Pokemon: Legend of James

Chương 63 : Carlon – bộ ba chỉ huy Đội Rocket.

Người đăng: RollRoy

Ngày đăng: 18:33 30-05-2018

“Ha Ha Ha…. Pokemon huyền thoại Articuno đã là vật trong tay Đội Rocket rồi!...” Âm thanh của Carlon vang khắp đảo Seafoam, kèm theo còn có âm thanh đau đớn của Articuno. Ba người bọn James đang cưỡi trên lưng Pokemon của mình, tiến vào đảo Seafoam, bỗng nhiên nghe được âm thanh đó, cả bọn liền biến sắc. Lorelei sầm mặt, đưa mắt nhìn chằm chằm con đường dẫn sâu vào đảo Seafoam, cô cắn chặt răng: “Đáng ghét! Chẳng lẽ Đội Rocket đã thành công?” James vì bị điện giật nên cả người đều cháy đen, hắn nghe Lorelei nói như vậy, lại bình tĩnh lắc đầu. “Mặc kệ Đội Rocket có thành công hay không, chúng ta cũng nên vào bên trong xem thử, còn hơn là ngồi đây lo lắng suôn…” “Em nói đúng…” Lorelei nghe James nói vậy liền bình tĩnh lại, cô lạnh lùng nhìn sâu bênn trong đảo, hơi trầm tư. Sau đó cô ra lệnh cho Lapras: “Đã như vậy, chúng ta phải nhanh lên thôi. Lapras! Dùng Dragon Dance, sau đó tăng tốc đi tới thôi!” Lapras gật đầu. Cả người nó bắt đầu tỏa ra ánh sáng màu xanh lam, hơi thở đặc trưng của các Pokemon hệ Rồng toát ra từ cơ thể nó, rồi hóa thành từng điểm sáng màu xanh lam hòa vào cơ thể Lapras. Chỉ trong chốc lát, tốc độ di chuyển của Lapras đã tăng lên gấp rưỡi. James cùng Vayne thấy Lorelei bắt đầu tăng tốc, cũng bắt đầu đi theo. James ra lệnh cho Starmie dùng Agility, còn Vayne lại ra lệnh cho Dewgong sử dụng Aqua Jet. Ba người dùng tốc độ nhanh nhất lao vào đảo Seafoam. -------------------------------- Mà trong lúc này, Flyen đã vào sâu trong đảo Seafoam, hắn đang dò xét tình hình trên đảo. Flyen càng tra xét càng cảm thấy kinh ngạc. Vách băng ở xung quanh khu vực này đều bị tàn phá dữ dội. Trên nhiều vách động còn lưu lại nhiều lổ hỏng do bị năng lượng mạnh đạp mạnh tạo nên, vô số khối băng vụn rơi vãi khắp nơi, trôi nổi trên dòng nước ngầm bên trong đảo. Flyen chau mày, quay qua nói với Blue: “Xem ra tình huống nơi đây không đơn giản như ta vẫn nghĩ. Chỗ này vừa mới bị năng lượng mạnh tàn phá qua, cho nên mới lưu lại nhiều dấu tích như vậy… Chẳng lẽ ngoại trừ chúng ta, còn có những kẻ khác tới chỗ này?” Mặt Blue cũng toát lên vẻ nghiêm trọng: “Rất có khả năng này đó anh à… Hơn nữa, chúng ta còn không biết đó là địch hay bạn…” “Haizzz… Trước tiên đừng để ý đến việc đó, chúng ta vào bên trong trước đi rồi tính tiếp!” Flyen thở dài, sau đó tiếp tục đi tới. Lúc này các mảnh băng bám trên vách động đã bị phá hư, rơi xuống phần lớn. Không còn mặt băng phản xạ ánh sáng, xung quanh trở nên dần tăm tối. Tuy rằng chưa đến mức tối đen như mực, nhưng là cũng rất khó để phân biệt được phương hướng. Blue để ý đến tình huống này, liền nhanh tay lấy ra một trái Pokeball: “Di chuyển ở chỗ tối như vầy nguy hiểm lắm anh à! Ra đi, Pachirisu!” Pachirii! Pachiriiii! Một con Pokemon màu trắng tuyết, mang theo một cái đuôi dài cực kỳ dễ thương lập tức xuất hiện trên lưng Pidgeot. “Pachirisu, sử dụng Flash đi!” Blue mỉm cười nói với nó. Pachirisu nghe thấy, liền bắt đầu tỏa ra ánh sáng chói mắt. Ánh sáng tỏa ra khắp bốn phía, tràn ra mọi ngóc ngách trong hang động. Chiêu Flash chẳng những có thể sử dụng để làm giảm đi khả năng chính xác của đối thủ trong khi thi đấu, mà còn có thể sử dụng để chiếu sáng được nữa. “Làm tốt lắm, Pachirisu!” Blue nhẹ nhàng xoa túi điện hai bên má Pachirisu, sau đó lấy ra Pokeball thu hồi Pachirisu. Flyen gật đầu, nhìn con đường sáng sủa phía trước, ra lệnh cho Pidgeot: “Bay nhanh lên nào Pidgeot!” --------------------------- “Được rồi, đến trên bờ rồi…” Lorelei nhảy xuống khỏi lưng Lapras. Cô chỉ tay vào một lối đi nhỏ trước mặt, quay qua nói với James cùng Vayne: “Nếu như ta nhớ đúng, từ chỗ này đi thẳng vào sẽ tới nơi mà bình thường Articuno hay tự đóng băng… Bên trong đảo Seafoam phần lớn là thủy vực, nhưng cũng có một số con đường mòn có thể đi khắp đảo. Mà con đường dẫn đến chỗ ở của chủ nhân của hòn đảo Seafoam này, thì chỉ có một mà thôi…” James cùng Vayne vừa nghe Lorelei giải thích, vừa chạy nhanh đuổi theo sau lưng Lorelei. Đột nhiên, tim của James đập thật mạnh, hắn cảm thấy phía trước rất nguy hiểm. “Dừng lại…” Ầm! Ầm! Hắn vẫn chưa nói hết, ngay trước mặt liền vang lên tiếng nổ lớn! Vụ nổ nháy mắt thổi bay Lorelei. Băng vụn bắn ra bốn phía, khói đen bốc lên dày đặc… “Khụ… Khụ…” Tay Lorelei dính đầy máu, cô ho khan, nhìn lấy màn khói dày đặc trước mặt. “Chuyện gì xảy ra? Là bẫy sao?” Đúng lúc này, một người trung niên mặc đồ tây bước ra từ phía sau màn khói đen. Người đó khoảng chừng ba mươi tuổi, trên đầu tóc tua tủa, ánh mắt hắn là lạ, tỏ ra vô cùng hiểm ác. “Ta tưởng ai xa lạ, hóa ra là Người điều khiển băng tuyết Lorelei nha… Không trách lại có thể đánh bại con Gyarados do Đội Rocket chúng ta nuôi dưỡng đặc biệt.” Người trung niên cười một cách lạnh lùng, vừa nói vừa cởi bỏ bộ đồ tây trên người, lộ ra một bộ đồ màu đen. Trên bộ đồ đó có một chữ “R” thật lớn ngay giữa phần ngực. “Trước tiên, ta xin tự giới thiệu. Ta là Carlon, là một trong ba chỉ huy mạnh nhất của Đội Rocket dưới trướng Ngài Chủ tịch Giovanni!” Carlon nhìn chằm chằm Lorelei, cười nhẹ nói ra. Bên ngoài thường nói, Đội Rocket không có một người nào đạt tới cấp bậc Thiên Vương. Nhưng thật ra, những điều này chỉ là cách Đội Rocket đánh lừa Liên minh Pokemon. Nếu như bọn họ không có ai đạt cấp Thiên Vương thì sao có thể chống lại một tổ chức khổng lồ như Liên minh Pokemon hơn mười năm. Trước không nhắc đến ông trùm của Đội Rocket, kẻ được xưng là Người nắm giữ mặt đất, Giovanni, mà chỉ nói đến ba vị chỉ huy đứng sau Giovanni, thì mỗi người đều đạt tới cấp Thiên Vương. Mà kẻ am hiểu sử dụng các Pokemon hệ Siêu năng như Carlon, chính là một trong ba vị chỉ huy đó. “Khụ… Khụ…” Lorelei ho khan, cô lấy tay ôm ngực. “Chỉ huy Carlon… khụ… khụ… của Đội Rocket… chuyên môn sử dụng Pokemon hệ Siêu năng… khụ… khụ…” Vụ nổ bất ngờ vừa rồi đã khiến Lorelei bị thương rất nặng, cô cảm giác thân thể mình từ từ trở nên vô lực, mí mắt nặng trĩu… “Đừng nói nhiều nữa, Lorelei. Thể lực của ngươi đã đến mức cực hạn rồi, bị thương nặng như vậy chắc hẳn là ngươi không thể chiến đấu tiếp đúng không? Thật không ngờ, đánh lén như vậy mà cũng thành công…” Carlon nhìn thấy James và Vayne dính đầy bụi bặm liền không thèm để mắt tới. Đối với một người cấp Thiên Vương như hắn, những ai chưa đạt đến cấp độ Thiên Vương mãi mãi cũng chỉ như một con kiến mà thôi. Đương nhiên, đó là vì hắn không biết nếu như James có kế hoạch chiến đấu tốt thì hoàn toàn có thể sánh ngang với Thiên Vương. “James… nhớ cẩn thận… tên Carlon này… có thể sánh ngang… Thiên Vương…” Lorelei cơ hồ là dùng hết sức mới nói ra được một câu như vậy. Nói xong, cô chỉ cảm thấy cơ thể vô lực, không thể chịu nổi sức nặng của chính mình, ngã nhoài xuống đất. “Ta biết rồi chị Lorelei, chị nghỉ ngơi một chút đi. Thể lực của chị đã không còn đủ để chiến đấu tiếp rồi, phần còn lại cứ giao cho ta đi…” James nhẹ nhàng dìu Lorelei dậy. Hắn nhìn ánh mắt chờ mong của Lorelei, gật nhẹ đầu với cô: “Chị yên tâm, em sẽ đánh bại tên Carlon này…” James rút ra một trái Pokeball: “Ra đi, Chimecho! Sử dụng Heal Bell!” Một con Pokemon kéo một cái đuôi màu đỏ xuất hiện trước mặt James, ngay lập tức ánh sáng màu vàng sáng tỏa ra từ người nó, sau đó lan qua người Lorelei. Chimecho đang sử dụng Heal Bell lên người Lorelei! Các vết thương trên người Lorelei đang khôi phục một cách nhanh chóng… Nhưng Heal Bell lại chỉ có thể chữa khỏi các vết thương vật lý, đối với tình trạng suy kiệt tinh thần như Lorelei thì lại không có hiệu quả rõ rệt gì… “Hừ… Hừ… Xong chưa đó?! Nếu xong rồi, thì đã đến lúc để ta dạy các ngươi cách dùng Pokemon để chiến đấu rồi đó, các người mới!” Carlon nói, đồng thời lấy ra một trái Pokeball… PS: Mọi người góp ý ở phần bình luận giúp mình với.
Mọi người ủng hộ bằng cách LIKE truyện nha!!! Mình có động lực sẽ làm tốt hơn đó!!! Love you all :3
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang