Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Một Barbarian
Chương 588 : Cặp đôi Pháo đài Máu tái xuất
Người đăng: ksama
Ngày đăng: 23:18 30-07-2025
.
Với những nhà thám hiểm, tri thức là một tài sản vô giá. Đó là lý do vì sao họ không bao giờ chia sẻ miễn phí những thông tin mình vất vả thu thập được từ kinh nghiệm cá nhân.
À, tất nhiên điều đó không có nghĩa là ai cũng như vậy.
Dù cái văn hóa “coi chuyện đó là lẽ đương nhiên” đã ăn sâu trong giới thám hiểm, vẫn có những người như nhà hàng hải vĩ đại Fikma, hay kẻ tìm kiếm vực thẳm Limenin, v.v…
Việc họ được tôn xưng là vĩ nhân, được mọi người kính trọng không chỉ vì họ có những chiến tích to lớn, mà còn là vì họ đã sống một cuộc đời rộng lượng – sẵn lòng trao đi, chia sẻ tri thức vì lợi ích chung.
Và bên cạnh tôi cũng có một người giống như vậy…
“Trước khi chúng ta vào trong, tôi sẽ nói nhanh về con Guardian mà lần này chúng ta sẽ đối đầu—.”
Vừa bước qua cổng dịch chuyển, Raven liền nói không ngừng với vẻ mặt hớn hở — nhưng tôi đã ngắt lời ngay.
“Không cần phải giải thích đâu.”
“Hả? Chẳng phải anh nói là cần tôi sao?”
Raven trông có vẻ bối rối trước câu nói của tôi.
Cô ấy thật sự nghĩ tôi cần cô ấy là vì kiến thức à?
Không hiểu sao, vừa nghe tôi nói vậy, vẻ mặt hớn hở của cô ấy đã biến mất, đôi vai nhỏ bé thụng xuống.
“Raven, tôi cần cô vì lý do khác cơ.”
“…Lý do gì?”
Giọng cô ấy có phần sắc lạnh.
Nhưng tôi đã đồng hành cùng Raven đủ lâu để biết rằng mỗi khi cô ấy cư xử khó chịu như vậy, chẳng qua là vì đang lúng túng thôi.
Tất nhiên, sau câu trả lời của tôi, có vẻ Raven đã nổi giận thật sự.
“Chẳng phải đây là cơ hội để lấy Tinh chất của Guardian Tầng 5 à? Đương nhiên là chúng ta phải cho nó vào ống nghiệm rồi.”
“…Gì cơ?”
Giọng cô ấy trầm hẳn đi, như thể có [Frozen Storm] trong từng câu chữ.
Tôi vội vàng nói tiếp để biện minh.
“Trong tất cả những pháp sư tôi từng biết… cô là người đáng tin cậy nhất, Raven.”
“…Anh đang nói cái gì vậy? Thế còn Versil Gowland thì sao? Hai người có vẻ thân thiết lắm mà? Tôi còn nghe nói cô ta gần như là phó thủ lĩnh của Clan anh nữa cơ mà?”
“Nhưng tin tưởng được và nhờ cậy được là hai chuyện hoàn toàn khác.”
“Hừm… thật vậy sao?”
May mắn thay, nét mặt của Raven đã giãn ra trở lại.
Thật lòng mà nói, tôi vẫn luôn thấy việc này thật khó hiểu.
Dù người khác có trừng mắt nhìn tôi thì tôi cũng chẳng sao. Nhưng chẳng hiểu sao mỗi lần Raven nhìn là tôi lại rùng mình thế này? Rõ ràng là cô ấy còn là người thấp bé nhất nhóm nữa chứ.
Trong lúc tôi còn đang nghĩ vẩn vơ, Raven lại nói bằng giọng rất lý trí:
“Ừm… cũng có lý. Cô Gowland không biết thân phận thật của anh thế nên sẽ rất khó để anh Yandel có thể hành động thoải mái…”
Một điều rõ ràng là… nếu cho cô gái này làm bài MBTI, chắc chắn cô ấy sẽ là kiểu T lạnh lùng vô cảm.
(Dịch giả-kun : chú thích ở bên dưới.)
“...Không giống với tôi.”
“…Gì cơ?”
“À không có gì, không có gì quan trọng. Tôi chỉ nói… ừ thì… nó là sự thật mà, đúng không?”
“Ừm… cũng không sai.”
Thật ra, Versil không biết tôi là một "người chơi".
Thêm nữa, cô ấy là người từ thời hiện đại nên cách suy nghĩ và góc nhìn cũng rất khác với các pháp sư thuần chủng. So với Versil, Raven giỏi nghiên cứu và lý trí hơn nhiều.
Cũng chính vì vậy mà tôi mới chọn Raven.
Chỉ có tư duy của người chơi là chưa đủ — tôi còn cần một người bản địa để hỗ trợ mình nhìn vấn đề theo cách của thế giới này.
“Dù sao thì, ta vào vấn đề chính chứ?”
“Tốt.”
Sau đó, tôi và Raven ở lại điểm xuất phát, trao đổi chiến thuật cho trận đánh boss sắp tới.
Hầu hết thời gian là tôi nói, còn Raven thì liên tục đặt câu hỏi hoài nghi. Nhưng mỗi lần tôi trả lời, cô ấy lại tỏ vẻ thán phục hoặc gật gù tin tưởng.
“Tôi không ngờ là có cách làm như vậy… Đây cũng là kiến thức từ ‘thế giới kia’ à?”
Nói cho đúng thì cũng chẳng phải kiến thức của thế giới nào cả — chỉ là tri thức tôi gom góp được suốt những năm tháng tuổi 20 mà thôi.
“…Đại khái là thế.”
“Sao… nghe có vẻ như anh đang qua loa tôi nhỉ.”
“Cô nói gì vậy? Tôi luôn là người rất chân thành mà.”
“Vậy thì tốt. Mà, dù sao chúng ta cũng đang rảnh, hãy kể tôi nghe thêm về thế giới của anh đi.”
Lời đề nghị đó đến đúng lúc tôi đang định đứng dậy rời đi.
Bình thường tôi nhận được rất nhiều từ Raven, nên tôi cũng không đành lòng từ chối yêu cầu đơn giản này.
“Kể thì không khó… nhưng đột ngột như vậy sao?”
“Không đột ngột đâu. Tôi vẫn luôn tò mò mà. Chỉ là, từ lúc đó đến giờ tôi vẫn chưa có cơ hội để được nói chuyện riêng với anh.”
Thì ra, kiểu trò chuyện đó ở nơi đông người khiến cô ấy khá lo lắng. Có lẽ chính vì thế nên dù Raven có tò mò, cô ấy cũng không tiện hỏi.
“…Chỉ 30 phút thôi nhé. Ngoài kia mọi người vẫn đang chờ.”
“Ừ, được. Chỉ 30 phút thôi.”
“Vậy… cô muốn biết gì?”
Khi tôi hỏi, Raven nở nụ cười như thể “muốn hỏi cả trăm điều”, rồi nói ngay:
“Động cơ đốt trong.”
“…Hả?”
Tôi không ngờ nổi đó lại là câu hỏi đầu tiên.
“Tôi nghe nói nhờ có thứ đó, những cỗ xe sắt khổng lồ mới có thể di chuyển mà không cần ngựa hay ma lực? Tôi muốn biết nguyên lý cụ thể của nó.”
“….”
“Chẳng lẽ… anh không biết? Tôi nghe kể là có tồn tại thứ đó mà…?”
Chắc là vì cô ấy là một pháp sư.
Hồi Amelia hỏi tôi về Trái Đất, cô ấy chỉ thích thú với những câu chuyện lãng mạn, về máy bay khổng lồ bay trên trời và việc người dân tự bầu ‘vua’ của họ.
“Không phải là tôi không biết gì cả…”
“Vậy à? Thế thì kể đi. Chính xác thì nguyên lý của động cơ đốt trong là gì?”
“Ờm… hơi nước? Nhiệt năng? ... Dùng mấy thứ đó để làm bánh xe quay.”
“…Vậy là hết rồi?”
Raven nhìn tôi với ánh mắt lạnh đi thấy rõ. Không hiểu sao tôi cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng càng thấy xấu hổ thì lại càng phải mặt dày.
“Đó là tất cả những gì tôi biết. Mấy thứ đó là bí mật quốc gia, những người bình thường như tôi làm sao mà biết rõ được những điều đó chứ.”
Nếu Hyeonbyeol ở đây và nghe thấy câu đó thì chắc chắn cô ấy sẽ cười khẩy tôi rồi khinh bỉ tôi mất.
Nhưng mà… có vấn đề gì đâu?
Ở đây đâu có Hyeonbyeol.
Ở đây chỉ có một pháp sư bản xứ ngây thơ tên là Raven.
“Vậy là động cơ đốt trong cũng giống như ma thuật ở thế giới này, đúng không? Tôi hiểu rồi. Vì người bình thường ở đây cũng đâu biết nguyên lý của mấy thiết bị dùng ma lực đâu.”
Raven gật gù, trông vô cùng nghiêm túc. Sau đó, cô ấy tiếp tục hỏi tôi đủ chuyện về thế giới hiện đại.
Và đúng như tôi đoán — vì đã hỏi về động cơ đốt trong, Raven thật sự biết rất nhiều.
“...”
“Tôi rất có hứng thú với lĩnh vực này.”
“Thật sao?”
“Ừ. Sau này tôi sẽ tự mình nghiên cứu thêm về nó.”
“Tự nghiên cứu?”
“Từ sau khi gặp lại anh… tôi lại càng thấy hứng thú hơn. Mà vì tôi từng trong quân đội, nên việc tìm tài liệu liên quan cũng không khó lắm…”
Quả thật trước đây Raven có vẻ sợ nhưng thứ liên quan đến “Ác linh hiện đại” nên ít hỏi. Nhưng giờ thì ngược lại, cô ấy càng ngày càng tò mò.
Chắc vì thế mà bọn tôi mới có thể nói chuyện về chủ đề này lâu đến vậy.
“Dù sao thì… cũng đến giờ rồi.”
“Ồ, nhanh thế?”
Raven có vẻ tiếc nuối, nhưng cô ấy không cố níu kéo thêm.
*****
Tinh chất Thủ vệ giả của Khe nứt Tầng 5 có giá trị khan hiếm rất cao.
Điều này là bởi vì có đến mười hai loại khe nứt thay phiên nhau mở ra một cách ngẫu nhiên, khiến việc thu được một loại Tinh chất cụ thể trở nên khó khăn hơn…
Thực tế, các Tinh chất Thủ vệ giả từ Tầng 5 trở lên chưa bao giờ xuất hiện trên sàn đấu giá. Không ai sẵn lòng bán nó, và ngay cả khi có người định bán, hoàng gia cũng sẽ âm thầm thu lấy nó trước.
“Ông Yandel, anh từng đến đây chưa?”
“Không, đây là lần đầu tiên. Ít nhất là trong cơ thể này.”
“Aha, vậy thì….”
“Đã hết thời gian nói chuyện phiếm rồi mà? Tập trung đi.”
Sau khi rời khỏi điểm xuất phát, chúng tôi nhanh chóng đến trước phòng boss.
Ầm ầm!
Một ngọn lửa nhỏ cháy giữa khu rừng bị thiêu rụi. Khu vực xung quanh ngọn lửa này có thể được gọi là phòng boss của khe nứt "Khu rừng Bốc cháy" ở Tầng 5.
Vốn dĩ nơi này chỉ có thể tiếp cận sau khi vượt qua nhiều chương và dập tắt toàn bộ ngọn lửa ở bốn khu vực Đông, Tây, Nam, Bắc…
Nhưng tại đây, toàn bộ những bước phiền phức như vậy đều bị bỏ qua.
‘Những gì cần làm chỉ đơn giản là vào và lấy điểm kinh nghiệm thôi.’
Và trên hết, ưu điểm lớn nhất của nơi này chính là nó cho phép hai người cùng vào.
Guardian của các tượng đá chắc chắn sẽ rơi ra Tinh chất. Tuy nhiên, nếu suy nghĩ cẩn thận vậy thì đây cũng không phải là một phần thưởng gì quá tốt cho cam.
Các khe nứt tầng dưới thì chỉ cho một người vào. Nói cách khác, một người chỉ có thể thu được Tinh chất của Guardian nếu có năng lực đánh bại boss một mình.
Tuy nhiên thường thì những người như vậy sẽ chẳng cần đến Tinh chất của một Guardian có thể bị mình solo. Tương tự như Tinh chất mà tôi đã từ bỏ không nhặt.
‘Tất nhiên, về mặt lý thuyết, nếu một pháp sư có thể solo boss, họ có thể đựng Tinh chất vào ống nghiệm rồi bán lại.’
Tất nhiên đây chỉ là lý thuyết, còn thực tế thì không khả thi.
Có thể có vài pháp sư đánh bại được boss trong một trận chiến 1v1, nhưng để điều đó xảy ra, dựa theo bản chất nghề nghiệp, cần phải có chênh lệch rất lớn về sức mạnh giữa người và quái. Dù sao, khi pháp sư niệm phép, những con boss đó cũng sẽ không chỉ đứng đó và nhìn.
Và từ góc độ này, chi phí ống nghiệm phần lớn cũng sẽ lớn hơn giá trị Tinh chất.
“Anh đang nghĩ gì mà đứng thừ ra thế?”
“À. Tôi đang nghĩ vẩn vơ chút thôi. Giờ tôi sẽ triệu hồi nó, cô hãy ra bên kia đứng sẵn. Chỉ cần niệm phép tôi đã dặn vào lúc tôi ra hiệu là được.”
“Được rồi.”
Sau khi ngừng suy nghĩ vẩn vơ, tôi bước tới ngọn lửa đỏ đang lơ lửng trên không và đặt tay lên đó.
Grừ grừ!
Ngọn lửa bùng lên ngay khi tôi chạm vào, phát ra những đợt sóng nhiệt.
「Whisperer Fianil thi triển [Mark of Ash].」(Dấu ấn tro tàn)
「Nhân vật sử dụng kỹ năng sẽ nhận sát thương hệ lửa.」
Thủ vệ giả của khe nứt Tầng 5 bắt đầu thức tỉnh, và một dấu ấn xám in lên mu bàn tay tôi.
Và rồi...
Phaaaaaat—!
Ngọn lửa xoáy tròn và phình to, dần tạo thành hình người.
Fire Lord Fianil – Hộ vệ của Khu rừng Bốc cháy - Burning Forest.
Một con quái cấp độ 4, tên chủng tộc chính thức là Lava Rod.
‘Nó cũng không nói lời thoại của mình.’
Vậy mà tôi định chờ xem có khác gì không nên chưa tấn công ngay.
Grừ grừ!
Một cơ thể hoàn toàn làm từ lửa.
Một sinh vật nguyên tố đeo mũ sắt che kín toàn bộ khuôn mặt, với nửa người trên có hình dạng của một người đàn ông lực lưỡng và nữa người dưới như của thần đèn.
“Hình dạng thì vẫn thế…”
Sau khi gặp Công tước Cambormere, tôi đã thử giao tiếp với mọi Guardian mình gặp được, nhưng lần này cũng không có hiệu quả.
Vậy nên tôi bắt đầu tấn công ngay lập tức.
Trong các Khe nứt Tầng 5 thì nơi này có độ khó trung bình, nhưng nếu mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch của tôi thì sẽ không có gì đáng ngại.
Dù sao tôi cũng không còn chiến đấu một mình nữa. Việc tôi cần làm là hoàn thành vai trò của một tanker.
Chỉ cần làm đúng như vậy.
“Bethel—raaaaa!!”
Tôi dùng [Gigantification] và [Wild Burst] để tăng mức đe dọa.
「Mức độ đe dọa của nhân vật vượt quá 500.」
「Tất cả quái vật trong phạm vi sẽ ưu tiên tấn công nhân vật.」
Lá chắn Aegis được kích hoạt, và aggro của Guardian – vốn có khả năng điều chỉnh aggro mạnh – hoàn toàn bị kéo về phía tôi.
Và...
「Fire Lord Fianil thi triển [Bell of Embers].」(Tiếng chuông Tàn hoả)
Thứ này là một triệu hồi sư, đồng thời cũng miễn nhiễm với sát thương vật lý của tôi.
Nó sẽ dùng kỹ năng đốt máu, triệu hồi quái nhỏ tăng dần theo từng giai đoạn chiến đấu.
Chuyện này khiến tôi nhớ lại lần đầu tôi gặp Raven ở Pháo đài Máu. Nhiệm vụ của tôi bây giờ vẫn như lúc đó, giữ tình hình ổn định như vậy cho tới khi cô ấy kết liễu con quái vật bày.
Dĩ nhiên, nếu nhận buff từ Raven và dùng [Swing] thì có lẽ tôi cũng có thể gây sát thương cho sinh vật nguyên tố này, nhưng…
“Tại sao phải làm vậy?”
Đội hình bây giờ đã đủ lực sát thương rồi.
Cũng như Bjorn Yandel đã trưởng thành vượt bậc sau cuộc chiến sinh tử ở Pháo đài Máu, Raven cũng đã mạnh lên rất nhiều trong suốt thời gian này.
「Cơn thịnh nộ của khu rừng đang ngự trị trong Fire Lord Pianil.」
Khi chúng tôi dần dần dồn sát thương, trận chiến tiến vào giai đoạn cuối.
“Tôi đã báo trước rồi đấy, giai đoạn cuối sẽ hơi lâu đấy.”
“Không sao. Ấm áp thế này cũng thấy dễ chịu.”
Tôi không hề có chút vấn đề nào với lượng sát thương phép đáng thương mà con boss gây ra, bởi lẽ Tinh chất Belarus đã giúp tôi vô hiệu hoá hết phần lớn.
「Chỉ số kháng phép của nhân vật vượt quá 500.」
「Tất cả sát thương phép nhận vào sẽ giảm 50%.」
Giảm một nửa sát thương, cộng thêm hiệu ứng bảo vệ từ Fire Orb, cảm giác hiện tại của tôi như đang ngồi phòng tắm hơi.
À, nhiệt độ hiện tại chắc khoảng 120 độ.
“…Ông Yandel đã trở thành một con quái vật thực thụ rồi.”
Dù có chút khó thở, nhận được lời khen từ đồng đội thế này vẫn khiến tôi rất vui vẻ.
Sau một khoảng thời gian nỗ lực giữ boss ổn định của tôi, Raven cuối cùng cũng đã hoàn thành ma pháp của mình.
「Alluva Raven thi triển phép thuật hệ băng cấp 3 [Blooming Snowflake].」 (Bông tuyết nở rộ)
Cô nàng pháp sư nhỏ bé từng chỉ biết dùng pháp thuật hệ Mặt trời cấp 6 trong Pháo đài Máu giờ đã biến mất. Giờ chỉ còn ‘Pháp sư Hoàng kim’, người được hoàng gia công nhận năng lực và giữ chức phó chỉ huy của Quân đoàn Ma pháp sư Số 3.
‘Tên của các phép thuật cao cấp nghe cứ như thơ vậy.’
Vì đây là lần đầu tiên tôi thấy phép này nên cũng khá tập trung.
Hiệu ứng của phép thuật này khắc chế hoàn toàn con boss.
Ssssshh—!
Ban đầu là luồng khí lạnh đủ để đóng băng cả mặt đất dưới chân Raven.
Và rồi...
Vụt!
Thứ gì đó như một mũi tên trong suốt bắn thẳng vào con boss và xuyên qua cơ thể nó như thể chẳng có vật cản.
“….”
Nó ngừng di chuyển.
Ngọn nhiệt mãnh liệt biến mất hoàn toàn, và Raven cất tiếng giữa khu rừng giờ đã im lặng như tờ.
“Ông Yandel, anh có biết tại sao phép thuật này lại tên là ‘Bông tuyết nở rộ’ không?”
Một câu hỏi nhẹ nhàng nhưng điềm đạm.
Raven tiếp tục trước khi tôi kịp trả lời.
“Bởi vì nó sẽ nở rộ, theo đúng nghĩa đen.”
“…?”
“Từ trong cơ thể của mục tiêu.”
Thời điểm phép thuật được kích hoạt hoàn hảo đến mức khiến tôi nghi ngờ liệu cô ấy có tập luyện trước hay không.
Soạt—!
Ngay khi cô ấy vừa dứt lời, hàng chục mũi băng nhọn mọc xuyên ra từ cơ thể con boss, biến nó thành một con nhím gai băng.
“Nhưng mà.”
“…?”
“Còn một lý do khác tại sao phép thuật này lại tên là bông tuyết mà không phải là quả cầu gai.”
Ngay khi cô ấy vừa dứt lời, con boss vừa trúng một đòn nghiêm trọng đã nổ tung và biến mất trong ánh sáng, chỉ để lại những vụn băng nhỏ từ từ rơi xuống trong không khí.
Và Raven nở nụ cười thật tươi khi nhìn thấy điều đó.
“Sao? Có giống như tuyết đang rơi không?”
Ha.
Thú thật mà nói thì lần này cô ấy rất ngầu.
Khi tôi còn đang nghĩ nên đáp lại sao, hình ảnh cuối cùng của boss khi trúng đòn lóe lên trong đầu.
Và rồi tôi lại nghĩ, nếu là tôi thì tôi sẽ đặt tên cho phép thuật này là gì?
Phép thuật làm mọc gai nhọn khắp cơ thể…
‘Cầu gai băng’?
Hmm, nghe không hay lắm.
‘Biến hình cá nóc’?
Ừm, cái này nghe ổn đấy.
*****
Sau khi đã thu lấy tinh chất của Fire Lord Fianil vào trong ống nghiệm, tôi và Raven tiếp tục thử thách các Guardian khác của Khe nứt Tầng 5.
Và thế là một thói quen dần hình thành.
Sau khi trao đổi qua chiến lược ở điểm xuất phát, chúng tôi luôn trò chuyện với nhau khoảng 30 phút.
À, tất nhiên là theo yêu cầu của Raven.
“Tôi đang giúp anh mà. Vậy nên đừng có than phiền nữa được không?”
“Ừm hửm… hỗ trợ sao? Giữa chúng ta cần phải dùng đến từ đó sao—.”
“Quan hệ giữa chúng ta là gì chứ? Tôi thậm chí còn không phải là một thành viên trong Clan của ông Yandel vào lúc này.”
Tôi không có gì để phản bác cả.
Vậy nên, tôi đành phải trò chuyện nhiều hơn một chút.
Ban đầu Raven có vẻ rất tò mò về văn hóa hiện đại, nhưng càng về sau, khi đã quen dần, cô ấy bắt đầu hỏi nhiều hơn về chính bản thân tôi.
“Vậy… tên thật của anh là gì?”
“Ồ, tôi chưa từng nói sao?”
“…Chưa đâu.”
“Lee Han-soo. Han-soo Lee. Nhớ nhé, tuyệt đối không phải là Hans, phát âm cho đúng đấy.”
“Lee Han… Soo….”
“Ừ, đó là một dòng họ quý tộc đấy.”
“Quý tộc là gì vậy?”
Câu chuyện bắt đầu từ tên thật, đến chuyện gia đình, bạn bè liệu có đang chờ đợi tôi không, nghề nghiệp của tôi là gì, vân vân…
Trong số đó, có vài chuyện đã khiến bầu không khí trở nên nặng nề, khiến cho cuộc điều tra dân số đơn giản nhanh chóng kết thúc, và chủ đề chính chuyển sang [Dungeon & Stone].
“…Vậy ông Yandel, anh từng mở Cổng Vực thẳm ít nhất một lần rồi à?”
“Chỉ là trong trò chơi thôi. Hơn nữa, tôi bị kéo vào đây ngay khi Cổng Vực thẳm vừa mở ra, nên thậm chí tôi còn chẳng biết bên kia có gì.”
“…Chờ chút. Nếu anh đến đây là do mở Cổng Vực thẳm từ bên đó… vậy nếu anh mở cổng từ phía bên này thì sao?”
“…?”
“Nếu anh mở Cổng Vực thẳm thì liệu anh có thể quay lại không? Quay về thế giới ban đầu ấy?”
“Ừm… có thể là như vậy.”
“Anh cũng không chắc chắn sao? Tôi hiểu rồi….”
“Chuyện đến đây là hết. Giờ thì ta nên di chuyển thôi.”
Sau đó chúng tôi bước vào phòng boss và chiến đấu, một sai lầm của Raven suýt nữa đã dẫn đến khủng hoảng nghiêm trọng, nhưng may mắn là tôi vẫn gồng gánh và vượt qua được.
‘…Vậy là tôi đã câu được 6 con cá rồi.’
Vì đối thủ là Guardian của Tầng 5, tôi vẫn luôn âm thầm lo lắng, nhưng hoá ra mọi chuyện lại tiến triển trôi chảy hơn mong đợi của tôi.
Tất nhiên, so với con đầu tiên thì đã có vài tình huống nguy hiểm hơn xảy ra.
Nhưng có lẽ vì chúng tôi đã cùng nhau trải qua quá nhiều chuyện? Giờ đây, những tình huống ấy thậm chí chẳng còn có cảm giác như là một vấn đề nữa.
“Ông Yandel, nếu anh ổn thì… ta tiếp tục đi qua cổng tiếp theo nhé?”
“…Hả?”
“Chỉ là tóc vẫn còn chút thể lực. Hơn nữa, tôi cũng đã truyền đạt lại hết thông tin rồi.”
Ừ thì đúng là vậy thật…
‘Nhưng… kỳ lạ.’
Tôi thoáng sinh nghi trước hành động như muốn thúc giục của Raven.
Tôi khẽ vỗ vai cô ấy.
“Raven, tôi định sẽ đi cùng người khác từ giờ trở đi.”
“…Gì cơ?”
“Cô đã làm rất tốt rồi. Giờ là lúc nên nghỉ ngơi.”
Nói một cách đơn giản thì đây là dấu chấm hết cho bộ đôi đã gánh đội trong Pháo đài Máu.
Tuy nhiên, biểu cảm của Raven, thứ mà tôi tưởng sẽ là nhẹ nhõm, lại lạnh lùng đến lạ.
“Ý anh là gì? Giờ anh định vứt bỏ tôi sao?”
“…Vứt bỏ cái gì chứ?”
Chỉ là từ giờ, những nơi tôi đến không còn cần đến pháp sư nữa.
Hơn nữa, ngay từ đầu, đã không cần mang theo ống nghiệm nếu tôi định trực tiếp hấp thu Tinh chất đó.
“Lời vừa rồi chỉ là lỡ miệng thôi. Vậy… nếu không phải tôi, thì anh định đi cùng ai chứ?”
Trả lời câu hỏi của Raven bằng một nụ cười nhạt, tôi quay sang một người khác.
“Emily.”
“…?”
“Đi lấy chút Tinh chất nào.”
Giờ đã đến lúc cô ấy có được Tinh chất tiếp theo của mình rồi.
—----------------------
(Dịch giả-kun : Bài kiểm tra MBTI, viết tắt của Myers-Briggs Type Indicato, là một công cụ trắc nghiệm tính cách. Mục tiêu của bài kiểm tra là giúp mọi người hiểu rõ hơn về bản thân, cách họ tương tác với thế giới, ra quyết định và xử lý thông tin. Các kết quả bao gồm :
I / E - Introversion / Extraversion Hướng nội / Hướng ngoại – Bạn lấy năng lượng từ bên trong hay từ thế giới bên ngoài?
S / N - Sensing / Intuition Cảm nhận / Trực giác – Bạn chú ý đến chi tiết thực tế hay các khả năng và mô hình?
T / F - Thinking / Feeling Lý trí / Cảm xúc – Bạn đưa ra quyết định dựa trên logic hay cảm xúc và giá trị cá nhân?
J / P - Judging / Perceiving Nguyên tắc / Linh hoạt – Bạn thích lên kế hoạch rõ ràng hay linh hoạt ứng biến?)
.
Bình luận truyện