Thiên Tài Giám Mục Sư
Chương 18 : Đi cà phê offline
Người đăng: Crystallove4u98
Ngày đăng: 14:34 26-07-2018
.
Búi tóc lên và đeo cặp kính để che đi khác thường, cô cần cho thằng em trai mình một quãng thời gian để làm quen với diện mạo mới của cô, cũng không tính là thay đổi nhưng mà chênh lệch thì đúng là có một đoạn
Với phong cách mỹ lệ hay che dấu dung nhan của mình thì chắc là thằng bé chấp nhận nhanh thôi, dù sao thì vẫn là ngũ quan của cô, tính cách của cô
Nấu một bữa ăn đơn giản, đợi cho thằng Minh về nhà ăn tối, mấy bữa nay trò chơi không hoạt động nên nó ra ngoài chơi thể thao với mấy đứa bạn
“ Chị hai, em dẫn theo thằng Hiếu về nhà, tối nay nó qua đêm cùng phòng với em nhé”
“ Ồ, ừm, Hiếu đấy à ? chào em, hai đứa mới chơi thể thao xong thì tắm rửa rồi xuống ăn cơm, chị nấu nhiều lắm , nhanh nhanh kẻo đồ ăn nguội”
“ Vâng ạ, làm phiền chị rồi, bọn em lên phòng tý đây ạ !”
Bạn của thằng Minh thì tất nhiên cô cũng gặp qua, thằng cu này cũng thuộc dạng vai u bắp thịt, nổi hơi thằng em mình một chút, chơi bóng rỗ cũng giỏi hơn nó một chút, học lực thì ngang nhau, nhưng độ nổi tiếng thì có hơi chênh lệch
Nhà thằng bé làm buôn bán bất động sản, gia đình giàu có, diện mạo ưa nhìn, không khó để thấy nhiều cô bé để ý đến thằng nhóc này
Dọn đồ ăn xong, cô lên đưa đồ thay cho hai đứa, khăn tắm và một số đồ dùng cá nhân, thằng Hiếu cũng hay ở lại nhà cô nên giờ thành ra cô cũng thói quen
Đợi cho cả nhà ăn uống xong xuôi, cô liền đi bắt ấm nước thuốc pha chế, làm lại một liều giống như hồi chiều, pha liên tục gần hai tiếng đồng hồ, cô bấm điện thoại trả lời tin nhắn của Ngọc Thạch
“ Xin lỗi, có việc nên không thể trả lời”
Nhắn cho nó một tin, tính cất máy đi thì đột ngột điện thoại rung lên làm cô bất ngờ, màn hình nhỏ nhỏ xuất hiện dòng tin : Bạn nhận được thư mới từ Ngọc Thạch !
“ Trả lời nhanh vậy ?”
Cô tự nhủ rồi bấm mở tin nhắn, vừa mới đọc được một nữa thì liền có tin nhắn thứ hai rung lên, tin nhắn thứ ba thứ tư lập tức rung lên liên tục, tất cả đều từ phía đối phương gửi qua cho cô
Hạnh bực mình muốn tắt nguồn cái điện thoại, bất quá cô vẫn nhẫn nại đọc xem thằng này nó viết cái gì, mà khoan, không đúng, đối phương lớn hơn cô một tuổi mà nhỉ ?
“ Đại tỷ a, đừng có bơ em lâu như thế mới trả lời a !”
“ Sau khi bảo trì thì làm nhiệm vụ nhóm với em đi”
“ Ngày mai có rảnh rỗi không lên quán cà phê gặp mặt đi, em muốn hỏi một chút về các kỹ năng trong game nha đại tỷ”
“ Quán Cây dừa ở quận C đấy, vừa gần trường vừa rẻ, không gian tĩnh lặng, thế nhá, hẹn 8h sáng ngày mai gặp mặt !”
Trực tiếp lên lịch một cuộc hẹn mà không cần sự có mặt của cô, Hạnh thở dài nhắn lại một tin đơn giản : Ừ
Đóng điện thoại lại và bỏ thêm thảo dược đã nghiền nát vào, khuấy đều rồi chờ nó đặc lại, đổ ra một cái chén như lúc nãy, cô cẩn thận bưng nó lên phòng rồi nóc cái ực
Theo thói quen cứ như thế mà tu luyện giống hồi chiều, lần này đã có kinh nghiệm nên mọi chuyện trở nên đơn giản hơn, cô cứ thế ngồi yên dưới sàn nhắm mắt như thế suốt một đêm dài
Sáng sớm ngày hôm sau khoảng chừng năm giờ chưa ai thức dậy, Hạnh bình thản đứng dậy cầm lấy bộ quần áo đặt sẵn bên cạnh, im lặng bước vào phòng tắm rồi đóng cửa lại cái “ Cạch”
“ Hôm nay có vẻ ít chất bẩn hơn hôm qua, bất quá cảm giác thông thuận quả nhiên vẫn là rất sướng !”
“ Giọng mình có vẻ cũng thanh và cao hơn, có thể bắt được nhiều tông và quãng khác nhau, thật thú vị !”
Tắm rửa đơn giản, mặc vào bộ đồ mới, bộ quần áo cũ cô tính vứt nhưng mà nghĩ lại nó cũng không dơ như hôm qua, với lại cũng chỉ là áo thun và quần đùi, bỏ đi cũng phí nên tống vào máy giặt
Thay một bộ đồ mới thanh tao hơn, không đeo kính mà vén tóc mái, buộc nhẹ tóc lại đằng sau thành hình đuôi gà, kẹp một bên tóc nhẹ đơn giản hình ngôi sao
Vuốt vuốt tóc hai bên, trông cô cứ như ngôi sao điện ảnh mới từ phim trường trở về, mặc dù bộ đồ không có quá xinh đẹp nhưng lại được diện mạo của cô đề thăng lên một đẳng cấp mới, quả nhiên người đẹp mặc gì cũng đẹp
“ Chuẩn bị bữa ăn cho bọn nhóc thôi !”
Xuống dưới nhà làm hết đồ ăn sáng, chỉ là bánh mì kẹp trứng và xúc xích rán, cô làm xong liền rửa tay để bớt mùi dầu, chui lên phòng trên mặc thêm cái áo khoác nhẹ, một túi đồ
“ Tốt, đảm bảo không ai nhận ra mình !”
Cô không muốn bản thân bị mọi người nhận ra là đi cà phê với bạn, đặc biệt là với ngôi sao quả tạ Ngọc Thạch, nhìn cái tính nhoi nhoi và nick name trong game Ma thần ca ca, so sánh với cái diện mạo thanh lịch của đối phương kiểu gì cũng khác xa a !
Hôm nay cô không đạp xe đạp mà đi bộ, từ nhà cách trường cũng không quá xa, quán cà phê Cây dừa thì lại gần, không cần tốn nhiều thời gian cô có thể đi tới đó ngồi trước, buổi sáng không có ai có thể đọc sách thư giãn
Hai mươi phút sau cô đến trước cửa tiệm, quán cà phê phong cách hơi cổ nhưng ấm cúm, phong cảnh nhìn ra ngoài cũng đẹp, gần sông và có cây cầu bắc ngang qua, mở tung cửa sổ có thể đón ánh mặt trời và gió mát
Bây giờ là sáu giờ mười, tiệm vừa mới cửa không bao lâu, chủ tiệm là người đàn ông trung niêm tầm 40 tuổi, có đứa con gái đang học cấp ba, cô là sinh viên gần đây nên thường hay ghé quán ông
Giá cả vừa phải mà lại có không gian yên tĩnh, đây lại không phải là nơi mà những tên ồn ào chơi bời sẽ đến, cô sẽ có được một thánh địa bình an cho riêng mình
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện