Pokemon: Legend of James

Chương 8 : Ông chú bán Magikarp-đẻ-trứng-vàng.

Người đăng: RollRoy

.
Lúc này James đã không còn mặc đồng phục của Đội Rocket. Hắn hiện đang mặc một cái áo vét đen, mang một cái cà vạt màu sậm, mái tóc được chải vuốt gọn gàng, lại mang thêm một cái kính đen dùng để trang bức, toàn thân hắn nhìn qua giống như là một thanh niên thành công. James cầm một ly rượu vang đỏ, đi tới đi lui trên du thuyền. Cái du thuyền này hết sức to lớn cùng xa hoa. Trên thuyền, đủ mọi loại người đi tới đi lui, hơi chút để ý lời nói của bọn họ, mới phát hiện họ đến từ khắp nơi trên đại lục. Người cũng là đủ loại, chẳng những có người ăn mặc giống người thành đạt như James, cũng có người mặc quần áo huấn luyện viên hết sức bình thường, có cả đám du côn trên người đầy hình xăm, thậm chí còn có thật nhiều đứa trẻ đi du lịch cùng người nhà. Không chỉ như thế, trên du thuyền còn có rất nhiều sàn đấu Pokemon. Bởi vì du thuyền sắp tổ chức một giải đấu Pokemon, xem như là tiết mục giải trí cho du khách trên thuyền. Cho nên có rất người đang tiến hành khởi động chờ thi đấu. Ví dụ như hai tên thanh niên đang tiến hành quyết đấu trước mặt James. Xung quanh bọn họ bu đầy người, tựa hồ mọi người vô cùng hứng thú với màn biểu diễn của bọn họ. Dù sao, trên thế giới này, huấn luyện viên vẫn là nghề nghiệp chủ yếu. Chỉ cần là người có chút tiếp xúc với Pokemon đều sẽ biết, một huấn luyện viên Pokemon có đẳng cấp cao là có giá trị ra sao! Một bên là một thiếu niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi. Hắn mặc một cái áo caro đỏ, trên tay cầm Pokeball. Xem ra hắn là người khiêu chiến. Mà một bên khác là một thanh niên lớn hơn, hắn mặc một bộ vét màu xanh nhạt, trên đầu đội một cái nón phù thủy màu đen. Một con Pokemon màu xanh thẫm đang lơ lửng trước mặt hắn, đó là một con Bronzor với đôi mắt kiên cường. Thiếu niên mặc caro đỏ quăng Pokeball ra: “Ta là Taichi, đến đây để khiêu chiến Ngài Barr. Xin Ngài Barr chỉ giáo nhiều hơn. Ra đi, Ponyta!” Ánh sáng trắng hiện lên, một con Ponyta trên người hừng hực lửa xuất hiện ở trước mặt mọi người. Làn da trắng như tuyết cùng ngọn lửa đỏ rực khiến Ponyta nổi bật lên một nét đẹp khỏe khoắn. Có thể dễ dàng nhận ra, con Ponyta này đã được huấn luyện khá là tốt. Khán giả xung quanh nhìn thấy Ponyta xuất hiện cũng không nhịn được phát ra âm thanh ca ngợi. Thanh niên tên Barr mỉm cười theo kiểu quý tộc, sau đó đưa tay về phía Taichi, làm ra động tác “mời”. Khán giả chung quanh càng tỏ ra phấn khích, bởi vì mọi người có hơi hiểu rõ Barr. Có người nói hắn là một trong những ứng viên cho vị trí quán quân của giải đấu Pokemon sắp diễn ra. “Vậy ta không khách khí nữa.” Ánh mắt Taichi trở nên nghiêm túc, hắn quan sát Ponyta cùng Bronzor trước mặt, sau đó lập tức chỉ huy Ponyta: “Ponyta, dùng Agility!” Ngay lập tức, Ponyta lao vút về phía trước, dùng tốc độ thật nhanh chạy quanh Bronzor. James quan sát Taichi ra mệnh lệnh, nhịn không được thầm than: “Cũng không phải mỗi người đều giống như Ash - ngay từ đầu liền lợi dụng ưu thế về hệ để cứng đối cứng. Ngược lại, thiếu niên này lại ưu tiên phát huy thế mạnh về tốc độ để quấy rầy đối phương. Đem ưu thế về hệ giữ lại như một lá bài tẩy. Xem ra tên huấn luyện viên này so với bản thân ta cũng không hề yếu hơn chút nào.” Mà người huấn luyện viên có khí chất quý tộc tên Barr kia lại đưa ra một mệnh lệnh khiến mọi người đều kinh ngạc: “Bronzor, Iron Defense!” Khắp người Bronzor lóe lên những tia sáng trắng, khiến cho cơ thể vốn cứng như thép của nó trở nên càng kiên cố. Mọi người đều cảm thấy khó hiểu, ngoại trừ một ít huấn luyện viên tài giỏi hoặc có kinh nghiệm phong phú mới nhìn ra chỗ tinh xảo của chiêu thức này. James nhíu mày, nếu như là bản thân hắn gặp phải tình huống bị quấy rầy như kiểu con Ponyta này đang làm, liệu hắn có đủ tỉnh táo để ra lệnh cho Bronzor dùng Iron Defense hay không - có thể đạt đến trình độ được lấy tĩnh chế động như Barr hay không? James lắc đầu, người của thế giới này cũng không hề yếu kém như hắn tưởng tượng. Cũng đúng thôi, một thế giới Pokemon được truyền thừa qua nhiều thế hệ, làm sao có thể dễ dàng bị một người ngoài tìm hiểu, nhìn thấu hết thảy được? Xem ra là hắn đã bị các tác giả viết truyện YY trên mạng gạt rồi a =.= Thiếu nên tên Taichi dần hết kiên nhẫn “Ponyta, dùng Fire Spin, làm giảm đi sinh lực của Bronzor đi!” Ponyta sau khi nghe thấy, vung vẩy đầu, phun ra một dòng lửa nóng cháy. “Hừ... Nhanh như vậy liền mất kiên nhẫn sao?” Barr thầm cười nhạt, chỉ huy Bronzor: “Dùng Confusion bao lấy bản thân.” Bốn phía xung quanh Bronzor bỗng nhiên xuất hiện vô số sóng siêu năng, chúng bỗng nhiên xuất hiện rồi cùng hợp lại thành một tấm chắn bằng Confusion. Taichi nhìn thấy không thể đạt được mục tiêu tiêu hao sinh lực của đối phương, liền vung tay lên: “Ponyta, xông lên đánh bại nó! Dùng Take Down!” Ponyta nghe thấy, ngừng Fire Spin lại, toàn lực xông tới trước. Tốc độ nhanh chóng sinh ra lực quán tính mạnh mẽ đâm mạnh tới trước người Bronzor. Mà ngay lúc này, Bronzor cư nhiên bắt đầu xoay tròn. Lực lượng siêu năng bắt đầu bị tản ra xung quang, Barr mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Đem nó vung ra ngoài đi!” “Hưu... Ầm!” Một làn sóng siêu năng lấy Bronzor làm trung tâm lan ra xung quanh, nhanh chóng đập trúng Ponyta đang xông tới! “Lại có thể cùng lúc sử dụng Psychic cùng với Confusion! Con Bronzor này...” James cau mày. “Chiêu thức thật mạnh, cách phối hợp các chiêu thức cũng thật hay, xem ra, người này rất có thể là một tên phối hợp viên đẳng cấp cao!” “A... Ponyta!” Ponyta bị một đòn tấn công hệ Siêu năng mạnh mẽ đập trúng, trong nháy mắt đã mất đi khả năng chiến đấu. Buồn cười ở chỗ, nó ngay cả lợi thế về hệ của bản thân chưa kịp dùng cũng đã bị đánh bại. “Wow...Ngài Barr thật sự quá lợi hại!” Khán giả xung quanh vỗ tay khen ngợi. “Barr của vùng Sinnoh quả nhiên không hổ là một huấn luyện viên hàng đầu!” Có huấn luyện viên đứng ngoài quan sát không kìm được buông lời ca ngợi. James thấy trận đấu đã kết thúc, liền rời khỏi cái chỗ này. Hắn cũng không muốn gặp phiền phức trên đường về Kanto đâu. Mặc dù xem ra tên phối hợp viên đó rất đáng để làm quen, thế nhưng, James cũng không có ý định tham gia giải đấu kia. James tiếp tục đi dạo xung quanh, thỉnh thoảng quan sát một vài trận quyết đấu giữa các huấn luyện viên. Không cần phải mỗi ngày đều sống trong lo sợ như khi còn ở Đội Rocket, hắn đúng là có chút thoải mái. Ngay lúc này, James nghe thấy có âm thanh từ một góc gần đó gọi với qua: “ Hey, anh chàng trai đẹp kia! Đúng rồi, ta gọi ngươi đó a!” James quay đầu nhìn xung quanh, sau đó mới vươn tay chỉ vào chính mình. “Đúng, chính là ngươi!” James xoay người qua, hắn nhìn thấy một ông chú ba-bốn mươi tuổi đang ngoắc tay gọi hắn. Ông chú mặc một bộ quần áo bình thường màu nâu xám, quấn lấy một cái khăn trên trán. “Ha Ha, thằng nhóc, có muốn kiếm tiền hay không? Chỗ của ta có một con Magikarp biết đẻ trứng vàng...” ông chú thì thầm với James. Những lời này... tại sao lại nghe quen như vậy... Đột nhiên, James nhớ tới một người! “A! Chính là ngươi rồi!” James la ầm lên! Ông chú cảm thấy khó hiểu, không phải ta chỉ muốn chào hàng cho ngươi thôi sao!? Ngươi cần gì phải ngạc nhiên đến mức đó? Nhưng mà khi James lấy kính râm ra, ông ta nhìn rõ được mặt của James sau, mặt của ông ta lập tức trở nên trắng bệch... “Ngươi còn nhớ rõ ta đi, ông chú!” James lạnh lùng nhìn người đàn ông trước mặt “Lần đầu tiên, ngươi bán cho ta một con Magikarp tệ hại – một chút tác dụng cũng không có. Lần thứ hai, ngươi gạt lấy mất Victreebel của ta. Lần thứ ba, ngươi lừa ta mua một con Hoppip giả làm Chimecho. Mà lần gần đây nhất, ngươi gạt ta và Jessie mua một cái máy tiến hóa rác rưởi! Ngươi nói thử xem, ta nên đập ngươi một trận, hay là nên bắt ngươi đến chỗ Jenny?” James vừa nói, vừa lấy Pokeball chứa Yanmega ra. Ông chú lau mồ hôi lạnh, lúng túng giải thích: “Hiểu lầm, hoàn toàn chỉ là hiểu lầm thôi...” “Hiểu lầm sao!? Ngươi lại còn không biết xấu hổ nói là hiểu lầm! Đã bao nhiêu lần rồi? Ngươi gạt đi tất cả kinh phí của bọn ta, làm cho chúng ta mua một đám đồ rác rưởi, ngươi còn dám nói là hiểu lầm sao?” James khóe miệng cười nhạt, hắn đã không muốn nghe thêm chút nào nữa, tốt nhất là nên đập hắn tơi bời rồi tính tiếp. “Yanmega, ra đi, dùng Sonic Boom!” Yanmega ra khỏi Pokeball, nó vừa thấy kẻ địch trước mặt đã vung đuôi lên, một chiêu Sonic Boom bị nó vẩy ra ngoài. “Ầm!” Chỗ ông chú vừa đứng lập tức xuất hiện một vết nứt do Sonic Boom tạo ra! Hơn nữa bởi vì James bị ông chú gọi vào trong góc khuất cho nên xung quanh không có một bóng người... “Chờ... Chờ... Chờ một chút...” ông chú sợ hãi. Trong lòng hắn lúc này vô cùng buồn bực, tại sao bản thân hắn không huấn luyện một ít Pokemon có thể chiến đấu chứ? Luôn luôn huấn luyện một số Magikarp vô dụng... Hiện tại gặp phải du côn, có lý cũng không nói được a! “Không cần chờ! Yanmega, Sonic Boom, đem hắn đánh cho tàn...” James còn chưa kịp nói ra chữ “phế”, ông chú lại nói ra một câu khiến James kinh ngạc. PS: Phối hợp viên: là các huấn luyện viên chủ yếu huấn luyện Pokemon để tham gia các cuộc thi Pokemon Contests. Vì yêu cầu của cuộc thi Pokemon Contests nên họ thường chú trọng vào cách sử dụng các chiêu thức, sự phối hợp giữa các chiêu thức và vẻ ngoài của Pokemon lẫn chiêu thức.
Mọi người ủng hộ bằng cách LIKE truyện nha!!! Mình có động lực sẽ làm tốt hơn đó!!! Love you all :3
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang