Pokemon: Legend of James

Chương 50 : Giao cho ngươi đó, Riolu!

Người đăng: RollRoy

Ngày đăng: 18:25 30-03-2018

“Chạy nhanh lên!!! Còn đứng đó hỏi cái gì nữa!” Vừa nói xong, James nắm lấy bản kế hoạch, nhanh chân chạy ra khỏi phòng. Vayne lập tức bừng tỉnh, nhanh chóng chạy theo sau James. “Hừm! Không ngờ Đội Rocket lại dành cho chúng ta một cái bẫy lớn như vậy!” James oán giận, “Chẳng lẽ ngay từ đầu bọn chúng đã muốn giết hết chúng ta?” “E rằng tất cả chuyện này vốn dĩ chỉ là một cái bẫy…” Kế bên, Vayne vừa chạy vừa trả lời James. Hai người theo đường cũ trở về, rất nhanh đã tới khu vực hành lang bị sụp khi nãy. Lúc này đã không thấy bọn Jimmy nữa, trước mặt James chỉ còn lại một cái hố lớn. Bọn Jimmy chắc hẳn đã chết mất xác rồi. Vayne nhìn qua cái hố lớn, lấy ra một trái Pokeball: “Ra đi, Snorunt!” Một con Pokemon khoác lớp áo màu cam lập tức xuất hiện trước mặt hai người. “Snorunt, hướng về phía trước sử dụng Ice Beam!” Vayne định dùng Ice Beam tạo ra một cây cầu nhân tạo để đi qua chỗ bị sup đổ. Trong miệng Snorunt lập tức ngưng tụ một quả cầu năng lượng màu xanh lam, sau đó nhanh chóng bị nó bắn ra khỏi miệng. Lập tức, Ice Beam lập tức phủ đầy bề mặt hố sâu, tạo thành một cây cầu băng bắc ngang qua hố. “Trở về đi!” Vayne thu hồi Snorunt. Sau đó, hắn cùng James nhanh chóng bước trên cầu băng, vượt qua hố lớn. “Phải nhanh hơn nữa, phải mau báo cho chị Lorelei! Hẳn là lúc này chị Lorelei đã đánh bại con Kangaskhan khổng lồ đó rồi. Chúng ta mau qua đó tập hợp đi!” James vừa chạy vừa nói với Vayne. ----------------------------------------- Lúc này, đúng là Lorelei cũng đã gần chiến thắng. Kangaskhan bị Lorelei sử dụng các chiêu thức từ xa tấn công, đã càng ngày càng mệt mỏi. Các chiêu thức hệ Băng, ngoại trừ gây thương tích cho đối thủ, còn có hiệu quả làm giảm tốc độ của đối thủ, gây đóng băng,… Lorelei cười lạnh nhìn con Kangaskhan khổng lồ, lạnh lùng nói ra: “Là lúc cho ngươi một đòn cuối cùng rồi… Lapras, dùng Sheer Cold hết sức đi!” Cơ thể Lapras lập tức tỏa ra ánh sáng xanh lam đẹp đẽ. Nhưng ngay lúc đó, phía sau Kangaskhan lại truyền đến một tiếng nói lạnh như băng: “Kangaskhan, Endure!!!” Tựa như bản năng, Kangaskhan lập tức liền sử dụng chiêu Endure. Trong nháy mắt, một màn năng lượng màu vàng nhạt bao phủ cả người Kangaskhan, giúp nó chịu đựng qua đòn Sheer Cold kinh khủng của Lapras. “Ai đó?” Lorelei cau mày, đưa mắt lạnh lùng nhìn bóng người sau lưng con Kangaskhan khổng lồ. “Ha Ha Ha…” Một người thanh niên mặc áo xám bước ra từ sau lưng con Kangaskhan. Người đó khoảng chừng hai mươi tuổi, đầu tóc rối bời, sắc mặt hồng hào, nhưng lại toát lên một vẻ lạnh lùng khó tả. Trên áo của hắn có một chữ “R” ở ngay phía trước, có thể thấy hắn là thành viên của Đội Rocket. “Đây hẳn là lần đầu chúng ta gặp mặt trực tiếp phải không, một trong bốn vị Elite Four, Người điều khiển băng tuyết – Ngài Lorelei. Nói ra cũng hay, ta cũng đã ngưỡng mộ Ngài đã lâu rồi! Xin cho ta tự giới thiệu, ta là Dustin, là thành viên nòng cốt của Đội Rocket.” Hắn sửa sang lại quần áo, nhìn chằm chằm Lorelei rồi lạnh lùng tự giới thiệu. ----------------------------------------- “Cẩn thận!” James nhào tới đẩy Vayne ra xa. Vayne té trên lớp băng, trượt xa về phía trước. Ngay tại chỗ Vayne đứng khi nãy, một lưỡi dao đột nhiên xuất hiện, cắt thẳng về phía Vayne. James quay người nhìn chằm chằm vị khách mới đến – một con Scyther hai mắt đỏ hồng! Con Scyther đó hình như đã hoàn toàn mất đi lý trí, nó điên cuồng vung vẩy hai cái lưỡi dao trên tay chém lấy James. “Hừm! Thì ra là vậy! Thả chúng ta trở ra lại cho Pokemon chặn đường, hoàn toàn không cho chúng ta cơ hội chạy trốn sao? Đáng ghét! Mỗi một bước đi đều nằm trong xếp đặt của đối phương, cứ tiếp tục như vậy thì chỉ có một con đường chết mà thôi.” James vừa nói vừa nhanh tay móc ra một cái Pokeball rỗng, dùng nó chặn lại lưỡi dao sắc bén của Scyther. Pokeball được làm từ hợp kim đặc biệt, vô cùng cứng rắn, không dễ bị hư hại. Nhưng mặc dù trái Pokeball đó không bị Scyther chẻ đôi, nhưng sức mạnh kinh khủng vẫn làm nát mất chốt mở của nó. “Hừ, hư mất một trái Pokeball, cái này phải tốn hết hai trăm đồng một trái. Thật sự là phá sản mà!” James thầm nghĩ, vừa né người tránh lưỡi dao vung tới, thừa dịp Scyther thu tay lại ném ra một trái Pokeball: “Trận này giao cho ngươi đó, Riolu!” Riolu vừa ra, liền bày ra tư thế chiến đấu, cảnh giác nhìn Scyther. Vayne vừa đứng dậy, nhìn thấy James tung Riolu ra, thoáng cau mày: “Con Riolu này vừa mới sinh không lâu, chắc hẳn sức chiến đấu sẽ không mạnh… Tên James này, rốt cuộc đang nghĩ gì vậy…” Scyther nhìn thân hình nhỏ bé chắn trước mặt mình, lập tức hai mắt liền toát ra vẻ giận dữ. Nó nhảy bật lên, giơ lên cánh tay sắc lẹm, hung hăng chém mạnh về phía Riolu. “Chặn nó lại! Quick Attack sau đó thêm Force Palm!” James bình tĩnh ra lệnh cho Riolu. Riolu không hề do dự, nó nhanh chóng phóng tới với tốc độ kinh người, kéo theo một chuỗi sáng dài sau lưng. Riolu cắn chặt răng, hai tay nó tỏa ra ánh sáng trắng, sau đó nó vung tay chặn lại hai lưỡi dao sắc lẹm của Scyther. Vayne cau mày: “Thật là làm bậy quá mà! Chỉ huy như vậy quả thật là tìm đường chết!” Ngay khi tay Riolu tiếp xúc với Scyther, đột nhiên James hô lớn: “Thăng long quyền!” ----------------------------------------- Lorelei cẩn thận quan sát người thanh niên tên Dustin đó, trong lòng cười lạnh. Loại người “suy dinh dưỡng”, mê đắm tửu sắc như vầy cũng có thể trở thành thành viên nồng cốt của Đội Rocket sao? Chính bởi vì Lorelei thấy Dustin mặc dù sắc mặt hồng hào, nhưng người lại gầy trơ xương, cả người lại toát ra mùi vị chết chóc như người bước ra từ nắm mồ. Hiển nhiên, tên thành viên Đội Rocket này đã bước nửa bước vào vùng đất của Tử thần! Dustin cùng Lorelei lạnh lùng nhìn nhau hồi lâu. Bỗng Lorelei cười nói: “Cho dù ngươi là thành viên nòng cốt của Đội Rocket cũng vô dụng thôi! Trải qua chiêu Sheer Cold của Lapras, sinh lực của con Kangaskhan này đã đi đến mức tận cùng rồi. Nó còn có thể chịu đựng được chẳng qua là nhờ vào tác dụng của chiêu Endure thôi, chỉ cần ta tùy tiện sử dụng thêm một chiêu nữa thôi là con Kangaskhan khổng lồ đó sẽ mất đi khả năng chiến đấu ngay. Mà ngươi, cũng sẽ trở thành tù nhân của chúng ta!” Dustin cười nhạt: “Đúng là như vậy. Con Kangaskhan này đã không còn sinh lực nữa rồi. Tuy rằng nó vẫn có thể dùng Endure để chống lại đòn tấn công của ngươi, nhưng cứ liên tục sử dụng Endure sẽ khiến khả năng thành công càng ngày càng thấp.” “Nếu đã vậy, vậy ngươi hãy buông tay chịu trói đi. Tránh cho phải chịu thêm nỗi đau thân thể!” Lorelei lạnh lùng lên tiếng, đồng thời chậm rãi nâng tay lên. Lapras cũng phối hợp theo động tác của Lorelei, trong miệng nó bắt đầu phát ra tia sáng xanh lam lấp lánh. “Ha Ha Ha…” Đột nhiên, Dustin lại cười lớn lên, khiến cho Lorelei cau mày. Chẳng lẽ hắn còn có lá bài tẩy nào nữa? Cũng đúng, dù sao Đội Rocket cũng là tổ chức đã thành lập nhiều năm, sao lại dễ dàng đánh bại thành viên nòng cốt của nó như vậy. Dustin lấy tay che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đỏ ngầu: “Không sai, sinh lực của Kangaskhan đã gần hết, nhưng chính vì như vậy, nơi đây mới trở thành phần mộ của ngươi!” “Con Kangaskhan này vốn dĩ sống tại khu Safari Zone, vốn nên trải qua một cuộc sống thản nhiên, không cần tranh đấu. Nhưng từ khi nó bị bắt đến đây, mỗi ngày nó đều bị ép phải chiến đấu, mỗi ngày đều phải chịu tổn thương trí mạng, bị vô số vết thương! Chính vì như thế, con Kangaskhan này mới có nhiều kinh nghiệm chiến đấu như vậy. Nhưng chỉ như vậy cũng không đủ để con Kangaskhan này trở thành Pokemon mạnh nhất trong số bọn Pokemon bị bắt đến đây. Chiêu thức mạnh nhất của con Kangaskhan này, là một chiêu thức kinh khủng có thể lật ngược cả thế cuộc trận đấu.” Dustin bình tĩnh nói ra. Đột nhiên, ánh mắt đỏ ngầu của hắn ánh lên những tia sáng nguy hiểm: “Kangaskhan! Sử dụng…” PS: cái "Thăng long quyền" là kiểu chiêu tự chế, kết hợp vận động và các moves khác... nên không có tên Anh nha.
Mọi người ủng hộ bằng cách LIKE truyện nha!!! Mình có động lực sẽ làm tốt hơn đó!!! Love you all :3
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang