Thiên Tôn Tháp

Chương 9 : Chương 9: Chăn Đường

Người đăng: tlntvtn79

Ngày đăng: 21:26 15-09-2020

.
Cầm lệnh bài, Minh Thiên thẳng một đường lắc lư đi đến ngoại môn vườn thuốc Trên đường lại một lần nữa hắn bị vô số người chỉ trỏ trêu đùa thậm chí hả hê. Vườn thuốc cũng không quá xa, chỉ đi có gần 1 giờ liền tới, chỗ này khắp nơi đều là Linh Dược, càng đi linh khí càng dầy đặc khiến nội lực trong thân hắn bị áp chế không thể di chuyển, Trí năng đều không động nổi vận chuyển. Linh khí là thứ năng lượng rất cao cấp võ giả tiếp xúc hệt như ăn độc dược, linh dược càng là thứ cao cấp võ giả ăn vào chỉ có chết vô khả sống. Do đó Phi Thiên Môn rất sáng suốt lựa chọn võ giả đến đây chăm sóc canh gác, sẽ không có bao giờ sợ bị ăn trộm. Tuy nhiên không có ai điên mà đi tình nguyện nhận việc này, trừ phi bị ép, từ rất lâu đã không có ai nhận nhiệm vụ số 35 này, cho nên thù lao rất không tệ. Mỗi ngày 1 viên Tích Cốc Đan, 1 viên Nội lực đan "Linh khí là thứ này sao ?, quả nhiên tai hại với võ giả" Bình thường võ giả đều xem linh khí là độc vụ, linh dược là độc vật. Nhưng còn Minh Thiên, hắn lại có ý tưởng khác. "Ọc...ọc..." "Mẹ nó cảm giác đói thật không thú vị" Ánh mắt hắn nhanh lẹ liền đi tới góc vườn thuốc thuận tay liền nhổ mạnh lên mấy gốc nhân sâm nhét vào mồm ăn như cà rốt, sau đó một tay hắn đút ăn một tay hắn nhổ "cỏ" Không sai, là cỏ Tuy nhiên cỏ ở vườn linh dược lại đều là dược liệu quý, nhân sâm hà thủ ô mỗi gốc đều to như cái nồi, dược tính có cả mấy chục năm. Linh khí cao cấp, phàm dược tuy không hấp thu được nhưng chỉ cần hấp thu được một chút tàn dư tán ra năng lượng thừa dạng như chất thải của linh dược thôi cũng nhận được lợi ích to lớn, dược linh sinh trưởng rất nhanh. Ở đây cỏ dại bình thường sinh trưởng không hấp thu nổi nhưng những loại tương đối cao cấp phàm dược lại rất ưa thích chỗ này mọc, hơn nữa còn là mọc với tốc độ nhanh sinh mệnh dai dẳng đến nỗi khiến người làm vườn còn ghét hận hơn cả cỏ dại bình thường khác. Dược liệu đối với võ giả quý giá là thế nhưng những dược liệu ở đây lại không chút nào giá trị, vì là nó có ẩn chứa lượng nhỏ linh khí cũng chính là độc dược mãn tính với võ tu. Thứ này với kẻ khác chính là vứt đi, tuy nhiên với Minh Thiên lại không có như thế "Minh Thiên, đem linh lực toàn bộ chuyển lên tầng 3" - Tích, đã thiết lập quá trình tinh lọc, tầng 3 Minh Thiên Tháp linh khí lượng: 30 Sau đó quá trình ăn uống của Minh Thiên càng nhiều thì lượng linh khí bị chiết tách đưa tới tầng 3 càng lớn. - Tích, linh khí năng lượng hoạt tính quá cao, không thể luyện hóa, đang trong quá trình phân tích thành phần. Đối với hắn luyện hóa được linh khí hay không cũng không phải quan trọng, quan trọng là không ảnh hưởng tới nội lực của hắn lad được rồi. - Tích, Linh dược không có tác dụng với chủ thể nhưng lại có thể kích hoạt thời gian sinh trưởng của phàm dược, đề nghị thu thập. - Tích, phân tích được tác dụng đầu tiên của linh khí, có thể trợ giúp Minh Thiên Tháp thúc đẩy thời gian, không gian và 20 loại nguyên tố khác. "Uhm, còn có chuyện này" Vốn định tới đây chỉ là để kiếm ít phàm dược cao cấp lấp đầy bụng, nhưng không ngờ cái Trí Năng này lại tìm ra được lắm bí mật như vậy Vốn không có ý định ăn trộm nhưng thế này, bảo sao hắn không nên đi trộm đây. Thế là hắn một lần nữa bận bịu. Hắn không có ngu dại mà đem vườn linh dược này tàn phá, ngược lại còn rất khéo léo lựa chọn những chỗ dầy, những gốc linh dược lâu năm, số lượng không nhiều nhưng thể loại đa dạng. Chờ hắn đem nguyên cả tầng 3, 4 và 5 Minh Thiên Tháp lấp đầy mới ngỡ ngàng phát hiện đủ rồi. "Cỏ dại" vấn đề nan giải này lại được hắn giải quyết càng thêm nhanh gọn. Mộc Nguyên lực câu thông, Trí Năng chiếu chụp liền rất nhanh chóng đem một nửa vườn linh dược hàng mấy hét ta này quét sạch sành sanh. Một lượng lớn phàm dược được hắn trồng xuống tại tầng 2 cùng chỗ với Minh Linh Thụ, nhưng khi nhiều quá hắn liền đem chất đống tại tầng 6, 7, 8 để dành dự trữ làm đồ ăn vặt. Xong việc ở đây, hắn liền chẳng cả thèm ghé vào trong chòi nghỉ xem xét liền quay ngoắt lại tiếp tục đi về phía khác chuẩn bị đi đến mỏ khoáng làm nhiệm vụ thứ 27. Nhưng đáng tiếc, con đường này không thông Vừa rời khỏi vườn thuốc được chưa lâu thì con đường đã bị chặn lại bởi 6 người, mỗi người đều cầm kiếm chắn ngang, thái độ cợt nhả lưu manh, đáy mắt đầy vị xem thường nhìn Minh Thiên như nhìn người chết. Nhìn kiểu chận đường thế này dù là dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết là gây sự. Ký ức trong đầu hắn trùng khớp liền nhận ra 6 người này "Nhóc con, mạng dai lắm...lại còn không chết" Một tên to con mở miệng ném cây trọng đao xuống đất nghe cái "bình" miệng to cợt nhả nói Võ giả trong tiên môn này ai cũng có bí pháp luyện vũ khí nhập thể, sau đó qua thời gian dài bồi dưỡng để trở thành một dạng bảo khí bất nhập phẩm, nhưng mà một số võ tu chủ sát phạt vẫn ưa thích để vũ khí ngoài thân, sẽ có tác dụng rèn luyện khí lực, độ hòa hợp và tăng thêm hung tính. Tên này chính là một ví dụ "Bưu Cuồng Đao, lần trước ngươi ra ray không tệ...làm ta đau nằm 3 ngày" Giọng Minh Thiên nhạt nhạt không gợn sóng, rất là thành thật tường lại chuyện cũ, nhưng mà đau đớn tàn phế cho đến chết lại bị giọng lạnh nhạt này của hắn làm cho như một trò đùa trẻ con.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang