Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Một Barbarian
Chương 590 : Mảnh ghép còn thiếu
Người đăng: ksama
Ngày đăng: 00:06 04-08-2025
.
Tinh chất Guardian mang hai đặc điểm chính.
Chỉ số cơ bản cao hơn Tinh chất từ các cá thể bình thường gấp 1,5 lần và cho phép sử dụng tất cả các kỹ năng chủ động mà cá thể bình thường sở hữu.
Tuy nhiên, một trong những khe nứt ở tầng 5 lại là một Khe nứt đặc biệt.
Tinh chất của Hell Giant Herza, kẻ làm nhiệm vụ canh giữ nơi đó, có phần vượt ra khỏi khuôn mẫu thông thường.
“Giờ thì, Emily… khi nào cô nghỉ ngơi đủ, hãy thử hấp thu nó đi.”
Nếu theo luật nguyên bản, đúng ra cô ấy phải có thể sử dụng toàn bộ ba kỹ năng chủ động của quái cấp 4, Cyclops, nhưng mà…
(Dịch giả-kun : nó chỉ tên là Hell Giant thôi, nó không phải sinh vật tộc Giant.)
Tinh chất của Herza chỉ có duy nhất một kỹ năng chủ động.
Và kỹ năng đó… không phải là thứ mà một Cyclops thông thường có thể sở hữu.
Đó chính là điểm đặc biệt của nó.
「Amelia Rainwellz đã thi triển [Wave Connection].」(Liên kết dòng chảy)
Khi cô ấy kích hoạt kỹ năng, một đường mờ nhạt nối liền giữa Amelia và cơ thể của tôi. Một sợi liên kết chỉ có những ai là đối tượng của kỹ năng mới có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Hiệu quả của nó khá phức tạp.
「Amelia Rainwellz đã thi triển [Abyssal Power].」
Những người được liên kết có thể chia sẻ các kỹ năng chung với chủ sở hữu kỹ năng này.
(Dịch giả-kun : có nghĩa là khi chủ của kỹ năng này kích hoạt kỹ năng, bên kia cũng sẽ tự động thi triển kỹ năng đó.)
Đó là nguồn gốc của thứ ánh sáng đen đang nở rộ trên cây búa của tôi ngay lúc này.
‘Tôi đã nghiên cứu Tinh chất này rất kỹ.’
Thoạt nhìn thì có thể thắc mắc rằng kiểu kỹ năng bá đạo như thế này ở đâu ra, nhưng càng nghiên cứu, bạn sẽ nhận ra…
Thứ này hoàn toàn không có tác dụng gì cả.
À, ngoại trừ một vài trường hợp.
Vù!
Luồng sáng đen bao bọc lấy cây búa của tôi chẳng duy trì được bao lâu thì Amelia đã hủy kích hoạt kỹ năng của mình…
“…Tiêu hao năng lượng linh hồn quá lớn, tôi không thể tiếp tục duy trì liên kết được.”
“Tình hình tệ đến mức nào?”
“Kể cả trong điều kiện lý tưởng nhất của mình thì tôi cũng không thể duy trì nó quá một phút.”
Xét ở một khía cạnh nào đó, đây cũng giống như một loại cơ chế cân bằng, tương tự như việc bản sao sẽ tiêu hao MP nhiều hơn gấp ba của [Self-Replication].
Hệ số tiêu hao MP khi sử dụng kỹ năng là cực kỳ khổng lồ, đồng thời bản thân sự tồn tại của liên kết cũng sẽ tiêu hao MP.
“Vậy… cô có muốn thử dùng theo cách khác không?”
Vừa nói vậy, Amelia vừa từ từ nhắm mắt lại, dành một chút thời gian để tập trung.
Có ba cách sử dụng [Wave Connection].
Cách đầu tiên là truyền kỹ năng mà cô ấy có qua cho đồng đội – giống như cách vừa rồi.
Có thể xem đây là kiểu hỗ trợ.
Và cách thứ hai…
‘Chính là kiểu mà con boss đã dùng.’
Kiểu gây sát thương – thành lập liên kết với kẻ địch và sử dụng kỹ năng tấn công một cách chủ động.
Con Hell Giant mà tôi vừa đánh bại khi nãy đã sử dụng chiến thuật như vậy – nó liên kết với tôi và tung ra những kỹ năng tấn công diện rộng với sức phá hoại cao nhưng kèm theo một số trạng thái bất lợi cho người sử dụng.
Tất nhiên, lúc ấy xung quanh chẳng có ai, và mỗi lần nó dùng kỹ năng liên kết là tôi phản công ngay vào đôi mắt nó, nên tôi mới vượt qua được.
‘Dù sao thì chúng tôi cũng bỏ qua cách này.’
Amelia không có kỹ năng tự hủy hay AoE nên kiểu dùng này cũng hoàn toàn không phù hợp.
Vậy nên chỉ còn lại cách cuối cùng.
「Amelia Rainwales đã thi triển [Self-Replication].」
「Amelia Rainwales đã thi triển [Wave Connection].」
Một kiểu dùng dạng hỗ trợ - gia cường cho sinh vật được triệu hồi.
Trên thực tế, đây mới là cách dùng tiêu chuẩn của [Wave Connection] của người chơi.
Khi sử dụng kiểu tấn công, việc có thể truyền hiệu ứng bất lợi sang kẻ địch và sử dụng kỹ năng tại vị trí của chúng là một lợi thế rất lớn. Nhưng đó là cách dùng chỉ phù hợp với những con quái vật sở hữu bể MP cực lớn.
Trong tay một người chơi, [Wave Connection] chỉ thật sự tỏa sáng khi dùng theo cách này.
“Đúng như anh nói… tiêu hao năng lượng linh hồn giờ đã bằng nhau ở cả hai phía. Thật là một sự kết hợp kỳ lạ.”
Tất nhiên, tôi là game thủ, vì vậy tôi đâu hiểu gì về nguyên lý hoạt động của tổ hợp kỹ năng này.
Một là một pháp sư thì chắc anh ta đã nghĩ ra đủ thứ giả thuyết kiểu như “tần số tinh thần cộng hưởng”, vân vân.
Còn tôi, tôi chỉ cần biết đến kết quả sau hàng đống lần thử nghiệm:
Khi sử dụng [Wave Connection] lên một sinh vật được triệu hồi, lượng MP mà chúng tiêu hao sẽ không tăng lên.
À nhân tiện – phân thân cũng được xem là thực thể được triệu hồi.
“Với thứ này… tôi có thể mở ra nhiều hướng chiến đấu hơn.”
Amelia, người rất am hiểu chiến đấu, dường như ngay lập tức đã nhận ra giá trị của kỹ năng vừa có được…
“À mà, còn kỹ năng bị động [One-Eyed] nữa. Tôi chưa bao giờ nghe nói đến một kỹ năng bị động có tên như vậy bao giờ…”
“Ồ? Cô không biết về Cyclops à?”
“Vì đó đâu phải là loài thường gặp… Thật kỳ quặc, anh đã học thuộc hết đặc điểm của tất cả các con quái vật à?”
Amelia hơi ngượng vì thiếu kiến thức, nên gán cho tôi cái mác “kẻ kỳ quặc”.
“Nào, cứ cứ đeo thứ này vào đi. Rồi cô sẽ tự biết đó là kỹ năng gì.”
Tôi mỉm cười và lấy ra món đồ mà mình đã tìm được trước khi bước vào nơi này.
Ngay lập tức, ánh mắt Amelia lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Đây là…”
Một miếng bịt mắt.
Tên chính thức của nó là Palace Eye Patch.
*****
「[One-eyed] đã được kích hoạt.」
「Thị lực của nhân vật tăng thêm +200.」
「Bạn có thể nhìn thấy những thứ vô hình.」
*****
Sau cuộc đột kích hai người cùng với Amelia, tôi tiếp tục thay đổi thành viên và thử thách các Khe nứt khác.
Bởi vì một tanker thì có thể đóng vai trò tanker trong mọi tình huống, nhưng một dealer thì không thể, vì vậy tôi cần phải mang theo thành viên phù hợp nhất theo mình.
Cốt lõi của [Dungeon & Stone] là “tương thích”.
Nếu không phù hợp, sẽ có những kẻ địch bạn không bao giờ đánh bại được. Ngược lại, nếu tương thích đúng, việc đột kích có thể sẽ trở nên dễ dàng đến không ngờ.
Và…
‘Thật lãng phí nếu cứ để nguồn nhân lực lớn đến thế này mục rữa như vậy.’
Lực lượng thám hiểm do hoàng gia cử đến bao gồm toàn những tinh anh mà tôi cần.
Khi cần một linh mục, sẽ có một người ở cấp Tổng giám mục đi cùng và tuân theo mọi chỉ dẫn của tôi. Khi tôi nói cần phép thuật hệ lửa cấp 2, tôi sẽ lập tức tuyển được ít nhất một pháp sư có thể thực hiện được nó.
‘Tôi hiểu vì sao nơi này lại không giới hạn số lượng người rồi.’
Nơi này là lột phó bản với nhiệm vụ chính là vượt qua các Khe nứt chỉ với 1–2 người.
Tất nhiên là nơi này không được thiết kế để vượt qua tất cả chỉ với hai người. Đây phải là nơi mà hàng trăm người bước vào, chia nhau từng phần mà chinh phục dần.
‘Dù vậy… vẫn có chút tiếc nuối. Dù tôi có cơ hội để hạ gục được Guardian Tầng 5 nhiều như thế này, nhưng vẫn có quá nhiều Tinh chất đành phải vứt bỏ.’
Trong những trường hợp có thể đem theo pháp sư, Tinh chất có thể được mang ra bằng ống nghiệm. Nhưng ngoài những trường hợp đó, tất cả đều phải bỏ đi.
‘Đem cái rẻ nhất lên sàn đấu giá thì cũng phải trị giá hàng trăm triệu stones…’
Tất nhiên điều khiến tôi tiếc nhất vẫn là Aynar.
Dù đó không phải là Tinh chất tốt nghiệp, nhưng trong số các Guardian Tầng 5 lại có một tinh thể rất phù hợp cho một thương thủ.
Tiếc thay, tôi không đủ mạnh để "gánh người" một mình, nên đành bỏ cuộc mà không dẫn theo cô ấy.
Dù sao thì, nhờ chuyến thám hiểm này, tôi đã tìm được cho Amelia một Tinh chất cực kỳ khó kiếm, nên tôi cũng thấy hài lòng rồi.
‘Nếu tiếp tục lối chơi phân thân đó thì chẳng khác nào cô ấy đã có Tinh chất tốt nghiệp, vậy nên không cần phải thay thế thêm nữa…’
Tôi lại nhận ra một lần nữa – Tầng Hầm Thứ Nhất thật là một rất kỳ quái.
(Dịch giả-kun : lỗi t, The First Basement Floor phải là Tầng Hầm Thứ Nhất, không phải Tầng Hầm Số 1. Đọc theo mấy người ở chung cư t quen r.)
Liệu có nơi nào khác trong mê cung có có thể sánh được với nơi này không?
Tôi không đếm xuể mình đã thấy bao nhiêu thứ lần đầu tiên ở đây, và cũng không kể hết những gì mình thu được.
“….”
Rốt cuộc thì ở đây đang xảy ra chuyện gì?
Từ sau khi gặp gã ma cà rồng kia, hễ ở một mình là đầu tôi lại đầy ắp những suy nghĩ đó.
Biển bạc. Mùa mưa. Hiện tượng Sụp đổ Không gian. Trưởng Làng. Hamsiki…
Tôi cần phải ghi nhớ những điều thoáng hiện trong đầu, để không quên mất, và cũng phải dành thời gian để kiểm tra xem mình có bỏ sót điều gì không.
‘Chậc, lại suy nghĩ linh tinh gì nữa rồi?’
Vẫn như mọi khi, tôi kết thúc dòng suy nghĩ với cảm giác nặng nề. Tôi cũng đã nghỉ ngơi xong và đứng dậy để lấy lại tinh thần.
“Cho dù thế nào thì tôi cũng không thể để anh vào Khe nứt ở Tầng 4. Chuyện đó quá nguy hiểm.”
Một nhà thám hiểm đang nài nỉ Raven trước bức tượng đá của Calpion – Guardian Khe nứt tầng 4.
‘Tên anh ta là…’
Là gì ấy nhỉ?
Tôi không biết, vì ai cũng gọi anh ta bằng biệt danh “Big Hammer”.
Dù sao thì, anh ta là một nhà thám hiểm cấp 3 khá nổi tiếng trong thành phố.
“Làm ơn, hãy suy nghĩ lại đi. Tôi thật sự rất cần Tinh chất đó.”
Thoạt nhìn, anh ta không giống kiểu người muốn cày kinh nghiệm hay bị ám ảnh bởi việc chạy đua thành tích với những người khác.
Có lẽ đúng như anh ta nói, anh ta thật sự cần Tinh chất đó.
“Không… cho dù anh có nói gì đi nữa…”
“Tôi biết mình hơi đường đột, nhưng chắc Ngài Pháp Sư Hoàng Kim cũng đâu thật sự hiểu rõ kỹ năng của tôi, đúng không?”
“Anh đang nghi ngờ nhận định của tôi à?”
“Haha… không không, ý tôi không phải vậy… tôi chỉ muốn có một cơ hội để thử sức thôi. Tôi tự tin rằng mình có thể làm được.”
Dù Raven có cố thuyết phục đến đây, người đàn ông kia vẫn không từ bỏ ý định. Raven thì lại thở dài như thể đang đau đầu.
Vì vậy, tôi – kẻ đã đẩy nhiệm vụ phiền phức đó cho cô ấy – quyết định bước tới.
Thật ra nghĩ lại thì, tôi là người đã khiến cô ấy mắc kẹt với những chuyện đau đầu này.
“Nếu anh muốn kiểm tra năng lực, tôi sẽ giúp anh.”
“Nam tước Yandel…?”
Khi tôi lên tiếng, anh ta thoáng sững lại, rồi gật đầu như thể đã được ủng hộ.
“Vậy, xin chỉ giáo.”
Vừa dứt lời, ánh mắt anh ta đầy sát khí, tay nâng chiếc búa lớn lên cao.
‘Tôi còn chưa nói sẽ kiểm tra kiểu gì mà.’
Các nhà thám hiểm gần đây ai cũng máu lửa thế này sao?
Thật lòng, tôi thấy kiểu này lại dễ xử lý hơn nhiều.
“À… Ông Yandel? Anh không cần lãng phí năng lượng cho những chiến này đâu…?”
Lại nói linh tinh nữa rồi.
“Không phải lãng phí năng lượng.”
“…Hả?”
“Tôi làm vậy là để tiết kiệm năng lượng.”
Tôi kích hoạt [Gigantification] rồi cúi xuống nhìn anh ta.
Và…
“Quá nhỏ.”
Dù đã buôn lời ngạo mạn, tôi vẫn không thể sớm kết thúc trận đấu. Đúng là biệt danh Big Hammer của anh ta không đặt bừa – cơ thể anh ta khá rắn chắc, và vì thế trận giao đấu kéo dài khá lâu.
Mất khoảng 15 phút thì phải?
“Tôi thua rồi…”
Anh ta không gây được chút sát thương nào cho tôi, còn tôi thì chỉ cần vung búa trúng cằm anh ta vài lần là mọi chuyện đã xong.
“Có vẻ như tôi quá tham vọng rồi. Thật đáng tiếc, nhưng tôi sẽ từ bỏ Tầng 4.”
Một thái độ bỏ cuộc dứt khoát, trái ngược hẳn với cách hành xử đầy tính công kích khi nãy.
Nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng càng là kiểu người não toàn cơ bắp thế này thì họ lại càng dễ chấp nhận chân lý của sức mạnh.
“Waaaaaaa—!”
“Chiến thắng thuộc về Nam tước!”
Đám người tụ tập xung quanh reo hò khi trận đấu kết thúc, nhưng bản thân tôi chẳng thấy hào hứng gì cả.
‘Đến mức này thì tôi chắc chắn sẽ chẳng còn khả năng gây bất kỳ sát thương nào nữa rồi.’
Nỗi buồn của một tanker – tôi đã cảm nhận điều đó quá nhiều gần đây.
Dù đã hấp thụ Tinh chất của một quái vật cấp 3 là Belarius và sở hữu Lá chắn Aegis khiến cho sức mạnh của tôi đã tăng lên gấp nhiều lần, nhưng sát thương của tôi thì vẫn như cũ.
“Tôi có thể nói chuyện một chút với Ông Yandel được không?”
“Hehehe, nếu cô muốn cảm ơn thì cứ tự nhiên—”
“Cảm ơn vì điều gì, vì làm tôi mất 15 phút cho việc lẽ ra chỉ cần 5 phút thời sao?”
“…”
Tôi chết lặng trong chốc lát.
Raven nhìn thấy tôi cứng người, bật cười như thể đó chỉ là lời trêu đùa.
“Được rồi, đi theo tôi. Tôi có chuyện muốn kể cho Ông Yandel.”
Sau vài bước đi, Raven kích hoạt phép điều khiển âm thanh, và vẻ mặt cô ấy trở nên nghiêm túc.
“Chuyện này cần phải giữ bí mật sao?”
“Ể? Không hẳn… Tôi cũng không chắc. Sẽ tốt hơn nếu Ông Yandel là người quyết định chuyện đó.”
“Cứ kể đi.”
Raven chậm rãi kéo tôi xuống để tai tôi ngang với miệng cô ấy và bắt đầu kể.
“Như anh biết, vì tôi đóng vai trò giống như một giám khảo, nên tôi có nhiều cơ hội được nghe những chuyện đã xảy ra ở đó, đúng chứ? Và rồi tôi phát hiện ra…”
Chưa kịp bảo cô ấy “nói thẳng vấn đề”, Raven đã tự mình tóm tắt lại nội dung chính.
“Từ sau lần của anh, Công tước Cambormire không còn nói gì nữa.”
“Không nói gì sao?”
Chẳng phải chuyện đó là bình thường sao?
Tôi định hỏi thì cô ấy tiếp lời.
“Không, ý tôi là ông ta thật sự không có bất kỳ một hành động nào cả. Không có sát khí, không có gì cả.”
“À…”
“Giờ đây, hễ ai bước vào là mắt ông ta đỏ lên và lập tức đuổi theo người đó như một con dã thú… Càng nghĩ tôi càng thấy kỳ lạ. Anh đã nói mình từng ‘nói chuyện’ với ông ta ngay trước đó, đúng không?”
Bàn tay tôi vô thức chạm lên cằm, vì chẳng biết nên để đâu khi đang bận suy nghĩ.
“Chẳng lẽ…”
Quả là điều đáng ngờ.
Một người ban đầu hoàn toàn bình thường không thể đột nhiên lại trở nên cuồng loạn như thế được.
Chẳng phải anh ấy đã tỉnh táo suốt ba tiếng liền sao?
“Không có sự thay đổi nào trong thế giới mà không có nguyên nhân.”
Raven ngước nhìn tôi, nói ra một câu nghe rất pháp sư.
“Vậy tại sao công tước lại đột nhiên thay đổi?”
Dưới góc độ của một Barbarian, dù có nghĩ bao nhiêu lần thì tôi cũng chẳng có câu trả lời. Nhưng từ góc nhìn của một game thủ,l lại khác.
Thực ra, giả thuyết đầu tiên hiện lên trong đầu tôi khi nghe chuyện đó là—
[Thật ra… cơn điên cuồng đã trỗi dậy trong tôi từ nãy đến giờ rồi.]
Nếu việc anh ta có thể giữ trạng thái tỉnh táo và nói chuyện với tôi được coi là lỗi hệ thống…
‘Hot fix…’
Lỗi đó có thể đã vừa được vá ngay lập tức.
Bởi ai đó đang điều khiển mê cung này.
*****
Có 27 loại Thủ Vệ Giả của Khe nứt từ Tầng 1 đến Tầng 5.
Và có 14 guardian chưa xác định được xếp vào cùng một loại với Công tước Cambormere.
Tổng cộng là 41 loại.
Ban đầu, việc chinh phục các boss với quân số hạn chế có vẻ đáng sợ, nhưng nhờ liên tục bám sát chiến lược tiêu chuẩn, Quân đoàn Viễn chinh đang dần tiến gần đến cái kết .
‘Chỉ còn lại một nơi nữa thôi…’
Tượng đá cuối cùng còn lại thuộc về một Khe nứt Tầng 5.
Tiện thể nói thêm, Khe nứt nơi thứ này xuất hiện là một “Khe nứt đặc biệt”, chỉ mở ra với xác suất rất thấp và nó không tương thích với tôi cho lắm.
Đó là lý do tôi dời nó lại đến cuối cùng.
“Ha….”
Hàng chục điểm sáng đã được thắp sáng trên cánh cửa, nhưng chúng tôi vẫn chưa thể mở nó ra.
Tôi thở dài khi nhìn cánh cổng đá vẫn còn bất động.
‘Xem ra tôi thật sự phải vhinh phục toàn bộ thì mới có chuyện xảy ra…’
Nghĩa là cuối cùng, chúng tôi chẳng còn lựa chọn nào ngoài việc phải hạ gục thứ đó.
‘Nhưng vì tối đa hai người có thể vào nên thử một lần cũng đáng…’
Tôi từng nghĩ rằng lần này mình nên đứng ngoài và chỉ vạch ra chiến lược, nhưng tôi lại chẳng có lựa chọn thay thế phù hợp.
Vì đặc thù của trận đánh boss là luôn cần một tanker đủ cứng, mà tôi lại chẳng tìm được ai có thể thay thế vị trí của mình, vậy nên tôi buộc phải đích thân ra trận.
Hoá ra, nguồn nhân lực của Quân đoàn Viễn chinh không dồi dào như tôi tưởng…
‘Thật khó chịu.’
Nếu vậy thì tốt nhất là để tôi vào luôn.
Vấn đề từ giờ trở đi là: tôi nên đưa ai đi cùng?
‘Erwin thì sao?’
Một lựa chọn không tồi.
Bởi vì cô ấy sở hữu lượng sát thương chẳng khác nào một hacker.
Thực tế, sau Raven, người tôi cùng đi săn Guardian nhiều nhất chính là Erwin.
Với những Khe nứt dễ, tôi đi cùng pháp sư để tiện khai thác Tinh chất, còn những Khe nứt khó—trừ một vài trường hợp đặc biệt—tôi đều đi cùng Erwen…
‘…Không.’
Tôi lắc đầu.
Mục tiêu lần này không phải là thứ có thể đơn giản bị đánh bại chỉ bằng vũ lực.
Vậy còn Amelia thì sao?
‘Không tệ, nhưng…’
Nếu là nơi này, Aynar có vẻ còn thích hợp hơn Amelia.
Dù ý chí chiến đấu của cô ấy đã giảm sút và sự hiện diện cũng mờ nhạt hơn trước, nhưng vận may đặc biệt của cô ấy thì vẫn còn ở đây.
Nhưng mà….
Tuk.
Nếu muốn trông chờ vào một điều kỳ diệu, thì tôi vẫn còn lựa chọn tốt hơn.
Và nó đang đứng ngay trước mặt tôi.
“Chuẩn bị đi. Anh sẽ đi cùng tôi vào Khe nứt đấy.”
Ngay khi tôi đưa ra thông báo, anh ta liền liền ngớ người hỏi lại.
“Gì cơ? Tôi á? Sao, sao lại là tôi…?”
Điều kỳ diệu của tôi chính là Sven Farab—một paladin của Giáo hội Leatlas.
.
Bình luận truyện