Pokemon: Legend of James

Chương 66 : Ta tin tưởng ngươi, Riolu!

Người đăng: RollRoy

Ngày đăng: 19:05 15-06-2018

.
Giường bệnh số ba, trung tâm Pokemon trên Đảo thứ năm – quần đảo Sevii. Lúc này đã là nửa đêm. Jimmy bị băng bó khắp người, nằm trên giường. Ánh mắt hắn vô hồn nhìn chằm chằm trần nhà trắng xóa phía trên. Ngoài cửa sổ, trăng đã lên cao, gió đêm thổi sàn sạt, không gian trở nên âm trầm vắng vẻ… … “Nếu như vậy, các người ở lại đây nghỉ ngơi đi!” “Ý của ngươi là muốn bỏ rơi chúng ta sao?” “Nếu một tập thể phải đối mặt với nguy cơ sống còn, tất nhiên là chỉ có những người thích hợp mới được quyền sống sót! Phải dùng cái giá nhỏ nhất để đổi lấy thắng lợi… Mà các ngươi, chính là cái giá cho sự thắng lợi!” “Abomasnow… Ice Beam…” ... "Ice Beam..." "Ice Beam..." "Ice Beam..." Hai tiếng đó không ngừng vang vọng trong đầu Jimmy. Ánh mắt lạnh lùng của Vayne và James cũng không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu hắn. “A A A A!!! Không! Không thể như vậy… Các người không thể làm như vậy…” Jimmy ôm đầu, đau đớn lăn lộn trên giường. Rầm! Đột nhiên cửa phòng bệnh bị mở toang, Joy, Jenny cùng vài tên cảnh sát nam nhanh chóng xông vào phòng. Nhìn thấy tình trạng điên loạn của Jimmy, mấy tên cảnh sát nam hiểu ý tiến lên, cùng nhau chế phục Jimmy còn đang điên cuồng lăn lộn trên giường. Lúc này, hai tay Jimmy đã rướm máu vì giãy giụa, băng vải trên người hắn đã rơi xuống hơn phân nửa, lộ ra những vết sẹo đáng sợ khắp người. “Hắn vẫn chưa ổn định lại sao? Trong ngày hôm nay đã nhiều lần như vậy rồi…” Jenny cười khổ. Cô nhìn vào ánh mắt phức tạp, xen lẫn giữa sợ hãi và thù hận của Jimmy, Jenny biết rõ, tai nạn lần này không chỉ để lại cho Jimmy những vết thẹo bên ngoài mà còn có những tổn thương tinh thần to lớn. Joy lắc đầu: “Cũng không biết trong Sở nghiên cứu đã xảy ra chuyện gì lại có thể làm cho tinh thần hắn bị ảnh hưởng lớn đến như vậy…” Vừa nói, Joy vừa ra lệnh cho Chansey đứng bên cạnh cô: “Chansey, sử dụng Sing, làm cho hắn yên tĩnh một chút đi!” “Chansey ~ Chanseeyyy ~~” Chansey gật đầu, sau đó nó bắt đầu phát ra những âm điệu du dương thần bí. Nghe được tiếng ca, mí mắt Jimmy ngày càng nặng trĩu. Chỉ chốc lát sau, Jimmy dần chìm vào giấc ngủ. --------------------------- “Ra đi, Alakazam!” Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của James, Carlon cũng đã ý thức được có lẽ hắn đã gặp một đối thủ mạnh mẽ. Hắn cũng không định giữ sức, mà quyết định sử dụng Pokemon mạnh nhất của mình. Ngay lập tức, một con Pokemon màu vàng, có hai sợi râu dài, mỗi tay cầm một cái thìa xuất hiện trước mặt James. Con Alakazam này mang đến cho James một cảm giác rất khó diễn tả, khiến hắn cảm thấy rằng nó vô cùng thông minh cùng khôn khéo. “Là Alakazam sao? Cũng đúng, hắn là một huấn luyện viên hệ Siêu năng, hơn nữa còn ở vùng Kanto, làm sao lại không có một con Pokemon hệ Siêu năng đặc trưng như Alakazam chứ! Nhớ tới khi xưa chơi game, trong bất cứ phiên bản nào thì Alakazam vẫn luôn là một Pokemon vô cùng mạnh mẽ. Sức tấn công đặc biệt cùng với tốc độ vô cùng lớn đã khiến nó trở thành một đối thủ đáng sợ! Hiện tại các Pokemon mà ta mang theo ở bất cứ phương diện nào đều không thể so sánh được với con Alakazam này… Đáng ghét, nếu như không có đưa Yanmega gửi trở về thì ta cũng không phải bị động như thế này!” James âm thầm khẩn trương. Yanmega biết các loại chiêu thức hệ Bóng tối, chính là khắc tinh của các Pokemon hệ Siêu năng. Nhưng trên tay James bây giờ chỉ có một con Scyther vừa ra trận sẽ bị hỗn loạn… đối với hắn mà nói thì quả thật là chẳng giúp được gì. “Sớm biết như vậy đã không để Yanmega quay về…” James thầm tự trách, nhưng hắn cũng không than thở quá nhiều, chỉ hơi thở dài một chút, hắn liền bắt đầu tập trung suy nghĩ biện pháp ứng phó. “Con Alakazam này là Pokemon khởi đầu của ta, nó đã đi theo ta hơn hai mươi năm. Thằng nhóc, ngươi có thể được chết trên tay con Pokemon mạnh nhất của ta, đó cũng là vinh dự của ngươi!” Carlon cười lạnh. Thấy James đứng bất động một chỗ, mặc dù có khiến Carlon cảm thấy hơi nghi ngờ, nhưng hắn cũng không để ý lắm. Hắn nhanh chóng ra lệnh cho Alakazam: “Alakazam, dùng Shadow Ball tấn công hắn trực tiếp!” Trong một trận đấu không có trận tài, không có bất kỳ quy tắc nào như thế này, bất kỳ sự do dự nào đều sẽ dẫn đến những hậu quả đáng sợ! Hơn nữa kẻ địch cũng sẽ không cho ngươi thêm một cơ hội để chuẩn bị rồi tái chiến đâu. Đối với cả hai bên, chỉ cần đưa được đối phương vào chỗ chết, thì họ có thể sử dụng bất cứ phương thức nào! Đạo lý, nhân từ… ở trong mắt kẻ mạnh, căn bản chỉ là trò đùa! Ánh mắt lạnh băng của Alakazam nhìn chằm chằm James. Hai tay nó giơ trước ngực, ánh mắt toát ra những luồng năng lượng đen tối, năng lượng bóng tối nhanh chóng tụ tập trước ngực nó, tạo thành hình một quả cầu năng lượng tối đen trước người Alakazam. “Alakazzz~~” Alakazam kêu lớn một tiếng, sau đó đẩy mạnh Shadow Ball ra ngoài. “Bất kể, thôi kệ đi!” James thầm cắn răng. Nhìn thấy Shadow Ball bay tới gần, James nhanh chóng rút ra Pokeball, quăng về phía trước: “Chặn nó lại, Riolu! Force Palm!” Trong ánh sáng trắng chói mắt, một thân hình nhỏ bé màu xanh lam xuất hiện ngay phía trước Shadow Ball. Riolu mở to hai mắt, nhắm ngay đường đi của Shadow ball. Đôi tay nó lóe lên những tia sáng trắng, sau đó nó đưa tay đánh mạnh vào giữa quả cầu năng lượng tối đen đó. ẦM!!!! Quả cầu Shadow Ball ngay lập tức bị chặn lại, rồi nổ tung. Dòng năng lượng màu đen bị vụ nổ thổi bay khắp nơi, tạo thành từng cơn gió mạnh, thổi tung khắp hang động. “Chiêu Shadow Ball này chắc hẳn Carlon chỉ dùng để thăm dò, cho nên nó cũng không có sức mạnh quá lớn. Nếu như không phải như vậy, James cũng sẽ bất cẩn để Riolu chính diện chặn đánh Shadow Ball như vậy…” Vayne vẫn luôn đứng quan sát gần đó, hắn thầm nghĩ như vậy. Trải qua nhiều lần tiếp xúc với James, hắn cũng hiểu, trình độ chỉ huy Pokemon của James cao hơn hắn nhiều. Chính vì vậy, loại hành vi ngu ngốc đó, ắt hẳn là có một tính toán nào đó. Khói đen tản ra, Carlon đưa mắt nhìn thân hình bé nhỏ màu xanh lam đứng giữa hai bên. Hắn lạnh lùng lên tiếng: “Nhóc con, xem ra ta đã đánh giá ngươi quá cao rồi! Tuy rằng Riolu là loài Pokemon rất hiếm thấy ở vùng Kanto, nhưng chắc ngươi sẽ không cho rằng ta chưa gặp qua đi. Vậy mà ngươi lại dám dùng Pokemon hệ Giác đấu để chiến đấu với một huấn luyện viên chuyên hệ Siêu năng như ta? Hừ! Cho dù là các Bậc thầy Pokemon cũng không dám kiêu ngạo như ngươi.” James nghe Carlon nói xong, hít một hơi dài, thầm nghĩ: “Ta không phải là không muốn dùng Pokemon khác, mà căn bản là không có! Carnivine cùng Starmie đều đang mệt mỏi, đưa chúng vào chiến đấu là không sáng suốt. Chimecho là nhân viên y tế của cả đội, còn không có khả năng chiến đấu gì. Còn Mime Jr., nếu để nó cùng Alakazam so đấu lực lượng tinh thần, phòng chừng càng thêm không có hi vọng thắng! Tính như vậy, có thể chiến đấu, chỉ còn mỗi Riolu! So với việc bị đối phương dễ dàng đánh bại, còn không bằng đánh bất ngờ mà thắng!” James nhìn bóng lưng bé nhỏ của Riolu, trong lòng thầm nói: “Tất cả phải dựa vào ngươi rồi, Riolu! Ta tin tưởng ngươi!” James ngẩng đầu dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Carlon: “Đánh với ngươi, chỉ cần Riolu là đủ rồi!” PS: Bậc thầy PKM - PKM Master: một danh hiệu cao quý dành cho các huấn luyện viên PKM. Tuy nhiên, nó như là một sự vinh danh về tài nghệ của các huấn luyện viên hơn là một chức vụ thực sự mang theo quyền lực như là huấn luyện viên trưởng Nhà thi đấu hay Thiên vương.
Mọi người ủng hộ bằng cách LIKE truyện nha!!! Mình có động lực sẽ làm tốt hơn đó!!! Love you all :3
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang