Quỷ Án Trùng Điệp

Chương 65 : Từ Trường Nam Nữ

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 02:34 03-11-2025

.
Húc Nghiêu đã đến, mọi người chính thức bắt đầu dùng cơm. Mạc Tiểu Tình đã sớm đói đến mức bụng dán lưng, vì bữa ăn khuya này mà nàng đã nhịn bữa tối. Hoàng tỷ quả nhiên xứng danh là một người sành ăn, nhà hàng tìm được thật sự nhất lưu, trang trí tinh xảo điển nhã, phục vụ chu đáo, chính yếu nhất vẫn là đồ ăn ngon. Bò nướng sốt kiểu Hàn, lẩu khô tê cay thơm, dồi trường, thịt ba chỉ nướng cùng các loại thịt khác... Vừa đụng phải mỹ thực, tất cả sự chú ý của Mạc Tiểu Tình đều tập trung ở chỗ này, nàng căn bản là không để ý ánh mắt xung quanh. Nhìn tướng ăn của Mạc Tiểu Tình, Hoàng tỷ lại không nhịn được cười cười, "Tiểu Tình, có ai nói với em là tướng ăn của em rất tốt không? Nhìn em ăn cơm, ai cũng cảm thấy ngon miệng hơn nhiều." Húc Nghiêu nhịn không được cũng quay mặt liếc một cái, trong đầu đột nhiên hiện lên cảnh tượng đêm hôm đó cùng Mạc Tiểu Tình uống rượu ăn khuya ở quán ăn đêm. Sau khi nàng uống say, nhảy Gangnam style, hát bài "Đi chân trời". Húc Nghiêu nhịn không được cười thành tiếng, nhưng bị Mạc Tiểu Tình nhìn thấy trong mắt, nàng tưởng rằng Húc Nghiêu đang cười nhạo tướng ăn của nàng quá xấu. Mạc Tiểu Tình vội vàng rụt đũa lại, "Ha ha, mỗi lần tôi ăn cơm, mọi người đều nói như vậy. Như vậy rất tốt, các ngươi nhìn tôi ăn liền cảm thấy có khẩu vị, cơm canh đều thơm rồi, đây là chuyện tốt mà." Húc Nghiêu nhịn không được trêu ghẹo nói, "Cái này đúng là không sai, nhưng tốt nhất vẫn là đừng uống quá nhiều rượu, phải điều độ." Hắn vừa nói vừa rót đầy một ly bia, đưa đến trước mặt Mạc Tiểu Tình, "Mạc Tiểu Tình, nghe nói em coi rượu ngon như nước uống, đúng không?" Mạc Tiểu Tình nghe xong một ngụm đồ uống phun ra, làm một động tác tạm dừng với Húc Nghiêu, hi vọng hắn giữ bí mật. Húc Nghiêu cười cười sau rất ăn ý ngậm miệng. Hết thảy đều bị Hoàng tỷ nhìn thấy trong mắt, nàng đã lăn lộn nhiều năm trong ngành, làm cảnh sát đại khái đã có bảy tám năm rồi, con trai cũng đều năm sáu tuổi rồi, tự nhiên đạo lý khác giới hấp dẫn nhau, nàng vẫn hiểu. Nàng luôn cảm thấy buổi liên hoan hôm nay, đội trưởng Húc biểu hiện có chút khác biệt so với dĩ vãng, tuy rằng lúc trước cũng có rất nhiều lần cùng hắn đi ra liên hoan, có việc không việc đội trưởng Húc bên người sẽ mang theo nữ đồng hành. Nhưng lúc đó đội trưởng Húc hoàn toàn là một bộ dáng vẻ lãnh đạo cao cao tại thượng, bạn gái do hắn mang đến luôn luôn bận trước bận sau hầu hạ hắn. Nhưng hôm nay, Hoàng tỷ đã không chỉ một lần nhìn thấy đội trưởng Húc vì Mạc Tiểu Tình rót bia, hoặc là đem một đĩa thức ăn ở xa không để lại dấu vết bưng đến không xa phía trước vị trí Mạc Tiểu Tình đang ngồi. Mạc Tiểu Tình ngược lại là cũng rất giữ thể diện, đũa một lần lại một lần vươn về phía cái đĩa thức ăn mà đội trưởng Húc bưng đến. Phụ nữ đã thành gia lập nghiệp, mắt vốn là rất tinh, luôn cảm thấy từ trường giữa đội trưởng Húc và Mạc Tiểu Tình có chút không giống nhau. Hình dung thế nào đây, giống như là một đôi tiểu phu thê vô cùng xứng đôi. Hoàng tỷ bị ý nghĩ của mình chấn động đến, vội vàng lung lay đầu, đi đi đi, đội trưởng Húc cũng không phải một người đàn ông "hai chân đạp thuyền"! Hắn và bạn gái của hắn Lý Mộng Dao ngọt ngào đó. Mạc Tiểu Tình tự nhiên không biết Hoàng tỷ đang thẩm thị nàng, nàng đang có một câu không một câu trả lời vấn đề của đội trưởng Húc. Có lúc nàng cũng sẽ đặt câu hỏi cho đội trưởng Húc, tỉ như sẽ hàn huyên tới những cuốn sách bình thường đọc, hoặc là về phim ảnh. Rất kinh ngạc là, loại sách báo phim ảnh bình thường nàng và đội trưởng Húc xem rất tương tự, ban đầu cả bàn mọi người đều sẽ thảo luận, từ từ đã biến thành cuộc nói chuyện giữa hai người Mạc Tiểu Tình và Húc Nghiêu. "Phim của Châu Tinh Trì, bất kể đặt vào niên đại nào, hắn đều có thể xưng là kinh điển. Nếu nói về điện ảnh, vẫn là những bộ phim cũ lúc trước tương đối bền mắt. Cái thời điểm đó, Chu Nhuận Phát, Lưu Đức Hoa cũng đều còn rất trẻ." Húc Nghiêu vừa nói vừa từ trong miệng phun ra khói, tự giễu nói, "Ha ha, tôi quả nhiên là tự bộc lộ tuổi tác mà. Trong này mấy người đều là thế hệ 9x đúng không, mà tôi, cái trung niên nam nhân bắt đầu bằng số ba này sớm đã bị bỏ lại trên bãi cát rồi." Mạc Tiểu Tình tươi vui mỉm cười, "Không có mà, người đàn ông 30 tuổi, không phải nên là một cành hoa sao?" Húc Nghiêu nghe xong cười to một tiếng. Vốn dĩ bầu không khí dùng cơm hòa hợp như thế, cùng bất luận kẻ nào cũng sẽ cảm thấy vui vẻ, mà duy độc tâm tình của Lâm Nhã Lâm lại như rơi vào đáy cốc. Nàng và Húc Nghiêu hẳn là đã quen biết gần bảy năm rồi, còn lúc Húc Nghiêu chỉ là một tiểu dân cảnh nhỏ bé của đồn công an, hai người bọn họ đã quen biết rồi. Nhiều năm như vậy qua, đã sớm là cố nhân rồi, lão bằng hữu rồi. Lý Nhã Lâm cũng từ cô gái ngây thơ lúc trước trở thành trưởng khoa pháp y tài giỏi. Nữ tính 33 tuổi, vốn dĩ hẳn là sớm đã có một gia đình thuộc về chính mình và một đứa bé đáng yêu, nhưng Lâm Nhã Lâm lại một mực độc thân. Ngay cả Húc Nghiêu nhiều lần cười nhạo nàng, ngươi tái giá không được thì thật sự thành lão cô nương rồi. Cho nên sau này Húc Nghiêu luôn luôn đổi giọng gọi nàng lão Lâm. Lâm Nhã Lâm trong lòng cười khổ: chính mình chẳng qua là chỉ so với hắn lớn hơn hai tuổi, nhưng vì sao lại cảm thấy đây là một cái hào sâu không thể vượt qua chứ? Nàng rất sớm lúc trước đã thích Húc Nghiêu, nhưng lại một mực không có dũng khí vượt qua cái giới hạn bằng hữu này. Nàng sợ chính mình đem phần tâm sự này nói ra sau, sẽ hoàn toàn mất đi Húc Nghiêu. Nàng nhìn Húc Nghiêu lần lượt nói chuyện bạn gái, lại bởi vì các loại nguyên nhân chia tay. Khi hắn tâm tình sa sút, bi thương vô trợ, Lâm Nhã Lâm luôn luôn hóa thân thành một đại tỷ tỷ tri tâm, bầu bạn cùng hắn, nghe hắn tâm sự. Nàng nhìn Húc Nghiêu nhiệt liệt yêu đương rồi chia tay, rồi lại nhiệt liệt yêu đương rồi lại chia tay, từ từ nàng cũng đã quen rồi, nàng biết những bạn gái mà Húc Nghiêu nói, không có bất luận kẻ nào có thể cướp đi hắn. Bởi vì Húc Nghiêu một mực tuyên bố chính mình là người theo chủ nghĩa không kết hôn. Cũng không biết vì sao từ lần đầu tiên nhìn thấy Mạc Tiểu Tình ngây thơ đáng yêu này, trong lòng không tên có một loại cảm giác nguy cơ. Đây là một loại giác quan thứ sáu đặc thù đến từ nữ tính, rất chuẩn xác. Lâm Nhã Lâm đột nhiên lên tiếng, "Húc Nghiêu, anh với Lý Mộng Dao hình như đã yêu nhau hai năm rồi đúng không? Tôi hình như nghe nói bây giờ tình cảm của các anh đã ổn định đến tình trạng bàn chuyện cưới gả rồi, đúng không?" Húc Nghiêu hơi sững sờ, quay đầu nhìn Lâm Nhã Lâm, thật lâu sau trả lời một câu: "Chỉ cần Lý Mộng Dao nói một câu "đồng ý gả cho tôi", tôi lập tức sẽ không nói hai lời, để nàng trở thành phu nhân của Húc Nghiêu tôi." Lời này của Húc Nghiêu vừa nói ra, lập tức giành được toàn bộ cảnh sát vỗ tay reo hò. "Đội trưởng Húc sắp kết hôn rồi!" "Chúc mừng đội trưởng Húc, chúc các anh trăm năm hòa hảo, sớm sinh quý tử." Chỉ là Mạc Tiểu Tình nghe được từng tiếng chúc mừng này, không biết vì sao, lại nuốt không trôi, tâm tình đột nhiên rất sa sút. Ngay cả chính nàng cũng không hiểu rõ, vì sao lại đột nhiên đau lòng? Hẳn là sớm đã biết đội trưởng Húc và Lý Mộng Dao là một đôi bích nhân, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn, sinh con, thành gia. Nhưng Mạc Tiểu Tình chính là không vui. Ăn uống no đủ sau, Hoàng tỷ nói cho bọn họ biết, phía sau nhà hàng này thiết lập KTV miễn phí. Không bằng liền đi tới đó ngồi một chút, coi như là tiêu thực rồi. Mạc Tiểu Tình hôm nay vốn dĩ rất vui vẻ, không biết là bởi vì nàng trùng sinh sau tai nạn hay là bởi vì đội trưởng Húc ngồi bên cạnh nàng, bỏ xuống cái giá đỡ của lãnh đạo hàn huyên cùng nàng. Nhưng khi nàng nghe được cái tin tức đội trưởng Húc muốn kết hôn này, đột nhiên trở nên không có hứng thú với hết thảy mọi thứ. Cuối cùng nhất nàng cũng không cùng nhiều người cùng một chỗ đi vào ca hát, mà là nói dối rằng chính mình đột nhiên có chút không thoải mái, muốn đi về nghỉ trước. Đội trưởng Húc phá thiên hoang mở miệng nói muốn đưa nàng về nhà, nhưng bị Mạc Tiểu Tình cự tuyệt. Nàng không nên lại mơ mộng, phải nhận rõ hiện thực, đội trưởng Húc hắn chỉ là cấp trên của mình, chỉ thế mà thôi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang