Quỷ Cốc Kỳ Môn Người Ở Rể (Quỷ Cốc Kỳ Môn Chuế Tế)

Chương 13 : Ngươi dám động một chút thử xem?

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 17:50 03-11-2025

.
A! Lập tức một chiếc xương ống chân của Long ca bị giẫm gãy, hắn thống khổ gào thét lên. "Ngươi dám động lão bà của ta, ta phế ngươi một cái chân, cũng là giao dịch công bằng, ngươi nói đúng không?" Tần Dật cười nói. "Ngươi, ngươi biết hậu thuẫn phía sau ta là ai không? Lôi Thiên Tuyệt, Lôi gia, hắn là tồn tại đáng sợ nhất ở Binh Thành này." Long ca toét miệng nói. "Đúng vậy, Tần Dật, ngươi cái hỗn đản này, phía sau hắn nhưng là Lôi Thiên Tuyệt, chính ngươi muốn chết, đừng kéo chúng ta chôn cùng!" Sở Tuấn đồng thời ở một bên cũng hô lớn. "Lôi Thiên Tuyệt đúng không? Chưa từng nghe qua, vậy ta cũng muốn gặp mặt." Tần Dật từ trong túi quần của Long ca cầm ra di động, ném cho Long ca, nói với Long ca: "Ngươi gọi điện thoại cho Lôi Thiên Tuyệt bảo hắn qua đây, ta và hắn trò chuyện chút." Cái gì? Nghe vậy tất cả mọi người đều ngây người, Tần Dật lúc này không muốn chạy, còn muốn trò chuyện chút với Lôi Thiên Tuyệt? Thật sự không biết sự khủng bố của Lôi Thiên Tuyệt sao? Chẳng lẽ Tần Dật điên rồi sao?! "Được, được! Đây nhưng là ngươi nói đấy!" Long ca mắt lộ ra hung quang. Ngay lập tức hắn cầm ra di động, gọi điện thoại cho Lôi Thiên Tuyệt. "Cậu, cháu đang ở khách sạn, có một người lợi hại đến gây sự, hắn chỉ mặt gọi tên nói muốn giết chết cậu, cháu bị hắn đánh rồi, bây giờ hắn đang chờ cậu, cậu đang trên đường, lập tức qua đây đúng không?" Long ca nói xong cúp điện thoại, nhìn Tần Dật, cười lạnh nói: "Cậu ta liền muốn tới rồi, ngươi chuẩn bị thu dọn thi thể đi." "Không vấn đề gì, tùy thời cung kính chờ đợi!" Tần Dật tùy tiện ngồi trên ghế sô pha, như không có chuyện gì xảy ra vậy. "Đúng rồi, hình như hôm nay đã nói muốn đi tìm Đường lão. Xem cho ông ấy đồ dơ bẩn." Tần Dật nghĩ đến hôm nay sợ là sẽ muộn một chút rồi, thế là cầm ra di động gửi một tin nhắn cho Đường lão, đại khái là nói hắn ở khách sạn này xảy ra chút tình huống, hắn thu thập xong sẽ qua. Ngoài khách sạn, một chiếc Maserati bản số lượng có hạn màu đen dừng ở bãi đỗ xe, một nam tử trung niên cường tráng, từ ghế lái đi ra, cung kính mở ghế phụ lái, đỡ một vị lão nhân bước xuống. "Ha ha, Lôi Thiên Tuyệt, ta hình như còn chưa già đến mức không đi nổi, không cần ngươi đỡ." Lão nhân mỉm cười từ chối hảo ý của nam tử trung niên. "Lão gia tử, ở Binh Thành này có bao nhiêu người muốn đỡ ngài cũng không đỡ nổi, ta có thể may mắn đỡ lão nhân gia ngài là phúc của ta." Lôi Thiên Tuyệt cung kính nói. Hắn hết sức rõ ràng bối cảnh phía sau Đường lão rốt cuộc có bao nhiêu cường đại, hơn nữa ba người con trai có hai người lại là cao tầng quân đội, thực lực cường hãn, hắn Lôi Thiên Tuyệt có thể có được hôm nay, cũng toàn bộ nhờ lão gia tử Đường tài bồi. "Ngươi vẫn biết cách nói chuyện như vậy nhỉ!" Đường lão cười vẫy vẫy tay. "Vốn dĩ lần này ta cũng gần như muốn đi đến quỷ môn quan rồi, đột nhiên gặp Tần tiên sinh, thật không tầm thường, hắn tuy là một người trẻ tuổi, nhưng hắn lại thật sự là một cao nhân." "Cao nhân?" Lôi Thiên Tuyệt nghe vậy trong lòng lập tức chấn kinh một trận, hắn nhưng là hết sức rõ ràng, nhiều năm như vậy lão gia tử Đường vẫn là lần đầu tiên như vậy tôn sùng một người, hơn nữa lại còn là một người trẻ tuổi, nhất là nhìn trong ngữ khí của Đường lão lại cư nhiên mang theo một tia kính ý. Ngay khi hai người đang trò chuyện như vậy, điện thoại của Lôi Thiên Tuyệt vang lên, hắn nghe điện thoại xong sắc mặt ngưng trọng, nói xin lỗi với lão nhân: "Lão gia tử, trong khách sạn xảy ra chút chuyện, có người đến gây sự, cháu đi xử lý một chút, chờ chút nữa sẽ qua thỉnh giáo ngài, ngài đi đến phòng nghỉ khách quý nghỉ ngơi một chút trước đi." "Không sao, ngươi đi đi." Lão gia tử Đường vẫy vẫy tay, đang chuẩn bị đi đến bao sương chờ đợi, đột nhiên lão gia tử nhận được một tin nhắn, lão gia tử Đường nhìn một chút nội dung tin nhắn, sắc mặt đại biến. "Cái Lôi Thiên Tuyệt này thật là vô pháp vô thiên rồi, vị tồn tại kia hắn cũng dám chọc." Đường lão đầu sắc mặt đỏ bừng, sau này hắn còn có rất nhiều nơi cầu xin Tần Dật, Tần Dật tuyệt đối không thể đắc tội. "Ngươi chính là Lôi Thiên Tuyệt?" Tần Dật nửa nằm trên ghế sô pha, đánh giá người đàn ông trung niên bước vào. "Ngươi!" Đám bảo tiêu phía sau Lôi Thiên Tuyệt liền muốn xông lên phía trước, nhưng bị Lôi Thiên Tuyệt ngăn lại, Lôi Thiên Tuyệt bắt đầu đánh giá Tần Dật, hắn cau mày nói: "Ta tung hoành Binh Thành nhiều năm như vậy, không ai dám nhìn ta như thế này." "Vậy thì hôm nay ta đến phá vỡ tiền lệ này, nói đi, ngươi muốn thế nào, ta tùy thời phụng bồi." Tần Dật lạnh nhạt nói. "Cậu, cậu báo thù cho cháu đi, cháu đã báo tên của ngài, hắn còn hại cháu thảm như vậy, hắn làm như vậy, chính là đang đánh vào mặt ngài đó!" Long ca ở một bên gào khóc nói. "Tần Dật, ngươi xong rồi, Lôi gia cũng tới rồi, ở Binh Thành, ngươi không tiếp tục chờ được nữa." Sở Tuấn cũng ở một bên hét lớn. Mặt mũi hắn đã mất hết rồi, trong lòng bạn học chính là một tiểu nhân tham sống sợ chết, cho nên hắn đem tất cả mọi thứ này đều đổ lỗi trên thân Tần Dật, hắn ngược lại hi vọng Lôi Thiên Tuyệt có thể diệt Tần Dật, nếu không so sánh với Tần Dật, hắn cũng quá ghê tởm rồi. "Lão bà, nhiều người như vậy muốn giết ta, nàng có sợ không!" Tần Dật ngay cả nhìn cũng không nhìn những người này, trêu ghẹo nói với Liễu Thi Dĩnh, một bộ dạng căn bản không xem những người này là chuyện gì. Những người khác xung quanh thấy Tần Dật như vậy, mặt đỏ bừng lên, cảm thấy Tần Dật cuồng đến không có giới hạn, hận không thể xông lên diệt Tần Dật. Thế nhưng chỉ có Lôi Thiên Tuyệt ánh mắt như giếng cổ không gợn sóng, vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn không ra bất kỳ ý tưởng gì của hắn. Liễu Thi Dĩnh nghe vậy đầy mặt cười khổ, không biết nên nói cái gì, tối nay bọn họ cho dù bỏ mạng ở đây rồi, nàng cũng đã nghe nói qua uy danh của Lôi Thiên Tuyệt, trước mặt loại nhân vật này, bối cảnh và thế lực nho nhỏ trong nhà nàng, căn bản không đủ để nhìn. "Thi Dĩnh, ngươi và Tần Dật liền dập đầu nhận sai đi, đừng kéo tất cả mọi người cùng chịu thiệt." Mấy người bạn học tham sống sợ chết hô to, bọn họ mới không quan tâm Liễu Thi Dĩnh và Tần Dật thế nào, chính mình đừng trở thành kẻ chết thay. "Muộn rồi!" Lôi Thiên Tuyệt lạnh nhạt nói, hắn sờ râu cằm, ánh mắt tàn nhẫn nói: "Nhiều năm rồi không gặp người trẻ tuổi như ngươi, không biết trời cao đất rộng, gan lớn đến vô biên, đáng tiếc ngươi đã gặp ta, hơn nữa còn gây sự ở địa bàn của ta, ta không trừng trị ngươi, vậy thì sau này ta sẽ không còn cách nào ở Binh Hải mà lăn lộn được nữa." Lôi Thiên Tuyệt cởi áo trên ra, lộ ra toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, nói: "Tiểu tử, ta nhường ngươi ba chiêu, sau đó đừng trách ta." "Ha ha ha!" "Ngươi Lôi Thiên Tuyệt chút bản lĩnh này mà còn nói nhường người ba chiêu, thật sự là chọc người ta cười rụng răng hàm." Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận tiếng cười, chỉ thấy một vị lão nhân râu trắng tóc bạc chống quải trượng đứng ở cửa, hạc phát đồng nhan, phi thường có tinh thần. "Ai?" Lôi Thiên Tuyệt cả giận nói, gầm lên một tiếng, sau đó thấy là lão gia tử Đường, giật mình. Hắn đuổi thủ hạ ra sau, cung cung kính kính mời Đường gia tử đến, sợ hãi nói: "Sao lại là lão nhân gia ngài? Cháu trước tiên xử lý xong chuyện đang làm, chờ chút nữa sẽ đi thăm ngài."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang