Pokemon: Legend of James

Chương 11 : Gible lên sân khấu.

Người đăng: RollRoy

Trong hai người, có một thanh niên chỉ mười sáu-mười bảy tuổi, một người khác là một người đàn ông trung niên già dặn. “Chủ tịch, chúng ta để Gible ở đó liệu có nguy hiểm quá hay không?” Người thanh niên cung kính hỏi dò người trung niên. “Sao vậy Flyen? Dựa vào trình độ ngang ngửa với Thiên Vương của ngươi mà cũng phải lo lắng điều này hay sao?” Người đàn ông trung niên cười ha hả hỏi lại. “Cũng không đến mức đó... có thể do ta quá lo lắng mà thôi.” Người thanh niên lắc đầu, cũng không nói thêm gì nữa, bắt đầu chăm chú theo dõi mấy trận đấu đang diễn ra bên dưới. Lúc này, MC của ban tổ chức cũng vừa bước lên sân khấu. Người MC này có một mái tóc dài vàng óng tuyệt đẹp, trên người mặc một bộ trang phục biểu diễn bó sát hở phần ngực. Cô nàng đong đưa cặp chân thon dài lướt lên sân khấu khiến cho vô số tên thanh niên đứng phía dưới reo hò ầm ĩ. MC nở nụ cười, nhẹ nhàng nói với khán giả dưới sân khấu: “Xin chào các quý ông cùng quý bà, xin chân thành cảm ơn quý vị đã lựa chọn du thuyền của tập đoàn chúng tôi. Chính vì vậy, hôm nay chúng tôi đã đặc biệt chuẩn bị một giải đấu Pokemon để cám ơn mọi người. Ta là MC của giải đấu – Sakura” Nói xong, Sakura tiếp tục lượn quanh sân khấu, hai mắt chớp chớp với các khán giả bên dưới. Lần này ngay cả một ít đàn ông trung niên cũng phun máu mũi rồi, cho dù có người không phun máu mũi thì cũng đỏ hết cả mặt, bề ngoài nhìn như tràn đầy năng lượng. Mà đám thiếu nữ cùng các phu nhân thì trong lầm thầm mắng đồ lẳng lơ. Rất nhiều thiếu nữ đang ra sức nhéo lấy bên hông của người yêu mình, đổi lại chỉ là nụ cười khó xử của hắn. Quay đầu nhìn lại tình huống của James, hắn đang lạnh lùng đứng ở vòng ngoài, tựa hồ đã đạt tới cảnh giới cao thâm “không vui, không buồn”. Hắn lạnh lùng nhìn Sakura, mặt mày nghiêm túc mà...phun máu mũi (=_= “ ) Sakura ra vẻ rất hài lòng tình huống dưới sân khấu, vì vậy nàng càng ra sức tuyên truyền: “Giải thi đấu lần này có mười sáu người đăng ký tham gia. Chúng tôi sẽ áp dụng biện pháp chia bảng để thi đấu, bốn người đứng đầu mỗi bảng sẽ được vào trận tranh tài sau cùng. Quán quân của giải đấu trên du thuyền lần này sẽ nhận được phần thưởng lớn nhất từ ban tổ chức, đó là một con Gible đến từ núi Coronet!!!” Sakura cất cao giọng, vừa giới thiệu vừa vươn tay quăng trái Pokeball được để trên bục ra ngoài. Ngay lập tức, một con Pokemon màu xanh xám xuất hiện ngay trước mặt mọi người! Con Gible có một cái sừng sắc như dao cạo cùng với hai mắt to tròn. Miệng nó đang há to, khoe ra những cái răng nhanh sắc bén. Hết thảy chứng tỏ nó là một con Pokemon có tiềm lực vô cùng to lớn! Hội trường bỗng nhiên im phăng phắc, thậm chí ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được. Sakura thấy vậy cũng sững sờ. Một người khán giả đầu tiên phá tan sự im lặng: “Ta không có nhìn lầm đi…” Người này rõ ràng là người có kiến thức rộng rãi, hắn chỉ ngây người một lát rồi bắt đầu quay qua quay lại bàn tán với bạn bè xung quanh. “Trời! Là Gible, làm sao có thể! Chết tiệt, ta muốn đăng ký thi, ta sẽ lập tức đăng ký thi đấu!” Một khán giả đột nhiên rống lên. Mấy khán giả khác cũng kịp phản ứng, bắt đầu quay ra bàn tán sôi nổi. Mà một ít khán giả vốn chỉ muốn khiêm tốn bỗng nhiên la hét đòi tham gia thi đấu. Bầu không khí bắt đầu trở nên sôi trào, ngay cả cô MC Sakura cũng không kìm nén được kích động. Mà lúc này, người đàn ông đứng trên tháp tín hiệu, cười vang: “Không ngờ phản ứng của bọn họ cũng không khác ngươi chút nào…Ha Ha.” “Haizz... Đó là Gible đó, thật ra, chính là ta cũng phải động lòng. Là một trong ba loài Pokemon hệ Rồng mạnh nhất, tiềm lực của nó gần như cao gấp mấy lần các loài Pokemon khác. Một con Pokemon như vậy bị đem ra làm giải thưởng, làm sao có thể không khiến cho mọi người kích động được? Chủ tịch, có phải lần này chúng ta đã quá khoa trương rồi không?” Người đàn ông trung niên nghe Flyen nói xong, mới lắc đầu: “Kỳ thật mục đích lần này chính là nhằm tiếp thu Fenian, đồng thời thông báo cho tất cả các thế lực khác. Nếu như Fenian đồng ý gia nhập chúng ta, chắc chắn sẽ khiến sức mạnh của tổ chức chúng ta tăng lên rất nhiều. Nói thật, nếu không phải vì như vậy, ta cũng sẽ không đưa ra con Gible này.” “Tên Fenian đó chỉ là một tên huấn luyện viên phách lối mà thôi, hắn thật sự đáng để chúng ta làm như vậy sao?” Flyen lắc lắc đầu, hắn vẫn không cảm thấy làm vậy là chính xác. Đúng lúc này, một khán giả bỗng nhảy ra khỏi đám đông. Hắn mặc một bộ đồ thường ngày màu đỏ, nhìn hắn chỉ khoảng đâu hai mươi tuổi. Hắn chạy nhanh về phía sân khấu, lao theo hắn là một con Staraptor. “Staraptor, xông lên, mục tiêu của chúng ta là con Gible đó.” Người thanh niên kích động la to, trong mắt lóe ra vẻ tham lam. Staraptor nghe được mệnh lệnh lập tức phóng lên sân khấu. Người trung niên bỗng cau mày: “Xem ra ngươi đoán đúng rồi Flyen, quả nhiên có người không sợ chết tới phá đám. Đã như vậy, ngươi hãy khiến hắn biến mất đi!” “Ta biết rồi, lão đại.” Flyen đưa tay móc ra Pokeball “Ra đi, Honchkrow! Bắt kẻ đó lại đây” Ánh sáng trắng hiện lên, một con Honchkrow cao ngang ngực hắn xuất hiện, nó gật gật đầu với Flyen, sau đó biến thành một vệt màu đen lao tới chỗ Staraptor. “Đáng ghét!” Kẻ đang định bắt lấy Gible nhìn thấy Honchkrow lao tới với tốc độ cực nhanh, chửi to một tiếng. Hắn ngay lập tức chỉ huy Staraptor: “Staraptor, chặn nó lại mau. Dùng Close Combat...cái gì!” Staraptor còn chưa kịp sử dụng Close Combat thì đã bị Shadow Ball của Honchkrow đánh trúng. Chủ nhân của nó kinh ngạc trừng to hai mắt nhìn Staraptor rên rỉ đau đớn bắt đầu rớt xuống. Honchkrow lượn vài vòng trên không, rồi lao xuống nhanh đến nỗi hệt như nó hoàn toàn biến mất trước mặt mọi người. James đứng bên dưới quan sát chiến đấu: “Chiêu thức này là...” “Ầm!” Cơ thể Staraptor còn chưa kịp chạm đất, Honchkrow đã xuất hiện lần nữa, nó hung hăng va mạnh vào người Staraptor. Đẩy Staraptor cùng lao mạnh về hướng tên thanh niên định cướp Gible. Rầm! Cả Staraptor cùng chủ của nó bị đập mạnh vô lan can trên boong tàu. “Starrr...” Staraptor rên lên đau đớn, hai mặt lập tức xoay vòng tròn. Mà tên thanh niên đó vì bị Staraptor va mạnh vào nên ngay lập tức ngất đi. Một người cùng một Pokemon ngay lập tức mất khả năng chiến đấu. James ngơ ngẩn nhìn con Honchkrow đang phấn khởi bay lượn trên đầu, hắn nghiến răng thầm nghĩ: “Thật là lợi hại! Tốc độ của nó thật nhanh, cùng với một chiêu Pursuit mạnh mẽ, quả thật là một sự kết hợp hoàn hảo. Hơn nữa từ đầu đến giờ, con Honchkrow này không có nhận được bất cứ mệnh lệnh nào từ huấn luyện viên. Rốt cuộc ai là huấn luyện viên của con Pokemon này?” Mãi đến cuối cùng mới thấy Flyen làm chút gì đó, hắn vẫy tay về hướng Honchkrow: “Trở về thôi, Honchkrow!” Tiện tay giắt Pokeball lại bên hông, Flyen mới đưa mắt nhìn tên thanh niên đã bất tỉnh. Hắn hỏi ý người trung niên bên cạnh: “Tên đó đã bất tỉnh rồi, chúng ta nên làm gì đây chủ tịch?” Gương mặt người trung niên bỗng trở nên dữ tợn: “Ha Ha Ha, hắn dám gây sự ở chỗ này, vậy thì đem hắn làm mồi cho cá đi!” “Ta hiểu rồi...” Lúc này, Sakura mới khôi phục tỉnh táo, bởi lẽ nàng vừa nhận được chỉ thị của lãnh đạo từ tháp tín hiệu. “Vừa rồi xảy ra một số việc ngoài ý muốn, tuy nhiên tất cả đã được dẹp yên rồi.” Sakura nói, đồng thời cũng thu Gible vào trong Pokeball, bởi vì nàng cũng hiểu con Gible này chính là nguyên nhân gây ra vụ lộn xộn khi nãy. Ánh mắt tham lam của mọi người xung quanh cũng dần khôi phục lại bình thường. “Vậy bây giờ ta xin tuyên bố! Giải đấu Pokemon trên thuyền chính thức…Bắt đầu!!!”
Mọi người ủng hộ bằng cách LIKE truyện nha!!! Mình có động lực sẽ làm tốt hơn đó!!! Love you all :3
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang