Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Một Barbarian
Chương 587 : Không thể giao tiếp
Người đăng: ksama
Ngày đăng: 23:18 30-07-2025
.
Dịch giả-kun : 2 chương trước nha, mấy ngày nay đi chơi với con mèo nên quỵt chương chút, 2 ngày này t bù lại cho.
Tôi không mất quá nhiều thời gian để nhận ra nơi mà cánh cổng dịch chuyển kế bên cạnh bức tượng con Troll dẫn mình tới là đâu.
Không khí lạnh thấu xương như thẩm thấu vào từng lỗ chân lông.
Một bức tường băng tinh khiết tới mức có thể phản chiếu lại cả ánh sáng.
‘... Đây chính là Hang động Băng giá.’
Đây chính là nơi mà tôi và Misha lần đầu tiên gặp Ông Gấu. Đồng thời, đây cũng chính là nơi mà tôi chạm trán với Jensica, người chơi đầu tiên mà tôi gặp kể từ lần đầu đến thế giới này.
Nhưng mà tôi không cảm thấy háo hức hay hoài niệm gì cả. Cảm xúc hiện tại của tôi cũng chỉ giống như lần đầu tiên đến đây để đi săn bạo chúa Tarunvas.
‘Dù sao đi nữa, đây cũng chỉ là một Khe nứt ở Tầng 1.’
Dựa theo trường hợp của Thành trì Máu lần trước, phần lớn các Khe nứt đều có một con boss ẩn điều kiện kích hoạt đặc biệt tương tự như Công tước ma cà rồng Cambormire.
Thủ Vệ Giả Troll mà tôi phải đối mặt lần này có lẽ cũng là một trong số chúng.
Sau khi dừng lại một chút ở điểm xuất phát để thu thập suy nghĩ, tôi tiếp tục di chuyển về phía trước, dọc theo hành lang được tạo bởi những bức tường băng.
Thời gian trôi qua, hành lang chật hẹp dần dần mở rộng và trước mắt tôi xuất hiện một hang động rộng lớn. Nhưng mà con boss Troll mà tôi hy vọng vẫn không thấy đâu.
‘Đúng như tôi dự đoán, phòng boss lần này cũng có chút khác biệt.’
Trước khi con boss xuất hiện, tôi nhanh chóng quét mắt xung quanh để tìm kiếm những điểm khác biệt.
Khác với thay đổi nhỏ về màu sắc của tay nắm cửa khi Công tước ma cà rồng thay thế Death Knight, sự khác biệt lần này là rất đáng kể.
Bộ ba anh em Ice Orc bị mắc kẹt trong tượng băng đóng vai trò như món khai vị trước trận chiến cuối cùng vẫn ở đó. Nhưng mà…
“Chuyện quái gì đã xảy ra ở đây vậy…?”
Hang động băng trước mặt tôi đầy ắp xác chết.
Những thi thể người chất cao như núi, tay chân bị xé nát và nghiền vụn đến mức chẳng thể nhận ra.
Tuy nhiên, tôi vẫn dễ dàng nhận ra đó là binh lính của Đế quốc.
Tất cả là nhờ vào biểu tượng khắc trên những lá cờ nay đã bạc màu và loang lổ những vết máu— biểu tượng mà tôi từng thấy ở Khu rừng Doppelganger và trong hang động nơi tôi quyết đấu với Centurion Dreadfear.
‘Không nơi nào mà quân Đế quốc không đặt chân đến…’
Nếu so sánh với Trái Đất, chắc bọn họ giống kiểu đế quốc Anh chăng?
Dù sao thì trong hang băng này không chỉ có xác lính Đế quốc.
La liệt xung quanh còn có cả xác quái vật:
Ice Orc, Frostwolf, Yeti, và đủ loại sinh vật từng xuất hiện trong hang băng — thậm chí còn có cả những sinh vật chẳng liên quan gì.
“Đó chẳng phải Tarunvas sao…?”
Tôi còn thấy cả thi thể của Bạo chúa Tarunvas, Guardian nguyên bản của Hang động Băng giá. Nhưng mà cây chùy khổng lồ vốn là vũ khí của hắn thì chẳng thấy đâu—
Cộc, cộc, cộc—
…Cái gì vậy? Tiếng gì vừa vang lên thế?
Tôi lập tức quay đầu về phía âm thanh lạ giữa sự tĩnh mịch.
Rất nhanh, tôi đã tìm ra nguồn gốc của tiếng động.
Cộc, cộc, cộc—
Một ngọn núi xác chết đặc biệt lớn nằm ngay trung tâm đang rung chuyển dữ dội.
Cảm thấy có gì đó bất thường, tôi tập trung thính giác và nghe được một âm thanh vọng ra từ bên trong.
“Ục—”
Như thể có thứ gì đó đang… bị nhấm nuốt.
Tôi còn đang nghi hoặc bước tới gần hơn—
[Roaahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh—!]
Sinh vật bí ẩn nằm dưới núi xác chết đột ngột trỗi dậy, gầm lên một tiếng rống kinh thiên động địa.
*****
Một cơ thể cao hơn 5 mét.
Những chiếc nanh dài sắc nhọn chìa ra từ miệng.
Nó có đầy đủ đặc điểm của một con troll, ngoại trừ việc lớn hơn rất nhiều so với troll bình thường.
“Ừm… da nó màu đen sao…?”
Tôi là một K–Barbarian, từng sống ở một thế giới hiện đại, nơi mà chỉ cần nhắc đến màu da thôi là đã bị gán mác phân biệt chủng tộc. Vì thế tôi không để tâm quá nhiều, tập trung vào những chi tiết khác.
“Nó còn đang cầm chùy…”
Sinh vật ấy một tay đang nhai rôm rốp một cánh tay người như ăn snack, tay còn lại nắm cây chùy vốn thuộc về Tyrant Tarunvas.
Đây là cây chùy nổi tiếng, tên chính thức là Số 9712 Snowfield Club - Băng nguyên Chùy, một vũ khí cùn có hiệu ứng đơn giản: gây thêm sát thương băng lên các đòn đánh cơ bản.
“Kuung—!”
Nó nuốt “món ăn vặt” trong một ngụm, rồi tiến về phía tôi với dáng vẻ đe dọa.
Tôi cố giữ bình tĩnh, cất tiếng gọi:
“Ta là Bjorn, con trai của Yandel.”
“Kuung—!”
Khi tôi nói và không biểu lộ ý định tấn công, nó khựng lại.
Nó cúi đầu nhìn tôi, rồi nghiêng đầu.
[Gru…?]
…Liệu lần này có thể nói chuyện được không?
Chỉ một giây sau, hy vọng ấy đã bị nghiền nát.
[Gaaaaaah—!]
Con troll chỉ vừa mở miệng xong đã gầm lên và lao tới dữ dội.
“Haa…”
Cũng đúng thôi. Khi thấy nó nhai tay chân người như ăn snack, tôi cũng đoán việc giao tiếp cũng chẳng dễ dàng gì…
Nhưng vẫn chưa đến lúc bỏ cuộc.
Vút—!
Tôi né cây chùy đang quét ngang rồi thử nói thêm, lần này bằng cổ ngữ:
[Bình tĩnh. Ta không muốn đánh nhau với ngươi.]
[….]
[Ta là Bjorn, con trai của Yandel—]
[Gaaaaaaaah?!]
…Không được sao?
Tôi thở dài.
“Chà… vậy thì hết cách.”
Lần cuối cùng tôi thử nói bằng chính ngôn ngữ của nó nhưng vẫn thất bại.
Không còn lựa chọn nào khác, tôi chỉ còn cách dùng ngôn ngữ cơ thể.
Vút—!
Búa giáng thẳng vào cằm con quái đang lao tới.
Tôi từng thấy không ít kẻ mắc chứng bạo lực, và bản năng của chúng thường chùn bước khi gặp sức mạnh áp đảo.
Nhưng con này thì không. Nó chẳng hề tỉnh táo khi bị đánh đau, chỉ càng gầm to hơn và lao vào dữ dội hơn.
Có lẽ nó chỉ giống những con quái vật thông thường, chỉ dừng lại khi sinh mệnh tàn lụi.
“Được thôi, vậy thì không còn cuộc trò chuyện nào nữa cả.”
Mục tiêu chính đã bất khả thi, tôi tập trung vào mục tiêu phụ:
thu thập thông tin về nó.
Vút—!
Cây chùy khổng lồ bổ xuống không trung, vang lên tiếng rít ghê rợn. Không có ánh sáng chói lòa hay tia sét bùng nổ, nhưng tôi vẫn nhận ra ngay—
‘…[Swing]?’
Con Troll vừa dùng [Swing].
Tôi thoáng ngạc nhiên, nhưng trong đầu lập tức xuất hiện lý giải cho hiện tượng này:
“Biến thể cao cấp…”
Boss Troll ở Hang động Băng giá là một biến thể cao cấp có thể sử dụng kỹ năng của loài khác. Cũng như Công tước Cambormire có thể dùng [Pain Sharing] của Nightpla, con này thừa hưởng kỹ năng của Ogre.
Điều quan trọng hơn là:
“…Ra là vậy, viễn cảnh tôi luôn tò mò bấy lâu nay đã thành hiện thực.”
Kỹ năng của Ogre cộng với khả năng hồi phục của Troll — sinh vật kết hợp khủng khiếp ấy quả nhiên tồn tại.
Dù vậy…
“Cũng chẳng quá ghê gớm như tưởng tượng.”
Nếu Ogre mà có thêm kỹ năng tái sinh của Troll thì chắc sẽ đáng sợ hơn nhiều.
Mà, cũng không thể trách nó, không phải vì sự kết hợp này quá yếu mà vì tôi đã trở nên quá mạnh.
Thực tế, nếu tôi gặp phải nó thay vì Cambormire ở Khe nứt đầu tiên, hành trình của Bjorn Yandel chắc đã kết thúc ngay từ hôm đó.
“Được rồi, kiểm tra xong kỹ năng.”
Tôi tiếp tục quan sát toàn bộ phong cách chiến đấu của nó, từng bước gia tăng sát thương, để thu thập tối đa thông tin cho những người thách thức sau này.
Trận chiến kết thúc nhanh chóng.
Khoảng 30 phút tất cả.
Ngoài việc hang động dần chìm vào bóng tối khi con troll sắp chết và hồi chiêu của nó biến mất, không còn gì đáng chú ý.
「Quái thú Sa ngã Kirdu đã bị tiêu diệt.」
「Thưởng tiêu diệt biến thể cấp cao: EXP +1」
「Thưởng tiêu diệt Guardian: EXP +3」
Cuối cùng, khi đầu nó bị búa đập nát, cổng dịch mở ra, và như thường lệ, tôi bước qua Tinh chất bảy sắc mà chẳng buồn nhìn kỹ.
*****
Sau khi hạ gục con Troll, tôi đã tiêu diệt toàn bộ những Guardian vô danh cấp 5, nhưng chẳng thu hoạch được gì đáng kể.
Cho đến cuối cùng, duy nhất chỉ có Công tước Cambormere là trường hợp đặc biệt.
‘Chắc hẳn… phải có lý do gì đó…’
Dù nghĩ đến mức nào tôi cũng không thể đưa ra một giả thuyết hợp lý.
Tại sao anh ta có thể giao tiếp?
Khác biệt thực sự giữa anh ấy và những Guardian khác là gì?
Hay đó chỉ là một sự trùng hợp không thể phục khắc?
Không có câu trả lời, tôi tạm gác lại mọi truy vấn và tiếp tục kế hoạch chinh phục.
Tôi dọn sạch Đền Trắng, Khe nứt Tầng 3 mà mình đã trì hoãn bấy lâu.
Lạ thay, Kỵ sĩ Tận thế xuất hiện mà chẳng thốt lấy câu thoại nào như trong game, lao vào tấn công ngay khi chúng tôi chạm mặt.
Khe nứt Tầng 4 thì phiền phức hơn nhiều, nhưng trùng hợp thay tôi lại có vài món trang bị khá thuận tiện cho việc đánh bại nó.
[Ngươi, ngươi… đến để giết ta sao…?]
Con Doppelganger, vốn dĩ phải nói câu ấy, lại mở màn trận boss mà không nói gì.
Cấu trúc trận đấu cũng khác với nguyên bản: hắn biến thành tôi, sử dụng cả [Self-replication] để chiếm ưu thế số lượng.
‘Thứ này sinh ra… không phải vốn để bị đánh bại sao?’
Dù vậy tình hình không đến nỗi tuyệt vọng, nói vì dù sao Doppelganger không thể sao chép Numbered Item:
Aegis Wall
Demon Crusher
Cộng thêm món đồ khắc chế tất cả sinh vật hình người — Outlaw of the Wilderness.
Nhờ việc luôn duy trì số lượng phân thân của Doppelganger ở mức tối đa, tôi đã hạ được Doppelganger sau 7 tiếng.
「Doppelganger đã bị tiêu diệt.」
「Phần thưởng đánh bại Guardian. EXP +3」
Con dấu phong ấn hắn từ lâu đã bị phá, tôi thấy [Crystallization] lặp đi lặp lại tổng cộng 13 lần.
Chiến lược này khả thi chỉ vì cho dù số lượng bản sao tăng lên, chúng vẫn không thể gây quá nhiều sát thương khi đối mặt với trạng thái mạnh nhất của tôi.
Khi bước ra, tôi chia sẻ toàn bộ quá trình chiến đấu.
Được nghe kể về trận chiến dài 7 tiếng ấy, vẻ mặt của họ trông khá đặc sắc— có lẽ phần vì thán phục, phần vì quá e ngại.
Tôi khẽ thở dài.
‘Tinh chất của Doppelganger… đó là một Tinh chất rất mạnh, nhưng tôi phải bỏ qua.’
Thứ nhất, tôi đã không còn nhiều chỗ trống để hấp thụ thêm một Tinh chất quá độ.
Thứ hai, ngay cả sở hữu [Self-replication], dù tôi có biến thành hai người, tôi cũng không thể sao chép được Vật phẩm được Đánh số.
Hơn nữa kỹ năng ấy đòi hỏi cùng loại essence với [Dual Reign] mà Amelia đã dùng để tạo cộng hưởng, nên tôi quyết định từ bỏ.
‘Tôi sẽ không biết phía trước mình còn gặp được những gì, vậy nên tôi phải chừa ít nhất một ô trống.’
Ngày hôm sau, sau một trận chiến kịch liệt, tôi dành trọn thời gian nghỉ ngơi.
Khung cảnh đoàn thám hiểm hiện tại khá náo nhiệt.
Người chọn khiêu chiến thì ngày đêm ra vào cổng dịch chuyển,
Các hiệp sĩ, mục sư, vì không cần kinh nghiệm hay Tinh chất, thì tán loạn khắp nơi, tìm việc giết thời gian.
Các pháp sư thì khác — họ đang vây quanh cánh cửa đá ở cuối hành lang, tò mò muốn biết điều gì ẩn sau cánh cửa phong kín.
Sáng hôm sau, tôi thách thức Di tích Hoàng kim - Golden Ruins, Khe nứt tầng 4, và hoàn thành trong khoảng 3 tiếng.
「Golden Fang Calpion đã bị tiêu diệt. EXP +6」
「Phần thưởng đánh bại Guardian. EXP +3」
Trận chiến không căng thẳng như với Doppelganger, nhưng vì tôi thiếu sát thương nên phải tốn thời gian để lột từng mảng giáp của Calpion ra.
Sinh vật này không phải quái vật hình người nên không thể dùng Outlaw of the Wilderness để triệt hạ.
Nhưng chính cũng nhờ sự cứng cáp của một tanker nên tôi mới có thể một mình hạ gục nó.”
Trong RPG, không hiếm cảnh tanker solo boss miễn là tương khắc thuận lợi — tất nhiên, phải không giới hạn thời gian.
‘Xong đám Guardian chưa biết, giờ chỉ còn Tầng 5…’
Mọi ánh mắt đổ dồn về tôi.
Một số đầy tò mò, còn các thành viên của Anavada thì phảng phất chút căng thẳng.
“Rõ ràng… Khe nứt Tầng 5 sẽ mở ra hai cổng dịch chuyển, đúng chứ?”
“Ừ. Không biết Baron Yandel sẽ chọn ai đi cùng.”
Tôi đảo mắt quanh.
Amelia vẫn vô cảm, Erwin thì háo hức.
Misha có vẻ căng thẳng, còn Aynar thì lập tức tránh ánh nhìn của tôi. Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy cô ấy còn thiếu chiến ý hơn mọi khi.
Mặc kệ cô ấy, tôi đã có sẵn quyết định ngay từ đầu rồi.
Tôi băng qua đám đông đang hóng chuyện, dừng bước trước mặt một hình dáng nhỏ bé, gần như đã bị chen ra phía sau:
“Alluva Raven.”
“…Hả?”
Cô ấy thoáng sửng sốt. Hẳn là cô ấy chưa từng nghĩ tới mình sẽ được chọn.
Nhưng tôi không dài dòng:
“Tôi cần cô.”
Tinh chất Guardian của Tầng 5 — dĩ nhiên là tôi phải mang theo một pháp sư để bỏ nó vào ống nghiệm rồi.
.
Bình luận truyện