Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 195 : Nói hay không!

Người đăng: strauss

Ngày đăng: 03:15 20-03-2018

“Ngươi…ngươi đã làm gì với ta!? Linh lực của ta… Linh lực của ta…” Cảm nhận được toàn bộ linh lực trong cơ thể đều đã biến mất một cách quỷ dị, sắc mặt của thiếu nữ lập tức trở nên trắng bệch thêm một phần. Tất cả tỉnh táo vào thời khắc này cũng đều hóa thành tro bụi, nỗi kinh hoảng và sợ hãi tràn ngập tâm trí và thân thể của thiếu nữ. “Hiện tại bó tay rồi chứ? Đừng vùng vẫy vô ích nữa! Không có linh lực, ngươi cũng chỉ là một con nha đầu yếu đuối mà thôi.” “Ngươi ————” Vẻ căm hận cùng sợ hãi phát ra từ trong đôi mắt to màu khổng tước thạch của thiếu nữ. Từ trước tới nay, thiếu nữ vẫn luôn là một chiến vũ sư xuất sắc khiến kẻ địch phải sợ hãi. Bởi vì có thiên phú xuất chúng, nên từ khi còn rất nhỏ, thiếu nữ cũng đã được sự chú ý của các giáo viên trong học viện. Và thậm chí, cách đây không lâu, thiếu nữ còn bắt đầu nhận được sự quan tâm của Tam Thánh mà được cơ quan trao cho một thứ vũ khí có thể nói là chí bảo của cơ quan, Der Freischutz ( Sword ) Bow —— Koukarin. Với những thành tích tuyệt vời như thế, cùng với những nhiệm vụ cứ liên tiếp được hoàn thành một cách xuất sắc mà không có lấy một lần thất bại, thiếu nữ dần trở nên kiêu ngạo. Hiển nhiên thôi, với những thành tích ưu tú như thế, thật sự rất khó để cho một thiếu nữ 14 tuổi không cảm thấy kiêu ngạo. Nhưng hôm nay, trước mặt thiếu niên này, sự tự kiêu thậm chí là lòng tự tin của thiếu nữ đều đã hoàn toàn bị đập nát bấy. Năng lực ám sát mà mình vốn kiêu ngạo bị đối phương hóa giải một cách dễ dàng, thậm chí còn bị đối phương bắt ngược lại. Giờ, ngay cả thứ căn bản nhất là linh lực cũng đã bị đối phương cướp mất. Với thiếu nữ, việc này không thể nghi ngờ là một sự đả kích vô cùng thảm trọng. Bằng hữu chí thân vẫn còn đang nằm trong ma thủ mà giãy giụa, mà tự bản thân thì cũng đang phải chịu khổ độc thủ. Mãi tới tận lúc này, thiếu nữ mới kịp nhớ tới lời cảnh báo của sư phụ mình trước khi mình rời đi. ‘Tên biến thái đó tuy là một lolicon ác tha, bẩn tính, và đáng hận, thế nhưng thực lực của hắn tuyệt đối là mạnh tới mức khiến người ta tuyệt vọng. Em tuyệt đối không được khinh thường.’ Đó là nguyên văn lời cảnh báo của sư phụ. Ngay cả sư phụ còn nói như vậy, vậy mà mình lại tự đại đến mức muốn đi ám sát đối phương. Nhưng chuyện cũng đã rồi, giờ cũng chỉ còn cách là đồng quy vu tận với đối phương. Hắn đã trúng nguyền rủa tất tử của mình, chỉ cần qua tối nay, hết thảy đều sẽ xong. Chỉ là, điều khiến cho thiếu nữ không cam lòng nhất, là mình vẫn không thể cứu được chí hữu yêu nhất ra khỏi ma trảo của tên biến thái ác ma này. Đối với chuyện này, thiếu nữ vô cùng tự trách. “A ~, tới lúc này mà vẫn còn thời gian để lo lắng cho người khác, xem ra tình cảm của ngươi dành cho Yukina thật sự rất sâu nha.” “Chuyện đó còn cần ngươi nói sao? Chúng ta từ rất nhỏ cũng đã ở chung với nhau, còn thân hơn cả người thân. Nếu không phải vì ngươi… Nếu không phải vì ngươi thì ta với Yukina-chan cũng không cần phải tách ra. Đáng hận!!!” Quả nhiên vẫn chỉ là một cô bé mười bốn tuổi. Mặc dù cơ thể thì đúng là phát dục tốt hơn xa so với bạn cùng lứa, thế nhưng tâm trí thì vẫn còn chưa thoát ngây thơ. Bởi nếu như thiếu nữ thật sự đủ thành thục và chín chắn, thiếu nữ tuyệt đối sẽ không có biểu hiện cảm xúc hóa như vậy khi đang ở trong tình huống hiện giờ. “Nói thật hay, cứ như ta là kẻ cùng hung cực ác không thể tha thứ được vậy.” “Chẳng lẽ không đúng sao? Ngươi chỉ là một tên nam nhân thối ghê tởm từ trong linh hồn.” Được rồi, cái điệu này là lỡ rồi thì làm luôn đúng không? Còn bắt đầu so kè với mình rồi? “Sayaka-san, chị hiểu lầm rồi. Ye-sensei…” Ngồi ở gần đó, Yukina muốn nhân cơ hội để giải thích rõ mọi chuyện với thiếu nữ, chỉ là thiếu nữ dường như đã mất đi lý trí mà hoàn toàn không thèm để ý Yukina, chỉ tự lâm vào trong thế giới của mình. “Chị biết, Yukina-chan, em không cần nói. Thực xin lỗi, đều là do chị quá yếu, không có cách để cứu em. Nhưng em cứ yên tâm, một chút nữa chị sẽ dốc toàn lực để ngăn cản tên ác ma này. Hi vọng trước khi nguyền rủa phát động, hắn sẽ không có cơ hội để chạm vào em.” Nhìn thiếu nữ đại nghĩa lẫm nhiên mà nói toẹt hết mọi thứ ra ngay trước mắt mình, Ye Jian thật sự cảm thấy bó tay rồi. Con bé này rốt cục trong não chứa cái gì mà dám nói cái kiểu đó trong tình huống này? Rãnh điểm quá nhiều, làm sao nhả đây? “A, ta thật sự không hiểu, tại sao loại baka như ngươi lại có thể trở thành Chiến Vũ Sư? Trong tình huống này mà nói như vậy, có phải là ngươi đang gợi ý cho ta là nếu muốn ngươi phải thống khổ, tốt nhất là nên cưỡng gian với hành hạ Yukina trước rồi mới tới ngươi, đúng không? Ồ! Ta hiểu rồi, chẳng lẽ là ngươi cố ý? Cố tình khiêu khích ta như vậy chính là vì để cho ta cưỡng gian Yukina trước, như vậy ngươi mới có cơ hội để kéo dài thời gian mà tìm cách đào thoát, đúng không?” “Cái gì!? Ngươi —— Ai có ý đồ như vậy chứ? Yukina-chan, tuyệt đối đừng nghe hắn nói bậy. Chị không có nghĩ như thế! Đều là do hắn, hắn muốn khích bác ly gián chúng ta. Ngươi! Đồ ác ma! Biến thái! Chết đi! Mau chết đi! Nguyền rủa mau phát động đi!!!!” Nghe được Ye Jian nhổ nước bọt, thiếu nữ lập tức giật mình, sau đó, thiếu nữ lập tức kích động tột độ mà hét lên chói tai. Nhìn cái điệu bộ kích động của thiếu nữ hiện giờ, đoán chừng nếu như linh lực còn không biến mất, thiếu nữ tuyệt đối sẽ nhào lên mà liều mạng với Ye Jian. Trông thiếu nữ lúc này hoàn toàn không khác gì một con báo cái đang phát cuồng. “Chậc chậc, nếu vậy xem ra ta không thể tiếp tục lãng phí thời gian nữa rồi, bằng không nếu lỡ như còn chưa kịp làm gì mà nguyền rủa đã phát động, vậy chẳng phải là không còn cơ hội để thưởng thức Chiến Vũ Sư với Kiếm Vu trẻ tuổi nhất, xinh đẹp nhất và ưu tú nhất của Hội Sư Vương sao? Chà, đã sắp chết rồi thì cũng nên cho mình thoải mái một chút, ngươi nói đúng không?” Nói xong, Ye Jian liền giơ tay, một cái một liền bắt được đôi chân ngọc linh lung của thiếu nữ và kéo về phía mình. Tiện thể phải nói luôn là hiện giờ, thiếu nữ đang mặc một bộ sườn xám màu đỏ sậm được xẻ tà rất cao, khiến cho cơ thể dụ người có lồi có lõm của thiếu nữ tỏa ra sự mê hoặc đến chí mạng. Thân thể tuyệt vời với những đường cong quyến rũ kết hợp cùng mùi thơm cơ thể thuần khiết, thiếu nữ trong bộ sườn xám xẻ tà quả thực như một liều thuốc độc đang dụ hoặc nam nhân tới chà đạp mình. Bị Ye Jian bắt lấy đôi chân nhỏ, sắc mặt của thiếu nữ lại một lần nữa trắng bệch. “YAA.A.A.. ~~~!! Ngươi muốn làm gì! Đừng đụng vào ta! Biến thái! Lolicon!” Giãy giụa, thiếu nữ vừa hét lên sợ hãi, vừa cố gắng mà giãy giụa. Nhưng, đã mất đi linh lực, thiếu nữ lấy đâu ra sức mạnh để phản kháng? Cũng chỉ có thể bị Ye Jian kéo tới trước mặt một cách dễ dàng. Kế đó, trong ánh mắt nhìn chằm chằm đầy vẻ hoảng sợ của thiếu nữ, Ye Jian không chút do dự mà nâng thiếu nữ lên và đặt nằm úp sấp trên đầu gối của mình. Bàn tay giơ lên thật cao, sau đó ———— “PA~!” Cặp mông nhỏ căng tròn đầy đặn phát ra tiếng vang thanh thúy mà xấu hổ. Ngay tức khắc, thiếu nữ lập tức trợn trừng mắt, mặt đầy vẻ khó tin, tinh thần lâm vào trạng thái ngốc trệ. “Ah ~~~~~!!! Ngươi…ngươi ngươi ngươi —— ngươi lại dám đánh… Đánh ta… Đánh mô… ta! Ta muốn giết ngươi!!!! Giết ngươi!!!! Ta nhất định phải xóa sổ tên biến thái, buồn nôn, khốn kiếp nhà ngươi!!!” Triệt để, khàn cả giọng mà rên rỉ. Phẫn nộ, xấu hổ, sợ hãi, kinh hoảng… Vô số cảm xúc hỗn loạn trào lên trong lòng thiếu nữ. Tiếng hét mang theo vô số cảm xúc của thiếu nữ vang vọng trong căn phòng. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, ngay cả Yukina đang ngồi một bên cũng sợ tới thót cả tim, mặt không còn chút máu; thế nhưng rất nhanh sau đó thì sắc mặt của Yukina liền phiếm hồng, và ánh mắt của cô bé khi nhìn về phía Ye Jian cũng bắt đầu trở nên u oán. Cách trừng phạt này, thật sự cũng quá… biến thái đi. “Ye-sensei, anh ——” “Yukina, em cũng muốn cùng chung hoạn nạn với bạn mình sao?” “À?” Bị đôi mắt màu hổ phách vô cùng xa lạ so với trước đó của Ye Jian nhìn chằm chằm, không hiểu sao trong lòng Yukina bỗng có chút đánh trống lui quân. Và rồi, thiếu nữ quyết định làm như con tim mách bảo, ngoan ngoãn mà ngậm chặt miệng, không nói tiếng nào, quả tim trước ngực vẫn còn chưa hết sợ hãi mà đập thình thịch. Linh giác của miko nói cho thiếu nữ biết, vào lúc này, tuyệt đối không thể làm trái ý của tên xấu xa bại hoại kia, bằng không thì ngay cả mình cũng sẽ phải chịu tội. Mặc dù Yukina cũng rất muốn cứu bạn của mình, đồng thời trước giờ, cô bé vẫn luôn là người có đầy đủ dũng khí để đồng cam cộng khổ cùng chí hữu, thế nhưng mà, bị một khác phái làm chuyện xấu hổ như thế ngay trước mặt của người khác, chuyện đó… Ngược lại, dù sao cũng chỉ là đánh chỗ đấy thôi, chỉ cần thiếu niên không thật sự tổn thương tới chí hữu của mình, vậy thì chắc không sao! Ừ, chính là như vậy! Không biết từ bao giờ, Yukina cũng bắt đầu có những suy nghĩ kiểu chơi xấu và bán đứng bằng hữu như thế. Nhưng cũng không thể trách Yukina, dù sao ở bên cạnh một tên trứng thúi bại hoại như Ye Jian với mật độ thời gian gần như là 24/24 trong một quãng thời gian dài như thế, muốn không bị ảnh hưởng thì quả là một điều kiện quá khó khăn đối với một cô bé 12 tuổi như Yukina. “Hừ! Không phân tốt xấu, liền dám ám sát ta! Chẳng qua chỉ là một con nha đầu thúi, hôm nay nếu mà không dạy bảo ngươi cho đàng hoàng, về sau còn tới đâu!” PA~! Lại là một cái tát mạnh giáng xuống, và một âm thanh thanh thúy lại vang lên. Đương nhiên, kèm với đó là tiếng hét chói tai mang đầy sự giận dữ, xấu hổ và sỉ nhục của thiếu nữ. Bất quá, đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Thiếu nữ vốn không hề hiểu, rằng thiếu niên trước mắt này là một tồn tại khủng bố tới cỡ nào. “Nói! Tên là gì?” “Không… Ai trả lời chuyện đó cho cái tên biến thái đáng hận như —— ah ~~~!!!” “Nói hay không?” “Không… Ah ~~~~!!!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang