Thiên Tôn Tháp

Chương 41 : Cư Dân

Người đăng: tlntvtn79

Ngày đăng: 17:08 27-09-2020

.
Tiến vào trong thôn, đập vào mắt liền thấy một đám lớn người bị nhốt trong cái lồng lớn, nam nhân 1 lồng, nữ nhân một lồng, còn bên ngoài đều là người già và trẻ con đang khóc, bên ngoài còn có mấy bộ thi thể máu me be bét Một bên khác thì bày một nồi nước thật lớn và cái bếp đang gác nguyên con bò đang nướng, đám binh lính cả chục người đang hồ hào chè chén quên cả trời đất. Một căn chòi lá khác còn nghe thấy tiếng nam nhân thở phì phò và tiếng nữ nhân bị cưỡng hiếp khóc thét. Mấy chỗ khác còn thấy tiếng cực hình vang vọng và âm thanh rên rỉ đau đớn. Mấy nam nhân còn như đã chết tâm mà đờ đẫn khi vô lực thấy vợ mình bị cưỡng hiếp. .... Máu me và tàn nhẫn Chỉ có 2 từ này mới diễn tả được hoàn cảnh và bản tính của đám quân lính này. Loại tràng cảnh này, Minh Thiên mặc dù ma hồn không có cảm tình nhưng lại không hiểu sao dấy lên trong ngực một loại căm phẫn. Cùng là nhân loại đồng tộc Hắn nhẹ nghiến hàm răng, sát khí bốc lên Cũng lúc này Phàm Ca thấy được thời cơ liền bộc phát chiến lực. "Huynh đệ....mau giết hắn..." Nhưng lời hắn chỉ vừa nói tới đây liền bị Minh Thiên bóp cổ họng, một niệm vừa ra liền biến mất trên bàn tay. "Ah...chuyện...chuyện gì..." "Ah, Phàm Ca... Hắn..." "Huynh đệ ... là kẻ địch đột nhập" "Leng keng... Leng...keng .." Lập tức bọn họ nháo nhào quờ lấy binh khí mà xông tới cả giáp cũng không kịp mặc. Một đám hỗn loạn, Minh Thiên lạnh lùng mà nhìn lần này không muốn biến chúng thành cương thi. Sắc mặt hắn lạnh buốt mà băng giá, Khẩu súng Quỷ Ảnh liền hiện ra "Pằng...pằng....pằng...." đơn giản 3 âm thanh nhỏ vang lên liền đem theo 3 mạng người ngã xuống. Đám quân lính nháo nhào sợ hãi lại ngỡ ngàng Loại tốc độ này...quá nhanh, giết người kiểu gì không hiểu nổi thật khiến người quá hoang mang. Tay Minh Thiên lại chớp động, từng phát từng phát đạn bị bắn ra. - Tích, Tinh hồn + 100, + 130, + 240,... Một khẩu súng bắn ra, hắn nửa bước chân không động lại dễ dàng đơn giản lấy đi nhân mạng tựa như gặt lúa mà ngã xuống Nguyên cả doanh trại chỉ khoảng hơn trăm, mà hắn trong không tới 3 phút liền đem gần như toàn bộ hạ sát. Mỗi viên đạn đều thần kỳ cắm vào giữa mi tâm không sai một li hơn nữa có thể thấy rõ ràng bọn chúng không chết ngay Mà toàn thân co giật tựa như não bộ bị mất khống chế, tựa như linh hồn đang bị mạnh mẽ rút ra "Các ngươi là quân hồn vậy thì để sau này tiếp tục vì ta chinh chiến đi" Lúc này một đám không dám tiến lên, trong gian nhà tranh tiếng la hét đã không còn, thay vào đó là một người thân hình to lớn vạm vỡ như con trâu, ánh mắt hung tàn xuất hiện. Còn chưa kịp mặc quần, vừa ra liền nhìn thấy huynh đệ ngã rạp một đám đã chết "Tặc tử....ngươi đây là muốn chết...." hắn gầm lên phẫn nộ, cả người cử động như phát ra lực lượng to lớn mà đạp trên đất. Long Tượng Công tầng thứ 3, đã là không tệ, nhục thân tối đa có được 3 ngàn cân lực lượng chính là được tính 3 tượng chi lực. Nhưng với lực lượng này, Minh Thiên gần như không thèm để ý chỉ đưa súng lên, nã một phát. "Pằng....hự..." cứ thế liền đem mạng tên Doanh Trưởng này chôn vùi, đơn giản tựa như ăn cơm uống nước Chiến trường liền sạch sẽ hắn mới đi tới chỗ cái lồng. "Đại...đại hiệp cứu mạng..." "Đại hiệp, cầu ngài cứu mạng chúng tôi" Trong đám một ông lão lớn tuổi đi ra, có vẻ là thôn trưởng Minh Thiên chẳng cần nhìn chìa khóa, đưa tay cầm vào lồng sắt liền xé toác nó ra như giấy mỏng, lại một bên nói "Các ngươi ở nơi này không an toàn, có ý định gì không ?" Lão thôn trưởng trầm ngâm, bọn người được thả ra vừa kịp mừng rỡ liền bị câu này làm lo lắng. "Bạch Lang Quân sẽ rất nhanh phát hiện có vấn đề chỗ này, lúc đó ta sẽ lại không cứu được các ngươi" "Đại hiệp...tạ ngài cứu mạng chúng tôi, nhưng mong ngài rộng lượng ...cầu ngài..." Minh Thiên vào thẳng vấn đề "Ta có một chỗ an toàn, bất quá...cách biệt thế giới bên ngoài, các ngươi..." "Đại hiệp, chúng tôi đồng ý, cầu ngài giúp đỡ" "Ta có một yêu cầu" "Mời ngài chỉ giáo" "Tại thế giới đó ta đảm bảo các ngươi không đau không bệnh, không thiên tai nhân họa, thậm chí có thể tu luyện, nhưng các ngươi phải... tôn ta làm thần" "Đại hiệp, tôi đồng ý...tôi đồng ý..." cùng cả đám người thôn dân nhao nhao cùng hùa theo mà hô hoán. "Được..." Minh Thiên đạt được mong muốn liền trong lòng vui sướng. Minh Thiên động niệm liền đem nguyên đám gần trăm thôn dân và 30 võ giả vào tầng 2 sau đó ngay trâu bò vật nuôi cũng thuận tay thu vào. Trong tầng 2 Minh Thiên Tháp. Hắn dọn cho họ một khu đất trống gần nguồn nước Chỗ này nước thì có cá, đồng bằng đất tốt, sườn núi là rừng, là một chỗ tuyệt không thiếu sinh tồn. Lúc này, ánh mắt Minh Thiên mới nhìn tới cái lồng bằng thép đen nhốt hơn 30 võ giả. "Đại hiệp, cầu ngươi cứu mạng, tại hạ Ba Đào Quy Hải Khiếu Trung Thiên vô cùng tạ ơn" "Tại hạ Bá Đao Vân Kinh Tâm vô cùng tạ ơn" tên hiệp khách này miệng nói tạ ơn nhưng lưng thẳng không cong, ánh mắt không hề che dấu một chút tham lam khi nhìn Minh Thiên Một đám khác ai nấy ôm quyền đưa ánh mắt cầu xin. "Cứu cũng không phải không được, nhưng ta sẽ được gì ?" Giọng Minh Thiên lạnh nhạt Hắn thấy được đám võ giả này cao ngạo thái quá, rõ ràng là cầu xin nhưng không cúi đầu, nói giọng bằng vai phải lứa thậm chí có chút xem thường hắn nhỏ tuổi. Đặc biệt là cầu cứu mạng lại vẫn giữ thái độ phong thái chính đạo lạnh nhạt, tựa như muốn nói "cầu ngươi là hơi quá, ngươi cứu ta là phải làm cũng là cơ hội của ngươi"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang