Thú Quyền - Dịch

Chương 9 : Bát Cực Sát Chiêu Thiếp Thân Kháo

Người đăng: Độc Cô Phong

Ngày đăng: 15:17 16-06-2021

.
“Độ Tượng Thức thì luyện tinh hóa khí, Ngọa Hổ Thức thì luyện khí hóa thần. Chỉ với hai bức vẽ mãnh thú đã diễn đạt nhuần nhuyễn hai tầng đạo lý của quốc thuật rồi, quyển Thú Hình Đồ này quả thật không tầm thường chút nào.” Lưu Uy nghe lão Lý mù giảng dạy sự kỳ diệu của hai bức vẽ Độ Tượng Thức và Ngọa Hổ Thức mà kinh ngạc không thôi. Ba tầng đạo lý Luyện tinh hóa khí, Luyện khí hóa thần, Luyện thần hoàn hư không phải đối ứng với ba tầng cảnh giới Minh kình, Ám kình và Hóa kình trong quốc thuật, nhưng cũng có liên quan với nhau. Nếu luyện giỏi công phu Luyện tinh hóa khí thì hiển nhiên kình lực của Minh kình sẽ mạnh hơn, mà đã nghĩ thông đạo lý của Luyện khí hóa thần thì có thể sinh ra Ám kình. Theo cách nói thông dụng của giới võ hiệp thì Luyện tinh hóa khí chính là việc hấp thu linh khí của trời đất biến thành nội lực của mình. Mặc dù tầng đạo lý này dễ hiểu nhưng có khi phải tốn cả đời để luyện tập. Ví dụ như khi còn trẻ cao thủ đệ nhất thiên hạ thời Dân Quốc là Tôn Lộc Đường gần như đã đạt tới cảnh giới vô địch thiên hạ, tuy nhiên thế đứng Tam Thể Thức hồi trai tráng lại khác những năm về già. Điều này cho thấy vị cao thủ tuyệt đỉnh này đã dành cả đời để tập luyện thế đứng Tam Thể Thức! Tam Thể Thức của Hình Ý quyền chính là một loại Thung công phối hợp thổ nạp hô hấp với luyện tinh hóa khí để tăng cường khí lực. Thung công không chỉ là một tư thế đơn giản mà còn có pháp môn phối hợp kinh mạch và nuôi dưỡng khí lực. Do vậy nó được xem như một quyển tâm pháp nội công hoàn chỉnh trong võ hiệp. Luyện nội công không phải là đả tọa (ngồi thiền) bởi vì đả tọa là Thiền công của hòa thượng. Ba tầng cảnh giới Minh kình, Ám kình, Hóa kình không được sắp xếp theo tứ tự. Nói cách khác người luyện Minh kình đến đỉnh cao sẽ không bước sang luyện Ám kình hay tu luyện Ám kình tới đỉnh cao cũng sẽ không tới Hóa kình, vì Minh kình và Ám kình không có đỉnh cao. Nói một cách dễ hiểu thì Minh kình là lực lượng của thân thể. Thân thể con người ảo diệu vô cùng, lực lượng thân thể sẽ tăng trưởng không ngừng. Tôn Lộc Đường tập Tam Thể Thức cả đời, lực lượng của thân thể phát triển cả đời. Đương nhiên càng về sau thì tốc độ gia tăng lực lượng càng chậm lại. Có thể hiểu đơn giản Ám kình là nội lực. Khi cao thủ quốc thuật ra chiêu thì Ám kình có thể xuất hiện ở ngoài thân thể vài tấc, hiển nhiên công phu Ám kình cũng không có điểm dừng. Về phần Hóa kình, còn gọi là Ám kình thông thấu, là một loại cảnh giới mà nội lực có thể thông thấu tới các bộ phận của cơ thể. Với một cao thủ Hóa kình thì mặt, thân dưới hay bất kỳ bộ vị nào khác trên thân thể đều có thể bộc phát ra Ám kình. Ví dụ lỡ bị một con ruồi rớt trúng thì chỉ cần phát ra Ám kính là nó nát như tương ngay. Cao thủ quốc thuật đạt đến hóa kình tức tương đương với cao thủ tuyệt thế đã đả thông kỳ kinh bát mạch trong tiểu thuyết võ hiệp. Độ Tượng Thức trong cuốn Thú Quyền Đồ chỉ dạy luyện tinh hóa khí để tích lũy sức lực của thân thể và lực lượng của nội kình, là cơ sở tu luyện Minh kình và Ám kình. Ngọa Hổ Thức là luyện khí hóa thần, dạy pháp môn tăng cường tinh thần lực. Tinh thần lực mạnh thì tư duy rõ ràng, muốn lĩnh ngộ mọi thứ thì tốc độ phải nhanh mới được, thuộc dạng pháp môn hỗ trợ. Hiển nhiên một người luyện võ có tinh thần sung mãn thì tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn, luyện công phu dễ dàng thành công hơn một người luyện võ với tinh thần kém cỏi. Nếu Lưu Uy luyện thành công phu Luyện khí hóa thần thì tinh thần sẽ luôn dồi dào, đêm không cần phải ngủ nên có thêm ít nhất 7,8 giờ mỗi ngày để luyện võ. Cho dù ngộ tính của cậu kém thế nào đi chăng nữa nhưng nhờ có nhiều thì giờ nên chắc chắn sẽ tiến bộ. “Đáng tiếc là trong Thú Hình Đồ không có hình vẽ của Luyện thần hoàn hư. Mà Luyện thần hoàn hư là một pháp môn rèn luyện tinh thần, dùng hình vẽ đơn giản cũng khó diễn tả được. Thậm chí sư phụ cũng không thể truyền được tầng đạo lý này cho đồ đệ, mà đồ đệ chỉ có thể tự mình luyện tập dần dần hiểu ra.” Ngộ tính của Lưu Uy không tệ, thấy trong Thú Hình Đồ không có hình vẽ Luyện thần hoàn hư liền nghĩ ngay ra nguyên nhân. “Cậu đừng tập Trạm Thung trước mà hãy xem cho kỹ bức vẽ Độ Tượng Thức này, đợi đến khi cậu lĩnh ngộ được một phần trong đó rồi hãy tập Định Thức Thung của Bát Cực tiểu giá. Có thể  thấm được bao nhiều thì tùy vào ngộ tính của cậu.”  Lão Lý mù nói xong thì đi vào trong nhà, không quấy rầy Lưu Uy nữa. Ánh nắng mặt trời làm cơ thể ấm áp hẳn lên. Khi lão Lý mù đi ra thì thấy Lưu Uy vẫn đứng ở đó, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm vào bức vẽ Độ Tượng Thức, hai mày khi thì giãn ra, khi thì nhíu lại, tiếng hít thở đều đều cứ như ngủ rồi. Lão Lý mù gật đầu, ông biết Lưu Uy đã chìm đắm trong bức vẽ Độ Tượng Thức kia. Trên thảo nguyên hoang dã có một vạn con voi đang chạy! Con voi to tướng tung vó như một con thuyền lớn đang dập dềnh trên mặt biển lớn. Gió giật mạnh khiến sóng biển dâng cao mấy chục mét vỗ mạnh vào thân thuyền, tưởng đâu chiếc thuyền sắp vỡ nát nhưng nó vẫn chiến thắng sức mạnh khủng khiếp của thiên nhiên, nhẹ nhàng hóa giải sức đánh của sóng. Đột nhiên cảnh tượng vạn con voi đang tung vó đột nhiên biến đổi. Một con sông to rộng chắn ngang trước mặt bầy voi lớn, đàn voi muốn qua bờ bên kia thì bắt buộc phải qua sông. Bốn cái chân voi to cẩn thận cho xuống nước vừa đo độ sâu của sông vừa tìm hiểu tình trạng bùn đất dưới đáy. Một lúc sau bầy voi đã nắm được tình hình, bắt đầu qua sông. Lúc này tốc độ của đàn voi chậm lại như đứa trẻ con đang tập tễnh bước đi, thân thể chúng xiêu vẹo nhưng vẫn cố giữ thăng bằng để mình không bị té ngã. “Ý cảnh này thật giống với câu “ôm trẻ sơ sinh” trong ca quyết của Định Thức Bát Cực, đều phải thận trọng vô cùng, giống như đang luyện quyền trên đỉnh núi cao vậy, không được phép bất cẩn một giây nào.” Sau khi hiểu được hàm ý huyền diệu của cảnh đàn voi băng qua sông, bỗng nhiên Lưu Uy khụy người xuống, hai chân tách ra, chân trái bước sang bên, đầu gối hơi cong, đứng Mã bộ (Trung bình tấn nhưng đứng cao chứ không hạ thấp mông) đồng thời hai cánh tay vòng lấy nhau như đang ôm một đứa bé sơ sinh, giữ cho cột sống thẳng hình thành tư thế đội trời. Lúc này Lưu Uy đã hiểu được Độ Tượng Thức nên bắt đầu tập Trạm Thung. “Đôn hậu, linh dộng…” Bấy giờ Lưu Uy cảm thấy có linh hồn của một con voi đang nhập vào cơ thể của mình, cậu biến thành một trong vạn con voi đang phi nhanh, thân hình nhẹ nhàng đong đưa, vèo một cái đã chạy gần ngàn mét. Tuy cơ thể trông nặng nề nhưng bước chân lại rất nhẹ nhàng linh động tạo nên một bức tranh kỳ lạ. Đồng thời thân thể Lưu Uy cũng bắt đầu có những chấn động rất nhỏ, dường như đang cưỡi một con ngựa đang tung vó. Không, cái Lưu Uy đang cưỡi không phải ngựa mà là voi. Tốc độ cưỡi voi không thua cưỡi ngựa là bao. Thời cổ ở Nam Man, con vật mà binh lính tướng sĩ cưỡi chính là con voi. Tính cơ động của Tượng kỵ binh (lính cưỡi voi) tương tự như Mã kỵ binh, nhưng sức tấn công của Tượng kỵ binh vượt xa kỵ binh thông thường, nếu không phải vì số lượng của voi ít cộng thêm sức ăn quá nhiều thì e rằng Tượng kỵ binh đã sớm thay thế cho Mã kỵ binh. Các môn quốc thuật như Thái Cực và Hình Ý đều thoát thai từ thương thuật, là phép đánh thương trên lưng ngựa nên còn được gọi là “Thương quyền”, mà Bát Cực Quyền của Lưu Uy cũng có liên quan tới thương thuật. Đại sư Bát Cực Quyền Lý là Thư Văn thường được người đời tôn là Thần Thương, từ đó có thể thấy quyền pháp quốc thuật có mối liên hệ chặt chẽ với thuật cưỡi ngựa dùng thương. Nói đơn giản thì Trạm thung của quốc thuật chính là Mã bộ, nghĩa là cưỡi ngựa tác chiến. Nếu đứng mà không ra hình đang cưỡi một con ngựa thì không được gọi là Mã bộ. Nhưng lúc này thế đứng của Lưu Uy lại giống như đang cưỡi một con voi, đây không còn là Mã bộ nữa mà là Tượng bộ. Chân cưỡi voi lớn, trong ngực ôm bầu trời đầy sao, cứ như toàn bộ khí thế trong trời đất đều tập trung hết lên người của Lưu Uy vậy. Khi voi lớn tung vó khiến đất rung núi chuyển, thân thể Lưu Uy cũng đong đưa như một con voi lớn nặng mấy tấn đang chạy ầm ầm chấn động mặt đất rung rinh. “Ồ! Thằng nhỏ này luyện được khí thế của voi lớn đang chạy ư? Hay, hay, hay lắm…Lão mù này không hề bị mù mà!” Lão Lý mù cảm nhận được mặt đất đang rung động, đột nhiên hai con mắt đục ngầu bắn ra hai tia sáng mãnh liệt. Ông xúc động không thôi, liên thanh nói “Hay.” Bây giờ trong mắt lão Lý mù thì Lưu Uy không còn là một thằng nhóc tập võ thông thường nữa mà là một khối ngọc thô chưa được mài giũa! Công phu dễ luyện nhưng đồ đệ khó tìm, không ít cao thủ quốc thuật tuyệt đỉnh cả đời cũng không dạy ra được một đồ đệ có bản lãnh. Dù sao để luyện võ thành công thì không những phải nỗ lực không ngừng mà còn phải có đủ ngộ tính. Chỉ trong vòng một giờ ngắn ngủi tìm hiểu mà Lưu Uy đã có thể từ trong hình Độ Tượng Thức của cuốn Thú Hình Quyền lĩnh ngộ được khí thế tung chạy của bầy voi, hơn nữa còn đưa khí thế cường đại đó dung nhập vào Định Thức Bát Cực, tạo thành một con voi đang lao vút đi, ngộ ra Tượng bộ, chứng minh ngộ tính cao hơn cả một vài danh gia quốc thuật nổi tiếng có ngộ tính cao của thế hệ trước . “Giỏi lắm, nhờ ngộ ra Tượng bộ nên dù cho công phu kình lực của cậu còn chưa tới đâu nhưng cậu đã có thể luyện sát chiêu “Thiếp thân kháo” trong Bát Cực Quyền rồi!” Lão Lý mù cố đè nén sự xúc động, chậm rãi nói. Lúc này Lưu Uy cũng vừa thoát khỏi ý cảnh khi đứng Trạm Thung, hiện tại tu vi tinh thần, tu vi thân thể của cậu vẫn chưa đủ để duy trì Tượng bộ trong thời gian dài. Dù sao khi xuất ra Tượng bộ thì không chỉ chấn động mặt đất mà cũng chấn động cả cơ thể cậu, mà cậu luyện gân cốt còn chưa tới đâu nên không thể chịu đựng chấn động lâu. Nghe được lời tán thưởng của lão Lý mù, Lưu Uy cảm thấy rất phấn chấn. Đây cũng là lần đầu đầu tiên lão Lý mù khen thưởng công phu của cậu. Nay tự cậu lĩnh ngộ được ý cảnh bầy voi tung vó, chỉ cần sau này cần mẫn tu luyện thì chẳng sợ không nổi danh trong giới quốc thuật. Lúc đó không chỉ cậu mà ngay cả lão Lý mù cũng nở mày nở mặt! Lưu Uy vốn là cô nhi, có thể nói bây giờ lão Lý mù là người thân duy nhất của cậu, khi cậu luyện võ thành công cũng giống như một học sinh tiểu học thi được điểm 10 vậy, cha mẹ chú bác vui mừng làm cậu cũng vui theo. “Nghe này, lão mù đây cũng chưa lĩnh ngộ hết sát chiêu Thiếp Thân Kháo của Bát Cực. Lão chỉ làm mẫu một lần, cậu có thể hiểu bao nhiêu đều do chính cậu!” Lão Lý mù vừa nói xong, Lưu Uy vội vàng tập trung tinh thần, hai mắt nhìn chăm chú vào mỗi động tác của lão Lý mù. Lưu Uy đã từng nghe nói đến sát chiêu Thiếp Thân Kháo của Bát Cực, khi các cao thủ Bát Cực thời dân quốc luyện nó, thường lấy thân mình đụng vào bức tường. Mỗi lần đụng vào bức tường thì chân tường đều rung lắc như sắp đổ. Nếu dùng sức mạnh này đi đụng địch nhân thì cho dù là người làm bằng sắt cũng bị gãy xương đứt gân ngay! Bát Cực Thiếp Thân Kháo có thể xem là sát chiêu có uy lực lớn nhất trong đấu pháp của Bát Cực Quyền.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang