THIÊN CỔ
Chương 3 : CỬU CHÂN THÀNH.
Người đăng: Độc Cô Phong
Ngày đăng: 16:37 06-03-2019
.
Khi Lý Trung Quân quay về Cửu Chân thành, máu vẫn còn rỉ ra từ các vết thương nhưng tình thế đã khá hơn nhiều.
Đại phu vội vàng đến thăm khám. Nguy hiểm nhất là một vết chém sau lưng khá nặng, mất khá nhiều máu. Bận rộn cả buổi, cuối cùng cũng xem như ổn định rồi.
Nằm nghỉ một lát, bên ngoài có tiếng ồn ào, rồi tiếng chân người vội vã dừng lại bên giường:
-Không sao chứ? Thương tích thế nào?
Khuôn mặt của người trước mắt rất quen thuộc nhưng trong phút chốc Lý Trung Quân vẫn chưa nhớ ra được. Hắn vẫn còn chưa nhận rõ hết thông tin.
Người này....Từ Hộ quốc tự - Trí Tâm thiền sư.
Lúc còn nhỏ, mẹ đưa Lý Trung Quân lên chùa. Trí Tâm thiền sư lúc đó vẫn đang là trụ trì của một ngôi chùa nhỏ đã xoa đầu hắn, nói hắn và ông ta hữu duyên. Sau này gặp nhau ở kinh thành, Trí Tâm thiền sư đã là một cao tăng được trọng vọng của Hộ quốc tự, còn hắn được xem là tâm phúc theo hầu Đại thế tử, sau đó trở thành Đại tướng quân dưới trướng của tân vương.
Trí Tâm thiền sư. Ông ta cũng là....
-Ta đã bảo con cẩn thận đề phòng mà. Tân quân đã hành động rồi. Thế mà con lại quá chủ quan.Con....
Trong Cửu chân thành này, người muốn vương vị không phải ít. Tân quân đã lên nắm quyền, nhưng cũng không phải là hoàn toàn được ủng hộ. Hắn ta vẫn mang danh là phản nghịch. Có nhiều người muốn dựa vào cái cớ “giết huynh đoạt vị” đó mà lật đổ tân quân.
Muốn lật đổ tân quân, phải diệt trừ thế lực thuộc quyền của hắn. Mà Lý Trung Quân đang nắm trong tay không ít binh quyền.
Dù binh quyền này là do tân quân cho hắn, có thể thu hồi bất cứ lúc nào.
-Nghĩa phụ.
Trí Tâm thiền sư chôn mình trong cửa Phật nhưng lại nhận con nuôi, lại là Đại tướng quân của triều đình. Ngẫm cũng hay.
-Người chắc biết, có không ít người bảo là thần nhân xuất thế, có lời tiên đoán trong dân gian chứ?
Lũ trẻ con được dạy hát bài đồng dao, nghêu ngao khắp phố. Tin đồn khắp nơi về sự lạ khi ý trời giáng xuống, tạo nên bài thơ thần diệu rung động hồn người.
-Con nghĩ thế nào?
Lê tàn, Lý hưng thịnh, vươn lên thay thế một vương triều mục nát. Đại tướng quân bên cạnh tân quân từng là tâm phúc của Đại thế tử, được tiên hoàng gửi gắm phò tá hắn lên chiếc ngai vương. Bây giờ lại có lời sấm truyền như thế, người có tham vọng không thể chẳng động tâm.
-Người không thể hại con như thế. Bài thơ kia chắc chắn không liên quan gì tới người rồi.
Trí Tâm thiền sư không hề yên ổn nương mình dưới mái phật đường. Tuy nhiên ông ta cũng biết chí hướng của Lý Trung Quân, biết hắn xem trọng lời đã hứa cùng Tiên vương và Đại thế tử, tuyệt đối không phải là kẻ mưu toan quyền vị, muốn thay thế tân vương.
-Vậy bài thơ kia, con nghĩ thế nào?
-Con nghĩ thế nào không quan trọng. Quan trọng là tân vương, người nghĩ thế nào?
Có người ám sát Lý Trung Quân. Hắn đường đường là đại tướng quân, võ nghệ cao cường, bên cạnh cũng có không ít người tài giỏi. Thế mà lại bỏ thân nơi rừng hoang vu vắng vẻ, xung quanh không một bóng người.
-Chuyện Vương thượng từ khi bài thơ kia xuất hiện đã có nhiều tin đồn người nhắm vào những ai họ Lý. Có nhiều người họ Lý bị ám sát hoặc mang án lưu đày ra khỏi thành. Chuyện con bị ám toán, ta e rằng....
-Người đừng lo. Vương thượng....
Phía bên ngoài có lời truyền văng vẳng. Một thái giám bước vào:
-Lý tướng quân, nghe khẩu dụ của Vương thượng, nếu thương tích không có gì nghiêm trọng, xin mời vào gặp Vương thượng ngay.
-Tuân lệnh.
Diện kiến vương thượng khi vừa trở về với tấm thân đầy thương tích không làm Lý Trung Quân mảy may lo lắng. Mong muốn của chủ nhân thân thể này là hoàn thành tâm nguyện của Đại thế tử gửi gắm cho mình.....Nhưng, bảo hộ một người bình an có bao nhiêu không chỉ có một phương pháp. Lý Trung Quân lại cười, nụ cười như có, như không....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện