Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 277 : Chiến hỏa

Người đăng: strauss

Ngày đăng: 06:50 11-07-2018

“YAA.A.A..! Đây coi như là tới vừa lúc sao?” Âm thanh quen thuộc lướt qua không gian khói bụi của chiến trường. Khi Yukina và Sayaka men theo âm thanh mà nhìn lại, thấy được bóng dáng quen thuộc của thiếu niên hiện ra trước mắt, hốc mắt của cả hai lập tức trở nên đỏ hoe, nước mắt không kềm chế được mà ứa ra vì nỗi mừng rỡ và oan ức. “PA~ !” một tiếng vang thanh thúy vang lên. Người vừa tới chỉ tùy ý vỗ tay một cái; ngay lập tức, toàn bộ những chiếc Nalakuvera có mặt trên chiến trường, kể cả chiếc ‘nữ hoàng’, đều bị xích lại bằng những sợi xích ánh sáng, hoàn toàn không cục cựa được. Sau khi khóa những chiếc Nalakuvera có mặt trên chiến trường, người vừa tới đột nhiên biến mất, sau đó lại chợt hiện ra trước mặt Yukina và nhẹ giọng hỏi: “Không có sao chứ, Yukina?” Gật gật đầu, Yukina ngưng mắt nhìn vào gương mặt đang cười hiền trước mắt, muốn nói lại thôi; trong đôi mắt trong suốt của thiếu nữ, phát ra rất nhiều rất nhiều những cảm xúc phức tạp. “Không tệ! Không tệ! Coi bộ bây giờ, em có thể xuất sư được rồi đó! Làm rất không tệ!” “Ye-sensei cho rằng dùng cách nói tùy tiện đó là có thể lấp liếm qua được sao?” Đè những cảm xúc phức tạp trong lòng xuống, Yukina rất là bất mãn mà nói với giọng u oán. Người vừa tới nghe được giọng nói đầy u oán của Yukina thì cũng cảm thấy có chút đuối lý, thua thiệt cô bé, nên cười xòa với vẻ bất đắc dĩ: “Xin lỗi, để em phải vất vả rồi. Nhưng mà đây cũng coi như là khảo nghiệm…” “KHẢO • NGHIỆM!!!??” Âm thanh có thể nói là gằn từng chữ của Sayaka vang lên sau lưng của thiếu niên. Quay người nhìn lại, bóng hình thướt tha với vẻ mặt giận dữ của Sayaka liền hiện lên trong mắt. Lúc này, đôi mắt màu khổng tước thạch của thiếu nữ đang nhìn trừng trừng về phía thiếu niên. “Cái tên khốn kiếp, xấu xa nhà ngươi!! Tại sao bây giờ ngươi mới chịu tới? Ngươi có biết hay không? Vừa rồi suýt chút nữa thì Yukina-chan đã ————” Tiếng quát tháo của thiếu nữ chợt im bặt, bởi một bàn tay không tính là lớn đã lặng yên mà rơi vào trên cái đầu nhỏ của Sayaka. “Yên tâm. Chuyện đó không bao giờ xảy ra. Trừ tôi ra, trên đời này không có bất kỳ ai có thể làm bị thương được hai đứa.” “Ngươi! ———— đừng đụng ta! Đại biến thái!” Vốn có rất nhiều lời phàn nàn chất chứa trong lòng muốn nói ra, nhưng vào lúc này, khi đối mặt với thiếu niên, Sayaka cũng chỉ có thể thốt ra được như vậy. Sắc mặt rất bất tranh khí mà đỏ lên. Vì muốn che giấu những cảm xúc trong lòng, Sayaka không thể không giả bộ tức giận mà nghiêng người sang một bên. Thế nhưng, từ đầu tới cuối, thiếu nữ chung quy vẫn không hất văng bàn tay đang khẽ xoa nhẹ ở trên đầu của mình. “Tốt rồi! Hiện tại tất cả đều giải quyết, cô nói chúng ta nên xử lý con cáo già này thế nào bây giờ, Natsuki-chan?” Mới vừa trở về và đứng ở cách đó không xa, Natsuki cũng không phản hồi, cô chỉ lẳng lặng mà nhìn vào mắt của thiếu niên. Sau đó, khi đã tìm được tin tức mà mình muốn từ trong ánh mắt của thiếu niên, cô mới dùng ngữ khí khó chịu và bất đắc dĩ để càm ràm: “Chẳng lẽ cậu không thể tới sớm hơn được sao chứ? Cứ luôn phải chờ tới lúc quan trọng nhất thì mới đuổi tới, thật không biết có phải là cậu đang cố ý làm vậy hay không?” “Thôi nào, không phải chỉ mới có một lần thôi sao? Bất đắc dĩ thôi mà! Với lại cô cảm thấy là tôi sẽ cố ý đi làm chuyện đó hay sao chứ?” “Hừ! Ai biết được là cái tên biến thái nhà ngươi nghĩ thế nào?” Sayaka không buông tha bất cứ cơ hội nào để có thể trách móc Ye Jian. Giống như cảm thấy bị Ye Jian sờ đầu giết mãi rất là khó xử, thiếu nữ nghiêng nghiêng đầu để tránh ra. “Haizz ~~, đầu năm nay đúng là, rõ ràng là anh hùng cứu mỹ nhân, lại bị ai đó xem là biến thái. Coi bộ lần sau nếu người nào đó gặp nạn, tôi ở nhà luôn, chẳng cứu làm gì. Làm ơn mắc oán a ~~!” “Hừ! Ai cần ngươi cứu? Tự ta cũng có thể giải quyết được. Hơn nữa, coi như ngươi có nguyền rủa ta như vậy, ta cũng sẽ không gặp nguy hiể————” Sayaka còn chưa kịp nói xong cả người đã bị ôm lấy và kéo lên trời, còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì một tiếng nổ lớn đã vang lên bên tai. “Oanh ————!!!” Ngơ ngác mà nhìn về phía cái hố đen và sâu thăm thẳm ở dưới chân, nơi mà trước đó mình còn vừa đứng, Sayaka hiện tại vẫn còn chưa kịp lấy lại tinh thần. “Thế nào? Còn dám nói câu vừa rồi nữa thôi?” Bên tai vang lên âm thanh quen thuộc, Sayaka máy móc mà gật đầu. Mãi một lúc lâu sau đó, thiếu nữ mới chợt giật mình nhận ra điều gì. Quay phắt lại mà nhìn về bên cạnh, thiếu nữ cuối cùng cũng phát hiện ra là mình và Yukina đều đang bị người nào đó ôm vào trong ngực, tư thế vô cùng ái muội. Đang muốn phát tác, bỗng nhiên bên tai của Sayaka lại nghe được một tiếng nổ vang khác. “Xảy ra chuyện gì!?” Rốt cục cũng ý thức được là tình huống không đúng, Sayaka lập tức quay đầu nhìn về bốn phía. Chỉ thấy, xa xa phía cuối chân trời, có hai điểm nhỏ đang lần lượt không ngừng đối đầu với nhau. Mỗi khi hai điểm nhỏ va chạm, thì đều sẽ có những điểm li ti nhỏ hơn bị văng ra và rơi vãi khắp nơi, tạo thành những vụ nổ có sức phá hoại kinh khủng. Liên tưởng tới cảnh tượng vừa xảy ra trước đó, trong lòng của Sayaka đã có chút suy đoán. “Ye-sensei, đằng đó rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì? Ở đó có một phần hơi thở là của ma cà rồng, hẳn là công tước Ardeal, nhưng mà còn một cái khác…” Yukina là người đầu tiên lên tiếng biểu đạt sự nghi hoặc. “Thiên sứ.” “Ôi chao? Thiên sứ?” Đáp án thiếu niên đưa ra khiến cho cả Yukina và Sayaka đều cảm thấy kinh ngạc, hai người liếc mắt nhìn nhau. “Trước đó chẳng phải hai đứa cũng đã gửi tin nhắn báo cáo cho tôi về việc này đó sao? Đó là thiên sứ nhân tạo, là thiên sứ được con người sáng tạo ra, cũng là một sinh mạng thể cấp cao, nhưng bản chất thì lại hoàn toàn khác biệt so với thiên sứ được giáo hội Tây Âu triệu hoán. “ “Thứ đó chính là… Thiên Sứ Nhân Tạo?” Thông qua việc tìm đọc những thông tin tình báo có được từ trong kho dữ liệu của Shishio Kikan, Yukina và Sayaka cũng đã biết được lai lịch của loại cấm thuật này, nên hai người xem như cũng đã có chút hiểu rõ. Chỉ là… Thứ đằng kia, thật sự là thiên sứ nhân tạo sao? Rõ ràng là theo những gì mà hai người biết được, thì thiên sứ nhân tạo không thể nào mạnh như vậy, hơn nữa hình dạng của ‘Thiên Sứ’ cũng không phải là như thế. Cũng không thể trách tại sao Yukina và Sayaka không thể nhận ra thân phận thật sự của thiên sứ ngay. Với năng lực quan sát của hai thiếu nữ, cả hai vẫn có thể đại khái thấy được hình dạng của ‘Thiên Sứ Nhân Tạo’ đang chiến đấu ở cho dù khoảng cách của đôi bên vẫn còn cách nhau khá xa. Trong quan sát của hai thiếu nữ, thứ mà cả hai nhìn thấy thật sự khác khá nhiều so với Thiên Sứ mà cả hai từng gặp được trước đó, cả về ngoại hình lẫn khí tức. “Thôi, không cần đoán mò. Tôi đưa hai đứa tới đó nhìn là được, thấy rồi hai đứa sẽ biết.” Nói xong, bóng người lóe lên, Yukina và Sayaka chỉ thấy cảnh sắc xung quanh chợt biến đổi, nhưng rồi sau đó lại trở lại như cũ. “Sao rồi?” Dường như vừa xem xét chiếc Nalakuvera nữ vương xong, Natsuki sau khi nghe được câu hỏi thăm của Ye Jian thì tức giận lắc đầu nói: “Chết rồi, chỉ để lại cái xác rỗng này.” “Chết rồi?” Yukina với Sayaka đương nhiên hiểu là Natsuki đang nói tới ai, Christoph • Gardos vậy mà lại chết rồi? “Được rồi, Natsuki-chan, không cần phải tức giận. Lão già đó chết thì chết, cùng lắm thì bắt thêm vài con chuột nhỏ nữa rồi hành hạ tí là được.” “Hành hạ một tí?” Hai thiếu nữ có chút không hiểu rõ lắm ý của câu nói này, nhưng Natsuki lại gật gật đầu. “Mấy món đồ chơi này làm sao bây giờ? Trên chiếc điện thoại di động này có ghi âm đoạn nhạc Aiba biên tập, dùng để khởi động chương trình tự hủy của chúng. Dùng chứ?” “Không, nếu đã không có vấn đề, vậy hủy làm gì? Thứ này rất thú vị, tôi muốn nghiên cứu một tý. Cái lớn để cho tôi, cái còn lại tùy cô xử lý.” “Cậu muốn thứ này làm gì?” Natsuki hơi cảnh giác mà hỏi ngược lại. “Rồi cô sẽ biết! Yên tâm, đảm bảo là nó sẽ không có cơ hội gây rối với phá hư hòn đảo. Giờ chúng ta đi nhanh thôi, chuyện đó để sau rồi nói. Giờ không phải là lúc để ý mấy món đồ chơi nhỏ đó, đằng kia đang có chuyện thú vị hơn nhiều. Tôi nghĩ Natsuki-chan nhất định cũng sẽ rất có hứng thú.” “Đương nhiên là tôi phải có hứng thú. Có thể đánh bất phân thắng bại với tên quái vật Valter như vậy, tôi cũng muốn biết nó là thứ gì.” “Vậy sao? Nhưng mà chuyện tôi nói lại không phải là Thiên Sứ Nhân Tạo kia nha.” Vừa nói, trên mặt của thiếu niên vừa hiện lên một nụ cười bí hiểm. Phất tay một cái, một kết giới cỡ lớn lập tức hiện ra và bao trùm lấy toàn bộ số Nalakuvera có mặt trên chiến trường. “Xong rồi, chúng ta đi thôi. Mang theo con bé Asagi đi luôn, Kanon còn đang chờ chúng ta ở bên đó.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang