[Dịch] Tiên Mộ

Chương 2 : Cưu Long nhấc quán

Người đăng: Quốc Huy

Ngày đăng: 10:11 23-01-2019

.
Chương 2: Cửu Long nhấc quan tài Châu Mục phủ rất lớn nó giống như một toà đại cự lâm. Bên trong đình viện,  sơn thủy tương phản,  ban công ẩn hiện,  nhìn qua rất lộng lẫy. Thế nhưng ở trong mắt Lục Viên thì đây lại là một cái ngôi mộ! "Cửu long nhấc quan tài, loại phong thủy chi thế này không ngờ lại xuất hiện bên trong Mạc Châu phủ. Nếu như ta đoán không nhầm thì Lang Tà Châu là một châu nghèo nhất a! " Lục Vân thì thào nói ra. Nhìn bố cục phong thủy nơi này,  không phải mới được bày bố gần đây mà nó ít nhất cũng phải có niên đại hơn trăm năm thậm chí là ngàn năm rồi. Cach bố trí cùng tự nhiên đã trở nên vô cùng hoàn mỹ mà ở một chỗ với nhau,  hoá thành một cái phong thủy chi thế. Vị trí thành lập Châu Mục phủ là một loại khí huyệt sở,  liên quan đến toàn bộ khí vận của Huyền Châu. Cửu Long nhấc quán để ở chỗ này,  trực tiếp càg đứt đi khí mạch của Huyền Châu. Nếu cứ để như vậy trong một thời gian dài Huyền Châu chắc chắn sẽ biến thành một vùng sa mạc hoang vu. "Đại nhân,  ngài nói sai rồi. Đây không phải cái gì mà Cửu Long nhấc quán,  mà là Cửu Long Hộ Thiên đại trận. Lúc trận Pháp phát động liền có hình ảnh của cửu long thăng thiên,  nó đã từng oanh sát một tiên nhân đến đây quấy rối. Vãn Phong cải chính. Hiện tại,  Lục Vân và Vãn Phong đang đứng trên một toà phủ có tên Thất Tinh Lãm Nguyệt lâu, có thể quan sát toàn bộ Châu Mục phủ thậm chí là cả Huyền Châu thành. "Bất quá Huyền Châu đúng là một châu nghèo nhất trong các châu của Lang Tà Thiên,  khoáng mạch thưa thớt,  tiên nhân ít ỏi,  Tiết đại Tổng quản đi mua Trận cơ thạch phải tới tận Lam Châu. " "Xem ra phong thủy cùng trận Pháp,  đúng là một người có hai bộ mặt. Tiên nhân bên trong nơi này chỉ hiểu trận Pháp còn phong thủy thì cơ bản là không nắm bắt được! " Lục Vân nghe Vãn Phong nói,  có chút nghĩ không ra. Thế nhưng Lục Vân có thể xác định... Tiên nhân tiên giới hoặc tu tiên giả bày ra những trận pháp này đều không có xem qua phong thủy. Cửu Long Hộ Thiên Đại trận của Mục Phỉ có thể chém giết tiên nhân... Nhưng đồng dạng toà đại trận này cũng phá hỏng toàn bộ vận khí của Huyền Châu,  làm cho vận khí bị xói mòn dần. Lục Vân cũng biết nếu là một người tinh thông về cả pháp trận và phong thủy sẽ không bao giờ bày ra cái trận pháp ngớ ngẩn như thế này. "A!  Đó là cái gì? " Lục Vân vô thức ngẩng đầu,  hắn thấy ngoài thành, ở phương xa có một toà Đại sơn nguy nga. Phương Viên trăm dặm bên ngoài về phía đông của Thành Huyền Châu là một toà đại sơn nguy nga có tên Xích Huyền Sơn. Lục Vân nhìn thấy ngọn núi lớn kia,  đồng thời hai con mắt mở to ra. "Nơi đó... Giống như một ngôi mộ khổng lồ. " Mặc dù Lục Vân không nhìn rõ xu thế cụ thể của toà Xích Huyền sơn kia. Thế nhưng quan sát về ngoại hình,  lại là hình thế của Huyền Vũ... Rõ ràng là một mộ táng chi địa tuyệt hảo. Nếu như Lục Vân không nhìn nhầm mà nói,  thì đó đích thực là một ngôi mộ lớn,  hơn nữa không phải là một ngôi mộ phổ thông. "Tiên nhân cũng sẽ chết! " Lục vân có chút không rõ nói. "Tiên nhân đương nhiên cũng sẽ chết khi hết thọ dương. " Vãn Phong nhìn qua mặt Lục Vân liền cười nhẹ một chút. Theo như truyền thuyết,  đích thực phía dưới Xích Huyền sơn có một toà mộ táng của tiên nhân,  cái này tại Huyền Châu ai ai cũng đều biết sự tình. "Mười vạn năm trước chư tiên đại chiến, thiên băng địa liên,  toàn bộ tiên giới cũng bị đánh nát, biến thành Cửu Thiên Thập Địa Tứ Tiên Hải hiện tại. Nghe nói sau trậ chiến kia,  tiên nhân trên tiên giới đều chết sạch,  văn minh của thượng cổ tiên giới cũng vì đó mà đoạn tuyệt." "Tiên giới hiện tại,  khắp nơi đều là tiên mộ dạng như thế này,  cũng không biết là ai lấy ra. " Vãn Phong đem truyền thuyết nàng được nghe qua kể lại một lượt cho Lục Vân nghe. Lục Vân trước kia không bao giờ có tâm để nghe những truyền thuyết này. "Tiên giới... Khắp nơi đều là phần mộ của tiên nhân?" Con mắt của Lục Vân lập tức sáng lên, giờ khắc này hắn đã tìn thấy mục tiêu sống của chính mình. Lục Vân là một kẻ trộm mộ,  từ nhỏ được lão đầu trong nhà nuôi lớn, về sau lão đầu mất, hắn cũng không có thân nhân,  hắn chỉ còn thừa lại một mục tiêu duy nhất là trộm mộ. Đem những chân tướng bị lịch sử vùi lấp kia khai quật ra,  công chư tại thế. Mộ trên Địa Cầu đã bị hắn đào đi rất nhiều,  nếu đi vào tiên giới,  thì đến nếm thử mùi phần môn tiên nhân rốt cuộc là mùi vị gì. Trog lòng Lục Vân liền sôi lên một trận lửa nóng. Về phần cách bố cục của toà trận Pháp Cửu Long nhấc quán ở đây, Lục Vân mới không thèm để ý. Dù sao qua nửa năm nữa,  hắn cũng không còn là cái vị Huyền Châu Mục kia,  nơi này với hắn chả có quan hệ gì cả. "Mười vạn năm trước, chư tiên đại chiến,  chắc cũng vì lẽ đó mà phong thủy đã bị hủy diệt. " Thần sắc của Lục Vân hơi lay động một chút. "Hiểu rõ lịch sử là phương Pháp tốt nhất, chính là khi tiến vào cổ mộ,  đem văn minh đã bị thất lạc khai quật ra... Để cho chúng lại thấy được ánh mặt trời. " Lúc này đây, Lục Vân không nhịn được mà phải xoa xoa bàn tay. "Bất quá bây giờ không được,  thân thể này của ta hiện tại quá yếu ớt,  đến nơi đó chả khác nào tự đào mộ chôn mình cả. Bây giờ phải tìm cách bồi bổ thân thể mới là biện pháp tốt nhất! " Nghĩ như vậy,  Lục Vân quay đầu lại nói với Vãn Phong,  "Đúng rồi Vãn Phong,  nãy bát canh ngươi cho ta ăn,  có thể nấu thêm một ít không?  Ân,  lại làm cho ta chút thịt để ăn luôn. " "Đạ đại nhân! " Vãn Phong nghe được Lục Vân nói vậy,  nhãn tình lập tức sáng lên,  nàng liền lập tập đi ra khỏi Thất Tinh Lãm Nguyệt lâu, hướng về phía nhà bếp mà đi tới. Châu Mục phủ hiện tại không còn mấy người, chỉ còn lại hai ba con mèo cả nhỏ lẫn lớn, mà những người này, cơ bản cũng không thèm để ý Lục Vân. "Đáng tiếc thân thể này không thể tu luyện... Không thì ta cũng muốn hỏi phương Pháp tu tiên vui đùa một chút. " Lục Vân không khỏi có chút buồn bực. Bất tri bất giác,  màn đêm đã buông xuống. Lục Vân vẫn như cũ,  vẫn ngồi trên Thất Tinh Lãm Nguyệt lâu ngắm cảnh sắc Huyền Châu thành. Sau khi ăn uống no đủ, hắn lại bắt đầu khổ não. "Chủ nhân đời trước của thân thể này,  cơ bản chính là một tên hỗn trướng, tiểu gia ta mặc dù là một tên trộm mộ làm trời đất oán giận... Nhưng ta lấy đi là của cải của người chết, còn với người sống thì không làm gì thất đức cả. " "Thế nhưng, gia hoả này chính là một tiểu ác ôn!" Nghe Vãn Phong nói bóng gió về tiền nhiệm chủ nhân của khối thân thể này,  Lục Vân cảm thấy một khi mình bị mất đi sự bảo hộ của Mục Châu, thì sẽ bị người ta đánh chết ngay tức khắc. Hiện tại Lục Vân là Huyền Châu Mục, là Lang Tà Thiên chư hầu một phương , có Lang Tà Thiên bảo hộ nên không ai dám làm gì hắn. "Nếu không mang theo Vãn Phong trốn đi... Cùng một tiểu tiên nữ như hoa như ngọc ẩn cư nơi sơn dã,  sinh mấy đứa bé, nhàn nhỗi không có gì làm lại đi trộm mộ, cuộc sống như vậy cũng không tệ chút nào a. " "Làm xong mấy việc này,  liền lên đường a. " Lục Vân nhìn chằm chằm về phía ngoài thành,  Xích Huyền Sơn kia đã trở nên đen sì,  tâm lí hắn bắt đầu tính toán tới những điều nhỏ nhặt. "Ừm! ?" Ngay lúc này Lục Vân nhướng mày,  trên mặt lộ nét hoảng. Chín đầu long ảnh đen nhánh theo khuôn viên Mục Phủ chậm rãi nâng lên, giương nanh múa vuốt đánh về phía của Lục Vân. Tại bên trên chín đầu hắc long này hiện ra hình ảnh của quan tài gỗ. Cửu Long nhấc quán. "Cửu Long nhấc quán... Đã hiện hình rồi? " Lục Vân giật nảy mình. Cửu Long nhấc quán thực chất là một loại hình bố cục phong thủy cực kì ác độc. Cửu Long, chính là âm khí chi long,  nhấc lên quan tài gỗ, cũng là âm khí bên trong quan tài. Tụ tập âm khí chi sát,  người vận khí xấu bị tước đoạt đi toàn bộ thọ nguyên. Nếu ở đây lâu,  nhẹ thì cửa nát nhà tan,  nặng thì đoạn tử tuyệt tôn. Trên thực tế Huyền Châu Mục Lục gia đã tuyệt tử,  Huyền Châu Mục Lục Vân kia đã chết rồi! Trên địa cầu Cửu long nhấc quán  chỉ ảnh hưởng tới khí vận trong cõi u minh mà thôi. Thế nhưng ở nơi này, đã hiển hoá ra thực thể, người ở địa phương này chắc chắn là đoạn tử tuyệt tôn. Trọng yếu hơn là,  ở đây có Huyền Châu khí huyệt dùng để tẩm bổ cho Cửu Long nhấc quán,  nó đã vượt qua khỏi tầm hiểu biết của Lục Vân. "Một khi bị cái Cửu Long nhấc quán này đánh vào người ta chắc chắn phải chết... Không ta sẽ không chết mà là biến thành một đầu cương thi! " Lục Vân muốn chạy thế nhưng cơ thể của hắn vô Pháp nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn chín đầu long ảnh cùng quan tài lao tới bên người hắn. Lục Vân hai mắt lật một cái,  hôn mê bất tỉnh. Vù vù ------ Đột nhiên, một hình ảnh cổ thư bằng đồng thiếc loé lên trên đầu Lục Vân đem cửu long thôn phệ sạch sẽ loé lên rồi biến mất.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang