Thế Giới Lữ Trình - Đấu Phá Thiên
Chương 13 : Đấu đế thân cùng Susanoo.
Người đăng: mjnhhug0101
Ngày đăng: 22:02 26-10-2018
.
Thao Thiết nổi giận gầm rú một tiếng, cơ thể lại không ngừng mà hấp thu xung quanh nguyên khí, cơ thể đột nhiên cất cao, nháy mắt đã đạt vạn trượng, uy áp cũng càng thêm khủng bố.
Một bên nguyên khí trở nên giống như thực chất đậm đặc, trở thành một dòng thác chảy ngược vào nó to lớn thân thể.
Lạch cạch, từ đống đá đổ nát một bên, Tử Hàn lão giả chật vật đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn lưu huyết, ngưng trọng nhìn lên.
“Đấu đế thân, có chút không ổn rồi.”
"Đấu đế thân?" Reiki ngay lập tức đặt câu hỏi.
Nhìn hắn thắc mắc, Tử Hàn trả lời: "Đấu đế thân chính là Đấu đế đặc hữu năng lực, thâu hết năng lượng thiên địa vào một thân, dời núi lấp biển dễ như trở bàn tay, chính là lý do cấp độ này được xưng là 'Đế'."
“Nếu đã là vậy, các ngươi ắt hẳn cũng có đi, bốn đánh một còn không được hay sao, tại sao lại không ổn?” Reiki kì quái hỏi.
Nghe vậy, lão giả cười khổ lắc đầu: “Ngươi không biết, đấu đế thân chính là vì cận thân mà chiến, dung nhập cả thiên địa vào một thân, đưa tay có thể xé trời, dậm chân có thể toái địa, khủng khiếp vô cùng, trong khi cả bốn chúng ta chẳng có ai giỏi về lĩnh vực đó cả, có sử dụng cũng chỉ đơn thuần là lãng phí sức lực mà thôi.”
Reiki nhẹ gật đầu một cái, bốn vị đấu đế bên cạnh hắn, một vị chuyên về không gian, một vị lấy khống hỏa làm chủ, lão giả ắt hẳn thiên về đoán mệnh, mà Luna thì là một cái tốt xạ thủ, đúng là chẳng có ai thích hợp cận chiến cả.
“Đây là... Trừu hồn thuật sao? Không, có chút không giống.” Reiki nhìn lên nhíu mày nói, không phải chỉ có chút không giống, mà chính là trên bản chất khác biệt.
Trừu hồn thuật mà hắn nói chính là rút lấy thiên địa linh hồn cho mình sử dụng, tăng lên nồng độ năng lượng của bản thân, giúp uy lực thuật pháp tăng cao, chính là lấy phần hồn, mà đấu đế thân, chính là tận dụng phần xác.
Mỗi bên đều có ưu khuyết điểm riêng, phù hợp với phong cách chiến đấu của từng thế giới, không thể so sánh cái nào hơn kém.
Thao Thiết gầm gừ một hồi, rồi lại thù địch mà nhìn xuống Reiki, khổng lồ móng vuốt không chút do dự đập xuống, không gian cũng bởi vì đó mà xé rách, kéo ra một đạo quỷ dị vặn vẹo độ cong.
Trước sức mạnh tuyệt đối, mọi sự chuẩn bị đều là uổng công, nhìn dáng vẻ này, bị đánh trúng một cái, Reiki hắn không chết cũng là trọng thương khó xuống giường.
“Xem ra ta cũng chỉ có thể liều mình một phen rồi.” Thở dài một hơi, Reiki khẽ nhắm mắt lại, trông như nhận mệnh.
“Không ổn!” Tử Hàn lão giả đột nhiên kinh hô, cũng vội vàng vung tay tung chưởng.
Phía trên đầu hắn Thao Thiết móng vuốt đột nhiên đổi hướng, nhắm thẳng vào cách đó không xa Luna.
Tốc độ nhanh chóng vô cùng, lại bất ngờ mà đổi hướng, khiến cho chỉ có khả năng trước một bước cảm nhận được không ổn Tử Hàn làm ra một chút sơ bộ phản ứng, nhưng mà cũng uổng công, chưởng ấn của hắn dễ dàng bị đè bẹp
Móng vuốt tốc độ không giảm lao đến Luna.
Bành!! Nổ tung âm thanh cũng khói bụi nhanh chóng bao phủ mọi người tầm nhìn.
Dư ba khủng khiếp thậm chí còn xô ngã một khoảng rừng.
Mọi người lúc này mới phản ứng lại được, dồn dập biến sắc, theo bản năng muốn lao tới.
Đột nhiên, một luồng khủng bố ngột ngạt lạnh lẽo hơi thở phóng lên tận trời, âm lãnh tà ác tựa như từ cửu u hiện thế ác ma, hơi thở mang theo uy áp nháy mắt đem đến từ thượng cổ hung uy chấn vỡ.
Luna sững sờ chớp chớp mắt to mà nhìn gần trong gang tấc quen thuộc đường viền.
Nàng không thể ngờ được Thao Thiết sẽ chuyển hướng tấn công, nhưng cũng không đến mức kinh hãi.
Là một cái lâu năm đấu đế, thủ đoạn bảo mệnh của nàng cũng không phải ít, thậm chí dễ dàng thoát li bảo vật cũng không phải không có.
Nàng vốn dĩ không cần trợ giúp, nhưng mà lúc này, cảm nhận vòng tay ấm áp đang ôm lấy mình, cảm nhận nhịp tim đều đều hữu lực của hắn, cảm nhận được sự lo lắng cùng quan tâm này, trong đầu nàng đột nhiên hiện lên một suy nghĩ bất chợt.
“Lâu lâu được bảo vệ thế này cũng không tệ mà.”
Tuy là nàng chiều cao có hạn, chỉ có thể thấy được một phần gương mặt của hắn, nhưng mà thế cũng được rồi.
Khói bụi dần dần tán đi, để lộ rung động lòng người một màn.
Thế không thể đỡ Thao Thiết móng vuốt khựng lại giữa không trung, không thể nhúc nhích được mảy may.
Mà một cái chỉ còn lại xương cốt xám tro bàn tay chính nắm chặt lấy cái kia kinh khủng chi trước.
Rắc rắc! Từng đạo từng đạo âm thanh vỡ nát vang lên kèo theo chính là tiếng gào thảm thiết của thượng cổ hung thú, chi trước của nó bị cái kia xương cốt bàn tay cho nắm vỡ.
Tử Hàn không thể tin nhìn không biết từ lúc nào đã hành động thiếu niên, xung quanh hắn, từng căn từng căn xương sườn chậm rãi kéo dài, xương sống, đầu lâu, chậm rãi tạo thành một cái hoàn chỉnh khung xương, mà cái kia cốt thủ cũng chính là một trong số đó.
Susanoo!
Reiki hai tay ôm lấy một cái mềm mại thân thể, áo bào của hắn dài rộng thậm chí còn che khuất đi cả người của nàng.
Luna vẫn không lên tiếng, nhưng mà đôi tay mỏng manh đột nhiên xiết chặt cũng như nhịp tim gia tốc nói lên của nàng không bình tĩnh.
Cảm nhận được đạo này cảm xúc, nhẹ nhàng xoa mái tóc dài mượt mà của thiếu nữ, Reiki khẽ than thở, sợ như vậy, ắt hẳn nàng chịu chấn thương tâm lí không nhỏ đi?
Nghĩ vậy, hắn cũng không vội buông nàng ra, mà chuyển tầm mắt sang trước mặt hung thú.
Khung xương từ từ đứng lên, đạt tới cái kia kinh khủng độ cao, toàn thân bốc lên xám tro hỏa diễm, trong hốc mắt, một đôi không có tình cảm thuần sắc lam nhạt đôi mắt từ trên cao mà nhìn xuống, tựa như một cái xem thế nhân như cỏ rác thần linh.
“Quả nhiên, thân thể yếu ớt mà nói, thật là khó chịu.”
Reiki lạnh lẽo âm thanh chậm rãi truyền ra, trong mắt đen nhánh hoa tuyết nhanh chóng xoay tròn, Mangekyo Sharingan liếc xéo, máu tươi từ khóe mắt của hắn không ngừng chảy xuôi, nhưng lại giống như không hề cảm giác, thờ ơ khiến người khác sợ hãi.
Thế nhưng mà, hắn lúc này đang vô cùng đau đớn, huyết lệ chảy vào mắt chua xót, chakra chảy loạn thống khổ, áp lực khổng lồ nặng nề.
Nỗi đau mà hẵn gánh chịu là thứ người khác khó có thể chịu đựng được, đây chính là dùng tàn tạ thân thể làm môi giới của sức mạnh đại giới.
“Đó, đó là Reiki sao? Thật lạnh lẽo, và cũng thật đẹp trai, không hổ là của ta người hầu!” Kumine hưng phấn nói, nắm chặt lấy nắm đấm, kích động hô, mặc cho trên người vết thương tự động liền lại.
“Hắn đôi kia con mắt, thần bí cảm thật mạnh!” Đây là Mặc Thủy, nàng vì thuần thục không gian vận dụng, chính là bị thương nhẹ nhất một cái, thậm chí cả vạt áo cũng không nhăn một cái, nhìn thẳng khiến Kumine ghen tị.
Thao Thiết yếu ớt rên rỉ, nó vậy mà đối với nhân loại này đang lên một chút e sợ cảm xúc, mấu chốt nhất là, người ta còn chưa thả chân của nó ra a, muốn nắm tới khi nào nha a uy?!
Vùng vẫy không có một chút tác dụng, cái kia toàn là xương thủ đoạn cứ như một cái kiềm thép như thế, cứng rắn không thể chịu nổi.
Reiki trong khi sử dụng Susanoo, cũng thuận tay đến một phát trừu hồn thuật, cho nên thực lực cũng tiến một bước dài, có thể miễn cưỡng mà áp chế nó.
Từ khung xương, bắp thịt bắt đầu phát triển, sau đó là quần áo, giáp trụ, cuối cùng hoàn toàn trở thành một tôn xám tro chiến binh.
Trừu hồn thuật dần dần hết tác dụng, Susanoo khí thế cũng từ từ yếu bớt.
Vùng vẫy không được, Thao Thiết chuyển hướng tấn công trực diện, húc thẳng vào trước mặt khôi giáp.
Bị trọng kích, Susanoo không thể không lùi lại, bàn tay cũng thả lỏng ra, khiến cho hung thú thành công thoát khốn.
Không bị khống chế, Thao Thiết tiếp tục tiến công, sử dụng của nó vũ khí tối thượng, Thao Thiết chi nha, nháy mắt cắn rơi mất Susanoo cánh tay.
"A!" Một bên quan chiến Kumine thấy cảnh này, so với người trong cuộc Reiki còn gấp, tay nhỏ nắm chặt, mồ hôi đầy đầu, hưng phấn hô.
"Cố lên! Né sang phải! Sang phải! Đúng rồi, phản công đi, đánh vào đầu nó ấy, không thì mắt cũng được!"
Reiki vừa đánh nhau, khóe mắt liếc nhìn lơ lửng không xa bé gái, khắp khuôn mặt đều là bất đắc dĩ, tà ta đánh nhau vẫn là ngươi đánh nhau nha a uy, với lại từ khi nào mà từ đánh hội đồng chuyển sang solo rồi?
Biết là các ngươi đánh không lại nó, nhưng mà vì lý do gì mà tập thể trở thành vây xem quần chúng rồi?
Các ngươi làm vậy khiến ta lá gan rất đau có biết không?
Một bên xoắn xuýt, thất vọng mà nhìn các nơi quân chúng, lại nhìn phủng trong ngực mình tinh linh, tuy không biết vì lý do gì mà nàng không rời khỏi lòng mình, nhưng mà nỗ lực trợ chiến thỉnh thoảng phóng tên của nàng khiến Reiki cảm động suýt khóc, nhìn đi, đây mới là đồng đội a, tinh linh tiểu tỷ tỷ, ngươi người bằng hữu này, ta nhận định rồi.
Nói thì lâu thật sự chỉ trong nháy mắt, Reiki suy nghĩ hết những thứ này chỉ trong thời gian né một đòn quật của Thao Thiết, cũng tiện tay chém mất của nó một lớp da.
Thao Thiết bị thương lùi ra xa vài bước, cả hai đã đánh tới đánh lui rất nhiều hiệp nhưng vẫn chưa chính thức phân ra được thế thượng phong, vết thương trên người nó nháy mắt là khỏi cho nên cũng không có gì đáng ngại, về phần tên kia thì, nó căn bản là không đụng được a.
Xoắn xuýt một chút, đột nhiên Thao Thiết cảm giác chính mình đỉnh đầu có chút mát, kèm theo đó là một hồi đau đớn.
Một cái mũi tên mang theo kinh khủng sức mạnh mà cắm vào giữa mi tâm nó, khiến nó chết máy vài giây.
Khoảnh khắc này, Reiki cảm nhận được, Thao Thiết trở nên không đồng dạng.
Nhìn đôi mắt của nó chậm rãi lắng xuống, Reiki đánh liều một phen, dựa theo trong đầu trí nhớ mà đặt câu hỏi.
“Ngươi có lẽ không muốn phải ở trong cái bộ dáng này đúng không?”
Không gian rơi vào ngắn ngủi yên tĩnh, ngay lúc Reiki sắp sửa hết mong chờ, một cái ồm ồm âm thanh khiến hắn nháy mắt trở nên vui vẻ.
“... Đúng vậy.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện