Quỷ Án Trùng Điệp

Chương 13 : Nghi phạm xuất hiện

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 00:57 03-11-2025

.
Mạc Tiểu Tình bước nhanh xông vào văn phòng, Húc đội đang trêu chọc, miệng méo xệch nhìn cô, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, "Mạc cảnh quan, xem ra đến muộn là sở thích của cô!" "Tôi choáng! Ta đến muộn là do ai ban cho thế này?", Mạc Tiểu Tình trong lòng hận đến nghiến răng, nhưng bề ngoài vẫn là phong đạm vân khinh, "Xin lỗi, Húc đội! Lần sau tôi nhất định sẽ đến làm đúng giờ." Mạc Tiểu Tình thực sự nghĩ không ra nhà của đội trưởng đội cảnh sát hình sự Giang thị đường đường lại chọn ở trong một khu nhà máy xa xôi không thể xa xôi hơn nữa, cô ấy đã đi đủ nửa tiếng đồng hồ mới đến được đại lộ, đợi bắt xe về đồn cảnh sát lại tốn bốn mươi phút. Húc Nghiêu lại đặt sự chú ý trở lại màn hình giám sát, và hỏi Lưu Tiểu Ba từ trên màn hình giám sát có phát hiện ra nhân vật khả nghi nào không? "Húc đội, khu chợ bán thức ăn này xung quanh có đầy cư dân sinh sống, buổi sáng ở đó lượng người đi rất lớn, rất nhiều người đều đi xe điện hoặc xe đạp để mua thức ăn, nhưng camera giám sát chỉ có ở cửa chính và phương nam, rất khó tra ra manh mối hữu dụng." "Vậy phần khảo sát dấu chân có tiến triển gì không?" "Không được, dấu chân quá lộn xộn." Húc Nghiêu không nhịn được nhíu chặt mày, xoa xoa mi tâm tiếp tục hỏi: "Vậy theo dõi nhà Lý Phú có manh mối gì không?" "Húc đội, tôi thấy Lý Phú rất khả nghi, sạp thịt heo của hắn liền đặt ở trong chợ bán thức ăn nơi Hướng Tân Phương bị vứt xác, phải chăng hắn dựa vào sự hiểu rõ của mình về chợ bán thức ăn, đem thi thể vứt vào trong đống rác ở cổng Bắc? Rác ở chợ bán thức ăn vốn dĩ đã nhiều, công nhân vệ sinh cũng đến thường xuyên, căn bản là không cần quá nhiều thời gian, thi thể liền sẽ cùng với những nội tạng gia cầm, lá rau thối nát... bị vận chuyển đi." Lưu Tiểu Ba suy đoán. Mạc Tiểu Tình phụ họa đồng ý với cách nhìn của Lưu Tiểu Ba, Húc Nghiêu trầm tư một lát, bảo Lưu Tiểu Ba điều tra ra camera giám sát ba ngày gần đây của Lý Phú, phát hiện hắn mỗi ngày sáng sớm hơn bốn giờ liền sẽ lái một chiếc xe ba bánh rách nát, chuyển xuống những con heo đã giết thịt. Điều rất kỳ lạ là camera giám sát sáng sớm ngày 18 tháng 1 cho thấy ngày hôm đó Lý Phú không chỉ chuyển xuống một con heo từ xe, mà còn cầm mấy túi ni lông màu đen. Mà vừa đúng lúc Hướng Tân Phương tử vong là mười giờ tối ngày 17 tháng 1." Lưu Tiểu Ba kinh hô: "Húc đội, ngài xem, sáng sớm ngày thứ hai sau khi Hướng Tân Phương chết, Lý Phú lại từ trong xe lấy xuống mấy túi vật không rõ nguồn gốc. Tôi cho rằng trong túi ni lông này rất có thể đựng thi thể của Hướng Tân Phương. Húc đội, sự không nên chậm trễ, chúng ta triển khai bắt giữ thôi!" Húc Nghiêu nhìn chằm chằm camera giám sát, trầm mặc, sau khi mấp máy miệng, bố trí công việc, "Tốt, chúng ta bắt Lý Phú về hỏi cung, hơn nữa cẩn thận lục soát nhà hắn và sạp thịt heo của hắn, tra tìm có phải là hiện trường băm thây không? Hành động!" Húc Nghiêu phân công rõ ràng công việc của từng đồng nghiệp một cách có trật tự, tức thì văn phòng lớn của đội hình sự bận rộn như nồi cháo, tất cả đều hành động rồi. Rất nhiều cảnh viên khe khẽ cảm thán: "Bận rộn lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng sắp bắt được hung thủ tàn bạo này rồi." Đột nhiên giọng nói của Húc Nghiêu lại vang lên, "Tiểu Lưu, công việc theo dõi nhà Lý Phú đừng có ngừng, tiếp tục tiến hành!" Lưu Tiểu Ba nghi hoặc không hiểu, mắt thấy chân hung sắp sa lưới rồi, Húc đội sao lại còn muốn chơi trò này, hắn nhún nhún vai không nghĩ kỹ, dù sao Húc đội làm gì đều có đạo lý của hắn. "Húc đội, ngươi có phải hay không cho rằng chân hung là một người khác hoàn toàn?" Húc Nghiêu chấn động, không ngờ Mạc Tiểu Tình tiểu nha đầu này còn biết động não. Húc Nghiêu không bình luận gì, mà là ngay cả khi nhìn chằm chằm vào đoạn ghi hình giám sát, đột nhiên gọi Mạc Tiểu Tình đến bên cạnh, "Đi tìm bản ghi giám sát của con trai Lý Phú ra cho ta xem! Ngoài ra ngươi phụ trách điều tra các camera giám sát liên quan của con trai Lý Phú trong gần một tuần nay để xem và ghi lại." "Húc đội nghi ngờ con trai Lý Phú?" Mạc Tiểu Tình là một bảo bối hiếu kì, luôn thích hỏi. Húc Nghiêu từ trong túi móc ra một điếu thuốc châm lên, ngửi ngửi mùi thơm thuốc lá, nói: "Khi không có đủ chứng cứ chứng minh sự tồn tại của hung thủ, bất luận kẻ nào đều có thể là hung thủ. Hoàng Chi Hương hoặc đồng bọn của Hoàng Chi Hương; Lý Phú, con trai của Lý Phú, lão bà của Lý Phú; còn có trượng phu của Trần Quế Hoa vẫn chưa lộ mặt; hoặc là bất luận người qua đường nào đã sát bên người các cô ấy vào ngày hai chị em song sinh mất tích." "Theo Húc đội nói vậy, vậy căn bản là không có cách nào tra ra hung thủ, phạm vi này quá rộng rồi." Mạc Tiểu Tình vừa nhìn camera giám sát vừa ghi chép vừa nói. Một ngụm khói thuốc phả ra, khói thuốc lượn lờ, "Bất kể tội phạm có thông minh đến mấy, chỉ cần hắn phạm tội thì nhất định sẽ để lại manh mối và bị đưa ra công lý! Chưa bắt được không có nghĩa là sẽ để bọn chúng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi." Húc Nghiêu hoàn toàn là từ kẽ răng nặn ra đoạn lời này, hắn vừa nói vừa hung hăng đâm điếu thuốc vào gạt tàn, quả thực đã dùng hết toàn thân lực khí, gân xanh trên cổ đều nổi lên. Tất cả những điều này đều bị Mạc Tiểu Tình nhìn vào mắt, dáng vẻ như vậy của Húc đội quá mức xa lạ, có một khoảnh khắc Mạc Tiểu Tình cảm thấy toàn thân Húc đội đều tràn ngập khí chất u ám lạnh lẽo. Mạc Tiểu Tình vội vàng lắc lắc đầu, chắc là tối hôm qua chính mình uống rượu quá nhiều rồi, xuất hiện ảo giác, Húc đội một mực là tinh anh của đội cảnh sát, thần thám ra tay độc ác, tràn đầy chính năng lượng. Suốt buổi sáng Mạc Tiểu Tình ở lại văn phòng xem camera giám sát, còn Húc đội lại muốn tiến đến thẩm vấn Lý Phú, lúc đi còn dặn dò Mạc Tiểu Tình đoạn từ khi hai chị em song sinh ra khỏi trường học cho đến khi camera giám sát ngừng hoạt động vào ngày 1 tháng 10 trước khi họ mất tích, liên tục dặn dò cô phải xem kỹ, ghi lại mọi việc tỉ mỉ. Ba giờ chiều, cuộc thẩm vấn chính thức bắt đầu. Ánh sáng trong phòng thẩm vấn được điều chỉnh sáng hơn rất nhiều, Lý Phú bình tĩnh ngồi ở đầu bên kia của cái bàn, sờ sờ mũi ho khan mấy tiếng, phốc một ngụm đàm khạc ra trên mặt đất. Húc Nghiêu bưng hai ly cà phê bước vào, nóng hổi, tản ra mùi thơm đặc thù của cà phê hòa tan. Chính hắn giữ lại một ly, đưa ly khác đến trước mặt Lý Phú, ai ngờ Lý Phú lại trợn mắt lạnh lùng nói, "Cảm ơn, không cần! Chúng tôi tiểu thương buôn bán thịt heo làm sao có sở thích của loại tri thức cao cấp như các người được, lại còn cà phê nữa chứ! Người bình thường như chúng tôi khát thì uống nước, đói thì ăn cơm!" Húc Nghiêu ngược lại cũng không giận, ngồi đối diện Lý Phú, chậm rãi thưởng thức cà phê hòa tan, tuy rằng nó không thơm như cà phê xay tại chỗ, nhưng uống vào dạ dày cũng còn có thể ấm áp. Khi cà phê còn lại nửa ly, Lý Phú hơi kìm nén không được rồi, ngón tay liên tục gõ gõ mặt bàn, cuối cùng bùng nổ, lớn tiếng quát, "Các ngươi đem lão tử mang đến đây, rốt cuộc là muốn hỏi gì? Muốn hỏi thì mau hỏi, nếu không có gì thì đừng cản trở ta về làm ăn. Làm lỡ một ngày, các ngươi có bồi thường được không?" Húc Nghiêu đẩy ly cà phê sang một bên, ánh mắt lạnh lùng bắn qua, Lý Phú tức thì im bặt. "Được, ngươi một ngày kiếm được bao nhiêu tiền, ta làm lỡ ngươi thì sẽ bồi thường. Nhưng sạp thịt heo của ngươi hẳn cũng coi như là kinh doanh không giấy phép đúng không, theo đạo lý là phải bị niêm phong." Lời này của Húc Nghiêu quả nhiên có trọng lượng, Lý Phú lập tức thay đổi một bộ mặt khác, khuôn mặt đầy râu lún phún cười ha hả, "Cảnh quan, tôi nào dám để ngài bồi thường chứ, cảnh dân hợp tác, cảnh dân hợp tác chứ, cảnh dân là người một nhà!" "Được, bây giờ ta hỏi ngươi, ngươi phải thành thật trả lời. Tối ngày 11 tháng 1 khoảng 11 giờ ngươi nói ngươi đang ngủ, xin hỏi ngươi không nói dối sao? Ngoài ra tối ngày 17 tháng 1 ngươi lại ở đâu?" "Ta... lần trước không phải đã nói rồi sao, tối ngày 11 tháng 1 ta đang ngủ, một... tối ngày 17 tháng 1 chính là tối hôm qua, ta cũng đang ngủ." Giọng Húc Nghiêu lớn hơn mấy phân khối, "Đánh rắm! Ngày 17 tháng 1 người của chúng ta năm giờ chiều bị mất dấu, sau đó ngồi chờ ở dưới lầu nhà ngươi, phát hiện ngươi cả đêm không về nhà. Lúc đó ngươi rốt cuộc ở đâu!"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang