Tiên Ấn
Chương 66 : Liều mạng
Người đăng: vipnd2003
.
Mấy ngày gần đây , Hoa Dương cùng Nguyệt Diễm Diễm và Phong Hành Chí quả thật có chút bức bối trong lòng.
Thiên Uyên Sơn Mạch liên tiếp xảy ra hai ba lần sự cố , thân là giám sát của Tiên nô quáng trường , bọn họ không khỏi có chút trách nhiệm , thêm vào đó ba vị chấp sự đã phát hạ nghiêm lệnh, nếu trong vòng nửa tháng không tìm ra được đầu mối gì thì chức vụ giám sát này cũng không cần thiết phải làm nữa . Tiếc nuối nhất chính là, đã mười ngày trôi qua, Hoa Dương đám người cơ hồ đã lật tung toàn bộ phụ cận Tiên nô quáng trường và Nô thị , nhưng hết lần này tới lần khác không có nửa điểm tin tức .
Sắp hết thời gian nửa tháng , đúng tại thời điểm ba vị giám sát lo lắng , rốt cục nhận được tin tức liên quan.
Người tới báo tin là một đám mỏ nô quần áo rách nát, dáng vẻ chật vật , đều là người của Ngự Khí Tông, Hoa Dương nhận ra được hai người trong đó, một là tính tình ít nói Trần Tịch , một là vô cùng nhút nhát Nguyên Minh Tử .
Dựa theo những gì đám người Nguyên Minh Tử bẩm cáo , bọn họ một đoàn mỏ nô đang lúc rời đi Thiên Uyên sơn mạch , chuẩn bị trở về quáng trường giao nộp tiên thạch , một cao thủ đột nhiên xuất hiện đánh lén bọn họ , chẳng những cướp đoạt tiên thạch của bọn họ, còn đánh cho không ít mỏ nô hồn phi phách tán . Mà Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử đám người là vì trốn ở dưới Thiên Uyên Sơn Mạch không ra , mới may mắn tránh thoát được một hồi tai nạn.
Nghe được lời ấy , Hoa Dương đám người tự nhiên vừa giận vừa sợ lại vừa mừng rỡ , không cần Nguyên Minh Tử cố ý dẫn dắt , bọn họ tự nhiên đoán được sự kiện xảy ra gần đây cùng với cao thủ chặn cướp tiên thạch có sự liên quan.
Ba vị chấp sự cho rằng đám mỏ nô sẽ không dám lừa dối mình , ngược lại chỉ sợ mục tiêu chạy mất , cho nên bọn họ không có thời gian suy nghĩ cẩn thận, liền theo lời đám người này chạy tới nơi sự việc xảy ra .
……
Quả nhiên , ba vị giám sát mang theo một đoàn đệ tử hăng hái bừng bừng mà đến , từ xa đã thấy không ít mỏ nô người thì chết, người thì trọng thương , không nhịn được thốt lên giận dử , bọn họ cũng không phải vì mỏ nô người chết người bị thương mà phẫn nộ , mà là bởi vì có người khiêu khích sự uy nghiêm của Tam đại tiên tông.
Chỉ bất quá , khi ba vị giám sát thấy rõ ràng thực lực của địch nhân, cả người nhất thời trợn tròn mắt .
Người nọ đứng ở trên không , ở giữa mi tâm có từng đoàn thanh quang lóe lên , rõ ràng là tiên sĩ cao thủ có tu vi thiên tiên.
Đường đường là một thiên tiên sao lại có thể cướp đoạt tiên thạch của mỏ nô, hơn nữa lại lưu lại người sống ?
Ba vị giám sát không thể suy nghĩ rõ ràng vấn đề này , bọn họ kinh hãi không thôi ,trong lòng phát ra từng trận lạnh lẽo, mồ hôi lạnh trên trán toát ra ,hận sao mình không có mấy đôi cánh , lập tức bay khỏi nơi đây .
Thiên tiên a ! Đây là chân chính thiên tiên a !
Cho dù là Tiên nô quáng trường người mạnh nhất Trác Vô Cấu cũng chỉ mới là chân tiên, nửa bước bước vào thiên tiên chi cảnh, ở trước mặt người này cũng không tính là cái gì.
Lúc này , ba vị giám sát nảy sinh ý định rút lui , làm sao còn tâm trí để suy nghĩ đối phương có phải hay không phải hung thủ gây ra những vụ mất tích ở quáng trường……
Vậy mà , ngay lúc bọn họ đang kiếm cớ nói lời mềm mỏng , thanh âm của Tiểu Thần bỗng vang lên :“ Ba vị đại nhân , chính là hắn , chính là hắn giết người của Tiên nô quáng trường chúng ta, còn có …… vật kia chính là ở trên người họ Quách!”
Nghe được Tiểu Thần nói lời này , ba vị giám sát nhất thời có chút bối rối . Nếu như không ai không nói ra chuyện này , tất cả mọi người còn có thể giả bộ như một trận hiểu lầm , nhẹ nhàng cho qua đi , nhưng là bây giờ mọi chuyện bị phá hỏng , chuyện này sợ rất khó xử lý .
“Thiên …… thiên tiên ……”
“ Chạy ! Chạy mau ! Truyền tin trở về cầu viện ……”
Không biết là người nào kêu một câu , lập tức làm cho không khí trở nên ngưng trọng.
“ Thật là khốn kiếp, tên nào kêu loạn lên vậy ……”
Hoa Dương trong lòng tức giận muốn chết , nhưng dưới chân căn bản không dám dừng lại , hắn vội vàng gọi ra một đám mây , một mình cưỡi đám mây quay đầu bỏ chạy , không hề để ý tới sự sống chết của môn hạ đệ tử .
Nguyệt Diễm Diễm cùng Phong Hành Chí phản ứng cũng không chậm chút nào , gọi ra phi hành pháp bảo của chính mình, hướng Tiên nô quáng trường bay đi .
Thấy ba vị giám sát đại nhân không nói câu nào liền rời đi, những khác đệ tử vừa hận lại vừa sợ , như một bầy khỉ hỗn loạn, ồn áo chạy tứ tán khắp nơi .
“ Muốn chạy ? Hắc hắc hắc …… Toàn bộ đi tìm chết hết đi ! Chết đi !”
Quách Nam trên mặt lộ ra vẻ dử tợn , cổ kính trong tay đột nhiên biến lớn, bộc phát ra mấy chục đạo màu bạc lãnh quang, bắn về phía những người đang chạy tứ tán bên dưới .
Không còn kịp tránh né , không còn kịp gào thét , chỉ trong chốc lát hơn mười vị tiên sĩ đã hóa thành tro bụi , mà Hoa Dương ba người đều bị một lực lượng vô hình ngăn trở đường lui, toàn bộ đều phải dừng lại.
So sánh ra thì Trần Tịch và Nguyên Minh Tử cùng đám mỏ nô đã sớm một chút né tránh , ngược lại may mắn thoát khỏi cái chết.
……
“ Bây giờ nên làm gì ? Làm sao bây giờ ? ”
Hoa Dương nóng nảy đến mức mồ hôi đầy đầu, tiếp tục như vậy , chính mình hẳn phải chết không còn nghi ngờ , vì vậy nóng nảy hô lên :“ Phong sư huynh ,Nguyệt sư muội , theo phong cách làm việc của người này, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta, thay vì ở chỗ này chờ chết , không bằng liều mạng một lần……”
“ Không sai , cùng lắm thì chết , liều mạng !”
“ Liều mạng !”
Phong Hành Chí cùng Nguyệt Diễm Diễm tương đối đồng tình , yên lặng gật đầu một cái , bọn họ đều hiểu , địch nhân mà mình đang đối mặt là một hạng người lòng dạ độc ác, tuyệt sẽ không lưu bọn hắn còn sống , nếu như toàn lực đánh một trận , mặc dù có chết, nói không chừng còn có thể chạy thoát một luồng tàn hồn . Nếu không , chính mình rơi vào trong tay đối phương, phân nửa là kết quả hồn phi phách tán, thậm chí còn dở sống dở chết .
Trong lòng tuyệt vọng , Hoa Dương ba người khí thế chợt tăng vọt , hướng Quách Nam phản công.
Bên kia , Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử lặng lẽ đi tới chỗ Tiểu Thần , bọn họ khẩn trương nhìn phía trên cao , trong ánh mắt tràn đầy vẻ chờ mong , bọn họ hao hết tâm lực , hy sinh mười mấy huynh đệ , chính là vì để cho Tiên nô quáng trường cùng Thiên tiên xảy ra tranh chấp. Mà nay , thành hay bại chỉ chờ vào giờ khắc này.
……
Thật ra thì , thiên tiên cũng không phải là vạn năng, chân tiên cùng thiên tiên chênh lệch chưa chắc đã không thể vượt qua , dù sao thiên tiên không thể so với Đại la kim tiên , có thể cung cấp cuồn cuộn tiên lực không dứt, đạt tới chân thân bất hủ cảnh giới , vì vậy Hoa Dương ba người cũng không phải là không có khả năng liều mạng.
“ Giết !”
Hoa Dương công kích thủ đoạn là một miếng ngọc bội hình rồng biến hóa thành một con giao long……
Phong Hành Chí lấy thân hóa thành kiếm, tỏa ra quang mang ……
Nguyệt Diễm Diễm trên đỉnh đầu xuất hiện một viên bảo châu ba màu , từ màu sắc huyễn lệ trong giấu diếm sát cơ ……
Ba người đồng loạt xuất thủ , sử dụng sát chiêu mạnh nhất của chính mình , có thể nói thanh thế thật lớn .
“ Con kiến hôi một loại , cũng xứng cùng Quách mỗ liều mạng ? ”
Quách Nam lộ vẻ khinh thường , tiện tay xuất ra một ngọn lửa. Chỉ thấy ánh lửa lóe lên , một bức tường lửa đem toàn thân hắn bảo vệ , vật này chính là thượng giới tiên bảo 「 Cửu Long Hỏa Thần Tráo 」 .
“ Oanh oanh oanh ――”
Sau tiếng nổ vang , Quách Nam vẫn đứng bình yên tại chỗ , ba vị giám sát bị bắn ra thật xa .
Không đợi ba người kịp phản ứng , ba đạo thật lớn ngân quang từ trên trời giáng xuống ……
“ A!”
Phong Hành Chí cùng Nguyệt Diễm Diễm ở ngân quang dưới đau khổ dẫy dụa , pháp thân nhanh chóng bị biến mất, chẳng mấy chốc đã mất đi nửa người .
Về phía Hoa Dương , tại thời điểm ngân quang phủ xuống , một chiếc lông vũ toàn thân đen nhánh từ trong ngực hắn bay ra, tản ra trận trận hắc quang , đem hắn bao phủ ở trong đó .
“ Kia …… đó là đồ vật gì! ? ”
Quách Nam mi tâm run lên , trên mặt lần đầu tiên lộ ra vẻ ngưng trọng . Hắn có thể rõ ràng cảm ứng được, cái lông vũ kia lộ ra một hơi thở hủy diệt bá đạo , làm hắn sợ hết hồn hết vía .
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện