Thiên Tôn Tháp
Chương 50 : Chương 50: Thu Phục
Người đăng: tlntvtn79
Ngày đăng: 19:30 29-09-2020
.
- Tích, mở ra thông tin bảng tổng hợp.
- Tên: Minh Thiên
- Tu vi: Luyện khí tầng 16
- Lực lượng: 24 Tượng
- Phòng Ngự: 30 tượng
- Nội Công: 10 năm
- Linh Lực: 5 năm
- Phân Thân số lượng 2
- Công pháp: Khai Thiên Ấn lv6, Chưởng Trung Phật Quốc lv6
"Không tệ..." hoàn thành đến bước này, Minh Thiên rốt cuộc vừa lòng mãn ý chấm dứt bế quan. nhưng cơn mệt mỏi kéo tới, hắn ngã đầu liền mãn nguyện vùi vào ngủ.
Trong Minh Thiên Tháp 2 phân thân vẫn không ngừng tiến hành dung hợp bầy kiến, thời gian nhanh hơn bản thân hắn nhiều lắm.
Độc Thiên Công và Dương Thần Công dung hợp cũng coi như hắn không cần đi luyện cái gì bí pháp Dị Hỏa Độc Thiên Nữ.
Hiện giờ môn thần thông này đã có Độc Cương Thi làm chủ đạo mà hình thành một đóa dị hỏa, uy lực không nói được có hơn nguyên bản Dị Hỏa Độc Thiên Nữ hay không nhưng tính lan truyền và chế tạo quân đoàn thì tuyệt đối nhất tuyệt.
Quần chiến sau này khỏi lo.
Tuy nhiên, suốt 10 ngày hắn không ra khỏi phòng lại khiến bên ngoài một đám người nóng nảy.
Đặc biệt là trong bóng tối một lão đầu tu vi tiên thiên cảnh âm thầm theo dõi lại càng mấy lần vươn thần thức tới kiểm tra.
Đáng hận là còn thấy tiểu tử khốn này nằm ngáy oo ngon lành trong lòng không nhịn được nổi lên trận trận sát ý
"Hừ, thật dám lười biếng. .lỡ đại sự của ta...muốn chết"
.............
Minh Thiên ngủ trọn một ngày đêm mới tỉnh lại, thần thanh khí sảng
"Minh thiếu hiệp, ngươi rốt cuộc xuất quan, chúc mừng... Chúc mừng"
Vừa ra khỏi phòng hai tên này liền hiến ân cần, Minh Thiên cảm nhận được sự giả dối đầy trên khuôn mặt họ.
"Được rồi" Minh Thiên đưa tay sờ sờ bụng
Khiếu Trung Thiên già đời liếc mắt liền hiểu
"Haha, thiếu hiệp bế quan lâu ngày hẳn là rất đói bụng đi, mau xuống...tại hạ sớm đã cho ngươi chuẩn bị rượu thịt"
"Được"
10phút sau
- Tích, Thiên Nữ Tán Hoa độ thuần thục + 40
- Tích, Thiên Nữ Tán Hoa độ thuần thục + 40
- Tích, Thiên Nữ Tán Hoa độ thuần thục + 40
.....
Minh Thiên ăn như hổ đói, đối diện Đám người ai nấy ánh mắt mấy phần nóng bỏng mấy phần tham lam, mấy phần mong chờ.
Thậm chí xung quanh bàn mấy vị đại hiệp đều gươm đao kề người, mắt liếc tới xem xét liên tục làm như lúc nào cũng có thể rút đao giết tới.
Không cần dùng đầu để nghĩ Minh Thiên cũng biết kẻ hạ độc là ai, lần này rõ ràng là chuẩn bị vô cùng chu toàn.
Thiên Nữ Tán Hoa độ thuần thục tăng tới 40 điểm hiển nhiên lần này độc lực kinh người không tầm thường.
Hơn nữa còn bố trí một đám võ lâm cao thủ xung quanh trận địa sẵn sàng, dĩ nhiên quyết tâm giết Minh Thiên lần này của bọ họ là vô cùng cao.
"Ăn đi...ăn đi, đây là bữa ăn cuối cùng của ngươi...ăn cho no, chết cũng không đói nữa" Khiếu Trung Thiên âm thầm nói
"Yên tâm mà ăn, chất độc mãn tính này nửa canh giờ mới phát tác lại còn thêm tuyệt đỉnh mê độc trong rượu,..ta coi ngươi lần này làm sao sống" Vân Kinh Tâm thầm hô
Bàn bên cạnh, một lão ẩu ánh mắt vẩn đục lóe lóe kim quang
"Để ta xem ngươi nắm bảo bối là vật gì ?"
......
Nhưng dĩ nhiên chuyện độc phát nhân vong là không thể nào xuất hiện trên người hắn
Trọn vẹn 30 phút sau Minh Thiên no nê sảng khoái vuốt vuốt cái bụng chuẩn bị đứng lên trong sự kinh ngạc của đám người.
"Minh...minh thiếu hiệp, ngươi .." Vân Kinh Tâm lắp bắp khó nói
"Hahaha...thiếu hiệp, uống nước trà nhuận nhuận ah...chín ta chuẩn bị lương thực đầy đủ liền tiếp tục lên đường"
"Haha, không cần ..chúng ta lập tức xuất phát"
Nói xong Minh Thiên vươn người đứng dậy liền muốn đi
Khiếu Trung Thiên có chút luống cuống đi theo, trong đầu họ vẫn còn là một mớ bòng bong khó hiểu
Tại sao...tại sao lại như thế, không phải nói độc này nan giải sao...còn nói nửa giọt là có thể độc chết một con trâu 3 giọt độc một con sông sao...sao bây giờ
Không phải lão Vân Nương đó là độc thánh sao, còn khẳng định với ta lời cam đoan, hỗn đản dám lừa lão tử
Minh Thiên thẳng đường mà đi, Khiếu Trung Thiên, Vân Kinh Tâm dĩ nhiên đi theo có điều bọn họ đã chuyển từ vai trò đồng hành sang vị trí chân chạy, hoàn toàn bị Minh Thiên xem như nô bộc mà sai phái
Trong lòng ai cũng rõ ràng chuyện trước đó, ngay cả Khiếu Trung Thiên hai người đều không tin Minh Thiên không biết gì.
Có thể nói Minh Thiên đến bây giờ vẫn chưa đem bọ họ giết chết đều đã là vạn phúc, là vì giá trị cuối cùng của họ.
Giờ nếu còn không biết thân biết phận thì coi như cơ hội này sẽ không còn nữa.
Trạm kế tiếp chính là Nam Thành, một thành trấn vùng biên nghèo nàn quanh năm chịu đói rét, chiến tranh.
Theo lời Khiếu Trung Thiên giới thiệu thì chỗ này có khoảng 2 vạn bình dân, nhưng đất đai khô cằn khó trồng trọt, hạn hán quanh năm, mùa đông rét cóng, cách mấy năm lại có quân ô phiệt xâm lược.
Nam Thành cũng bị đế quốc xem như từ bỏ, không có quân đội trấn giữ, mặc sức cho quân đội cướp bóc. Quan tham lộng hành.
Có thể nói là một cái khô thành
Minh Thiên nghe tới đây ánh mắt liền sáng lên
"Tốt lắm...tốt lắm, ta cần chính là như vậy"
Chân hắn không nhịn được thúc vào Tiểu Bạch hối đi nhanh, mặc kệ cho sau lưng mệt mỏi theo đuôi một đám võ lâm nhân thủ.
Đoạn đường không phải quá xa, cấp 2 yêu thú Tiểu Bạch chỉ mất thời gian 2 ngày liền hoàn thành.
Minh Thiên đi thẳng không nghỉ mặc kệ hai người Khiếu Trung Thiên thở hồng hộc tắc thở
Bản thân hắn bây giờ có thể gần như k cần ăn uống ngủ nghỉ.
Thể nội tầng 2 Minh Linh Thụ đã đạt 3000 năm sở hữu linh tính lv3 linh thụ, một ngày thở ra đan hương tương đương với 100 viên tích cốc đan.
Dù hắn không tu luyện cũng có thể tăng trưởng 3 tháng công lực mỗi ngày
Tầng 2 sinh linh không nhiều tất cả đều chỉ có 2 cây Huyết Linh Thảo, Nhân sâm Tiểu phàm và Minh Linh thụ. 4 gốc dược liệu duy nhất. Trông có vẻ trơ trọi
Tầng 3 có hơn 2000 nhân khẩu, chim cầm tẩu thú một số cùng ít cây ăn trái.
Tầng 4 trồng toàn các loại linh dược và hồ linh thủy, dưới dáy nuôi dưỡng mấy con yêu ngư. Một cái linh mạch nhỏ. Một cái kim linh mạch 20 vạn Phệ Kim Nghĩ
Tầng 5 chứa đồ, tầng 6,7,8,9 chứa lung tung mấy loại tạp khoáng đang phân giải.
Có thể nói Minh Thiên Tháp hiện giờ còn là khá hoang vu thiếu thốn.
Tầng 3 địa thổ rộng lớn mà nhân khẩu lại ít ỏi thật sự có chút đâm tâm.
Tín ngưỡng và khí vận không đủ, Tiên Ấn, Phật Chưởng đều khó tấn cấp. Cho nên nhân khẩu hiện tại chính là bức thiết
"Minh thiếu...chúng ta tới...tới rồi" Khiếu Trung Thiên kích động la lớn.
Không sai là kích động
Đoạn đường này dù chỉ có 2 ngày nhưng thật sự là quá giết người...quá gian khổ, mấy lần lão còn tưởng rằng mình không thể nào tiếp tục.
May mắn những lúc buông tay từ bỏ mặc số phận thì ngay lúc đó, từ trên người Minh Thiên lại tản ra một mùi hương mê người chỉ hút một hơi liền thể lực tràn đầy nội lực xung mãn.
Quả thật là thần kỳ đến cực điểm.
Chỉ một điểm nhỏ li kỳ này từ trên người Minh Thiên đã đủ khiến họ nhịn không được sinh ra chút hướng tới.
"Tốt, làm việc cho ta không nên có dị tâm...không chừng ta còn ban cho một cọc cơ duyên"
"Tạ ơn..tạ ơn thiếu chủ"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện