Thú Ngự Thiên Hạ

Chương 33 : Mãn Vương Tông

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 15:35 08-11-2025

.
Khoái Hoạt Lâu không nằm trong tiểu trấn, mà là ở một thành trì lớn hơn, là một kỹ viện, nơi tiêu kim quật của nhiều phú thương cự giả. Trong thành này, Khoái Hoạt Lâu là xa hoa nhất, những cô nương ở cửa đón đưa khách, ai nấy đều là tuyệt sắc chi nhân. Lão bảo đứng trong đại sảnh, nhìn thấy một tên thiếu niên bước vào, nhìn cách ăn mặc của hắn, không phải là công tử hoàn khố gì, liền ra hiệu cho một hạ nhân chào hỏi, rồi xoay người định rời đi. Khoái Hoạt Lâu không thiếu khách hàng, tự nhiên không nhìn trúng loại khách nhân này. “Công tử, nhìn ngài lạ mắt, không phải khách quen đúng không.” Hạ nhân này cười tít mắt xáp lại gần, lập tức dẫn Tiêu Thần tới một bàn. Thiếu niên này chính là Tiêu Thần, khi bước vào cửa Tiêu Thần đã quan sát qua, Khoái Hoạt Lâu này không chỉ đơn thuần là một kỹ viện, xung quanh ẩn giấu gần trăm tu sĩ. Tiêu Thần ngồi xuống, khẽ nhíu mày. “Gọi lão bảo nhà ngươi ra đây, bảo bà ta đến giới thiệu cho ta.” “Công tử, mụ mụ nhà ta vừa hay có việc đi vắng.” “Vậy thì bảo bà ta cút về.” Tiêu Thần sắc mặt lạnh lùng, ngón tay gõ gõ mặt bàn. Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn lại, nhìn tên thiếu niên này, thần sắc kinh ngạc. “Đây là công tử nhà ai, vậy mà lại đến Khoái Hoạt Lâu gây sự, đây là không muốn sống nữa rồi chứ.” “Đúng vậy a, ai mà không biết Khoái Hoạt Lâu cũng không phải kỹ viện bình thường, ngay cả những đại gia tộc cũng không thể trêu vào.” “Ta xem là tiểu tử này sống không kiên nhẫn rồi, xem trò hay đi.” Mọi người bàn tán xôn xao. Hạ nhân nhìn Tiêu Thần, cười lạnh nói: “Công tử, ngươi là đến kiếm chuyện đúng không, Khoái Hoạt Lâu cũng không phải là nơi ngươi có thể chọc tới đâu.” Tiêu Thần cười lạnh, nhíu mày nói: “Ta tự nhiên là đến chơi, nhưng là đến chơi lão bảo của các ngươi.” Hạ nhân vung tay, lập tức mười mấy tên côn đồ bình thường xông ra. Hiển nhiên bọn họ cho rằng còn chưa cần dùng đến những tu sĩ mai phục kia, giết gà đâu cần dùng dao mổ trâu. “Đánh chết tiểu tử này cho ta.” Mười mấy tên côn đồ xông lên. Trong nháy mắt, tất cả mọi người chờ đợi tên thiếu niên này bị mười mấy tên côn đồ chà đạp. “Bành…” Một tiếng vang nhẹ, mười mấy tên côn đồ xông lên lập tức tứ tán ra, rơi nặng xuống đất, tuyệt khí bỏ mình. “Hắn là tu sĩ…” Tất cả khách nhân xem náo nhiệt đều hiếu kỳ nhìn về phía Tiêu Thần. Hạ nhân cũng là sững sờ, cực kỳ kinh ngạc, bỗng nhiên cười lạnh nói: “Công tử là tu sĩ, nhưng coi như như thế, Khoái Hoạt Lâu cũng không phải ngươi có thể trêu tới đâu.” “Gọi lão bảo của các ngươi ra đây.” Tiêu Thần sắc mặt bình tĩnh, không hề lay động. “Là kẻ ngu xuẩn không biết điều nào đang gây sự ở đây, ta ngược lại muốn xem xem ngươi có mấy cân mấy lạng.” Lão bảo ban đầu rời đi bước đến, khinh miệt nhìn Tiêu Thần. “Tiểu tử thúi, ngươi là đến gây chuyện đúng không, cho dù ngươi là tu sĩ, Khoái Hoạt Lâu cũng không phải ngươi có thể trêu tới đâu.” Tiêu Thần cười nhạt một tiếng, thân hình như gió, trong nháy mắt đã đến phía sau lão bảo, kéo lão bảo vào lòng. “Ta cũng không phải đến gây sự, ta là đến chơi.” Lão bảo đại kinh thất sắc, tiểu tử này thực lực không kém, tốc độ vậy mà nhanh đến mức khiến người ta không kịp phản ứng. Tiêu Thần trên thực tế sớm đã lợi dụng Siêu Cấp Phi Ngư, cho nên tốc độ tự nhiên tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh. Lão bảo cũng không muốn vô duyên vô cớ chọc phải một đối thủ mạnh mẽ, nhất là phía sau tu sĩ bình thường đều có tông môn hoặc chỗ dựa gia tộc cường đại, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Bà ta lập tức đổi một bộ mặt tươi cười nói: “Công tử muốn chơi cái gì, nơi này của chúng ta cô nương còn nhiều mà, mập mạp mảnh mai, kiểu nào cũng có cô nương thích.” Tiêu Thần buông tay, cười lạnh nói: “Ta không chơi những cái đó, ta muốn ngươi quỳ ở trước mặt ta gọi gia gia.” Lão bảo chưa từng chịu qua sự vũ nhục như vậy, nhưng chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt giận, ngày sau thăm dò rõ ràng chỗ dựa của người này rồi động thủ cũng chưa muộn. “Không biết công tử ra bao nhiêu tiền?” “Không có tiền.” Lão bảo sững sờ, thân hình đột nhiên lóe lên, đã đến mười bước bên ngoài. Khách nhân xung quanh đều giật mình, lão bảo này vậy mà cũng là tu sĩ, bao nhiêu năm nay bọn họ cũng chưa từng biết. Tiêu Thần lại không ngoài ý muốn, Thông Linh Bảo Châu của hắn sớm đã nhìn ra, thực lực của lão bảo này hẳn là tại Tiên Thiên ngũ trọng. Nhưng Tiên Thiên ngũ trọng ở trước mặt Tiêu Thần căn bản không đủ nhìn. Lão bảo cả giận nói: “Tiểu tử thúi, ngươi đùa bỡn ta, đã như vậy, ta liền hảo hảo giáo huấn ngươi.” Thân thể mập mạp của lão bảo đột nhiên trở nên vô cùng linh hoạt, nhưng còn chưa động thủ. Một đạo tử điện xuyên qua ngực lão bảo, lão bảo chết ngay tại chỗ. Đây là Tử Điện Cầu, đối phó loại cá con tôm tép này tự nhiên không cần nói tới. Khoái Hoạt Lâu lão bảo bị giết, khách nhân xung quanh và những cô nương kia sợ đến sắc mặt tái nhợt, la to. Lúc này thanh niên áo gấm đã quan sát rất lâu trên nóc lầu liền nhảy xuống. “Vị công tử này, không biết là đệ tử tông môn nào?” Tiêu Thần muốn chính là kết quả này, con cá lớn phía sau rốt cuộc đã xuất hiện. “Ngươi còn không xứng biết.” Thanh niên áo gấm chưa từng chịu qua sự vũ nhục như vậy, hơn nữa còn trước mặt nhiều người như vậy, sắc mặt trở nên xanh đen. “Mặc kệ ngươi là phương nào thần thánh, Khoái Hoạt Lâu này chính là sản nghiệp của Mãn Vương Tông, Mãn Vương Tông cũng không phải ngươi có thể đắc tội nổi.” Mãn Vương Tông? Tiêu Thần cũng không biết rõ tình hình, nhưng hẳn là một tông môn tu hành, phía sau Khoái Hoạt Lâu này quả nhiên là có chỗ dựa. Nhưng… thì tính sao, giả mạo danh tiếng Tiêu Thần làm chuyện dơ bẩn, liền đáng chết. Tiêu Thần lạnh giọng nói: “Gia quyến Hàn gia là các ngươi mang đến đây đúng không, từ đầu tới cuối mang ra, sau đó dập đầu một trăm cái với bọn họ, tự phế tu vi.” Nam tử áo gấm cuồng tiếu một tiếng, sắc mày lạnh lùng. “Thì ra là chó săn của Hàn gia, mấy lão già Hàn gia chết rồi, chỉ bằng ngươi cũng muốn làm hảo hán làm anh hùng, đã tự mình dâng tới cửa, thì đừng nghĩ đến việc rời đi.” Nam tử áo gấm hạ lệnh một tiếng, hàng trăm tu sĩ ẩn giấu bốn phía lập tức xuất hiện, vây quanh Tiêu Thần chật như nêm cối. Nhìn hàng trăm tu sĩ, khách nhân xung quanh phát hiện không ổn, sớm đã bỏ trốn mất dạng, những cô nương kia thì run rẩy. Nam tử áo gấm cười lạnh nói: “Bây giờ nếu như ngươi quỳ xuống đất dập đầu một trăm cái, tự phế tu vi, sau đó gọi mấy tiếng gia gia, gọi đến lão tử vui vẻ, không nhất định có thể giữ lại cho ngươi một mạng.” “Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không, hi vọng ngươi lát nữa vẫn còn có thể kiêu ngạo như vậy.” Tiêu Thần sắc mặt bình tĩnh, hắn đã hiểu rõ ràng tất cả ngọn ngành, tiếp theo cũng không có cần thiết lãng phí miệng lưỡi. Nam tử áo gấm lập tức hạ lệnh. “Giết chết tiểu tử này cho ta.” Hàng trăm tu sĩ lập tức xông về phía Tiêu Thần, những tu sĩ này phần lớn là học được chút da lông, ngay cả Tiên Thiên nhị trọng cũng chưa tới. Đối phó người bình thường đủ dùng, những năm này còn chưa từng có người nào sau khi gây chuyện xong mà hoàn hoàn chỉnh chỉnh đi ra ngoài. Tiêu Thần nhíu mày, bàn tay vung lên, mười mấy dị thú xuất hiện, đối phương trăm người còn chưa kịp phản ứng, mười mấy dị thú trong nháy mắt bắt đầu tàn sát. Những dị thú này đều là nhị tinh trở lên, đối phó những tu sĩ bất nhập lưu này giống như chém dưa thái rau. Không cần mấy thời gian trong chớp mắt, hàng trăm tu sĩ đều biến thành tàn chi đoạn tí tứ tán trên mặt đất. Thanh niên áo gấm đại kinh thất sắc, còn chưa từng thấy qua loại trận thế này, sững sờ tại nguyên chỗ. Sau một lát hồi phục tinh thần, xem ra hôm nay gặp phải kẻ khó ăn, trước tiên bảo vệ tính mạng, ngày sau lại thu thập tiểu tử này. Hắn run giọng nói: “Tiểu tử, ta là con trai ruột của Lỗ trưởng lão Mãn Vương Tông, ngươi giết ta, Mãn Vương Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, chuyện hôm nay cứ coi như chưa từng xảy ra, người Hàn gia ngươi có thể mang đi.” Tiêu Thần vốn không muốn giết người, nhưng người này chết đến nơi còn uy hiếp, Tiêu Thần không thích nhất bị người khác uy hiếp. “Chết đi.” Tu vi của thanh niên áo gấm này tại Tiên Thiên cửu trọng, cũng không đủ nhìn, Tiêu Thần hạ lệnh một tiếng. Mười mấy dị thú nhị tinh trở lên lập tức nhào tới, xé thanh niên áo gấm này thành mảnh nhỏ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang