Thiên Tôn Tháp

Chương 69 : Ở lại

Người đăng: tlntvtn79

Ngày đăng: 07:38 06-10-2020

Phan gia hầu phủ Minh Thiên và Diệp Tố ngồi chờ, hai người Khiếu Trung Thiên đứng hầu "Diệp cô nương, ngươi biết gì về Hầu gia này không ?" Minh Thiên hỏi "Biết không nhiều, Phan Quốc Công là một võ tu, nhà có 6 người con trai đều là tinh thông cưỡi ngựa bắn cung, võ nghệ siêu quần, thực lực thấp nhất đều là hậu thiên tầng 8. Nhưng thiên phú tốt nhất lại không phải ai trong số họ mà là nữ nhi duy nhất" "Nàng ta nghe nói nhan sắc khuynh quốc, võ học kỳ tài, hơn nữa còn tinh thông cầm nghệ ca hát rất động lòng người, cho nên nghe đồn ngay cả quốc vương đều muốn phong nàng ta làm phi...vương tử các chư hầu, ngoại quốc đều đến cầu hôn, đạp nát mấy chân cửa" "Trong 1 năm này không biết xảy ra biến cố gì, Phan hầu gia lại không ngừng rải tú cầu tại các đại thành, chọn ra lần lượt những võ lâm cao thủ" "Ngươi cũng đừng tưởng ăn hên chụp được tú cầu là một bước lên trời được ôm mỹ nhân về, đường còn gian nan lắm, nửa tháng sau mới là đại chiến...đều là cao thủ trong cao thủ, người thắng mới chỉ là có cơ hội được ăn chung bữa cơm với mỹ nhân mà thôi" Minh Thiên thản nhiên như không nghe nàng nói, mặt lạnh vô cảm bỗng nhiên sáng lên " thật sao ?" Diệp Tố nghe được lời hắn nói liền có một loại xúc động muốn đem hắn đè xuống đất ma sát "Hừ..ngươi vui cái gì ?" "Ta hỏi ngươi, cao thủ...là tầm cỡ nào, ý là mạnh cỡ nào ah" Không biết sao nghe hắn hỏi 1 câu như vậy Diệp Tố lại hơi thở ra, trong lòng nhẹ người "Là võ lâm mạnh nhất cao thủ, ẩn thế tông môn đều xuất hiện, võ lâm đại phái đều tới không thiếu" "Ngươi phải biết là thời gian tuyển tế đã hơn một năm, phần thưởng không chỉ là mỹ nhân cơ hội mà còn có một phần tàng bảo đồ di tích, đây mới là thứ hấp dẫn được môn phái người xuất nhân xuất lực" "Bảo đồ di tích, có gì hấp dẫn" "Di tích cổ tiên môn, ngươi nói xem có bao nhiêu hấp dẫn" "Oh...nói như vậy, trận chiến này là đông người, cao thủ nhiều như mây" "Uhm..." "Con mẹ nó sảng khoái" "Ngươi...ngươi là lại tính quậy đại hội kén rể của người ta sao ?" "Đương nhiên" "Ngươi...đúng là rất khốn kiếp" "Móa, không quậy tung lên chẳng lẽ ở lại làm con rể người ta, còn nói gì một bữa cơm cùng mỹ nhân..ta không có thèm" Diệp Tố không nhịn được vui vẻ nở một nụ cười như hoa. "Được rồi, ta đi tắm...thối quá thối" Minh Thiên nói hắn thối nhưng lại nhìn thẳng vô Diệp Tố, miệng còn chậc chậc, mũi cau lại hít hít, tay còn che che mũi khiến cô nương này giận sôi, đem tay ngọc vươn tới dưới nách lại bị hắn nhảy một cái tránh khỏi móng vuốt. Thế là từ ngày hôm đó nhóm người họ liền ở luôn trong Hầu Phủ. .......... Một nơi khác trong Hầu Phủ "Hầu gia, đã điều tra ra bất quá thông tin không nhiều" Quản gia đưa tới một bản tình báo. Hầu gia là một vị lão nhân quắc thước, rất là có ý vị phong cuồng bá đạo, lông mày ẩn ẩn sát ý do rèn luyện lâu năm mà thành. "Uhm, Minh Thiên... Hư hư thực thực Đại Tông Sư tu vi, lại chỉ có bấy nhiêu thôi sao ?" Phan Quốc Công bỏ xuống thư tình báo "Hầu gia, để ta cho người điều tra thêm" "Uh, thực lực đầy đủ, kẻ này lai lịch bất minh, tính cách kỳ dị bất quá cách làm người còn là không xấu, dễ dàng khống chế...ngươi thăm dò hắn, nắm bắt nhược điểm cho ta" "Vâng" "Ngoài ra cho người giám sát người bên cạnh hắn, điều tra tỉ mỉ từng người" "Vâng, nô tài cáo từ" Lão quản gia vừa đi, hầu gia liền híp híp mắt âm lãnh sau đó chuyển ánh mắt nhìn về phía một khối ngọc bài hình khô lâu trong tay lộ ra say mê Khối ngọc bài này vô cùng quỷ dị, một mặt mầu đen kịt họa tiết là một bộ khô lâu, mặt khác lại mầu trắng nhợt họa tiết là một khuôn mặt người trông sống động như thật. Bị cầm trong tay Phan Quốc Công thỉnh thoảng lại tràn ra hơi thở quỷ dị đem nội lực trong thân thể ông một lần sôi trào lên. ........... Phi Thiên Môn Hiện giờ môn phái này khác hẳn với trước, không khí vô cùng tiêu điều, linh khí yếu ớt. Bình thường môn phái cao tầng tu luyện hấp thu linh khí lượng vô cùng lớn, mà linh mạch vừa mất không nơi cung ứng liền chỉ trong 2 ngày đã đem linh khí hút khô kiệt. Tu sĩ sở dĩ tiêu hao năng lượng trời đất nhiều như vậy nên mới gọi là nghịch thiên mà đi, mỗi cường giả thông thiên cảnh được tạo ra là tương đương đem 1% năng lượng toàn đại lục vĩnh cửu lấy đi. Mà 1% linh khí này là tương đương với 10 năm phát triển của cả đại lục. Phi Thiên Môn không có thông thiên cảnh nhưng lượng tiêu hao lại cũng không thấp, nhị phẩm trung kỳ linh mạch mới chỉ miễn cưỡng đủ duy trì, nhưng giờ nó không còn. Ngồi chưởng vị, môn chủ sắc mặt âm trầm đến cực điểm "Điều tra ra là ai chưa ?" "Thưa môn chủ, Không điều tra ra...chỉ đoán được người này chỉ có hai khả năng" "Nói" "Đó là, hoặc là ma giáo Khống Hồn Thuật, hoặc là thần thông cảnh cường giả làm" "Buồn cười, đoán như vậy ai chẳng biết, Lập tức điều tra cho ta ...thù hận này, bổn tọa nhất định gấp trăm ngàn lần đòi lại" Sau đó môn chủ ánh mắt hung hăng quay sáng nhìn vào Nghiêm trưởng lão "Ngươi nếu không cho ta cái thuyết pháp, bổn tông chủ đích thân đem ngươi cạo xương ném vào đầm Phệ Huyết Ngư" Một vị trưởng lão nói nhẹ "Tông chủ, Phệ Ngư Đàm...hiện tại cũng không còn" "Hừ, phế vật....phế vật..." ............. Hầu phủ "Hầu...hầu gia ?" "Chuyện gì ?" "Hầu gia, điều tra ra ...bốn tên hộ vệ đó đều là...đều là tiên Thiên cao thủ hơn nữa.." quản gia nuốt nuốt nước miếng "Hơn nữa sao ?" "Hơn nữa, đều là cực hạn tiên thiên võ giả" "Cái gì ?" Khái niệm này trong thế tục là vô cùng kinh khủng. Cực hạn tiên thiên trong thế tục hiếm như lá mùa thu, hiếm đến độ gần như trong truyền thuyết Mà một cực hạn tiên thiên xuất hiện sẽ lập tức được xem như chiến lực cực hạn trong thế tục, võ lâm môn phái đều phải tôn là thái thượng nhân. Có thể nói cỡ nào kinh người thân phận, vậy mà xuất hiện một lần tới 6 người mà càng đáng sợ là lại đi làm hộ vệ cho một thanh niên Mẹ nó, thanh niên này thân phận sẽ là cỡ nào kinh người. "Tiên môn quý công tử, nhất định là tiên môn thân phận cao nhân vật công tử" "Haha, kế hoạch của ta có hi vọng" ............ Minh Thiên có chỗ ăn chỗ ngủ liền trực tiếp thảnh thơi 3 ngày, mỗi ngày đều là ngủ đến trưa mới dậy, lượng cơm ăn khiến tiểu cô nương Diệp Tố nhìn mà mất cảm giác với ăn uống. Mà hôm nay, là được cô nương Diệp Tố dẫn đi sắm đồ rốt cuộc có được một bộ quần áo giống người mặc trên thân. Mà cô nương này cũng đem diện mục trở về sạch sẽ phóng khoáng, đáng tiếc vẫn không chịu trở về làm nữ nhi phục sức làm hắn mấy lần không ngừng chọc ngoáy khích bác Nhưng dù là vậy vẫn chỉ là để cô nương này mặc phục trang không cố ý rộng thùng thình, cũng không bó ngực để lộ ra thân hình cao 1m7 đường cong tuyệt mỹ, mặt dù không trang điểm không phục trang nữ nhi nhưng vẫn là tuyệt mỹ khuynh quốc.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang