Siêu Cấp Thưởng Thiện Phạt Ác Hệ Thống

Chương 13 : Ai là 'hoàng tước'

Người đăng: Khánh Linh

Ngày đăng: 19:06 08-01-2018

.
Trấn Thiên phủ, Lý Minh cùng Thiết Lăng đang uống trà chơi cờ, trừ bỏ Tô Niệm ở bên trong sân nhỏ ra, tất cả trấn thiên vệ đều chia ra đứng ở hai bên. Lí Minh đột nhiên quăng quân cờ xuống, cười nói: "Thiết huynh, không bằng cùng đi xem trò hay thế nào ?" Vùng xung quanh lông mày Thiết Lăng chợt nhíu, cười nói: "Vừa vặn ta cũng có một hồi trò hay muốn thỉnh Lý huynh đi xem !" Biểu tình trên mặt Lí Minh hơi đổi, chợt cười nói: "Thật khéo, không biết Thiết huynh muốn mời ta đi nơi nào xem diễn ?" "Tô phủ !" Từ trong miệng Thiết Lăng phun ra hai chữ, tầm mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lý Minh. Lý Minh tâm đầu nhất khiêu (tim nhảy), nhưng sắc mặt không chút thay đổi, nhẹ nhàng cười: "Thật trùng hợp, ta cũng muốn mời Thiết huynh đi Tô phủ xem trò !" Hai người nhìn nhau, chợt cùng lúc đứng dậy, đều tự mang theo hàng ngũ bộ hạ, ra Trấn Thiên phủ ! Đêm hôm khuya khoắt vắng vẻ, vang lên những tiếng võ ngựa ! Tô phủ, từ khi Vương Bá chết, số người còn lại của Bá Đáo bang cũng chẳng mấy chốc đã bị Kiếm Nhất cùng Lí Đằng giết hết. Tô Niệm chống đao đứng, bởi vì sau khi một đao giết Vương Bá xong, miệng vết thương trên ngực không còn cách nào đè nén nữa, chẳng mấy chốc quần áo đã nhiễm đầy máu tươi ! Kiếm Nhất cùng Lí Đằng vội vã tiến lên đỡ lấy Tô Niệm, ánh mắt lo lắng. Lúc này có tiếng cười to vang lên, từng đạo thân ảnh vượt vào trong viện, tầng tầng lớp lớp bóng người, đem ba người Tô Niệm vây quanh chật như nêm cối. Đoàn người chợt tách ra, ba người sóng vai tiến lên, chính là gia chủ tam đại thế gia của Lưu Vân trấn. "Một hồi diễn thật là phấn khích, không nghĩ tới ngay cả Vương Bá cũng chết ở trên tay ngươi !" Đây là lần đầu tiên Hạ Huyễn gặp Tô Niệm, mặc dù mặt mang theo dáng tươi cười, nhưng trong tư tưởng lại cực kì cảnh giác và vui mừng. Thực lực của một người thiếu niên mười bốn tuổi, không thể không khiến hắn tâm sinh kiêng kị ! Tô Niệm nhìn Hạ Huyễn, lãnh đạm nói: "Bởi vì hắn muốn giết ta, cho nên hắn chết !" Hạ Huyễn còn không có mở miệng, bị Tô Niệm chặt đứt một tay, Hạ Huân liền quát lạnh: "Chết đến nơi còn làm bộ làm tịch, Tô Niệm, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết, ta sẽ đem tứ chi ngươi đánh gãy, lại cắt lấy từng mảnh thịt trên người ngươi, nhằm báo thù cừu đứt tay của ta !" Tô Niệm không khỏi thản nhiên cười: "Ta chính là Trấn Thiên phủ đồng đen trấn thiên vệ, ai dám động !" Ai dám động ! Một tiếng quát lạnh cuối cùng, ánh mắt Tô Niệm lạnh như băng, Hạ Huân bị dọa sợ không khỏi lui về sau một bước, sắc mặt lập tức đỏ bừng lên, tầm mắt nhìn về phía Tô Niệm càng thêm thù hận ! Hạ Huyễn đưa tay ngăn lại Hạ Huân muốn xông lên, khe khẽ cười: "Chúng ta tự nhiên không dám động Trấn Thiên phủ, chỉ có điều kẻ giết ngươi là Vương Bá của Bá Đao bang, ba nhà chúng ta là nhận được mệnh lệnh tiến đến cứu viện, chỉ tiếc tới quá muộn, cho nên cũng chỉ có thể đem Vương Bá giết !" "Mưu kế thật tốt, đường lang bộ thiền hoàng tước ở phía sau !" Khóe miệng Tô Niệm lộ ra vẻ châm biếm: "Nói vậy lúc Vương Bá mời ba nhà các vị cũng đã ôm suy nghĩ như vậy, chờ giết ta, đợi sau khi các ngươi xuất hiện liền chụp xuống mũ giết hại trấn thiên vệ, cho các ngươi chết không có chỗ chôn, đáng tiếc a . . . . . . " Đáng tiếc là Vương Bá đã chết ! Sắc mặt đám người Hạ Huyễn cứng đờ, cái trán toát ra mồ hôi lạnh, lúc trước bọn hắn một chút cũng không nghĩ đến ! Hiển nhiên thời điểm bọn họ tính kế Vương Bá, Vương Bá cũng đã tính kế bọn họ ! Bên cạnh Lâm Khôn và Phùng Luân lén lút nhìn nhau, trong lòng may mắn ! "Quả thực đáng tiếc !" Hạ Huyễn trầm giọng, liền theo sau cười: "Chỉ có điều kế sách của Vương Bá không có thực hiện được, trái lại tiện nghi ba nhà chúng ta, ngươi vẫn là tránh không thoát cái chết !" Hắn không nghĩ nói thêm nữa, miễn cho đêm dài lắm mộng, lập tức phất phất tay, sắc mặt nháy mắt lạnh như băng, truyền đạt mệnh lệnh xuống cấp dưới: "Động thủ !" "Động thủ ?" Tô Niệm lộ ra dáng tươi cười lạnh lẽo. Đám hạ nhân cùng lúc đánh về phía Tô Niệm, đồng thời Lâm Khôn và Phùng Luân cũng hét lớn, công bố mệnh lệnh ! "A . . . . . . . " "Khốn nạn, các ngươi như thế nào lại động thủ với Hạ gia chúng ta !" Người của Lâm gia và Phùng gia thế nhưng đối với Hạ gia động thủ, Lâm Khôn và Phùng Luân đồng thời liên thủ tấn công Hạ Huyễn. Hạ Huyễn bất ngờ không kịp phòng ngự, trúng ngay hai chưởng, hộc máu lùi ra sau vài bước, trong mắt chứa đầy hoảng sợ: "Lâm Khôn, Phùng Luân, các ngươi đang làm cái gì !?" "Đương nhiên là chém chết nghịch tặc !" Lâm Khôn quát lạnh. Phùng Luân được bao vây bởi chân khí, ra tay liên tục, như vân sơn phụ nhiễu (đám mây quấn quanh núi), một chưởng chấn Hạ Huyễn lần thứ hai hộc máu, giương giọng quát lớn: "Liên hợp Bá Đao bang có mưu đồ với trấn thiên vệ, đây là đại nghịch bất đạo! Hạ Huyễn, lập tức khoanh tay chịu trói, như vậy còn có thể lưu ngươi một mạng !" Đuôi mắt Hạ Huyễn muốn nứt ra, hai mắt đỏ đậm, nhìn người Hạ gia bị Lâm gia và Phùng gia liên thủ chém giết, giọng nói tức giận ngút trời, nhịn không được gầm lên giận dữ: "Vì cái gì ?" "Thiên hạ đều vì cái lợi mà tới, vì cái gì sao? Bởi vì ta cấp điều kiện so với ngươi cao hơn !" Tô Niệm cười khẽ, khỏi cần hắn ra tay, tinh nhuệ Hạ gia hoàn toàn không còn, Hạ Huân lúc trước còn kêu gào đã bị một đao của người khác chém chết, hai mắt trợn tròn, chết không nhắm mắt ! "Điều kiện, điều kiện gì ?" Hạ Huyễn phẫn hận nhìn chằm chằm Tô Niệm. "Hết thảy mọi thứ của Hạ gia ngươi, có danh ngạch trong trấn thiên vệ !" Tô Niệm cười khẽ. " Ha ha ha . . . . . . Thì ra là thế, đến cuối cùng cũng là kĩ thuật của ngươi cao hơn một bậc, làm 'hoàng tước' !" (người có lợi sau cùng) Hạ Huyễn nghe xong nhịn không được cười ầm lên, tiếng cười lại đột nhiên im bặt, hai mắt hắn dữ tợn, nhìn chằm chằm Lâm Khôn và Phùng Luân, cười quái dị nói: "Các ngươi sẽ hối hận, số phận hôm nay của Hạ gia ta chính là số phận sau này của Lâm gia cùng Phùng gia !" Tiếng nói vừa dứt, Hạ Huyễn nâng tay tự cắt đứt tâm mạch của mình, hộc máu mà chết ! Thấy Hạ Huyễn tự sát, Lâm Khôn và Phùng Luân biến sắc, trong đầu hai người cũng không bởi đó sinh ra một tia hối hận ! " Quả nhiên là một hồi phấn khích vở kịch !" Tiếng cười bỗng nhiên vang lên, cổng viện mở ra, hai người Thiết Lăng và Lý Minh mang theo một đám hắc thiết (đồng đen) trấn thiên vệ nối đuôi nhau mà vào. Nhìn xác chết chất đầy sân, vẻ mặt Thiết Lăng hiện lên dáng tươi cười, đây đều là thành tích của hắn a ! "Lý huynh, trận diễn này không tồi đi ?" Thiết Lăng cười híp mắt hướng về phía Lý Minh hỏi. Khóe mắt Lí Minh nhảy lên, bài trừ dáng tươi cười của tên kia, tầm mắt nhìn Tô Niệm áo quần nhiễm huyết chống kiếm đứng, nói: "Quả thực là một hồi phấn khích vở kịch, Tô Niệm ngươi vừa mới nhậm chức không lâu đã có được bậc này thành tựu, thật sự không tầm thường! Việc hôm nay ta sẽ bẩm báo chi tiết tới phủ thành, với công trạng của ngươi, đủ để điều đi nhận chức khác ở phủ thành !" Thiết Lăng nghe xong sắc mặt cứng đờ, Tô Niệm ngoài cười nhưng trong không cười: "Lý đại nhân quá khen, hết thảy mọi thứ ngày hôm nay đều là trù tính chung của Thiết đại nhân, Tô Niệm bất quá là một cái chạy chân, bàn về công trạng, nên đem Thiết đại nhân xếp lên thứ nhất !" Tô Niệm nói xong nhìn về phía Thiết Lăng, mở miệng nói: "Thiết đại nhân, hiện giờ ta thân chịu trọng thương, việc tiêu diệt Hạ gia và Bá Đao bang chỉ có thể từ đại nhân ngài tự mình trù tính, còn thỉnh đại nhân thứ tội !" Lý Minh âm trầm sắc mặt, Tô Niệm không đảm nhiệm việc này, khiến lời nói của hắn không có tác dụng chút nào. Không chỉ như vậy, nếu hôm nay Tô Niệm giết Vương Bá, san bằng Bá Đao bang, vậy chẳng khác nào chặt đứt một cái cánh tay của hắn. Với lại, Lâm gia Phùng gia còn đứng ở phía sau hắn, vậy hắn lại nhiều thêm hai cái đối thủ ! Từ hôm nay trở đi, toàn bộ Lưu Vân trấn sẽ thay đổi ! Mà giờ phút này Thiết Lăng lại tràn đầy thích thú, thầm nghĩ Tô Niệm còn nhỏ hiểu chuyện. Hắn hả hê liếc Lý Minh một cái, chợt mở miệng: "Nếu đã bị thương, vậy Tô Niệm ngươi nghỉ ngơi thật tốt, chuyện kế tiếp có thể giao cho ta, yên tâm, không thể thiếu công trạng của ngươi !" Thiết Lăng chợt công bố mệnh lệnh, hắc thiết trấn thiên vệ dưới trướng hắn do Lí Đằng mang theo tiến về phía trước thanh tra và tịch thu tài sản của Bá Đao bang, mà Hạ gia do Lâm gia cùng Phùng gia động thủ, Lý Minh cùng hộ vệ của hắn hoàn toàn thành những người đứng xem, cuối cùng hừ lạnh phẩy tay áo bỏ đi !
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang