Quỷ Cốc Kỳ Môn Người Ở Rể (Quỷ Cốc Kỳ Môn Chuế Tế)

Chương 65 : Sáng Chói Xuất Hiện

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 22:31 03-11-2025

.
Sự xoay chuyển này lại khiến Tần Dật cảm thấy thú vị, hắn nghĩ lúc này bản thân cần phải ra mặt rồi. "Khụ khụ." Hắn hắng giọng một cái, chuẩn bị đi về phía trước, người đàn ông không hiểu, trong vô thức kéo hắn lại. Người đàn ông tức giận mắng: "Ngươi muốn đi làm gì vậy? Ngươi đi tìm chết à!" Tần Dật hiểu rất rõ về chuyện trừ tà, nếu như không có bản lĩnh thì hắn làm sao có thể đi lên tìm chết chứ. "Yên tâm đi." Hắn vỗ vỗ vai người đàn ông, nói: "Dù sao ngươi cũng đã nhận được tiền rồi, nhanh về nhà đi, ta phải đi rồi." Tâm ý của hắn đã quyết, người đàn ông cảm nhận được, liền buông tay ra. "Lần sau gặp mặt, ngươi cũng không nên đứt tay đứt chân đấy." Người đàn ông trêu chọc một tiếng, sau đó rời đi. Tần Dật đã tính trước mà đến cửa nhà họ Tạ: "Ta là người đến trừ tà!" Lời hắn vừa dứt, hấp dẫn lấy ánh mắt của mọi người, Tạ Vũ cười lạnh: "Lại là một kẻ không sợ chết." Nhưng người ta thà chịu chết, hắn lại làm sao có thể làm hỏng tâm ý của người ta chứ? Tạ Vũ cười cười, đáp: "Vậy ngươi liền theo chúng ta đi vào đi." Tần Dật biết, lúc này ở trong mắt bọn họ, hắn nhất định chính là một tên kẻ lừa đảo không biết trời cao đất rộng, nhưng tiếp theo hắn sẽ chứng minh cho bọn họ thấy. Vẫn là nơi tràn ngập tà khí đó, lần này Tạ Vũ không kiên nhẫn nói: "Nhanh chóng đi vào đi, đừng lãng phí thời gian nữa." Tiếp theo có thể vẫn sẽ có hàng vạn hàng vạn kẻ ngốc, hắn cũng không nên lãng phí quá nhiều thời gian ở trên người những kẻ đó. Hắn phất phất tay, Tần Dật liền đi vào, cánh cửa sau một khắc bị đóng lại. Hắn dặn dò bảo tiêu: "Người này vừa ra liền lập tức ném hắn ra ngoài cho ta." Cũng không có chút dư địa thương lượng nào. Quản gia có ánh mắt không tệ, thấy vẻ mặt tự tin của Tần Dật, trong lòng ông ta có phần tin hắn: "Thiếu gia, ta thấy người kia nói chuyện khá đáng tin, có chuyện gì thì cứ đợi hắn ra rồi hãy nói." Quá lỗ mãng, quản gia sợ hắn sẽ phản tác dụng. Tạ Vũ gật đầu, cảm thấy lời ông ta nói cũng đúng, liền nghe lời ông ta. Căn phòng có tà khí, Tần Dật ngay từ khi mới bước vào Tạ gia đã cảm nhận được điều này, đến căn phòng thì càng cảm nhận rõ hơn. Nhưng đối với hắn mà nói, hắn tự tin nói: "Việc nhỏ như con thỏ." Sau đó hắn lấy ra mấy đạo phù chỉ, chú văn trừ tà hắn ghi nhớ trong lòng, hướng về mấy đạo phù văn đó mà niệm. Mười phút trôi qua, tà khí bên trong căn phòng liền không nhịn được nữa, ào ạt kéo đến chỗ hắn, nhưng trên người hắn có vài đạo phù văn, thứ tà khí kia không thể tiếp cận thân thể. "Thứ quỷ quái!" Ánh mắt hắn đột nhiên thay đổi, tay khẽ vung, hô: "Phá!" Thứ trong căn phòng sau khi hắn niệm một cái như vậy, lập tức tiêu tán vô tung. Hắn đã tốn tâm thần, cú xoay sở này, mồ hôi trên trán không ngừng chảy. "Đơn giản, vừa hay có thể dùng tiền thưởng đi mua một ít đồ." Hắn cứ coi lần trừ tà này là đến kiếm thêm thu nhập. Tâm tình của hắn nhẹ nhõm, thở phào một hơi rồi bước ra khỏi phòng, hắn chỉ dùng mười phút đã đi ra khỏi căn phòng, Tạ Vũ nghe thấy tiếng động ở cửa, rất kinh ngạc. "Ra rồi à?" Hắn liếc mắt nhìn quản gia, hỏi. Quản gia nhìn sang, hình như là đúng vậy không sai, gật đầu. Thế là bọn họ vội vàng đi tới, thấy hắn một mặt bình tĩnh, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. "Chưa giải quyết xong à, nhanh như vậy đã ra rồi." Tạ Vũ lập tức hạ quyết định, không đợi hắn nói. Tần Dật hừ lạnh một tiếng, bình tĩnh nói: "Tà ma bên trong ta đã giải quyết xong rồi, nếu không tin thì các ngươi cứ vào xem." Chỉ có đích thân trải nghiệm thì mới có cảm giác. Tạ Vũ gật đầu, quyết định muốn đi thăm dò một chút sự thật giả lời hắn nói. Đoàn người bọn họ đi vào, khác với lúc đi vào trước đó, cảm nhận của họ khi vào căn phòng này không có gì khác biệt so với việc vào những căn phòng khác. Hơn nữa sau khi vào lại không có chuyện kỳ quái gì xảy ra, Tạ Vũ kinh ngạc kêu lên: "Thật sự là như vậy!" Hắn phấn khích chạy ra, kích động nắm chặt tay Tần Dật. "Tiên sinh, thật sự là cảm ơn ngươi." Hắn mười phần cảm kích, ngay cả ngữ khí và cách xưng hô cũng khác hẳn so với trước đó. Tần Dật lắc đầu, dù sao chuyện này đối với hắn mà nói rất đơn giản, chỉ là chuyện động động ngón tay mà thôi. Giải quyết xong chuyện, hắn liền nói đến chuyện tiền bạc: "Chuyện đã giúp các ngươi giải quyết xong rồi, vậy thì các ngươi cũng nhớ thù lao của ta chứ?" Tạ Vũ đương nhiên hiểu rõ, ban cho quản gia một ánh mắt, quản gia liền đi lấy. Trong thời gian chờ đợi, Tạ Vũ đối với chuyện trừ tà cảm thấy hứng thú, hỏi: "Không biết ngươi là làm cách nào trừ tà vậy? Cái tà khí kia nặng như vậy, nhìn vào cũng khủng bố." Nhắc tới tà khí đó, nét mặt của hắn liền biến thành dữ tợn, tựa như là tự mình trải qua. Tần Dật lắc đầu, cự tuyệt nói: "Trong đó huyền diệu không thể nói ra ngoài, còn xin Tạ thiếu gia thể lượng." Chuyện tà dị như thế này không nói ra cũng là chuyện bình thường, hắn nghĩ rất rõ ràng. Nghĩ đến thái độ không tốt của hắn đối với mình trước đó, Tạ Vũ chân thành xin lỗi: "Trước đó đã lầm ngươi là giang hồ bịp bợm, thật sự là thật không tiện, thái độ có chút lãnh đạm, mong ngươi tha thứ." Hắn chẳng qua là đã trải qua nhiều chuyện rồi, không tin một vài trường hợp đặc biệt, Tần Dật gật đầu, chấp nhận lời xin lỗi của hắn. Quản gia rất nhanh đã mang tiền đến, đó là ba xấp phong thư, bên trong có ba vạn đồng tiền, đây là thù lao của bọn họ. Tạ Vũ đột nhiên sinh lòng kính trọng đối với hắn, hai tay đưa cho hắn: "Tiên sinh, đây là thù lao." Nhận lấy thù lao, hắn còn cố ý nhéo nhéo, trong lòng ước tính có mấy vạn đồng tiền, trong lòng rất hài lòng rồi. "Vậy thì đa tạ Tạ thiếu gia." Hắn mỉm cười nói lời cảm ơn, chuẩn bị rời đi. Nhưng mà trước khi đi, hắn còn có một việc cần cáo giới người nhà họ Tạ, hắn quay người lại: "Còn có một việc, tà ma trong căn phòng cũng không có thật sự được loại bỏ." Lời của hắn lại trong nháy mắt khiến người nhà họ Tạ hoảng sợ, Tạ Vũ nghi ngờ nói: "Tiên sinh đây là nói gì vậy?" Cái gì gọi là không có thật sự được loại bỏ, đây đối với bọn họ Tạ gia mà nói chính là một việc lớn. Sợ bọn họ hiểu lầm, hắn đành nói: "Là như thế này, vấn đề của nhà các ngươi không nằm ở tà ma, mà nằm ở bố cục căn phòng có vấn đề." Nói như vậy liền khơi dậy hứng thú của bọn họ, im lặng chờ hắn tiếp tục nói xuống. "Bố cục căn phòng của các ngươi không dựa theo phong thủy, cho nên đã phá hoại phong thủy căn phòng, ta kiến nghị tốt nhất vẫn là đổi một bố cục khác đi, nếu không tà ma có một liền có hai, nhất thời không thể giải quyết vấn đề." Hắn thành tâm thành ý kiến nghị. Nhắc nhở xong bọn họ, hắn nghĩ mình đã lấy tiền trừ tà thì có thể đi rồi, liền đem tiền cất kỹ, yên tâm đi về phía cửa. Thế nhưng là đúng lúc hắn bước ra một bước, kết quả lại bị quản gia ngăn lại. Quản gia cũng là nhận mệnh lệnh của Tạ Vũ, ông ta cảm thấy Tần Dật đã có thể một mình trừ tà, hơn nữa còn có thể nhìn ra vấn đề, vậy thì có khả năng đối với bọn họ còn có chỗ giúp đỡ. Tạ Vũ trong lòng đang tính toán nhỏ, sau đó liền hướng hắn tiến lên một bước. "Tiên sinh, cái bố cục này chúng ta cũng không hiểu, nói thêm nữa những người bên ngoài đều là kẻ lừa đảo, ta không tin được." Khóe miệng hắn khẽ nhếch, trừng trừng nhìn hắn: "Hay là... vẫn là tiếp tục để ngươi làm đi."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang