Thế Giới Lữ Trình - Đấu Phá Thiên

Chương 15 : Nụ hôn cùng biến cố.

Người đăng: mjnhhug0101

Ngày đăng: 22:26 26-10-2018

.
“Như vậy thì, cái này có ích không?” Nói, Reiki đưa tay ra, khẽ búng tay một cái, hắc sắc hỏa diễm đột nhiên xuất hiện, không tỏa ra một chút nhiệt độ, nhưng không gian lại đang không ngừng run rẩy. “Đây là... dị hỏa?” Kumine hất tung tấm chăn ra, kinh ngạc ngồi dậy và xáp lại gần, đến mức mà Reiki lo lắng không biết tóc của nàng có thể bị cháy hay không nữa. “Thật ra thì cũng không hẳn, nó chỉ là một ngọn lửa bắt nguồn từ tâm của mặt trời, không thể dập tắt và có thể cháy bảy ngày bảy đêm mà thôi.” Reiki nhẹ nhàng nói. “Lửa của mặt trời? Còn mà thôi? Anh có biết là bất cứ ngọn lửa nào trên đại lục này dù cho có kết hợp lại đi nữa thì vĩnh viễn vẫn không thể so sánh được với mặt trời hay không? Mau cho em đi!” Kumine nắm lấy tay Reiki mà cuồng lắc, thần sắc hưng phấn của em ấy thậm chí cho Reiki cảm giác là mắt của em ấy cũng đang dần sáng lên nữa cơ. Reiki khẽ gật đầu một cái, hắn không phải là một người ích kỉ, và chỉ là một ngọn lửa cũng không có gì cần phải dấu làm của riêng. Bên cạnh đó, Amaterasu của hắn muốn triệu hồi lúc nào cũng được, không lo bị trộm mất, chỉ cần hắn còn sử dụng được Mangekyou Sharingan là được rồi. Reiki chậm rãi chuyển động bàn tay mang lửa, Kumine ánh mắt cũng theo đó mà bị chuyển di, không dứt ra được, nhìn có vẻ vô cùng đáng yêu. “Vậy chúng ta bắt đầu ngay thôi, anh phải làm thế nào?” “Anh chỉ cần cho em xem hỏa căn và khống chế lại sự cuồng bạo của nó là được.” Theo lời Kumine, Reiki bức cái gọi là hỏa căn, thực chất còn được gọi là tâm hỏa, là kết tinh của hỏa diễm lên hai ngón tay, mặc nó nhảy múa thành các loại hình dạng khác nhau. *Ngoàm* Kumine chậm rãi lại gần, dùng đôi mắt to mọng nước của mình chăm chú quan sát lấy ngọn lửa và… Ngoạm lấy hai ngón tay của Reiki. “Ừm, em có thể cho anh biết mình đang làm gì được không?” “Fuya!” (Không sao đâu, em chỉ ăn một chút thôi). Ân, thật ra Reiki chẳng hiểu Kumine đang nói gì cả, nhưng hắn vẫn không ngăn cản, hắn rất tin tưởng vào cô bé, thậm chí còn có một chút cảm xúc chiều chuộng nữa. Cả Kumine cũng vậy, từ khi mới gặp Reiki, nàng đã thấy bản thân mình có chút không hiểu nổi, chứ bình thường là đã giết ngay rồi. Nàng cảm thấy ở bên cạnh Reiki rất thoải mái, và Reiki cũng rất thân cận với nàng nữa, cũng rất đẹp trai, rất ngầu, cho nên nàng đã có suy nghĩ là bắt nhốt Reiki làm nam sủng cho mình vài trăm năm. Tội nghiệp Reiki, không biết bản thân mình đã có nguy cơ trở thành nam sủng của ai đó, lúc này vẫn đang suy nghĩ vẩn vơ. (M-Mềm thật) Đôi môi mềm mại và đầu lưỡi linh hoạt ướt át của Kumine khiến Reiki có cảm giác thật vi diệu. Lưỡi của nàng dọc theo hai ngón tay của hắn mơn trớn, cuốn lấy, lướt nhẹ, khiến cho Reiki cũng có chút không tiện mặt mo đỏ ửng. Tuy nhiên cảm giác vi diệu ấy đến nhanh mà đi cũng nhanh, không lâu sau đó, Kumine há miệng ra, trả lại cho Reiki hai ngón tay dính đầy nước bọt và hỏa căn chỉ còn một nửa. “Urg, sức mạnh của ngọn dị hỏa này còn vượt qua cả dự đoán của em, có vẻ một nửa là quá nhiều…” Kumine trông có vẻ hơi khó chịu, con bé tựa như một người say rượu loạng choạng tiến lại gần Reiki. “Em không sao chứ?” Nhìn cô bé như vậy, Reiki lo lắng đưa tay đỡ lấy, Kumine cũng rất phối hợp dựa vào tay hắn. Nhẹ nhàng kéo đầu của hắn lại gần mình, Kumine cũng hướng mặt lên. *Chuu~* “__ __!!” Nhìn tinh xảo gương mặt gần trong gang tấc, cảm thụ xúc cảm nhu nhuyễn ấm áp trên môi và cơ thể nhỏ bé mềm mại trong ngực mình, Reiki khóc không ra nước mắt, hắn cứ như vậy bị một cô bé cho cưỡng hôn rồi. “Hmm... ha... ah...” Âm thanh ngân khẽ ngọt ngào ướt át vang vọng trong cả không gian rộng lớn, phủ cho nó một màu hồng phớt mờ ám. Một lúc sau, Kumine vội vàng ngồi xếp bằng xuống, hình như con bé cần thời gian để hoàn toàn dung hợp với Amaterasu của Reiki. Mà, đến lúc này Reiki mới để ý, vừa nãy khi hôn nhau, Kumine đã trả lại một phần Amaterasu cho hắn, và còn kèm theo một thứ gì đó nữa. Nghĩ nghĩ, Reiki cũng học Kumine ngồi xếp bằng xuống, nội thị trong cơ thể. Xem nào, Amaterasu đã trở về chỗ cũ, và đang bao vây lấy một thứ gì đó trông như một ngọn lửa, đây là… “Là một nửa hỏa căn của em, xem như là cảm ơn anh vậy” Kumine không mở mắt ra, nhưng vẫn giải đáp thắc mắc của Reiki “Yên tâm đi, em sẽ sớm hồi phục lại thôi, và thậm chí còn mạnh hơn nữa” Bất giác thở phào một hơi. Kumine không như Reiki, bản thân em ấy chính là dị hỏa, một nửa hỏa căn cứ như cả nửa mạng sống của em ấy vậy, nên Reiki mới sẽ lo lắng. Nhưng giờ, Reiki có thể an tâm rồi, hắn bắt đầu tập trung tinh thần để dung hợp hai loại hỏa diễm trong cơ thể lại… Vì dung hợp dị hỏa nhiệt độ phát ra sẽ có chút cao, cho nên cả hai đều đã ra đại sảnh. … *Bành!* Một âm thanh trầm đục phá vỡ sự yên tĩnh, thậm chí khiến cả không gian rung động, khói bụi mù mịt bao phủ tầm nhìn. *Phụt!!!* Khóe môi Reiki đã rỉ máu, còn Kumine thì trực tiếp phun một ngụm máu tươi ra ngoài, cả hai đều đang tới thời khắc mấu chốt thì bị phá rối. Dị hỏa và Chakra của Reiki đều đã loạn thành một đoàn, kinh mạch như đang bị xé nát, dòng máu trong người bắt đầu nghịch chuyển. “Chết tiệt, kẻ khốn kiếp nào lại đến đúng lúc vậy chứ?” Ngoài cửa, một con rồng đang chậm rãi thò đầu vào phía trên đống đổ nát, cái cửa thật vô dụng, còn không chống đỡ nổi đòn yếu ớt như vậy. Kumine đường đường là một đấu đế, thế thì ít ra cũng phải đầu tư đôi chút vào phủ đệ của mình chứ? Con rồng đó có vẻ đã phát hiện ra Reiki, nó mở miệng nói tiếng người, chất giọng ồm ồm vô cùng khó nghe. “Ừm? Vậy ra ngài chính là Đà xá cổ---“ “Shinra Tensei!” Reiki mở mắt ra, đôi mắt bảo ngọc tử kim sắc cùng với tròng trắng mắt đều đã trở thành màu tím nhạt với sáu vòng tròn đồng tâm, là Rinnegan. Con rồng ngay lập tức bị hất văng ra khỏi không gian động phủ, tuy nhiên, nó vẫn chưa chết. Đòn tấn công của Reiki đã yếu đi rất nhiều vì xuyên toa không gian và vừa bị phản phệ, tính theo hệ thống sức mạnh ở đại lục này thì chắc là ngang bằng một đòn toàn lực của đấu thánh. Thực lực của Reiki vẫn tiếp tục tuột dốc không phanh, chỉ mới thêm một chút thời gian mà hắn chỉ còn có thể sánh ngang một cái hơi mạnh thượng nhẫn. Giết chết con rồng đó đối với hắn bây giờ là không thể, hắn chỉ có thể phong ấn mà thôi. “Bát đồ phong ấn” Reiki nhanh chóng ấn tay xuống đất, từng cánh cánh cổng Torii xuất hiện trấn áp con rồng đang cố gắng đứng lên, khiến nó lại nằm bẹp xuống. Đây là một trong những thuật phong ấn đỉnh cao, sẽ được dùng để phong ấn cửu vĩ, mà cửu vĩ còn mạnh hơn con rồng này cả trăm lần có thừa. Bát đồ phong ấn, đầy đủ! Một không gian nhỏ được tạo ra bao phủ con rồng, không gian này sẽ tồn tại mãi mãi nếu như con rồng vẫn không đủ sức phá vỡ phong ấn hoặc là chìa khóa không bị tìm thấy. Cuối cùng, hai cánh cửa khổng lồ khép lại, chứng minh phong ấn hoàn thành. “Tiếp theo là… cánh cửa…” Cắn răng, chịu đựng nỗi đau như xé rách trong cơ thể mình, Reiki ném quả cầu đen tuyền như muốn hút cả không gian trong tay mình đến nơi mà đáng lẽ từng là đại môn. Reiki phải thay thế đại môn này nếu không muốn không gian này hủy diệt, bởi nó là mối liên kết giữa cái không gian nhân tạo này với thế giới bên ngoài. “Chibaku…Tensei” Quả cầu màu đen tách ra làm hai rồi bắt đầu riêng phần mình hấp thụ đất đá xung quanh. Cuối cùng, tạo thành đại môn giống hệt lúc trước nhưng kiên cố hơn không biết bao nhiêu lần. Lấy ra một khối ngọc bội, Reiki dự định biến nó trở thành chìa khóa. *Phụt* Màu đỏ của huyết dịch, tựa như địa ngục mạn đà la hoa tiên diễm, mỹ lệ...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang