Ta! Trời Sinh Đã Làm Nhân Vật Phản Diện (Ngã! Thiên Mệnh Đại Phản Phái)
Chương 58 : Bó rau hẹ này đã đến lúc thu hoạch rồi
Người đăng: Đạo hữu đừng đi
Ngày đăng: 10:18 27-06-2024
.
Diệp Trần cũng không hề biết rất nhiều suy nghĩ của Diễm Cơ lúc này.
Khoảng thời gian này, tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, khiến cho hắn có không ít tự tin hơn trước kia.
Những ngày tháng trước đó bị Cố Trường Ca đả kích đến mức có chút thảm hại, lòng tự trọng bị tổn thương, khiến cho hắn có chút hoài nghi về cuộc đời.
Thời khắc này hắn nghe được tin tức từ rất nhiều những tu sĩ ở gần đó, đang đi vào trong vùng sâu thẳm của dãy núi.
Có bản đồ của Bí Cảnh trong tay, hắn chẳng sợ mình không nhận được đồ tốt khi ở trong này.
Dĩ nhiên mấy ngày này Diễm Cơ có chút xa cách và lạnh lùng, Diệp Trần cũng cảm nhận được điều đó.
Hắn đã từng suy nghĩ một cách nghiêm túc, cảm thấy lời nói của bản thân lúc đó quả thật là có chút không phải, đã làm tổn thương đến sư tôn.
Trong thời gian này, hắn đã từng nghĩ tới việc muốn bù đắp xin lỗi, sư tôn cũng nói không hề để tâm.
Có điều vết rạn nứt đó rốt cuộc cũng đã xuất hiện.
Diệp Trần cũng vì vậy mà hiểu ra được một chuyện, bất cứ ai ở bên cạnh cũng đều không thể hoàn toàn tin tưởng, đặc biệt là chuyện mà hắn đã trải qua và tự cho rằng Tô Thanh Ca phản bội mình.
Sư tôn đối với hắn chính xác là rất tỉ mỉ chu đáo, thế nhưng suy cho cùng nàng cũng là nữ nhân, đối diện với nam tử như Cố Trường Ca, có động lòng hay không chỉ có bản thân nàng mới rõ.
Chỉ có điều những điều này, sư tôn chưa từng nhắc tới với hắn, ở bên cạnh hắn, có lẽ cũng là vì thấy hắn đáng thương mà thôi.
Vừa nghĩ tới đây một cái, ánh mắt của Diệp Trần càng trở nên âm trầm hơn, tay nắm chặt lại.
Sư tôn là của hắn, hắn sẽ không để cho Cố Trường Ca cướp nàng đi đâu!
“Sư tôn, người nói Cố Trường Ca đó hạ giới rốt cuộc là có mục đích gì? Dẫn theo một lão người hầu có thể dễ dàng xóa sổ Gia Lâu thánh địa, nếu ta đoán không sai, có lẽ là có liên quan tới Thiên Nguyên Cố Bí Cảnh lần này.”
Bỗng nhiên, Diệp Trần đang đi đường bèn lên tiếng, nụ cười có chút kỳ lạ, hỏi Diễm Cơ ở trong chiếc nhẫn.
Hắn muốn nhân tiện quan sát phản ứng của Diễm Cơ một chút.
Nghe thấy vậy, Diễm Cơ khẽ ngây ra, gật gật đầu: “Ngươi nói như vậy có lẽ không sai, ngoài Thiên Nguyên Cổ Bí Cảnh ra, hạ giới chẳng có thứ gì đáng để hắn ta quan tâm. Nàng không nghĩ nhiều, ngoại trừ Diệp Trần vẫn hỏi những câu hỏi như thường ngày hay hỏi.
“Đúng vậy, vì thế Cố Trường Ca rất có khả năng là muốn một thứ ở trong Bí Cảnh.”
“Hắn nghe thấy tin tức Bí Cảnh mở cửa, chắc chắn sẽ đến đây ngay lập tức, còn trong Thiên Nguyên Cổ Bí Cảnh chỉ có ta mới biết được bản đồ, tu sĩ bình thường tiến vào, đều sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm, thiệt mạng là điều rất bình thường…”
“Mà căn cứ theo hạn chế của Bí Cảnh lần này thì dựa vào thực lực của lão người hầu đó của hắn, chắc chắn sẽ không cách nào có thể tiến nhập vào bên trong, cũng có nghĩa là ở trong Bí Cảnh, Cố Trường Ca một thân một mình, chẳng biết cái gì cả, ta chỉ cần đợi hắn ở khu vực nòng cốt, đến lúc đó dựa vào chìa khóa để khống chế cơ quan ở đó…”
“Sư tôn người nói xem có phải ta có hy vọng báo thù rồi không?”
Diệp Trần chậm rãi nói, phân tích từng bước một cách rất rõ ràng.
Nghe có vẻ rất có tình có lý.
Sở dĩ hắn nói những điều này với sư tôn, đương nhiên là muốn thăm dò phản ứng của nàng.
Vì vậy sau khi nói xong, hắn liền đợi chờ phản ứng của Diễm Cơ.
Dù sao thì kế hoạch nghe cũng có vẻ hoàn hảo, vừa hay có thể khiến cho Cố Trường Ca bỏ mạng ở đây.
“Nghe có vẻ rất hoàn mỹ, có điều sao ngươi lại biết trong tay Cố Trường Ca cũng không có bản đồ chứ? Hoặc cũng có thể hắn còn có cách khác để vào trong thì sao?
Diễm Cơ không hề biết dụng ý của Diệp Trần, nghe thấy lời này, còn suy nghĩ thận trọng rất lâu, cảm thấy khả năng không lớn lắm.
Cố Trường Ca dù sao cũng là người của thượng giới, đến chắc chắn sẽ có chuẩn bị, làm gì có chuyện không biết nguy hiểm ở trong Bí Cảnh?
Hơn nữa, theo cảm nhận của nàng về Cố Trường Ca, có lẽ hắn không phải là một người lỗ mãng.
“Vậy sao? Vẫn là sư tôn nói có lý…”
Thế nhưng Diệp Trần nghe thấy câu này, trong mắt lại lóe lên một tia âm trầm.
Cố Trường Ca mà sư tôn nói còn có thủ đoạn khác sao? Vậy rốt cuộc là thủ đoạn gì? Vì sao sư tôn lại tự tin với Cố Trường Ca như vậy, ngược lại còn cảm thấy cách của hắn không được nữa chứ?
Trong này lẽ nào là có điều gì mà hắn không biết chăng?
Hắn không nói thêm gì nữa.
Diễm Cơ cũng không nghi nhiều mà ngược lại lại đề cập tới truyện khác: “Đúng rồi, có một chuyện ngươi cần phải chú ý một chút, thế lực sau lưng biểu muội đó của ngươi thực sự là rất đáng sợ, trước khi thực lực ngươi đạt tới Hư Thần Cảnh, ta khuyên ngươi tốt nhất là đừng có tiếp xúc gì với họ.”
Nàng đương nhiên là muốn tốt cho Diệp Trần, trong khoảng thời gian này cũng nghe được không ít tin đồn liên quan tới biểu muội.
Thiếu nữ áo tím đó rõ ràng là Diệp Tộc ở trong Thái Cổ Tiên Tộc của Thượng Giới. Điều này Diễm Cơ rất rõ.
Đối với đại tộc này mà nói, Diệp Trần không quyền không thế, tu vi thiên bẩm đối với người xem trọng huyết mạch như họ mà nói đúng là không đáng nhắc đến. Một khi biết được quan hệ giữa Diệp Trần và vị biểu muội đó rất thân, có lẽ sẽ phái người đến giết Diệp Trần.
“Ý tốt của sư tôn ta rất rõ, chuyện của ta và Lưu Ly không muốn phiền sư tôn nhọc lòng.” Nghe thấy lời này, Diệp Trần lại lắc lắc đầu, giọng nói có chút lạnh lẽo.
Khoảng thời gian này tin tức của Trùng Nguyệt Cổ Thành hắn cũng nghe được rồi.
Diệp Trần vô cùng vui mừng, tin tức như vậy đối với hắn mà nói, không khác gì ngày nắng hạn lâu ngày gặp cơn mưa rào.
Biểu muội chính là ngọn núi lớn nhất để hắn dựa vào.
Thế nhưng sư tôn lại không để cho hắn tiếp xúc nhiều với biểu muội.
Vì sao chứ?
Thân phận của biểu muội rất đáng sợ, vì sao lại không để cho hắn tiếp xúc nhiều với biểu muội, là sợ hắn sau khi đắc thế sẽ lật đổ Cố Trường Ca sao?
Nghĩ tới những điều này, trong lòng hắn có chút lạnh lẽo.
Đến mức còn sợ tộc nhân của biểu muội đến giết hắn, hắn chỉ coi đó là lời nói vô nghĩa.
Hắn không tin có biểu muội ở bên cạnh, lại có người dám làm như thế với hắn.
Dựa vào thái độ mà biểu muội đã từng đối đãi với hắn mà nói, Diệp Trần hẳn là yên tâm vạn phần.
Lời mà sư tôn nói này, dụng ý ở đâu chứ?
Hắn vô cùng thất vọng, không muốn hỏi thêm nữa.
…
Tin tức Thiên Nguyên Cổ Bí Cảnh mở ra, rất nhanh đã truyền đi cả Trung Châu đại địa. Thần quang sáng chói khắp bầu trời, chiếu sáng một vùng địa giới lớn tiếp giáp của bát vực, ngay tức khắc đã thu hút sự chú ý của rất nhiều tu sĩ và thế lực.
Phải nói là đầu năm nay, chỉ cần có thần bảo gì xuất hiện trên thế gian, cũng có nghĩa là tin tức Bí Cảnh mở ra, chắc chắn sẽ nhanh chóng tạo nên một sự trấn động khắp nơi.
Các thế lực và tu sĩ đều sắp phát điên, chạy tới giống như cá mập ngửi thấy mùi máu tanh vậy. Sự mở ra của Thiên Nguyên Cố Bí Cảnh, càng không ngoại lệ.
Có thể nói rất nhiều thánh địa, hoàng triều của đại địa Trung Châu ngay từ giây phút đầu đã phái tu sĩ nhanh chóng tới đó.
Thế lực của các địa giới khác cũng như vậy, sợ sẽ bỏ lỡ cơ duyên lớn này.
Bí Cảnh hình thành trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, một số thì dựa vào lợi thế về thời gian, một số thì dựa vào Nguyên Cổ cường giả, trong đó đa số là phủ đệ truyền thừa của họ.
Cho dù có tệ đi chăng nữa, một cảnh giới bí mật mới mở ra, cũng có rất nhiều thiên tài địa bảo tràn ngập linh khí, rất nhiều dược liệu cổ xưa, khoáng thạch quý hiếm v.v…
Rất nhanh, thị trấn nhỏ hoang vắng này lại trở thành nơi phồn hoa nhất trong khoảng thời gian gần đây.
Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy rất nhiều tu sĩ và sinh linh tới đây.
Bí Cảnh đã thu hút vô số người tới đây.
Chỉ đáng tiếc là không phải ai muốn cũng có thể vào được.
Có người phát hiện ra có một tầng kết giới tự nhiên tại lối vào của Bí Cảnh, cực kỳ đáng sợ, không biết vì sao lại tồn tại ở đó.
Tu sĩ của siêu việt Đại Năng Cảnh cũng không cách nào vào được, sẽ gặp phải sự bài xích đáng sợ.
Thậm chí còn khiến cho thiên địa ở trong Bí Cảnh bạo loạn, người cố chấp xông vào, sẽ phát nổ ngay lập tức, chết bất đắc kỳ tử.
Không ít các hoàng chủ của các thế lực, nhân vật Thánh Chủ Cảnh đều bó tay, muốn vào chỉ đành áp chế tu vi.
Vì vậy họ chỉ đành phái trưởng lão và đệ tử của Đại Năng Cảnh đến đó, tiện thể cũng coi như là rèn luyện một lần.
…
“Xem ra giống như ta dự đoán, Thiên Nguyên Cố Bí Cảnh này chính là bản sao mà Diệp Trần đã dày công làm ra.”
“Truyền thừa của cường giả Chuẩn Chí Tôn vừa hay phù hợp với hạn chế này.”
“Chậc, tu sĩ của Đại Năng Cảnh trở nên không thể vào? Ngoại trừ áp chế tu vi, xem ra khoảng thời gian này, Diệp Trần có lẽ sắp tăng lên Đại Năng Cảnh rồi…”
“Phải nói là Bí Cảnh mở ra thật là trùng hợp, tuyệt, quá tuyệt!”
Trên đỉnh một ngọn núi, Cố Trường Ca đang đứng chắp tay sau lưng, áo đen phấp phới, quan sát rất nhiều cảnh tượng ở phía bên dưới.
Vẻ mặt của hắn đã nói lên rằng hắn rất có hứng thú, nói những lời khiến cho đám cường giả Đại Năng Cảnh của Lâm Gia nghe không hiểu gì.
Họ cũng không dám hỏi Cố công tử lời này có nghĩa là gì, biểu hiện rõ ràng là vô cùng cung kính. Không hiểu một chút là tốt nhất.
Lần này lúc Bí Cảnh mở ra, Cố Trường Ca từ Lâm gia dẫn theo một vài trưởng lão Đại Năng Cảnh theo sau.
Bằng không nếu gặp phải một số chuyện nhỏ, tóm lại là không thể cứ để hắn tự mình ra tay.
Như vậy thì quá là mất hình tượng, cũng quá phiền phức.
Còn về hạn chế để tiến vào Bí Cảnh mà hắn đoán được chính là Đại Năng Cảnh, điều này quá đơn giản với Cố Trường Ca, nghĩ một cái cũng có thể biết được.
Dù sao thì bản sao kinh nghiệm phải được quyết định bởi thực lực của khí vận chi tử.
Hơn nữa chủ nhân cũ của Bí Cảnh là một vị cường giả Chuẩn Chí Tôn, ngay đến cả Minh lão thời kỳ hoàng kim muốn tiến vào cũng sẽ bị áp chế, chỉ đành phát huy năng lực của Đại Năng Cảnh.
Điều này không khỏi khiến cho Cố Trường Ca chép miệng vài tiếng, sự đối đãi này thật sự không phải là thứ mà người bình thường có thể hưởng thụ được, trăm phương ngàn kế để tạo ra cơ hội cho khí vận chi tử, đưa ra lợi ích.
Gần như ném thẳng vào mặt hắn ta.
Có điều cho dù là như vậy thì có làm sao chứ?
Hắn muốn cướp, thì cho dù là ông trời cũng không ngăn cản được.
“Đi thôi.”
Cùng với lời nói thản nhiên của Cố Trường Ca, hắn dẫn đầu hóa thành một cầu vồng, đi tới cổng vào của Bí Cảnh cách nơi đó không xa.
Cho dù là chỉ có thể phát huy được thực lực của Đại Năng Cảnh khi ở trong Bí Cảnh, hắn bóp chết Diệp Trần cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Bó rau hẹ này béo mập rồi, đã đến lúc tiến hành thu hoạch đợt cuối rồi.
Đoàng!
Cổng vào của Bí Cảnh vẫn là một cái khe phát ra ánh sáng rực rỡ, rộng khoảng hơn ba mươi trượng.
Không gian ngập tràn sóng động, nối liền tới một thế giới khác.
Ở gần đó có rất nhiều tu sĩ, ánh mắt đem theo ngọn lửa tham lam.
Họ căn bản đều là tán tu cường đại ở khắp nơi, tu vi đã vượt qua Đại Năng Cảnh, thậm chí có không ít nhân vật đứng đầu cấp Thánh Chủ Cảnh.
Suy nghĩ của bọn họ rất đơn giản.
Một mình tiến vào không tránh được cướp không lại tu sĩ của một vài tông môn, vì vậy dự định đợi ở cổng của Bí Cảnh, đến lúc có người lấy được bảo vật ra rồi thì mọi người cũng xuất hiện ra tay cướp lấy là được rồi.
“Đây là ai vậy?”
“Là người của Thượng Cổ Lâm Gia.”
Nhìn thấy một nam tử áo đen dẫn theo một đám cường giả Đại Năng Cảnh của Lâm gia đến.
“Không hay rồi, là vị đại nhân trẻ tuổi đó!”
“Nhất định đừng đụng độ!”
Chúng tu nơi đây bất giác đồng loạt đều ngây ra, mặt biến sắc, có chút kinh hãi, vội vàng lui tản ra.
Họ không sợ thế lực các tông môn gia, lại chỉ sợ Lâm gia.
Dĩ nhiên điều quan trọng nhất vẫn là sợ hãi vị đại nhân trẻ tuổi đó của Lâm Gia.
Cho đến giờ chỉ cần ở trong Trung Châu Đại Địa thì không có tu sĩ nào không biết đến vị đại nhân trẻ tuổi đó, đặc điểm chính là áo đen, giống như thần minh xuống trần!
Đây chính là nhân vật nhất định không được chọc giận!
Lúc này, họ sao có thể không hiểu được, liền vội vàng tản lui ra khắp các hướng, liền đứng lui ra khỏi phía cổng vào của Bí Cảnh.
Vù!
Một tia ánh sáng lan tỏa, tia sáng đan xen vào nhau!
Cố Trường Ca đương nhiên là không để tâm tới những tán tu này, dắt theo đám tùy tùng, đi thẳng vào trong Bí Cảnh.
Trời đất quay cuồng, giống như đi vào trong con đường thời không.
Cảm giác một thế giới uy nghiêm giáng lâm, Cố Trường Ca nhanh chóng tìm được một điểm cân bằng, khiến cho tu vi áp chế tại đỉnh cao của Đại Năng Cảnh.
Hạ xuống đất an toàn!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện