Tiên Ấn

Chương 68 : Ẩn giấu

Người đăng: vipnd2003

Cổ kính và lồng tre là pháp bảo mà vừa rồi Quách Nam đã sử dụng, không cần xem cũng biết tuyệt đối không phải vật phàm , uy lực kinh người . Về phần vòng tay màu đỏ …… Bạch Mộc Trần nhận lấy vòng tay , đưa thần thức vào trong , một không gian rộng lớn liền xuất hiện trong đầu . Đây là một loại bảo vật dùng để chứa đồ , ước chừng lớn hơn túi trữ vật khoảng một ngàn lần , cơ hồ có thể cất chứa được cả một ngọn núi . Bên trong không gian châu ngọc lóa mắt , tiên thạch , đan dược, pháp bảo , còn có một ít đồ vật kỳ lạ cổ quái , có thể nói cái gì cần có đều có , mà tu hành tâm đắc của Cổ Thiên Hành《Thiên Hành Lục 》 rõ ràng được đặt ở nơi dễ chú ý nhất . So sánh với những thứ khác, đây mới là vật mà Bạch Mộc Trần quan tâm nhất. …… Trầm ngâm trong chốc lát , Bạch Mộc Trần đem toàn bộ đồ vật thu hồi , lại hướng mắt nhìn xuống thi thể ở dưới chân. “ Oành !” Một âm thanh vang lên , thi thể đã bị cắt thành hai khúc , một viên hạt châu to bằng ngón tay từ trong thi thể chầm chậm bay lên . Tiểu Thần đám người không cho là Bạch Mộc Trần chỉ muốn tàn hại thi thể, cho nên tập trung chú ý vào hạt châu kia…… “ Cổ đại ca , cái này …… cái này là vật gì ? ” “ Đây là Tiên chủng . ” “ Tiên chủng ? Cổ đại ca ,Tiên chủng là cái gì? ” “ Tiên chủng là căn cơ để tiên sĩ tu hành, chỉ có bước vào cảnh giới thiên tiên mới có thể ngưng tụ ra được , Tán tiên không thể nào tu luyện , nguyên nhân là vì Tán tiên không có căn cơ, vì vậy không thể nào ngưng tụ ra Tiên chủng ……” Bạch Mộc Trần cũng không giải thích quá nhiều , cầm lấy Tiên chủng cẩn thận quan sát một hồi . Viên Tiên chủng này bên ngoài nhìn qua ảm đạm không ánh sáng , nhưng bên trong lại có linh khí lưu chuyển , tựa hồ ẩn chứa yếu ớt sinh cơ . So sánh với viên tàn phá Tiên chủng của Cổ Thiên Hành thì hoàn toàn bất đồng , Quách Nam bị chết một cách đột ngột, Tiên chủng trong cơ thể cũng có chút tổn thương , chẳng qua là tiêu hao quá độ mới nên mới có vẻ ảm đạm không ánh sáng , trên thực tế , viên Tiên chủng này ngoại trừ phẩm chất hơi thấp ra , về bản chất là tương đối đầy đủ. Trong tình huống bình thường, tiên sĩ một khi chiến đấu sinh tử , Tiên chủng trong cơ thể rất khó bảo toàn hoàn hảo , thậm chí có người còn không để ý tất cả, đem Tiên chủng tự bạo. Một vị Thiên tiên tự bạo , đây chính là một chuyện vô cùng kinh khủng và nguy hiểm . Chỉ có thể nói , Bạch Mộc Trần bọn họ quả thật may mắn , ngay từ đầu Quách Nam đã không có ý định liều chết , nếu không hậu quả khó có thể lường trước được. “ Tiên chủng …… Tiên chủng ……” Mọi người nhìn hạt châu trong tay Bạch Mộc Trần, trong lòng nảy sinh một loại tâm tình phức tạp, thì ra là đây chính là Tán tiên bi ai , là nguyền rủa căn nguyên . Tiểu Thần không có hỏi nhiều , nói tránh đi :“ Cổ đại ca , tên Quáng trường Giám sát nên xử lý như thế nào bây giờ? ” “ Ách ! ? ” Mọi người đang đắm chìm trong cảm giác sung sướng vì giết chết được Thiên tiên , hồn nhiên quên mất đi mối họa vẫn chưa được diệt trừ . …… Ở bên kia , Hoa Dương thấy mọi người nhìn về phía mình , nhất thời có cảm giác rợn cả tóc gáy , nhất là nghe được lời nói của Tiểu Thần, càng bị dọa cho hồn lìa khỏi xác. Quáng trường Giám sát? Không phải là nói đến hắn hay sao ! “ Đạo …… đạo hữu ……” Hoa Dương lúc này không còn chút sức lực phản kháng nào , chỉ có thể làm ra vẻ cảm kích :“ Cám ơn ! Cám ơn đạo hữu đã cứu tại hạ , tại hạ là người của Hoa gia ở Thiên Khôi Thành, hôm nay ngươi và đám quáng nô …… không , là các đạo hữu có ơn cứu mạng , tại hạ cả đời này khó quên , các vị theo ta trở về quáng trường đi , tại hạ sẽ có trọng tạ , Hoa gia cũng sẽ có trọng tạ . ” Mặc dù Hoa Dương trương cuồng tự đại , nhưng cũng không phải là hắn không có đầu óc , có thể leo lên tới vị trí Quáng trường Giám sát , tuy có sự giúp đỡ không ít của gia tộc , nhưng phải dựa vào thực lực của hắn mới có thể an ổn ngồi ở vị trí đó . Tại thời điểm Bạch Mộc Trần ra tay đánh lén, giết chết Quách Nam, Hoa Dương cũng đã hiểu ra rằng đám người của mình đã rơi vào kế của người khác, nhưng hắn nghĩ nát óc vẫn không hiểu được, người nào có thể làm cho đám mỏ nô vốn bình thường nhút nhát , dám can đảm hãm hại tiên sĩ . Chỉ bất quá , Hoa Dương tự nhiên sẽ không ngu đến mức ở trước mặt đám người này nói thẳng ra vấn đế , hắn làm ra vẻ cảm kích , trước mắt vượt qua được việc này, mới có cơ hội để làm việc hắn muốn. Mọi người không một ai lên tiếng, chỉ là nhìn chằm chằm vào Hoa Dương . Ân oán giữa Tiên nô và Tiên sĩ quá nặng , mặc dù đem hết nươc Cửu Thiên Tiên Hà cũng rửa không hết , huống chi Hoa Dương cũng không phải người tốt , có ai sẽ đồng tình ủng hộ hắn ? “ Hắc hắc , Giám sát đại nhân , ngươi cho rằng chúng ta sẽ tin tưởng ngươi sao ? ” Không đợi Bạch Mộc Trần lên tiếng , Tiểu Thần mở miệng liền cắt đứt đường lui của đối phương . Hoa Dương sắc mặt vốn đã tái nhợt , nghe được lời này cảnh tượng càng thêm bi thảm . Hắn giả bộ một dạng ngu ngốc , âm thanh cầu khẩn nói :“ Các vị tha cho ta đi !Chỉ cần các ngươi thả ta , ta nhất định sẽ báo đáp , còn đem nguyên thần của các ngươi từ Tụ tiên lệnh giải phóng . ” “ Không cần ……” Tiểu Thần dử tợn cười một tiếng nói :“ Chúng ta nếu dám làm như vậy , tự nhiên sẽ dám gánh chịu hậu quả . Hắc hắc , đám người tiên sĩ các ngươi vẫn tự cho mình là cao cao tại thượng , coi chúng ta như nô, như súc vật, hôm nay cũng là lúc ngươi phải trả giá. ” Hoa Dương vẻ mặt hoảng sợ , khủng hoảng vô cùng nói :“ Ngươi …… Các ngươi muốn tạo phản phải không ? Ta …… Ta là tu sĩ …… Các ngươi nếu là dám đụng đến ta , các ngươi toàn bộ …… toàn bộ , chắc chắn sẽ phải chết , phải chết !” Nghe lời uy hiếp , mọi người không nhúc nhích . Tiểu Thần càng cười lạnh nói :“ Vậy thì làm sao , dù sao chúng ta cũng đã giết quá nhiều tiên sĩ như vậy, bây giờ đến cả Thiên tiên cũng giết , ngươi nghĩ rằng chúng ta biết sợ sao ? Kế tiếp sẽ đến lượt ngươi ……” “ Cái …… cái gì ! ? ” Hoa Dương cả người run run , miệng ấp úng không ngừng :“ Chuyện …… chuyện này , cũng …… cũng là do các ngươi làm ? ” “ Không sai !” “ Ngươi …… Các ngươi ……” Hoa Dương thân thể co rút , liều mạng hô lên :“ Đừng …… đừng giết ta , ta …… ta nguyện ý làm con tin , để ta sống làm con tin …… ta biết rất nhiều thứ , ta đối với các ngươi còn hữu dụng , cầu xin các ngươi đừng giết ta , các ngươi bắt ta làm gì cũng được , chỉ cần đừng giết ta ! Đừng giết ta a !” Đây chính là tiên sĩ , cao cao tại thượng tiên sĩ , đối mặt với tử vong , bọn họ đồng dạng biết sợ , đồng dạng sẽ sợ hãi . Đám quáng nô vây quanh Hoa Dương , trong mắt đều hiện lên một vẻ khinh bỉ . Tiểu Thần vẫn không nhúc nhích tay , đưa mắt nhìn sang Bạch Mộc Trần , hắn hơi trầm mặc . Hoa Dương có thân phận đặc thù , nếu như có thể khống chế được , tự nhiên đối với hành động của bọn họ trợ giúp rất lớn . Nhưng Bạch Mộc Trần hết sức hiểu rõ , Hoa Dương tuyệt đối là một kẻ tiểu nhân phản phúc vô thường , căn bản không cách nào khống chế , người như vậy giống như chó dữ, chỉ cần cho đối phương một chút cơ hội , đối phương sẽ quay đầu lại hung hăng cắn ngươi một cái . Người này,tuyệt đối không thể lưu lại ! Bạch Mộc Trần trong lòng đã quyết định liền không do dự nữa , hắn cúi người xuống , ở bên tai Hoa Dương nhẹ nhàng nói một câu , hắn nghe được kinh ngạc vô cùng , sau đó thân thể co rút như gặp phải quỷ . “ Ngươi ngươi …… là ngươi …… lại là ngươi ……” Hoa Dương run rẩy chỉ vào Bạch Mộc Trần , mà Bạch Mộc Trần cũng không cho thêm hắn nói chuyện cơ hội , trực tiếp đưa tay đặt ở trên linh đài ở đỉnh đầu của hắn. “ Sưu hồn ……” Nhàn nhạt hai chữ , giống như ma quỷ đến đòi mạng , muốn đem Hoa Dương kéo xuống địa ngục vực sâu . “ A!” Tiếng kêu thảm thiết, thê lương vang dội khắp thiên địa , ai cũng có thể cảm nhận được nỗi thống khổ chân chính của sưu hồn. Vậy mà , chung quanh quáng nô không có một chút nào lòng thương hại , chỉ có thật sâu khoái ý và hưng phấn . …… Sau một lúc , tiếng kêu thảm thiết yếu dần, Hoa Dương trong mắt đã không còn nửa điểm sinh cơ . “ Cổ đại ca , bây giờ nên làm gì ? ” Tiểu Thần nhìn giống Hoa Dương giống như người chết, tâm thần có chút hả giận kèm theo một chút lo lắng . Bạch Mộc Trần sắc mặt trầm tĩnh nói :“ Thiên tiên cùng Giám sát đều không phải là người bình thường , bọn họ chết đi , nhất định sẽ kinh động thế lực ở sau lưng, đến lúc đó chắc chắn sẽ phái người tới điều tra nguyên nhân …… Hôm nay chúng ta là gặp may mắn , người tới lần sau , khẳng định chúng ta không thể đối phó được , nghiêm túc mà nói , thời gian của chúng ta không nhiều lắm . ” Dừng một chút , Bạch Mộc Trần lại nói :“ Mặt khác , ta ở Nô thị nghe được tin tức , Tam đại tiên tông nhờ mấy thế lực đứng sau Nô thị giúp sức , gần đây chúng ta không nên hành động lộ liễu, để cho mọi người trước yên lặng một chút đi , ta tự có tính toán ……” Đối với phán đoán của Bạch Mộc Trần, không có ai hoài nghi , bọn họ đã tin chắc , đối phương nhất định có thể mang theo bọn họ đi ra khốn cảnh , lấy lại được tự do . “ Đại ca yên tâm , chúng ta nhất định nghe ngươi phân phó . ” Tiểu Thần gật đầu bày tỏ hiểu , có lúc , càng đi về phía trước , tầm mắt dần dần sẽ thu nhỏ lại , lui một bước , trời cao biển rộng , thấy ngược lại sẽ nhiều hơn . Ẩn giấu, chỉ là vì chuẩn bị cho hành động kinh lôi tiếp theo. Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang