Tiên Ấn

Chương 67 : Vận khí cùng tâm kế

Người đăng: vipnd2003

Trong thiên địa có một loài quạ dị chủng, tên gọi Phệ Minh (chắc ý nghĩa là thôn phệ hắc ám). Phệ Minh tích tụ tử khí mà sinh ra , một ngàn năm biến đổi một lần , đạt tới một vạn năm thì hóa kiếp , biến hóa thành tiên cầm . Ngay sau khi Phệ Minh hóa tiên liền đem toàn thân oán khí ngưng thành một bộ giáp bằng lông vũ , luyện thành vong linh chi y . Hoa Dương cũng không hề biết , chiếc lông vũ mà mình mang theo bên người , chính là dùng lông vũ của Phệ Minh luyện hóa mà thành , vật này khi Hoa Tử Lệ còn niên thiếu được trưởng bối ban tặng , dùng để bảo vệ tánh mạng , mà nay Hoa Tử Lệ đã tu thành Đại la kim tiên , tự nhiên coi vật này không đáng là gì , liền tiện tay thưởng cho Hoa Dương , không ngờ là tại thời điểm mấu chốt cứu sống hắn một mạng. “ Ha ha ha !” Hoa Dương tay cầm lông vũ màu đen , cuồng tiếu cười to :“ Ta có kim tiên che chở , ta sẽ không chết , ai cũng không giết được ta , không giết được ta , cáp cáp cáp cáp !” Hủy diệt ! Tử vong ! Bạo liệt ! Quách Nam kinh ngạc nhìn lông vũ màu đen, trong lòng một cảm giác sợ hãi dâng lên . “ A !” Một âm thanh thê lương, thảm thiết đến cực điểm vang dội trong thiên địa ! Cùng lúc đó , Nguyệt Diễm Diễm và Phong Hành Chí đột nhiên bộc phát toàn lực, không để ý tất cả phóng về hướng Quách Nam …… Con người trong lúc tuyệt vọng, tất nhiên sẽ nảy ra những ý định điên cuồng . Nguyệt Diễm Diễm và Phong Hành Chí không giống như Hoa Dương có được bảo vật hộ thân , bọn họ tự biết chắc chắn sẽ phải chết , làm sao có thể để yên cho Quách Nam, chỉ mong cùng đối phương đồng quy vu tận để trả mối thù . Thấy cảnh tượng như vậy , Quách Nam cảm thấy không ổn , vội vàng gọi ra「 Cửu Long Hỏa Thần Tráo 」 bảo vệ bản thân , sau đó cực nhanh vận chuyển tiên nguyên , liều mạng thúc dục bảo kính của mình . “Cổ kính thiên chiếu , vạn linh trọng quang …… hủy diệt tất cả cho ta !” Dưới sự thúc giục của Quách Nam, cổ kính lập tức tăng cường mấy lần , phát ra ánh sang vạn trượng , giống như muốn đem toàn bộ đám người Hoa Dương tiêu diệt . “ A !” “ Không !” Nguyệt Diễm Diễm và Phong Hành Chí dưới ánh sáng của cổ kính thống khổ giãy giụa , mà Hoa Dương đang mừng như điên bị dọa cho hồn phách như bắn ra ngoài! “ Hắc …… hắc vũ , cho ta phá ! Cho ta nổ chết hắn !” Theo tiếng kêu của Hoa Dương, lông vũ trước ngực Hoa Dương hóa thành một luồng ánh sáng màu đen , cuồng bạo xông về hướng Quách Nam . Trong hoàn cảnh này , không phải là ngươi chết , chính là ta vong , làm sao còn dám giấu diếm thủ đoạn gì, đem toàn lực xuất chiến . “ Oanh !” “ Oanh oanh oanh ――” Hai cổ cự lực va chạm vào nhau , lực lượng kinh khủng lan tràn xuống phía dưới , ngay cả những mỏ nô đang trốn ở gần đó cũng chịu ảnh hưởng, làm cho không ít người trọng thương ngã xuống đất . Trong hoàn cảnh đó , Phong Hành Chí và Nguyệt Diễm Diễm đã hóa thành tro bụi ,ngay cả chút tàn hồn cũng không lưu lại . Hoa Dương chật vật té rớt trên mặt đất , từ trên xuống dưới rách nát không chịu nổi , nếu không phải trưởng bối trong gia tộc ban tặng kỳ bảo hộ thân , chỉ sợ hắn đã hồn phi phách tán . Ngược lại , Quách Nam mặc dù bị lông vũ bạo phát nổ cho choáng váng, nhưng dưới sự bảo vệ của「 Cửu Long Hỏa Thần Tráo 」, thân thể cũng không có gì lo ngại. “ Tiên …… tiên khí ……” Hoa Dương nhìn chằm chằm vào vòng sáng bao bọc Quách Nam, vừa phun ra một ngụm máu , trong mắt tràn đầy uất hận, oán độc cùng với không cam lòng . Tiên bảo , còn gọi là tiên khí , đối với bình thường đích tu sĩ mà nói , là bảo bối chỉ có thể gặp mà không thể cầu, dù chỉ là một hạ phẩm tiên khí , thì ở Nhất trung thiên cũng vô cùng quý trọng . Vào giờ phút này , Hoa Dương cuối cùng cũng hiểu rõ , chính mình đã đắc tội với người mà mình không thể đắc tội. “ Tiểu …… tiểu tử , ngươi muốt chết a …… ta , ta muốn đem ngươi luyện hồn , để cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!” Quách Nam miệng thở hổn hển , trong mắt hiện lên một mảnh sát cơ , gương mặt mệt mỏi . Hắn dù sao cũng chỉ là là tam phẩm thiên tiên , căn cơ tương đối nông cạn , còn không cách nào tùy ý sử dụng tiên bảo , vừa rồi mạnh mẽ vận chuyển 「 Cửu Long Hỏa Thần Tráo 」 , bây giờ đã vô cùng suy yếu . Dĩ nhiên , mặc dù suy yếu , muốn bắt được Hoa Dương lúc này , cũng chỉ là việc đơn giản. “Đừng …… đừng giết ta , đừng giết ta ……” Hoa Dương kêu lên một cách khó khăn , trong mắt tràn đầy sự sợ hãi . Hắn không muốn chết , thật sự không muốn chết , hắn còn trẻ , còn có tương lai ở phía trước …… “ Bây giờ mới biết hối hận ? Đã muộn rồi ……” Đang trong lúc Quách Nam chuẩn bị động thủ, một thân ảnh từ xa tiến tới , chợt lóe lên lặng lẽ xuất hiện ở sau lưng Quách Nam. Ẩn Độn thuật , vô thanh vô tức . Ba trăm đạo Phong Mang phù hòa làm một thể , chợt bộc phát ra hàn mang chói mắt! “ Người nào ! ? ” Quách Nam đầu óc trở nên tê dại , rõ ràng cảm nhận được sau lưng truyền đến sự khác thường. Chỉ tiếc , Quách Nam còn chưa kịp quay đầu lại , một đạo hàn mang to lớn xuyên thấu qua mi tâm của hắn, trực tiếp đem đầu hắn nổ thành nát bấy. “ Oành !” Một tiếng động vang lên , thân thể không đầu của Quách Nam rơi xuống đất , thân thể hơi co quắp mấy cái , rồi sau đó không nhúc nhích . Biến hóa xuất hiện quá đột ngột , làm chấn động tinh thần của Hoa Dương . Không có bất cứ cảnh tượng chém giết đẫm máu nào , nhưng cảnh trước mắt lại làm cho người chứng kiến cảm thấy vô cùng khủng bố. Chết ! Đường đường là một thiên tiên cao thủ chết một cách không minh bạch như vậy , thậm chí đến chết cũng không biết , đến cuối cùng là người nào đã ra tay. Một đời tiên sĩ oai hùng , hôm nay hóa thành tro bụi , vẻ mặt cuồng ngạo ban nãy hiện lên trong đầu mọi người , phảng phất vẫn còn dáng vẻ cười nhạo. …… Mây trôi một cách chậm rãi , thiên địa chỉ còn lại một mảnh im lặng . Xung quanh mỏ nô đã dần dần tụ tập lại đây , trên mặt có vui mừng ,có mờ mịt ,có vẻ không tin , lại pha lẫn với chút sợ hãi . Tiểu Thần dưới sự nâng đỡ của Trần Tịch và Nguyên Minh Tử, bước nhanh về phía bên người Bạch Mộc Trần. “ Cổ đại ca ……” Lời nói vừa ra , Tiểu Thần thanh âm khàn khàn , mang theo vẻ run rẩy , nhưng âm thanh ra đến khóe miệng , cái gì cũng nói không được . Trần Tịch và Nguyên Minh Tử đem thân thể Quách Nam tra xét một lần , khi xác nhận đối phương đã chết, rốt cục mới thở ra một hơi, cười thật to . Thành công ! Bọn họ thật sự thành công ! Bọn họ cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới , cũng không dám suy nghĩ , lấy thân phận mỏ nô , bày mưu tính kế thiên tiên , bọn họ cuối cùng đã làm được, hơn nữa còn làm rất tốt . Bọn họ vô cùng kích động , cảm giác vô cùng kiêu ngạo . Bây giờ cho dù có người nói với bọn hắn, Tán tiên là vô địch , bọn họ sẽ không có nửa điểm hoài nghi . Cả thiên tiên cũng có thể giết chết , còn sợ cái gì cơ chứ ? Trong giờ phút này bọn họ hận không thể tiến vào Tiên nô quáng trường , đem đệ tử của Tam đại tiên tông giết chết , chiếm lĩnh quáng trường, giải phóng tất cả mỏ nô . Tự do , chưa bao giờ gần tới thế, cảm giác như vươn tay là có thể chạm tới. …… Nhìn dưới chân thi thể , Bạch Mộc Trần yên lặng tính toán . Hắn cũng không kích động giống như những người khác, thậm chí nội tâm hắn không có cảm giác hưng phấn chút nào. Chỉ có chính hắn mới rõ ràng , lần này có thể thành công ,là dựa vào may mắn. May mắn ? Năng lực ? Tâm kế ? Rốt cuộc cái nào quan trọng hơn ? Bạch Mộc Trần vốn không tin vào may mắn, đó là một thứ nằm ngoài vận mệnh , vô cùng hư vô mờ ảo. Hắn không có thói quen , để cho những thứ hư vô mờ ảo làm chủ vận mệnh của mình, lại càng không muốn nó ảnh hưởng tới những cục diện sinh tử như thế này. Tự xem lại sự việc , từ đó cảnh tỉnh chính mình . Mỗi một lần chiến đấu với địch nhân , Bạch Mộc Trần đều sẽ âm thầm cảnh cáo chính mình , sinh tử chẳng qua hơn kém một đường, còn cần phải cẩn thận hơn nữa . …… Qua một thời gian , tâm tình của mọi người dần dần bình phục , ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Bạch Mộc Trần, từ trong ánh mắt có thể thấy được sự sùng kính và tín nhiệm . Bọn họ đều hiểu được, bây giờ còn không phải là thời điểm hưng phấn . Bởi vì bọn họ nguyên thần ấn ký còn bị Tam đại tiên tông nắm giữ , trừ phi cướp được Tụ tiên lệnh , nếu không cho dù tụ tập nhiều mỏ nô hơn nữa, cũng là một đám yếu ớt , không biết tự lượng sức mình . “ Cổ đại ca , đây là đồ vật của họ Quách , ngươi xem một chút ……” Tiểu Thần từ trên thi thể của Quách Nam lấy tới mấy thứ đồ , lần lượt là một cái vòng tay màu đỏ 、 một chiếc cổ kính cùng một cái lồng lớn cỡ nắm tay . Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang