Ta! Trời Sinh Đã Làm Nhân Vật Phản Diện (Ngã! Thiên Mệnh Đại Phản Phái)
Chương 36 : Mọi thứ đều trong tầm kiểm soát, bí thuật nguyền rủa
Người đăng: Đạo hữu đừng đi
Ngày đăng: 09:09 11-11-2023
.
Lâm Thu Hàn thầm nghĩ lát nữa quay trở về phải hỏi Lâm Thiên một chút.
Dù sao hôm nay khi Cố công tử nói đến chuyện Lâm Thiên bỗng dưng chăm chỉ hẳn lên, nàng suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy việc này có vấn đề rất lớn.
Khoảng thời gian trước, Lâm Thiên không có bất cứ hứng thú gì với việc tu hành.
Đừng nói là chủ động tu hành, cho dù có người khuyên bảo hắn cũng sẽ không làm.
Vậy nên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Điều gì đã khiến đệ ấy thay đổi như vậy, như biến thành một người khác, thậm chí còn biết luyện đan, còn có thể hướng dẫn đạo trưởng lão một vài bảo thuật?
Lẽ nào có cao nhân đứng sau chỉ dạy? Hoặc có lẽ là...
Nghĩ đến loại khả năng cuối cùng có thể xảy ra này, Lâm Thu Hàn có chút run sợ không dám nghĩ nhiều nữa.
Chỉ có điều, sau khi Lâm Thu Hàn trở lại mới phát hiện không thấy Lâm Thiên đâu cả.
Điều này khiến nàng có chút sững sờ, thở dài nói: "Thôi quên đi, ban nãy mắng đệ ấy một trận, chắc là tức giận trở về tiểu viện của mình rồi."
"Chuyện này để ngày mai lại hỏi đệ ấy vậy."
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với Tiểu Thiên?"
Lâm Thu Hàn lắc lắc đầu không muốn quản nhiều nữa.
Nàng cũng quay trở lại tiểu viện của chính mình.
Nàng cũng có việc phải hoàn thành, bài học tu hành mỗi ngày vẫn chưa làm xong.
Thế nhưng vừa nghĩ đến ngày mai có thể nhìn thấy Cố công tử.
Nàng bỗng nhiên cảm thấy có chút mong chờ ngày mai đến.
Đôi mắt đẹp của cô ấy sáng ngời như những vì sao lấp lánh trong đó.
Thời gian mau trôi qua nhanh một chút, nhanh một chút đến ngày mai, được vậy thì tốt biết bao.
Mà trong lúc Lâm Thiên và Lâm Thu Hàn xảy ra tranh chấp, Cố Trường Ca cũng nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống như ý nguyện.
"Đinh, tâm tình của Lâm Thu Hàn đối với Lâm Thiên có thay đổi, sinh ra hoài nghi, điểm khí vận của Lâm Thiên giảm năm mươi điểm, giá trị thiên mệnh được cộng thêm hai trăm năm mươi điểm."
Quả nhiên, mọi việc đều phát sinh theo dự đoán của Cố Trường Ca.
Tốt xấu gì kiếp trước bản thân cũng đọc bao nhiêu tiểu thuyết qua mạng, am hiểu bao nhiêu bộ sách võ thuật.
Truyện phản diện cũng coi không ít.
Hắn đương nhiên biết trong trường hợp này phải làm như thế nào để ép khô tên cường giả lưu manh đoạt thân thể người khác này.
Đầu tiên phải ra tay với những người thân cận hắn trước, sau đó đến gia tộc, sau đó lại đem việc sống lại này nói rõ với mọi người...
Mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của Cố Trường Ca, Lâm Thiên căn bản cũng không tạo được chút trắc trở nào cả.
Nếu như hắn đoán không nhầm thì tên Lâm Thiên này khẳng định cũng sẽ không khoanh tay chịu chết, nhất định sẽ ra tay với mình.
Cố Trường Ca cũng rất tò mò.
Tên Lâm Thiên này muốn dùng thủ đoạn gì đối phó với mình
Ám sát? Chỉ có con đường chết.
Hạ độc? Càng không thể thực hiện được.
Vậy phỏng chừng chỉ còn lại một thủ đoạn cuối cùng.
Xem ra là muốn sử dụng tới bí thuật.
Lâm Thiên sắc mặt âm trầm một đường đi trở về tiểu viện của mình.
Lâm Thu Hàn nói những lời đó với hắn khiến cho một cơn tức giận vô danh bốc lên trong lòng hắn.
Bản thân kiếp trước là Lục Thiên Thần Vương, tốt xấu gì cũng từng oai phong một cõi, tung hoành tám hướng, hắn chưa từng nghĩ qua có ngày sẽ phải chịu sự khuất nhục lớn thế này.
Ngay cả một người nữ nhân cũng có thể khinh thường hắn?
Cái gì mà chỉ cần có được một phần mười sự ưu tú của Cố Trường Ca thì tốt rồi?
Trong lòng Lâm Thiên khó chịu, phẫn nộ vô cùng.
Thần Vương khó chịu đương nhiên là muốn đi giết người.
"Vừa hay chiều tối nay đã chuẩn bị đủ nguyên liệu rồi..."
"Tuy là uy lực không bằng một phần vạn khi hoàn chỉnh nhưng dùng để đối phó một kẻ còn trẻ như vậy thì vẫn tương đối dễ dàng."
"Ha hả, tên họ Cố kia, đây là chính ngươi tự tìm đường chết..."
Sắc mặt Lâm Thiên có chút lạnh lẽo.
Cố Trường Ca là người từ thượng giới tới lại có tổ tiên Lâm gia ở bên người bảo vệ, những thủ đoạn bình thường có khả năng sẽ không có tác dụng gì với hắn.
Với thực lực hiện tại của hắn, đối phó trực diện với Cố Trường Ca cũng không khả thi.
Cho nên biện pháp cuối cùng Lâm Thiên nghĩ đến đó là bí thuật.
Hắn dám tự tin nghĩ như vậy là do trong tay hắn đang nắm giữ một cuốn bí thuật cổ xưa.
Cuốn sách này vô cùng quỷ dị xảo quyệt, hơn nữa còn dính líu đến ngoại vực Thiên ma vậy nên có thể khiến người ta trong lúc thần không biết quỷ không hay mà chết đi.
Thậm chí trước đây, hắn đã từng đánh lén thành công và làm một Thần Vương trọng thương!
Dựa vào trạng thái bây giờ của hắn, tuy nói khó có thể phát huy được thực lực chân chính của bí thuật nhưng đối phó với một kẻ trẻ tuổi như vậy cũng đủ rồi.
Đương nhiên để thực hiện được loại chú thuật này cần phải trả giá rất lớn.
Lấy thọ mệnh làm vật hiến tế dâng cho ngoại vực thiên ma.
Chỉ có điều Lâm Thiên không hề để tâm đến điều này.
Hơn nữa chờ sau này thực lực tăng tiến rồi có thể dễ dàng bổ khuyết lại thọ mệnh.
"Lấy máu tươi của tám loại độc vật ngâm trong cửu cửu diệt hồn hương, sau đó cho thêm vào ba loại cao xương của ba loại mãnh thú khác nhau, mượn sức lực của trời đất, dẫn truyền sức mạnh của ngoại lực vào, dùng da người đèn dầu và tiền giấy làm vật liên kết, đã lập xong cầu nối..."
Xế chiều hôm nay, Lâm Thiên đã chuẩn bị xong những nguyên liệu này.
Cũng chính vì lý do này mà chiều nay Lâm Thu Hàn mới không tìm thấy hắn.
Lấy thân phận là đệ tử Lâm gia của hắn, đi ra ngoài tìm mấy loại nguyên liệu này là vô cùng đơn giản.
Sau đó dựa theo trí nhớ kiếp trước của Lâm Thiên mà sắp xếp những vật này vào đúng vị trí trận pháp trong tiểu viện, bắt đầu dẫn truyền ngoại lực.
Hắn nhắm mắt lại ngồi vào vị trí trung tâm trong miệng bắt đầu lẩm bẩm niệm chú.
Những nguyên liệu này đều không tầm thường, có vài món thậm chí là da người và các loại xương cốt của nhiều chủng tộc khác nhau, mỗi vật đều ẩn chứa vô vàn tinh túy.
Những năm qua Lâm Thiên cũng tích góp được chút tiền đủ để trả cho mấy món này.
keng!
Rất nhanh, phù văn lóe sáng, bầu không khí âm u khủng bố trong nháy mắt bao trùm cả tiểu viện.
Nếu như bây giờ có người bước vào tiểu viện, nói không chừng sẽ bị dọa sợ.
Cảnh tượng này quả thực quá mức dọa người.
Hô hô hô!
Theo tiếng niệm chú của Lâm Thiên.
Một trận gió đỏ thẫm nổi lên, giữa trời đất rơi xuống vô vàn lông mao màu đỏ, trong không khí tràn ngập khí tức âm hàn.
Nhưng điều kỳ quái là cảnh tượng đáng sợ này chỉ có thể nhìn thấy từ bên trong tiểu viện, bên ngoài nhìn vào chỉ nhìn thấy một mảnh đen nhánh.
Ánh trăng mông lung, dường như bị vật gì ngăn cắt làm hai.
"Bây giờ ta thi triển loại bí thuật như này quả thực là có chút miễn cưỡng..."
Trên mặt Lâm Thiên bắt đầu xuất hiện những hạt mồ hôi lớn nhỏ.
Tuy thần sắc nhìn vẫn kiên nghị như trước, nhưng vẫn có thể nhận ra được để thi triển bí thuật này đối với hắn mà nói cũng không đơn giản.
Sau một khắc, một loại cảm giác quỷ dị âm hàn chợt phủ xuống, phù văn đen kịt lan ra tứ phương.
Trong thiên địa tựa như có một cái bóng hư đạm mờ ảo bay xuống.
"Nguyện đem tính mệnh, diệt kỳ chân hồn."
Lâm Thiên ngước mặt lên trời nhàn nhạt phân phó, đồng thời cũng hồi tưởng lại dáng vẻ của Cố Trường Ca trong đầu.
"Cái giá là mười lăm năm thọ mệnh của ta."
Một loại cảm giác như bị rút đi sinh mệnh ập đến.
Cái cảm giác đó mơ hồ liên kết với tinh thần của hắn.
Lâm Thiên nhất thời cảm thấy bản thân suy yếu hẳn, không khỏi lắc đầu.
Dù sao thứ bị mất đi cũng là sinh mệnh của bản thân hắn.
Nhưng rất nhanh sau đó, hắn lại lạnh lùng mỉm cười, vô cùng tự tin nói:"Coi như ngươi may mắn tránh được một kiếp, nhưng sau này cũng sẽ khó mà sống tiếp."
Loại ngoại vực thiên ma này là loại quỷ dị xảo quyệt nhất.
Những người bị trúng loại bí thuật này đa phần đều có kết cục thần hồn vỡ vụn.
Cho dù có may mắn sống sót, nhưng nửa đời sau cũng chỉ có thể ngu ngốc sống tiếp.
Âm phong tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện