[Dịch] Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4 : Xác nhận chân hung

Người đăng: ryukenshine

Ngày đăng: 20:39 16-07-2023

Lý Nhị mặt rỗ năm nay bốn mươi ba, ở trong nhà xếp hàng thứ hai, bởi vì trên mặt đầy mụn, được mọi người gọi là Lý Nhị mặt rỗ, tên thật đã bị mọi người quên rồi, bởi vì tướng mạo xấu xí, hơn nữa còn chơi bời lêu lổng, trong nhà đã nói cho hắn nhiều hôn sư, không có gia đình nào nguyện ý gả khuê nữ cho Lý Nhị mặt rỗ. Sau khi cha mẹ Lý Nhị mặt rỗ qua đời, không còn ai để ý tới hắn nữa, Lý Nhị mặt rỗ làm việc càng thêm không kiêng nể gì. Dù sao một mình hắn ăn no, cả nhà không đói, làm việc cũng không cố kỵ nhiều như vậy, là lưu manh vô lại nổi danh ở Vương gia trấn. Vương gia trấn hơn chín phần dân chúng đều họ Vương, Lý Nhị mặt rỗ không dám trêu chọc nữ tử của tộc nhân Vương gia, liền đem ma trảo hướng về phía cô nhi quả mẫu khác họ, Tiểu Phượng trẻ tuổi xinh đẹp không ít lần bị Lý Nhị mặt rỗ khi dễ. Lý Nhị mặt rỗ có tà tâm không có lá gan, lại thêm điều khiển người Vương gia, Lý Nhị mặt rỗ cũng không dám làm bậy. Sau khi Tiểu Phượng mất tích, bộ khoái tìm Lý Nhị mặt rỗ hỏi qua mấy lần, Vương Trường Sinh vừa mở miệng hỏi về sự tình của Tiểu Phượng, lúc này mới khiến Lý Nhị mặt rỗ khó chịu. "Lần cuối cùng ngươi nhìn thấy Tiểu Phượng là khi nào mà không có chuyện kỳ quái xảy ra trong nhà ngươi ngoại trừ việc nhìn lén Tiểu Phượng đi tắm, ngươi còn có làm việc quá đáng với Tiểu Phượng hay không." Vương Trường Sinh liên tiếp ném ra ba vấn đề, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lý Nhị mặt rỗ. Người có ba hồn bảy vía, dưới tình huống bình thường, sau khi người chết, ba hồn bảy vía sẽ chậm rãi tiêu tán. Mẹ Tiểu Phượng của nàng bị đói chết, thi thể cũng bị thiêu hủy, tỷ lệ biến thành quỷ rất thấp. So sánh ra, tỷ lệ Tiểu Phượng mất tích biến thành quỷ càng lớn hơn. Người trước khi chết nếu có oán khí, thi thể lại để ở địa phương tràn đầy âm khí, sau khi chết rất có tỷ lệ biến thành quỷ. Tiểu Phượng trẻ tuổi xinh đẹp, nếu bị nam nhân lăng nhục chết, khẳng định có oán khí, tỷ lệ biến thành quỷ vật rất lớn. Nếu Vương Trường Sinh đoán không sai, Tiểu Phượng khẳng định đã bị hại. Bởi vậy mới không thể trở về làm cơm cho mẹ của nàng, khiến mẹ nàng chết đói. "Hơn một tháng trước hãy đi hơn một tháng đi ngang qua quán đậu hũ của nàng, mua một ít đậu hũ để ăn. Về phần trong nhà của ta, không có chuyện gì kỳ quái xảy ra cả. Ta đã từng xem nàng tắm rửa, chưa từng làm chuyện gì khác, chuyện nàng mất tích không liên quan đến ta." "Có phải là ngươi giết Tiểu Phượng, đem thi thể trốn ở nơi nào" Vương Trường Sinh sắc mặt lạnh lẽo, quát lớn. Lý Nhị mặt rỗ nghe xong lời này, giống như con kiến trên chảo nóng vội vàng giải thích: "Thiên địa lương tâm a Lý Nhị mặt rỗ ta ngay cả gà cũng không dám giết, ta nào dám giết người, các ngươi cũng không thể đem nước bẩn này từ trên người ta được." "Hừ, ngươi còn dám nói láo, lần trước ngươi nửa đêm chạy đến nhà Tiểu Phượng, nếu không phải Tiểu Phượng lớn tiếng gọi, chỉ sợ đã bị ngươi chà đạp rồi, khẳng định là ngươi giết Tiểu Phượng, mau nói, tránh phải chịu đau khổ da thịt." Vương Thiên Hổ hung thần ác sát nói. Lý Nhị mặt rỗ nghe vậy, sắc mặt trắng bệch, phản bác nói: "Hắc mập mạp, ngươi cũng không thể qua loa, Lý Nhị mặt rỗ ta ngay cả giết gà cũng không dám, ta nào dám giết người, lần đó ta say rồi, nha đầu Tiểu Phượng này có đôi mắt cao hơn đỉnh, hứng hứng hẹn với tiểu mặt trắng kia chạy trốn cũng không chừng, tại sao lại cầm cái tô phân úp lên đầu ta." Loại lưu manh vô lại ức hiếp yếu nhược như Lý Nhị mặt rỗ này, sợ nhất là người trong quan phủ. Nếu hắn thật sự bị bắt vào trong đại lao, khẳng định sẽ bị đánh thành chiêu. "Tiểu bạch diện nhân là ai nói rõ ràng." Lý Nhị mặt rỗ bĩu môi, một tháng trước, có một vị công tử họ Triệu đi ngang qua nơi đây, tiểu tử kia mặt mũi trắng bệch, giống như một cô nương, không biết tiểu tử kia cho Tiểu Phượng ăn mật gì. Tiểu Phượng nửa đêm cùng hắn ở trong ngõ nhỏ Khanh Khanh ta. Bất quá bị ta bắt gặp, hừ, nữ nhân không biết liền giả vờ thanh cao trước mặt lão tử, mới cùng đối quen biết đối phương vài ngày, ôm ôm ấp trong hẻm nhỏ, còn không phải ghét bỏ lão tử không có tiền sao." "Các ngươi ai biết lai lịch của vị Triệu công tử này hoặc là đã gặp qua người này" Vương Trường Sinh nhìn về phía Vương Thanh Vân, trầm giọng hỏi. Vương Thiên Hổ suy nghĩ một chút, có chút không xác định nói: "Triệu công tử có phải mang theo thư đồng hay không..." "Ta cũng không rõ lắm, nhưng cái tên mặt trắng kia quả thật có một thư đồng, tuổi tác ít nhiều tiền, còn có người hầu hầu hầu hầu hạ xung quanh, khó trách nha đầu Tiểu Phượng kia lại coi trọng cái khuôn mặt trắng kia." "Một tháng trước, có vài thư sinh dự thi đi ngang qua Vương gia trấn chúng ta, trong đó có một vị thư sinh họ Triệu. Bởi vì vị Triệu công tử kia ra tay hào phóng, nên ta có ấn tượng sâu sắc với hắn. Nhưng ta nhớ lúc bọn họ rời đi, không có mang theo nữ quyến a." Vương Thiên Hổ nghi ngờ nói. "Ngươi xác định lúc bọn họ rời đi không có dẫn theo nữ quyến, nhân số chênh lệch sao?" Vương Thiên Hổ suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Ta xác định, khách sạn mà bọn họ ở là mở trong nhà tôn nhi. Trừ Triệu công tử mang theo thư đồng, những thư sinh khác đều một thân một mình, tổng cộng sáu người. Bọn họ tổng cộng có ba ngày, lúc bọn họ rời đi là buổi sáng, vừa hay lại bị tôn nhi nhìn thấy. Không nhiều không ít, chính là sáu người. Về phần bọn họ trên đường có mang theo Tiểu Phượng hay không, Tôn nhi cũng không rõ ràng lắm." "Bọn họ đi kinh thi, vì sao lại trì hoãn trong trấn ba ngày." Vương Trường Sinh đưa ra nghi vấn trong lòng. "Hình như là vị Triệu công tử kia vô tình cảm phong hàn, vẫn là ta giúp hắn mời đại phu, vị Triệu công tử kia ốm yếu, tay trói gà không chặt, nếu như Tiểu Phượng bị người sát hại, hắn hẳn không phải hung thủ, hắn không có động cơ gây án." Vương Thiên Hổ khách quan phân tích. "Đúng rồi, ta nhớ tới một chuyện, Vượng Tài nhà ta bị người dùng đá đập chết, thật cmn xúi quẩy." Lý Nhị mặt rỗ bổ sung. "Có phải Vượng Tài nhà ngươi mấy ngày nay có gì khác thường không?" Đôi mắt Vương Trường Sinh sáng lên, truy vấn. "Làm sao ngươi biết Vượng Tài là con chó đen?" Lý Nhị mặt rỗ có chút kinh ngạc, suy nghĩ một chút, nói: "Vượng Tài là do cha ta nuôi, nuôi hơn mười năm rồi, răng sắp rụng sạch rồi, không cắn được người, ta cũng không trói được nó. Bất quá gần đây không biết xảy ra chuyện gì, vừa nửa đêm nó gọi không ngừng, ta vừa thở một hơi, đã buộn nó ở phòng củi. Sáng hôm nay phát hiện nó bị đá đập chết, không biết tên gia hoả thiếu đức nào chạy đến nhà ta nữa đêm, đem Vượng Tài ném chết." Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh có thể xác định rằng Tiểu Phượng đã chết, hơn nữa còn biến thành quỷ vật hại người. Con chó là con súc vật chí dương, tương ứng với mười hai chi ngũ hành là Tuất thổ, thú thổ là dương thổ, quỷ vật thuộc âm, chó trời sinh khắc chế quỷ vật. Đạo sĩ thường xuyên sử dụng máu chó đen khu tà, Tiểu Phượng biến thành quỷ vật, muốn tìm Lý Nhị mặt rỗ báo thù. Tuy nhiên khi nàng tới gần Lý Nhị mặt rỗ, trong nhà đã bị hắc cẩu phát hiện, chó đen mới sủa mãi không dứt. Nếu Vương Trường Sinh đoán không sai, đêm nay Tiểu Phượng khẳng định sẽ đi ra hại Lý Nhị mặt rỗ. Lý Nhị mặt rỗ cũng không phải kẻ ngốc, nhìn thấy nhiều Vương gia lão tụ tập cùng một chỗ, lại liên tưởng tới vụ án gần đây, có chút khẩn trương hỏi "Không phải là tên sát nhân ma giết chết Vượng Tài chứ, chẳng lẽ hắn đang nhìn chằm chằm vào ta " Vương Trường Sinh lắc đầu, nói "Không phải, huyện nha phát hiện một bộ nữ thi, sơ bộ hoài nghi là Tiểu Phượng. Tìm ngươi là muốn xác nhận ngươi có phải hung thủ hay không mà thôi. Hiện tại hỏi rõ ràng, vị Triệu công tử kia có rất nhiều động cơ gây án, ngươi có thể trở về. Đúng rồi, chuyện này không nên tuyên dương với bên ngoài." Lý Nhị mặt rỗ luôn cảm thấy có điểm không đúng, nhưng hắn lại không tìm ra sơ hở trong lời Vương Trường Sinh, cũng không nghĩ nhiều, xoay người rời đi. Đánh chết Lý Nhị mặt rỗ cũng không nghĩ tới, ma giết người không phải người, mà là quỷ vật. "Thu Hiền, ra bên ngoài canh giữ, không cho người không được phép tới gần từ đường, ta có lời muốn nói rõ với mọi người." Vương Trường Sinh phân phó. "Vâng, Cửu thúc công." Vương Thu Hiền lên tiếng, đi theo Lý Nhị mặt rỗ ra ngoài. "Cửu thúc, nữ quỷ kia thật sự là Tiểu Phượng sao" Vương Thanh Vân thấp giọng hỏi, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng. Vương Trường Sinh gật đầu, nói: "Ừm, nếu ta đoán không sai, tối nay cô ta nhất định sẽ ra hại người, thông báo cho mọi người biết. Sau khi trời tối, tất cả tộc nhân không được ra ngoài một mình, trong nhà không có thanh niên trai tráng, đêm nay chuyển đến nhà bổn gia có nhiều thanh niên khỏe mạnh ở một đêm, một hộ gia đình tối thiểu phải ở tám người, ăn uống thả cửa đều phải ở cùng một chỗ. Mặt khác, nghĩ biện pháp để cho Lý Nhị mặt rỗ đêm nay ngoan ngoãn ngủ say trong nhà, ngủ càng chết càng tốt." "Đêm nay để Lý Nhị mặt rỗ ngủ say như chết, tôn nhi có thể làm được, đảm bảo hắn ngủ thẳng đến hừng đông cũng không tỉnh lại." Vương Thiên Hổ vỗ ngực cam đoan nói, tràn đầy lòng tin. "Đã nghe Cửu thúc nói xong rồi sao, đều trở về thông báo tộc nhân, nghiêm khắc dựa theo phân phó của Cửu thúc mà làm, tuyên bố với bên ngoài là nghiêm phòng giết người ma, vừa rồi Cửu thúc nói một câu cũng không được tiết lộ ra ngoài, nếu ai tiết lộ ra ngoài, làm chậm trễ Cửu thúc bắt quỷ, nghiêm trị không tha." Vương Thanh Vân nhìn về phía những tộc lão Vương gia khác, nghiêm nghị nói. Đúng, Tam bá. Vương gia lão nhao nhao miệng đáp ứng, lục tục rời đi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang