Quỷ Án Trùng Điệp

Chương 71 : Minh tinh điện ảnh quốc tế có mị lực

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 02:44 03-11-2025

.
Hà Thâm Minh biết rõ tróc nã phần tử phạm tội là thiên chức của bọn họ với tư cách cảnh sát, nhưng hắn sợ hãi đồ đệ của mình, bởi vì cừu hận che mờ hai mắt, tâm linh bị sát khí bao vây. Vừa rồi Húc Nghiêu nói một đoạn lời này thật giống như Tu La đến từ địa ngục phụ thân, một thân tà ác chi khí không cách nào che giấu. Nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma. Hắn với tư cách sư phụ tự nhiên là phải dẫn dắt Húc Nghiêu hướng thiện. Khi Hà Thâm Minh phản ứng lại, vậy mà thấy Húc Nghiêu đột nhiên “ba” một tiếng, một chân quỳ dưới đất, hắn giật mình, liền vội vàng đi tới đỡ Húc Nghiêu đứng dậy. “Ngươi đang làm gì vậy!” “Sư phụ, con cầu xin người cho con một lần nữa triệt để điều tra lại một lần nữa, được không? Con cũng chỉ điều tra chuyện Lý Mộng bị thương thôi, còn vụ án hai bạn gái trước đây của con tử vong thì cứ để nó qua đi.” Người ta đều nói nam nhi dưới gối có hoàng kim, Húc Nghiêu sẽ không cầu xin vị sư phụ này của hắn trừ khi vạn bất đắc dĩ. Mà chính là bởi vì Lý Mộng Dao mất đi hai chân, mới khiến Húc Nghiêu lại một lần nữa mất đi người yêu của mình. Hà Thâm Minh thật sâu lắc lắc đầu, thở dài mấy tiếng, hắn vẫn đáp ứng rồi. “Ai, được thôi, ta sẽ cố gắng hết sức tranh thủ với cấp trên, nhưng ngươi phải bảo đảm chỉ có thể triệt để điều tra vụ án Lý Mộng Dao này thôi, vậy ngươi phải giữ lời!” Húc Nghiêu kiên định gật đầu, cũng chỉ kém chưa phát thệ mà thôi. Hà Cục trưởng ho khan hai tiếng, chắp hai tay sau lưng chậm rãi bước ra khỏi phòng làm việc. Sáng sớm ngày thứ hai, Cửa phòng làm việc của Húc Nghiêu bị tiểu trợ lý của hắn gõ mở. Húc Nghiêu ghét nhất cái gọi là vụ án đặc thù, vừa nghĩ tới hôm nay phải đi gặp nữ minh tinh cao quý kia là thấy đau đầu. Sau khi thấy Mạc Tiểu Tình đi vào, bất mãn gào lên một câu: “Có chuyện mau nói, có rắm mau thả.” Mạc Tiểu Tình giật mình, giọng nói cũng run rẩy lên: “Húc đội, bản kiểm điểm lần trước anh bảo em viết đã viết xong rồi, xin anh xem qua.” Nói xong liền đưa bản kiểm điểm qua để lên bàn, không cẩn thận vậy mà làm rớt một phần tài liệu báo án xuống đất. Mạc Tiểu Tình vội vàng nhặt lên, liếc qua một cái, thấy được mấy chữ “Lưu Lệ Đan”, “khủng bố”. Hết sức hưng phấn kêu to lên: “Húc đội, Lưu Lệ Đan này sẽ không phải là minh tinh điện ảnh quốc tế Lưu Lệ Đan chứ? Nàng bị khủng bố sao? Nàng ấy là thần tượng của ta, ăn ở khiêm tốn có thể chịu được cực khổ, hình tượng rất tích cực hướng thượng, chủ yếu là diễn xuất rất tốt.” “À, vậy à, được thôi, vụ án này giao cho ngươi đi.” Húc Nghiêu giả vờ đưa tài liệu vụ án qua. Mạc Tiểu Tình nhất định không dám nhận: “Húc đội, em bây giờ chỉ là phụ tá của anh, làm gì có bản lĩnh nhận án kiện chứ.” Húc Nghiêu không nhịn được bắt đầu đậu đen rau muống: Vụ án khủng bố nhỏ này vốn dĩ không nên thuộc trách nhiệm của đội cảnh sát hình sự thành phố chúng ta, bọn họ chính là ỷ vào có đặc quyền. Mạc Tiểu Tình nhẹ giọng khuyên một câu: “Húc đội, dù sao chúng ta cũng không có chuyện gì, hơn nữa Lưu Lệ Đan là một diễn viên tốt.” Trong lúc nàng tận tình khuyên bảo, Húc Nghiêu lúc này mới đứng người lên, quyết định đi một chuyến, để tránh lỗ tai của mình bị tiểu bất điểm này niệm đến mức lên kén. “Vậy thì vì câu nói diễn viên tốt này của ngươi, ta liền đi một chuyến, ngươi cũng đi cùng một chỗ đi.” Hai giờ chiều, phòng họp khu B tầng tám của khách sạn năm sao XX. Mạc Tiểu Tình ngồi trong xe việt dã của Húc Nghiêu đến khách sạn, đi thang máy lên tầng tám. Vừa bước ra khỏi cửa thang máy, bên ngoài chính là thảm đỏ dài thật dài, một mực kéo dài đến hành lang khách sạn. Trong đại sảnh chen chúc đầy người, có rất nhiều người kích động vung vẩy biểu ngữ trong tay, đại bộ phận đều là nam giới. Đột nhiên đám người một trận xôn xao, Mạc Tiểu Tình đang đứng ở bên cạnh nàng cũng ngẩng đầu, theo tiếng nhìn lại, một mỹ nữ có vóc dáng có lồi có lõm, thon thả kiều diễm từ trong thang máy mở ra bước ra. Một nữ tử vô cùng xinh đẹp, tóc đen nhánh, trên đôi mắt dài linh động là hàng lông mi dài, dưới sống mũi cao là đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng. Mỗi một bộ phận đều giống như kiệt tác tràn đầy linh cảm nhất của nghệ sĩ, làn da trắng nõn mềm mại đặc trưng của nữ tử Giang Nam kia của nàng, khiến cả khuôn mặt càng thêm uyển chuyển. Trên khuôn mặt trắng ngần của nàng là đôi mắt hắc bạch phân minh, đen như bầu trời đêm mênh mông, trắng như mây nhẹ nhàng, ánh sóng lăn tăn đổ xuống giữa giao điểm đen trắng, trong suốt thấy đáy, trong trẻo thông linh. Đôi mắt như vậy không nghi ngờ gì là khiến người ta thình thịch rung động nhất. Không cần đoán, nàng nhất định chính là minh tinh quốc tế Lưu Lệ Đan, chỉ thấy nàng mặc lễ phục dạ hội đuôi cá hở lưng màu đỏ thướt tha đi đến. Sự xuất hiện của nàng lập tức gây ra oanh động, fan hâm mộ nhiệt tình giơ cao bảng tuyên truyền, điện thoại di động “xoạt xoạt” chụp ảnh, gọi tên Lưu Lệ Đan, một làn sóng cao hơn một làn sóng. May mà công tác bảo an làm rất chu đáo, Lưu Lệ Đan được bảo an nắm tay vây quanh ở giữa, chậm rãi dịch chuyển về phía trước. Giữa đại sảnh thông hướng hành lang có đặt lan can, chỉ có từng người một kiểm tra thân phận mới được thả vào bên trong. Nhân viên công tác duy trì trật tự đang có quy củ kiểm tra thân phận của những fan hâm mộ nhiệt tình này, rồi từng người một thả vào. Húc Nghiêu lựa chọn đợi ở bên cạnh, đại khái đợi gần một giờ, hơn một ngàn fan hâm mộ mới tất cả lần lượt tiến vào phòng họp. Có một bộ phận fan hâm mộ không có giấy tờ hợp lệ bị chặn ở bên ngoài cửa, một mực tại cầu tình với nhân viên công tác, còn nói có thể trả giá cao, chỉ cần có thể cho bọn họ vào là được. Fan nữ xúc động, vậy mà đột nhiên đặt mông ngồi dưới đất, khóc thét lên tiếng lớn. Mạc Tiểu Tình vẫn là lần đầu tiên cảm thụ sự điên cuồng của fan ở cự ly gần như thế này, quá chấn động rồi. Nhân viên công tác khuyên nhủ thật lâu mới khuyên bọn họ rời đi. Lúc này, Húc Nghiêu mới mang theo Mạc Tiểu Tình tiến gần nhân viên công tác, đưa ra giấy tờ cảnh sát của mình. Nhân viên công tác bảo Húc Nghiêu chờ một lát, rất nhanh lại chạy đi, một lát công phu thuận tiện dẫn theo một phụ nữ trung niên mập mạp, giải thích là Mai tỷ, người quản lý của Lưu Lệ Đan. Mai tỷ mặt đầy tươi cười vươn tay, chủ động chào hỏi Húc Nghiêu: “Húc đội trưởng, cửu ngưỡng cửu ngưỡng. Để anh từ trong lúc cấp bách dành thời gian đích thân đi một chuyến, vô cùng vinh hạnh. Phía sau có phòng nghỉ, không bằng ta dẫn các ngươi qua ngồi một chút.” Húc Nghiêu lại cự tuyệt, mà là nói: “Không biết ta thuận tiện hay không cũng đi gặp mặt fan, cảm thụ một chút không khí ở đó?” “Cái này là tự nhiên, ta bây giờ liền dẫn các ngươi qua.” Xoay người dẫn đường. Mạc Tiểu Tình lộ vẻ cực kỳ hưng phấn, trước kia chỉ có thể ở trong TV hoặc rạp chiếu phim mới có thể thấy được phương dung của Lưu Lệ Đan, nhưng không ngờ hôm nay có thể gặp bản thân nàng, tự nhiên là vui vẻ. Phòng họp không còn chỗ trống, ít nhất có hơn hai ngàn fan hâm mộ. Lưu Lệ Đan cũng biểu hiện rất phối hợp, rất có sức hút, lại là ca hát, lại là khiêu vũ, còn cùng fan hâm mộ tương tác. Húc Nghiêu đi vào nơi này, tự nhiên không phải là thưởng thức mị lực của Lưu Lệ Đan, hắn chỉ là muốn ở cự ly gần quan sát một chút quỹ đạo sinh hoạt của Lưu Lệ Đan. Mai tỷ an bài bọn họ ở hàng thứ nhất gần sân khấu nhất. Sau 40 phút đi vào tiết mục tặng ôm, tiết mục này là tiết mục có tiếng thét chói tai nhiệt liệt nhất. Húc Nghiêu hơi liếc một cái fan hâm mộ ở trên chỗ ngồi hàng thứ nhất, có nữ sinh cũng có phụ nữ, nhưng càng nhiều hơn chính là nam đồng bào. Hắn đối với một fan hâm mộ khắc sâu ấn tượng, fan nam một mực là ôm một bó hoa hồng đỏ, ánh mắt của hắn mỗi thời mỗi khắc nhìn chằm chằm Lưu Lệ Đan trên đài, còn không ngừng bay hôn liên tiếp. Chỉ cần âm thanh của Lưu Lệ Đan vang lên, hắn liền sẽ hưng phấn toàn thân run rẩy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang