Pokemon: Legend of James
Chương 65 : Kanto cùng Johto vẫn luôn không có Quán quân!
Người đăng: RollRoy
Ngày đăng: 19:53 08-06-2018
.
Cuộc chiến giữa khiên và giáo!
Nhưng tấm khiên yếu ớt lại không thể chống đỡ nổi ngọn giáo sắc nhọn!
Bức tường Light Screen trước người Hypno vỡ vụn trong nháy mắt…
“Cái gì!!! Light Screen vậy mà không chặn lại được nửa giây sao? Làm sao lại có thể?” Carlon lấy tay che mặt, đề phong những mảnh băng vỡ bắn vào mắt. Nhưng hai mắt hắn lại ngây ra nhìn Light Screen bị đánh vỡ trong nháy mắt.
Dòng năng lượng màu vàng cũng không vì Light Screen cản trở mà dừng lại, nó mang theo cơn lốc bạo ngược, tiếp tục tiến về phía trước. Không khí xung quanh bị nó đè nén, phát ra những âm thanh ma sát đáng sợ!
Hypno trừng lớn hai mắt, nó ngây ra nhìn dòng năng lượng vàng chói mắt càng ngày càng đến gần, hai tay vô thức đưa lên ngăn cản…
ẦM!
Dòng năng lượng khổng lồ nhấn chìm con Hypno đầy tuyệt vọng đó, tạo nên một vụ nổ lớn, làm rung chuyển cả hòn đảo…
---------------------------
Cùng lúc đó, trên cao nguyên Indigo vùng Kanto.
Lance đứng trên lưng Dragonite, vẻ mặt lạnh lùng nhìn người trung niên phía dưới.
Người trung niên đó mặc một bộ đồ tây màu nâu, kèm một cái cà vạt đen như mực. Nhìn người đó vô cùng uy nghiêm, rõ ràng là người ở địa vị cao nhiều năm.
Không sai! Người này chính là kẻ đứng đầu Đội Rocket đang ngang dọc khắp khu vực Kanto cùng Johto – Giovanni!
Chẳng qua, bây giờ Giovanni nhìn có vẻ hơi chật vật, bộ đồ tay trên người đã dính đầy bụi đất, hơn nữa trong ánh mắt hắn cũng mang theo vẻ kiêng kị!
Trước người hắn là một con Beedrill đầy thương tích.
Con Beedrill này mặc dù không phải là Pokemon hệ Đất, nhưng lại là một trong những con Pokemon mạnh mẽ nhất của Giovanni. Nhưng bây giờ nó lại hoàn toàn thua dưới chiêu Hyper Beam của Dragonite của Lance.
“Giovanni… Xem ra, công việc bận rộn của Đội Rocket đã làm ngươi mất đi tấm lòng của kẻ mạnh rồi. Thực lực của ngươi so với mười năm trước, vẫn không hề tăng lên chút nào… Thậm chí, còn thiếu đi nhiệt huyết mãnh liệt của năm xưa…” Ánh mắt Lance nhìn Giovanni đầy phức tạp. Giovanni, ở mười năm trước có thể đánh bại Lance khi hắn còn chưa đủ thành thục. Ở thời điểm đó, Giovanni đã tiếp cận đỉnh cao của sức mạnh, hắn được mọi người vinh danh là Người nắm giữ mặt đất! Nhưng bây giờ…
Lance nhìn biểu tình bình thản của Giovanni, ánh mắt trở nên phức tạp... Người mà mình vẫn luôn muốn vượt qua, bây giờ lại ngã vào dưới chân mình…
Từ lúc hắn bắt đầu bước lên con đường này, đã mười lăm năm… Từ lúc mới bắt đầu, vượt qua phu nhân Agatha, rồi Bruno, rồi Brandon, rồi bây giờ là Giovanni…
Những kẻ mạnh… từng người, từng người một bại dưới thực lực mạnh mẽ của Lance… Thế nhưng, kẻ mà hắn vẫn luôn mong muốn đánh bại… lại đã mai danh ẩn tích.
“Giovanni… Ngươi bây giờ đã chìm đắm vào khoái cảm của quyền lực, nếu như ngươi không thoát khỏi sự cản trở đó, thực lực của ngươi sẽ mãi không tiến bộ!” Lance lẳng lặng nhìn Giovanni, bình tĩnh nói ra.
Đôi cánh nhỏ của Dragonite gợi lên từng trận gió mát, tung lên đầy cát bụi. Bụi bặm tung bay bám khắp người Giovanni, nhưng Giovanni lại dường như không hề nhận ra chút nào.
Giovanni gật nhẹ đầu, “Lance… thực lực của ngươi quả thật đã mạnh mẽ hơn ta rất nhiều. Thật không ngờ, những năm này ngươi đã đạt đến mức độ này. Vậy mà, ta thậm chí còn không thể ép ngươi lấy ra con Charizard đó…” Vừa nói, Giovanni không hề hoang mang lấy ra Pokeball, “Trở về đi Beedrill! Ngươi đã làm tốt lắm rồi!”
Con Beedrill này được sinh ra ở quê hương của hắn – rừng rậm Viridian, từ đó đến nay, nó vẫn luôn đi theo Giovanni. Từ Weedle tiến hóa đến Kakuna, rồi lại từ Kakuna tiến hóa thành Beedrill, rồi trở thành vũ khí bén nhọn nhất của Giovanni. Có thể nói, Beedrill là Pokemon mà Giovanni yêu quý nhất. Cho dù giống như bây giờ, Beedrill đã thất bại, Giovanni cũng không trách phạt nó bất cứ điều gì.
Dừng một chút, Giovanni mới ngẩng đầu, nhìn con Dragonite đang bay trên trời, cùng với kẻ đang đứng trên lưng nó – Lance. Hắn khẽ nói: “Toàn bộ thế giới Pokemon, bốn vùng đất lớn – Kanto, Johto, Hoenn và Sinnoh. Có hơn hai mươi kẻ đạt đến đẳng cấp Thiên vương. Mà thực lực của ngươi, đã đứng ở tầng cao nhất. Chẳng những ở đẳng cấp Thiên vương, thậm chí là cao hơn nữa… Ngươi so với Cynthia, Brandon cũng đã không kém bao nhiêu. Thậm chí, ngươi so với bọn họ thì càng mạnh hơn… Có thể nói, trong toàn Liên minh, đã không còn ai có thể ước thúc ngươi… Nhưng vì sao, ngươi lại không cùng với ta tạo ra một thế giới mới? Chỉ cần ngươi hợp tác với ta, chúng ta có thể cùng sáng tạo ra một thế giới hoàn mỹ của chúng ta… Phá vỡ các quy tắc mà Sáng Thế Thần định ra, ta có thể làm chủ thế giới mới. Còn ngươi, ngươi sẽ có được sức mạnh tuyệt đối mà ngươi mơ ước tha thiết!”
Lance nghe Giovanni nói, có chút im lặng không nói gì. Hắn ngẩng đầu nhìn màn trời xanh biếc, từng đám mây trắng phiêu bạt… Từ từ, mây trắng tụ lại, ở trong mắt Lance dần dần tạo thành một khuôn mặt, một khuôn mặt cười sang sảng…
Trong mắt Lance hiện lên một tia kỳ lạ, hắn cúi đầu nhìn Giovanni vẫn đang chìm đắm trong ảo tưởng, lạnh nhạt nói ra: “Không ai có thể ước thúc ta sao?... Có chứ…”
Giovanni giật mình, tựa hồ hắn cũng nhớ tới điều gì, không nhịn được mở to hai mắt: “Lẽ nào… Ngươi nói là… người kia?”
“Ha Ha Ha… Ha Ha Ha…”
Lance đột nhiên cười to, hắn kích động hét lớn: “Kanto cùng Johto vẫn luôn không có Quán quân! Là bởi vì cái gì? Không phải là vì hắn hay sao!”
“Hắn!”
“Hắn!!”
“Hắn!!!”
Âm thanh rống giận của Lance truyền đi cực xa…
---------------------------
Một chiêu! Chỉ một chiêu! Một kẻ đẳng cấp Thiên vương lại bị một thằng nhóc không tiếng tăm gì đánh bại. Mặc dù bởi vi hắn khinh thường, nhưng điều này vẫn khiến Carlon khó mà tin được.
Vẻ mặt Carlon gầm gầm, hắn nhìn Hypno đã mất khả năng chiến đấu, té ngã dưới đất. Trong mắt hắn tóe lên từng tia lửa giận!
Nét cười trên mặt James tựa như đang chế giễu hắn! Châm chọc! Coi thường!
“Tốt! Ta thừa nhận, ta có chút xem thường ngươi, thằng nhóc…” Carlon lạnh lùng nói ra, hắn lấy ra Pokeball, ném về phía Hypno.
Vút!
Một tia sáng đỏ bọc lấy Hypno, đem nó thu vào lại Pokeball.
Mà lúc này, Carnivine trước người James lại có chút run run. Vừa rồi bởi vì sử dụng năng lượng quá mức, bây giờ sắc mặt Carnivine đã có vẻ xanh biếc một cách kỳ quái.
“Trước đây Carnivine chưa từng điều khiển mức năng lượng lớn đến thế, cho nên nó mới hao tổn tinh thần hết như thế này sao?” James nghĩ thầm, cũng lấy ra một trái Pokeball, “Ngươi cũng trở về đi, Carnivine!”
“Sao nào? Ngươi không tiếp tục dùng nó nữa sao?” Carlon dùng cái giọng âm trầm của hắn bình tĩnh hỏi James. Một khi Carlon hoàn toàn tiến vào trạng thái chiến đấu, căn bản hoàn toàn không phải là lúc nãy có thể so sánh được đấy!
Hắn cũng đã nhận ra tình huống của Carnivine. Tiêu hao quá nhiều năng lượng dẫn tới thoát lực! Tuy rằng Carnivine hoàn toàn đánh bại Hypno của hắn, nhưng nếu Carnivine không nghỉ ngơi thì nó căn bản cũng không thể tiếp tục chiến đấu!
James tất nhiên biết mục đích của Carlon. Chiến đấu giữa huấn luyện viên, cũng không phải chỉ đơn giản dùng miệng ra lệnh cho Pokemon của mình. Chiến đấu Pokemon là một loại học vấn bao hàm nhiều khía cạnh khác nhau. Ngoại trừ phối hợp cùng Pokemon để sử dụng các chiêu thức mạnh mẽ, còn phải tấn công đối thủ ở nhiều phương diện khác! Bao gồm cả so đấu về thể lực, tâm lý, tinh thần! Một huấn luyện viên tài giỏi là người có thể sử dụng linh hoạt những yếu tố đó vào trong chiến đấu, làm cho đối thủ phán đoán sai lầm, bộc lộ điểm yếu rồi thất bại.
James cũng tính là người có nhiều kinh nghiệm. Trong quá trình từ Sinnoh trở về Kanto, hắn đã trải qua vô số trận đấu khó có thể tưởng tượng. Loại kỹ thuật này, đối với hắn, đã không có bao nhiêu tác dụng rồi!
“Ta bỗng nhiên phát hiện, chiến đấu với ngươi, cũng không cần dùng đến Carnivine đâu…” James nhẹ nhàng nhìn Carlon, lạnh lùng nói.
Carlon nghe vậy, cảm thấy vô cùng giận dữ. Hắn nhanh tay rút ra một trái Pokeball: “Hừ! Thằng nhóc kiêu ngạo… Ta sẽ cho ngươi biết, vì sao muối lại mặn như vậy!”
Mọi người ủng hộ bằng cách LIKE truyện nha!!! Mình có động lực sẽ làm tốt hơn đó!!!
Love you all :3
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện