Tiên Ấn
Chương 60 : Sự cố
Người đăng: traitimbanggo
.
Sau một hồi thương nghị và sắp xếp lại kế hoạch, bốn người rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
“Đúng rồi”
Đột nhiên Bạch Mộc Trần cất tiếng hỏi: “Tiêu Thần, ta bảo các ngươi luyện chế tiên phù, bây giờ đại khái chế được bao nhiêu rồi?”.
“À…”
Tiểu Thần gãi gãi miệng rồi nói một cách thản nhiên:” 1000 tấm Phong Mang Phù thì đã hoàn thành, nhưng Bạo Liệt Phù bị thất bại khá nhiều, chỉ luyện được 675 tấm.”
Trần Tịch cũng nói :“1000 tấm Phong Mang Phù, 828 tấm Bạo Liệt Phù. ”
Nghe xong hai người báo cáo thì Bạch Mộc Trần gật đầu và không nói gì thêm.
Luyện chế tiên phù quả thật không dễ dàng, chủ yếu nhất vẫn là yêu cầu lực khống chế đối với thần thức, ban đầu Bạch Mộc Trần tự mình tìm tòi hơn hai mươi năm mới có thể tìm hiểu được cơ bản, mà bọn Tiểu Thần mặc dù có Bạch Mộc Trần chỉ điểm nhưng mới ngắn ngủn ba năm mà muốn đuổi kịp dĩ nhiên là điều không thể. Dù sao bọn họ ngoài việc luyện chế tiên phù còn phải thu thập tiên thạch và khuếch trương thế lực cho nên cũng không thể yêu cầu về họ quá cao.
Lúc này, giọng nói yếu ớt của Nguyên Minh Tử vang lên:“ Cổ đại ca, ta có 1000 tấm Phong Mang Phù, 1563 tấm Bạo Liệt Phù ……”
“ Cái gì ? 1563 tấm?!”
Tiểu Thần cùng Trần Tịch đều kinh ngạc, ngay cả Bạch Mộc Trần cũng cảm thấy bất ngờ, sự chênh lệch này cũng quá lớn nhé!
Bất quá Tiểu Thần hiển nhiên không tin nên cười trêu nói:“Thằng béo đáng chết kia, ngươi nói mạnh miệng thế sẽ không sợ đứt lưỡi à? Hắc hắc hắc !”
“ Ta …… ta không có nói mạnh miệng, ta nói thật mà. ”
Nguyên Minh Tử khẩn trương, chỉ sợ Bạch Mộc Trần hiểu lầm nên vội vàng đưa túi trữ vật của mình cho đối phương tra xét.
“ Tiêu Thần, lần này ngươi nói sai rồi. Quả Tử thật Nguyên Minh không có nói mạnh miệng. ”
Bạch Mộc Trần nhận lấy túi trữ vật nhìn lướt qua, trong cơn kinh ngạc có kèm theo một chút khen ngợi. Ba năm tổng cộng luyện chế hơn 2500 tấm tiên phù, điều này đối với người mới học mà nói thật không đơn giản .
Nếu như so sánh ba người thì Tiêu Thần cơ trí nhất, Trần Tịch trầm ổn nhất, mà Nguyên Minh Tử nhát gan, tính cách cũng rất đơn giản. Hoặc là thiên tư ngộ tính của Nguyên Minh Tử không bằng Tiểu Thần cùng Trần Tịch, nhưng là nếu nói là đến thiên phú chế phù thì ngược lại Nguyên Minh Tử lợi hại nhất .
“Không thể nào!”
Tiểu Thần giật lấy túi trữ vật rồi nhìn, sau đó trợn tròn mắt:“ Hắn …… con mẹ nó Thiên tôn ở trên cao, thằng béo chết bầm này cư nhiên luyện chế nhiều Bạo Liệt Phù như vậy, còn nhiều hơn so với ta cùng lão Trần cộng lại, có còn thiên lý nữa hay không đây?!”
“Nguyên Minh Tử, làm rất tốt!”
Bạch Mộc Trần cười vỗ vỗ vai Nguyên Minh Tử bày tỏ khích lệ, Nguyên Minh Tử gãi gãi đầu, trong mắt khó nén vẻ kích động.
Đối với người khác mà nói, luyện chế tiên phù có lẽ không tính là cái gì nhưng là đối với Nguyên Minh Tử mà nói lại mang ý nghĩa trọng đại... Nguyên Minh Tử cả đời này đều nhát gan, trốn tránh, không có ai để ý tới hắn, thậm chí ngay cả chính hắn cũng xem thường mình, mặc dù Tiểu Thần cùng Trần Tịch không nói gì cũng không có nghĩa là hắn không nhận ra được.
Mà giờ khắc này, Nguyên Minh Tử phảng phất tìm được mục tiêu của mình, phảng phất có được thế giới của mình. Những mặc cảm trong lòng hắn dần dần tiêu tán, đột nhiên hắn cảm giác được mình cũng không phải chỉ là một gánh nặng mà mình cũng là một người hữu dụng.
“ Hắc hắc hắc, thật đúng là nhìn không ra thằng béo chết bầm này lại có tài năng. Không tệ không tệ, sắp vượt qua một nửa cường đại của Tiêu soái ca ta. ”
Tiểu Thần một tay khoác vai Nguyên Minh Tử, vừa mắng vừa cười.
Một bên Trần Tịch cũng khoác tay lên vai Nguyên Minh Tử, trên mặt cũng nở một nụ cười.
Bạch Mộc Trần nhận ra bọn họ đều là cao hứng thật lòng về huynh đệ của mình, tình nghĩa như này khiến hắn đứng xem cũng hâm mộ không ngừng.
……
Một trận cười nháo trôi qua, Tiểu Thần nói tránh đi :“ Đúng rồi Cổ đại ca, ngươi để chúng ta luyện chế nhiều tiên phù như vậy để làm gì a? ”
“ Đương nhiên hữu dụng…”
Bạch Mộc Trần thu hồi nụ cười, nghiêm mặt nói:“ Tán Tiên không cách nào tu luyện, muốn chân chính tăng lên thực lực của mình chỉ có thể dựa vào ngoại lực, mà phù đạo là lựa chọn tốt nhất cho Tán Tiên. ”
Tiểu Thần vẫn không hiểu:“Tiên phù đúng là rất dễ dùng nhưng cũng không có nhiều tác dụng như vậy a! Uy lực của tiên phù cấp thấp chỉ có hạn, mỗi người cũng chỉ sử dụng mười mấy tấm là cùng, luyện nhiều chỉ lãng phí thời gian. ”
“ Ngươi cảm thấy nhiều ư? ”
Bạch Mộc Trần nói một cách lơ đễnh:“Bây giờ các ngươi còn không biết dùng tiên phù nên mới cảm thấy nhiều, trên thực tế ta còn ngại tiên phù quá ít. ”
“ Vận dụng tiên phù? Cái này chúng ta cũng biết a, có cái gì khó đâu? Xem ta ……”
Lời còn chưa dứt, Tiêu Thần đánh ra một tấm Phong Mang Phù, chỉ thấy hàn mang chợt lóe rồi lưu lại một đạo dấu vết sâu gần hai thước trên tường đá cứng rắn.
Bạch Mộc Trần khoát tay áo nói:“ Dùng tiên phù như vậy có hạn chế rất lớn, tất nhiên là không được, bây giờ ta sẽ dạy các ngươi cách vận dụng tiên phù như thế nào cho đúng. Ta gọi nó là Điệp Phù thuật …… đem mấy tấm tiên phù hòa làm một thể rồi sau đó đồng thời đánh ra, phù văn dung hợp càng nhiều thì uy lực càng lớn ……”
Khi nói chuyện, Bạch Mộc Trần đồng thời lấy ra mười tấm Phong Mang Phù thả ở trước ngực .
Thần thức hóa thành tơ, phù văn dung hợp.
“ Phong Mang Thuật!”
Mười tấm tiên phù đồng thời bộc phát, mười đạo hàn mang to bằng ngón tay dung hợp thành một thể bắn ra cùng lúc lưu lại một dấu vết sâu tới năm thước ở trên tường đá, so với dấu vết vừa rồi Tiểu Thần đánh ra sâu hơn gấp hai.
“……”
Trong động tràn ngập sự yên lặng, ba người Tiêu Thần trợn mắt há mồm nhìn về tường đá phía trước.
Không phải là dấu vết kia quá mức nổi bật mà là cách Bạch Mộc Trần vận dụng tiên phù đã đến mức không thể tưởng tượng nổi. Ít nhất cho tới bây giờ bọn họ cũng không biết tiên phù có thể dung hợp mà hơn nữa uy lực còn không nhỏ.
“ Ta tới thử một lần!”
Tiêu Thần cắn răng một cái rồi cũng lấy ra mười đạo Phong Mang Phù thả ở trước ngực .
“ Phong Mang Thuật!”
Mười tấm tiên phù đồng thời lóe sáng nhưng không có dung hợp với nhau rồi bắn về phía tường đá phía trước. Uy lực của phù văn không thay đổi chút nào.
“Đây…… đây là chuyện gì xảy ra!? ”
Tiêu Thần sửng sờ ở tại chỗ, lúc thì nhìn tường đá lúc thì nhìn Bạch Mộc Trần:“ Cổ …… Cổ đại ca, ta cũng sử dụng cùng lúc mười tấm tiên phù mà sao uy lực hoàn toàn khác so với ngươi !? ”
Trần Tịch cùng Nguyên Minh Tử cũng tự mình thử nhưng kết quả so với Tiêu Thần không khác nhau là mấy.
Đồng dạng là mười tấm tiên phù, vì sao ở trong tay Bạch Mộc Trần cùng với trong tay bọn họ lại chênh lệch lớn đến như thế?
Điệp Phù chi thuật ? Cái gì là Điệp Phù chi thuật ?
Mặt Trần Tịch lộ vẻ trầm tư, mà Nguyên Minh Tử là kinh ngạc thất thần .
Bạch Mộc Trần không trả lời, chẳng qua là từ đầu ngón tay thả ra một luồng tiên nguyên không ngừng kéo dài và hóa thành sợi tơ .
Tiếp đó, ý niệm vừa động, sợi tơ lần lượt thay đổi hóa thành võng tơ.
Nhìn thấy như vậy, ba người tựa hồ nắm bắt được gì đó nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thì cũng vẫn không hiểu gì.
Lúc này Bạch Mộc Trần mới mở miệng nói:“ Điệp phù kết hợp lại cần có thần thức thao túng, cho nên ta để các ngươi bình thường khổ luyện tiên phù chính vì để các ngươi có thể thao túng thần thức một cách tự nhiên. ”
Ba người chợt hiểu ra, đột nhiên Tiểu Thần hỏi:“ Cổ đại ca, vậy ngươi có thể dung hợp được bao nhiêu tiên phù? ”
“ Một lần đại khái tầm ba trăm tấm đi ……”
Bạch Mộc Trần đã tự mình thử nghiệm, bất quá những năm gần đây tu vi của hắn tăng lên, thần thức cũng đồng thời tăng lên nên nếu tính ra có thể đồng thời khống chế ba trăm tấm Phong Mang Phù mà không thoát lực, về phần Bạo Liệt Phù thì có thể khống chế được tầm hai trăm tấm.
“ Bây giờ các ngươi đã hiểu tại sao ta cảm thấy tiên phù không đủ dùng chứ.”
Nghe Bạch Mộc Trần nói như thế, Tiểu Thần không khỏi tò mò:“ Cổ đại ca, vậy ngươi có bao nhiêu tiên phù? ”
“ Mấy ngày này ta cũng toàn tâm toàn ý tu luyện, không có luyện phù ……”
Khiêm tốn một lần rồi Bạch Mộc Trần tính toán:“Cộng thêm trước kia luyện chế Phong Mang Tiên Phù thì có hơn 8000 tấm, Bạo Liệt Phù có hơn 6000 tấm. ”
“ Á! Ta muốn tự tử!”
Tiểu Thần chớp mắt, nhất thời nhụt chí.
. . .
————————————
Ngày ngày trôi qua , thế cục trong quặng mỏ nô dần dần phát sinh biến hóa, chỉ bất quá loại biến hóa này quá mức nhỏ bé, nhỏ bé tới mức dường như không ai chú ý.
Nửa năm sau , một sự kiện gây chấn động Tiên Nô Quáng Trường bộc phát!
Một đội tuần tra Tiên Sĩ biến mất ở gần Thiên Uyên sơn mạch một cách khó hiểu, toàn bộ "Mệnh bài" đều vỡ tan tành.
. . .
————————————
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện