Thiên Tôn Tháp

Chương 147 : Niết Bàn - 7 Đuôi

Người đăng: tlntvtn79

Ngày đăng: 09:44 12-12-2020

Chiến Tranh Thụ Nhân sở dĩ có được năng lực chiến đấu khiến người sợ hãi đó là vì rất nhiều lý do Thứ nhất, nó phòng ngự cực cao Tùy theo niên hạn càng cao mà tương ứng là phòng ngự Thứ hai, nó là bất tử khi chân đạp dưới đất. Mệnh danh Đại Địa Chi tử cho nên nó một khi chân đạp dưới đất liền có được vô hạn lực lượng, bất tử bất diệt. Thứ 3, nó trưởng thành còn có được một thân độc gai mọc đầy quanh thân. Thứ 4, mặc dù nó thân thể không linh hoạt nhưng lại có thể cộng sinh cùng bào tử nấm và Dây leo tinh, rất đáng sợ hai chủng sinh vật. Mà thứ 5. Mỗi nhân loại chết nằm dưới đất là bị nó một rễ hút khô thành phân bón, làm thành trưởng thành năng lượng cho cây. Đáng sợ nhất đó là thứ 6. Nếu nó có thể tiến hóa thành Chiến Tranh Thụ Tinh còn là có thêm một đáng sợ năng lực Vãi Đậu Thành Binh Mà đến đẳng cấp này nó liền có thể nhờ thôn phệ huyết nhục và thần thông địch nhân ngưng thành 2 quả, một quả gọi là Thánh Thể một quả gọi là Thần Linh. Tên như ý nghĩa một quả luyện thể một quả tăng linh hồn. Chân chính tuyệt thế tự nhiên thần đan. Mà chưa hết, nếu Chiến Tranh Thụ Tinh tiến một cấp nữa thành Chiến Tranh Thiên Nhân Thụ. Lại càng có thể mọc ra thần thông quả. So với Thể, Linh hai quả lại càng thêm trân quý Cho nên một đầu Chiến Tranh Thụ Nhân là giá trị vô cùng, đáng giá đào tạo vô cùng. Bình thường Chiến Tranh Thụ Nhân di chuyển không nhanh, nhưng Minh Thiên lại cho nó một cái Súc Địa Thành Thốn cho nên từ nay khỏi lo vấn đề di chuyển. "Tạ chủ nhân thành toàn" Chiến Tranh Thụ Nhân chỉ trong một lát liền đã trở nên to lớn hơn hẳn, thực lực biến đổi kinh người, nó vui mừng quỳ rạp trên đất thành kính cảm tạ. "Ngươi là cùng Sinh Mệnh Mẫu Thụ có thể cộng sinh phải không ?" "Vâng chủ nhân" "Có thể từ đoạn nhỏ Sinh Mệnh Mẫu Thụ đi tìm lại chủ thể hay không ?" "Có thể chủ nhân, chỉ cần ta tiến hóa Thiên Nhân Thụ là có thể" "Vậy chí ít còn phải chờ thêm 3 tháng nữa, được rồi ngươi tu luyện đi, thời gian nữa cần đến ngươi hỗ trợ" "Vâng, chủ nhân" Nói xong, Minh Thiên đưa hắn vào Sinh Mệnh Tinh. Nồng nắc sinh mệnh hơi thở ập vào mặt lập tức làm Chiến Tranh Thụ Nhân run rẩy kích động. "Phạch" Nó quỳ xuống khóc nức nở "Mẫu thụ ...mẫu thụ, tộc ta chết hết rồi...ngay cả ngài cũng chỉ còn nhiêu đây, mẫu thân...cha mẹ ta...tộc thúc ta...đều không còn...chết...đều chết cả rồi" ............ Bên ngoài Minh Thiên lần nữa cưỡi Lang Vương dọc theo đường rừng đi tới. "Chủ nhân, ngài là tìm tên Hận Thiên đó phải không" "Uhm, bất quá còn cần làm một việc" "Là chuyện gì, chủ nhân" "Ta có một đầu đang trưởng thành Cự Long, trong bụng nó là thiếu một cái đại dương, cho nên" "Cho nên ngài hướng đi này là đi tới biển" "Không sai, cũng không phải quá xa, chỉ cần nửa tháng đi đường. Các nàng cũng có thể mượn nhờ thời gian này để luyện hóa hoàn tất tiên bảo cùng củng cố tu vi." Bỗng nhiên hắn hướng tới Minh Diễm nói "Nàng chuẩn bị niết bàn lần 2 đi" "Chủ nhân, không thể nào...ta vừa mới niết bàn xong ah nha giờ sao có....a" Bỗng nhiên giọng nàng im bặt, tại vì lúc này Hồng Mông Bảo Điện bỗng nhiên sinh ra biến hóa. Bảo điện chia ra thành 100 gian phòng, bên trong các loại thần thông hỏa hệ lần lượt bị khắc vào sau đó điên cuồng lăn lộn như sóng cả. Sau đó từng đạo pháp tắc cấp bậc hỏa chủng được hình thành Thanh U Minh Hỏa Lãnh Cửu U Âm Dương Luyện Cốt Hỏa Mị Dục Tà Hỏa Địa Mạch Hỏa Chủng Thiên Nữ Tán Hoa Phong Cực Hỏa Ma Cực Hỏa Băng Cực Hỏa Nghiệp hỏa Niết bàn Hỏa 11 loại hỏa diễm cấp bậc pháp tắc lấy Niết Bàn Hỏa làm trung tâm mà vận chuyển 100 loại dị hỏa hiện Minh Thiên mới có thu thập được 11 loại dị hỏa, giờ hắn đem hết cho nó Dần dần đem bộ phận hạch tâm Lục Mang Tinh của Hồng Mông Bảo Điện luyện thành một cái hình thức đơn giản của Thần Hỏa Hạp. Mà lúc này vô số tinh hồn điểm tràn tới, dĩ nhiên lại đem nó tấn cấp. Mà Thần Hỏa Hạp vừa tiến cấp, bên trong các đại trận cùng hỏa chủng liền theo đó tấn cấp. Niết bàn Hỏa tấn cấp tức là "Oanh....vô tận hỏa diễn tẩy rửa đem huyết mạch của Minh Diễm một lần nữa tẩy tủy, đem huyết mạch thức tỉnh. Quá trình niết bàn liền bắt đầu. 10 phút sau, Minh Diễm đã tiến vào trong Hồng Mông Bảo Điện sau đó rơi vào trong Thần Vực một góc. Hồ ly Cửu Vĩ nhìn tới liền có chút hâm mộ, dù sao tăng lên thực lực cũng là chuyện tốt, mà lột xác huyết mạch lại là chuyện mà bất kỳ yêu thú nào đều mơ ước ah. "Cửu Vĩ, nàng cũng niết bàn luôn đi" "Ah, chủ nhân...ngài nói là" "Nàng đã 6 đuôi được mấy ngày, cũng nên là lúc lên 7 đuôi" "Chủ nhân. Ta có thể sao ...ah.." Nói xong, bỗng nhiên cảm thấy thân thể rung động một cái, từ trong pháp luân Niết Bàn Hỏa tràn vào thân thể. Dọc theo đuôi theo xương sống tới toàn thân, dĩ nhiên đem toàn thân dơ bẩn một lần nữa lọc sạch, sau đó Niết Bàn Hỏa như từng đợt sóng trào mà tới Mỗi lần tới liền đem trong thán thể một lớp tạp chất thải ra ngoài. Lần thứ 7 liền đem cả bộ lông của nó đều đốt cháy sạch sẽ thành một con nhục đô đô hồ li. 10 phút sau Cửu Vĩ tiến vào trong Tạo Hóa Bình Minh Thiên liền cứ như vậy một mình cô độc đi theo đường rừng mà ra. 10 ngày sau. Cửu Vĩ thức tỉnh, đã mọc ra một bộ lông trắng tinh tuyệt đẹp, sau đuôi là 7 cái đuôi xinh đẹp. "Đẹp lắm Cửu Vĩ, thật mềm mại ah nha" Minh Thiên không nhịn được đem một thân lông trắng của nàng vuốt tới vuốt lui mà cuối cùng là lại tò mò vuốt 7 cái đuôi của nàng. Cửu Vĩ hai má đỏ ửng hô "chủ nhân... chủ nhân" yếu ớt. Mà thời gian này, Chiến Tranh Thụ Nhân đã lớn lên thật nhanh, trọn vẹn cao tới 30m, đã là một cái chân chánh Chiến Tranh Thụ Nhân vĩ đại. Đêm hôm nay, vừa vặn là ngày rằm trăng tròn. Minh Thiên liền nướng một con heo lớn tứ cấp yêu thú. Dưới trù đạo của hắn liền đủ để làm thành một món tuyệt phẩm mỹ vị. Mà đứng tại đỉnh núi, Lang Vương đang thống lĩnh bầy Khiếu Nguyệt Thiên Lang hướng trời tu luyện. Một miệng mở ra thôn hấp liền đem bầu trời ánh hấp sạch. Nói là thôn nhật nguyệt là quá đáng, nhưng nửa thật có thể một đêm tu luyện là ánh trăng đều bị hấp sạch, mặt đất tối thui. "Chủ nhân, ăn thật ngon..." "Ăn ngon thì ăn nhiều lên" Minh Thiên trực tiếp xé một chân heo đưa qua cho nàng Tiểu hồ li này vùi đầu ăn nhưng không biết từ khi nào hai giọt nước mắt đã lăn xuống má, lại ngọt ngào hạnh phúc dấu đi không cho Minh Thiên nhìn thấy. Nhưng Minh Thiên không thấy thật sao "Hồ tộc tộc đàn của nàng ở đâu ?" "Chủ nhân, tổ đàn là ở Bắc Hoang Nguyên, nhưng hiện giờ đã bị cường giả nhân loại phá hủy cướp đoạt rồi, hiện giờ hồ tộc tán loạn khắp nơi lưu lạc, đa số...đều là bị nhân loại nô dịch" "Uhm, nàng có muốn sau này cường đại cứu ra tộc nhân, thống nhất lại tổ địa hay không ?" "Ta...ta sợ mình không đủ sức" "Ta giúp nàng" "Chủ nhân...ta.." "Với lại, không phải nàng đã có một trụ sở an toàn cho tộc nhân rồi sao, Tiểu Hồ li của ta nhút nhát nhưng ta tin nàng có đủ năng lực" Minh Thiên không hề biết rằng, hắn một câu này đã là cỡ nào chấn động trong tim cô gái này, cũng là một câu nói khiến cả đời nàng nghị lực đều vì một câu này mà gặp bất kỳ chông gai đều vượt qua.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang