Thế Giới Lữ Trình - Đấu Phá Thiên

Chương 20 : Dạo phố

Người đăng: mjnhhug0101

Ngày đăng: 18:40 04-11-2018

.
Ô Thản thành buổi sáng rất náo nhiệt, cũng tràn đầy nhân tình vị. “Reiki-sama, chào buổi sáng!” “Chào buổi sáng mọi người.” Reiki mỉm cười gật đầu đáp lại lời chào của mọi người trên phố. “Reiki Onii-chan, Huân Nhi muốn mua cái kia ~” Âm thanh hoạt bát vang lên ở quầy hàng cách đó không xa, Huân Nhi vừa nhìn chăm chú vào cái gì đó vừa không ngừng vẫy tay. Reiki bất đắc dĩ cười khổ tiến đến, hắn gặp Huân Nhi khi vừa ra khỏi phòng, cho nên tiện thể mang em ấy đi dạo phố. *Póc* “Au!” Huân Nhi vừa dùng hai tay bưng lấy trán, vừa dùng đôi mắt to rưng rưng nước mắt nhìn Reiki, kẻ đã búng một cú rõ đau vào trán em ấy. “Cũng không phải là không có tiền, sao lúc nào cũng đòi anh mua cho vậy?” Reiki bật cười trước dáng vẻ dễ thương của Huân Nhi lúc này, thanh tĩnh thiếu nữ mọi khi giờ chỉ còn là một cô bé hoạt bát đáng yêu. “Reiki Onii-chan đoán thử xem” “Huân Nhi đoán xem ca đoán không đoán?” Reiki mỉm cười xoa đầu Huân Nhi, cô bé híp mắt lại tỏ rõ vẻ thoải mái. Hắn chỉ hỏi vậy thôi chứ tâm tư nhỏ bé của Huân Nhi làm sao thoát khỏi ánh mắt của con cáo già như hắn, tuy là từ lúc hắn có kí ức đến nay cũng mới mười mấy năm là được rồi. Đơn giản thì Huân Nhi chỉ muốn Reiki mua đồ rồi tặng mình như lễ vật. Thế nên, Reiki cũng không nói gì thêm mà thuận theo yêu cầu của con bé, dù sao hắn cũng không thiếu tiền. Nhẹ vỗ vỗ đầu Huân Nhi, Reiki tiến đến một quầy hàng bán Ma tinh. Thấy vậy, Huân Nhi cũng đi lên xem các gian hàng khác. Tùy ý dạo chơi một hồi, nhìn Reiki vẫn không nhanh không chậm mua lấy vật phẩm mình muốn, Huân Nhi nhàn nhã thả chậm bước tiến. Vừa đi không xa, Huân Nhi có chút nhàm chán, đang lúc định quay về bên người Reiki, một đạo thanh lãng tiếng cười, đột nhiên từ phía trước truyền đến “Di, đây không phải là Huân Nhi tiểu thư sao? A a, không ngờ lại gặp mặt ở đây, thật đúng là duyên phận a” Nhẹ nhàng nhíu mày, Huân Nhi nhìn về phía thanh âm phát ra, một áo quần hoa quý thanh niên dẫn đầu một đám người tiến đến. Thanh niên tuổi khoảng hai mươi, bộ dáng không như Reiki nghịch thiên như vậy, nhưng cũng có thể xem là có chút anh tuấn, đôi mắt nóng cháy nhìn chăm chú phía trước mỹ lệ thiếu nữ, trong mắt ái mộ không che giấu chút nào. Nhìn thanh niên, Huân Nhi khẽ nhíu mày, cũng không nghe hắn gọi, xoay người bước đi. “Huân Nhi tiểu thư!” Thấy vậy, Thanh niên tái nhợt gương mặt trở nên gấp gáp, bước chân tăng nhanh lên mấy phần, cuối cùng đứng chắn trước mặt Huân Nhi. Bị cản đường, Huân Nhi đành phải dừng lại, đôi mắt như thu thủy lạnh lùng nhìn thanh niên. “Huân Nhi tiểu thư…” Bị nhìn chăm chú bởi ánh mắt như thu thủy lại lạnh như băng kia, thanh niên suốt ngày chạy theo mỹ nữ kia hô hấp lại trở nên dồn dập, mọi khi miệng đầy hoa ngôn xảo ngữ, nay lại không thể nói lấy một lời. “Gia Liệt Áo thiếu gia, nếu không có chuyện gì, xin đứng tránh ra một bên, ta còn có việc phải làm” Huân Nhi cuối cùng mở miệng, âm thanh nhỏ nhẹ mềm mại nhưng lại lạnh như băng, khiến gương mặt thanh niên nhanh chóng đỏ bừng một mảnh, lại tựa như thiếu nữ động xuân tâm. “Ha ha, Huân Nhi tiểu thư, ngươi đến phường thị để mua thứ gì? Vừa lúc tại hạ cũng đang rãnh rỗi, không bằng chúng ta cùng đi mua sắm đi?” Thầm hít vào một hơi, Gia Liệt Áo nở nụ cười sáng lạn, cộng thêm dung mạo xem như dễ nhìn của mình, đã không ít lần giúp hắn đem mỹ nữ về nhà. Thế nhưng, lần này hắn phải thất vọng rồi, Huân Nhi đôi mắt lạnh như băng vẫn không thay đổi. “Cảm tạ lòng tốt của Gia Liệt Áo thiếu gia, bất quá hôm nay Huân Nhi là bồi tiếp người mua sắm” “Cái gì?! …À, ý tại hạ là, không biết là vị nào lại vinh hạnh như vậy, có thể hay không cho tại hạ nhận biết một thoáng?” “…” Ngay khi Huân Nhi sắp mất hết kiên nhẫn, một âm thanh vang lên bên cạnh khiến gương mặt lạnh lùng nháy mắt trở nên kinh hỉ. “Ai nha, hôm nay Huân Nhi chính là ra ngoài mua sắm cùng ta đấy, không biết Gia Liệt Áo thiếu gia muốn gặp ta có việc gì a.” Người đến chính là Reiki, hắn đã mua xong thứ mình muốn, và chỗ này thì quá náo nhiệt để hắn có thể không để ý tới. “Reiki, ngươi cái tiểu bạch kiểm này…” Gia Liệt Áo căm hận nói, trong Ô Thản Thành này, nói đến kẻ mà hắn ghét nhất, không ai khác ngoài Reiki. Reiki, với vẻ ngoài hoàn hảo và khí chất phiêu dật, đã đốn tim tất cả thiếu nữ trong Ô Thản thành, và lại còn rất thân thiết với Huân Nhi tiểu thư mà Gia Liệt Áo ái mộ nữa. “Hửm, sao nào? Ngươi ghen tị? Như vậy thì thật xin lỗi… có cho thêm vài ngàn năm nữa ngươi cũng không có cơ hội làm một cái nho nhỏ tiểu bạch kiểm như ta đâu, ’vừa bị từ chối’ Gia Liệt Áo thiếu gia ạ” Reiki có chút buồn cười, hắn không hề để Gia Liệt Áo đã tam tinh đấu giả vào trong mắt, dù hắn hiện tại chỉ là ba đoạn đấu khí. “Lại nói, Huân Nhi a, lần sau phải để ý, đừng để cái loại người này đến gần, sẽ rất phiền phức đó” Reiki đưa ngón tay lên vuốt nhẹ sống mũi xinh đẹp của cô nàng, cười nói. “Ưm~” Huân Nhi ngọt ngào gật đầu, nàng đã bị đột nhiên đến hạnh phúc hun muốn ngất rồi, trước mắt bao nhiêu người, được Reiki Onii-chan thân mật, đời này không tiếc… “Reiki, ngươi…” Gia Liệt Áo giận tím mặt, một phần vì dáng vẻ như tiểu tân nương của Huân Nhi và một phần thì, cuộc đối thoại của họ không hề cố ý giảm âm lượng, thành ra tất cả mọi người ở đây đều có thể rõ ràng nghe thấy. “Sao? Ta làm sao?” Reiki mỉm cười hỏi lại. “Ngươi! Ta muốn khiêu chiến ngươi” Gia Liệt Áo tức giận quát, nhưng cũng không có nghĩa là hắn mất đi lý trí, thật ra, lúc này, hắn rất tỉnh táo. Những thứ mà mọi người biết được về Reiki là dung mạo hoàn mỹ, khí chất phiêu dật ấm áp, hòa đồng và rất thân cận với Huân Nhi tiểu thư, nghe nói là huynh muội, ngoài ra chẳng còn gì cả. Thế nhưng, theo logic của Gia Liệt Áo, Reiki mới chỉ mười lăm tuổi, mà hắn đã hai mốt. Xét về thời gian tu luyện, hắn chiếm ưu thế rất lớn. Về thiên phú, Gia Liệt Áo tự nhận bản thân mình cũng được coi là thiên tài, mà nếu Reiki có hơn thì cũng chẳng bao nhiêu, thời gian tu luyện vẫn có thể bù đắp lại. Vì vậy, Gia Liệt Áo mới khiêu chiến để làm bẽ mặt Reiki công tử hoàn mỹ trong mắt mọi người. “Có thể nha…” Reiki nhẹ nhàng đáp ứng rồi, khóe miệng Gia Liệt Áo cũng bắt đầu kéo dài. “Bất quá, muốn khiêu chiến bản công tử phải có đặt cược, ngươi có thể cho ra thứ gì nào?” “Ta…” Gia Liệt Áo lưỡng lự, hắn mơ hồ có một loại dự cảm bất hảo. “Nếu ngươi thắng, viên tứ giai ma tinh này chính là của ngươi” Reiki mỉm cười lấy ra một viên tỏa ra hoàng sắc ma tinh, phút chốc khiến vô số người đỏ mắt. Tứ giai ma thú đã tương đương với đấu linh, mà chiến lực cao nhất ở Ô Thản thành này chỉ là đại đấu sư mà thôi, khỏi phải nói giá trị của nó. Gia Liệt Áo cũng thoáng qua vẻ tham lam, hắn suy nghĩ một hồi, cắn chặt răng, lấy ra một viên đan dược. “Đây là một khỏa tam giai đan dược, đã là thứ có giá trị cao nhất mà ta có thể xuất ra rồi” Reiki nhìn qua, thoáng có chút kinh ngạc, tuy là tứ giai ma tinh không phải dễ dàng có, nhưng mà đấu giả cũng không thể trực tiếp sử dụng được, chỉ có biến thành đan dược mới có thể có tác dụng, tính ra một viên tam giai đan dược cũng không hề kém cạnh. “Thật là khiến ta bất ngờ, được rồi, nếu Gia Liệt Áo thiếu gia đã nghiêm túc như vậy, ta cũng vô cùng vui vẻ mà cùng ngươi chơi đùa một chút”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang