khi cô ấy đang rấm rứt khóc. “Cố lên nào, Súng Phun Lửa của ta! Lại đến một lần nữa!” “Thần xin ngài, làm ơn hãy đối xử với thần như một con người!” (Dịch giả-kun : đệt, không nhịn được cười mà. Cực kỳ hình tượng luôn, cái súng phun lửa phiên bản đẩy tay này, còn tự mang lá chắn năng lượng nữa.) Và cứ thế, vòng lặp tiếp diễn — binh sĩ giữ vững tuyến phòng thủ, Lucas xẻ đôi kẻ địch và Lilly thiêu rụi chúng. [Thông tin kẻ địch — STAGE 1] — Lv.25 Spectral Knight : 1 — Lv.5 Living Armor Assault Soldiers : 3 (Kill Counts: 1449) Chiến thắng đang ở ngay trước mắt. “Chết đi, đồ quái vật!” “Cút khỏi thành phố này!” Các binh sĩ đang bao vây tên Living Armor cuối cùng, dồn dập nện chùy vào người nó. “Tôi thực sự… không chịu nổi nữa…” “Cố thêm chút, đây là tên cuối cùng rồi. Nào, uống vào rồi chiến tiếp!” Lilly gắng gượng thiêu rụi một con nữa, thuốc Ma Lực bị tôi cưỡng ép rót vào đã dính đầy khóe môi cô ấy. “Flash!” Kẻ địch cuối cùng bị Lucas chém đôi gọn ghẽ. “…Kết thúc rồi.” Không còn Living Armor nào cử động nữa, các binh sĩ đồng loạt reo hò. “Chúng ta làm được rồi! Chiến thắng!” “Thắng rồi! Thắng rồi!” Tôi buộc phải cắt ngang màn ăn mừng của họ lại. “Trận chiến vẫn chưa kết thúc!” “Hả?” “Cảnh giác! Kẻ địch cuối cùng đang tới!” Tôi nhìn chằm chằm vào khoảng không. Binh sĩ cũng quay ánh mắt theo. “Grrrrrr….” Một bóng ma khổng lồ xuất hiện lơ lửng. Mảnh giáp của lũ Living Armor đã bị tiêu diệt đang bắt đầu tụ lại trên không trung, như thể được kéo lại với những sợi dây vô hình. “Clank! Clank!” Những mảnh giáp vỡ vụn hợp lại thành một thân hình to lớn, đang co người trong tư thế của một đứa bé đang ở trong bụng mẹ . Từ giáp tay, giáp vai. Rồi giáp ngực. Giáp chân bao lấy đùi và bắp chân, cho đến đôi ủng bọc lấy bàn chân. Cuối cùng là chiếc mũ giáp. “Clank—!” Khi hình thể khổng lồ hoàn tất, nó duỗi người và phát ra tiếng rên u ám. “Grrrrrr….!” Phantom Knight. Đôi mắt của con boss STAGE 1 bùng lên ngọn lửa màu xanh lam. “Thud—!” Khi nó đáp xuống mặt đất từ trên không, mặt đất rung chuyển như động đất khiến tất cả chúng tôi đều lảo đảo, một tác động khủng khiếp mà tôi không thể cảm nhận được phía trước màn hình máy tính. Tôi bám vào bức tường gần đó, nghiến răng nén một tiếng chửi. Làm thế nào mà thứ này lại chỉ là boss của STAGE 1 được chứ!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang