[Dịch] Võng Du Chi Phong Lưu Kỵ Kĩ
Chương 58 : Ngẫu Nhiên Gặp Lăng Ngọc Nhã (2)
Người đăng: viẹthai1993
Ngày đăng: 18:20 31-05-2020
.
Bộ dáng Kỳ Tiểu Giai vẫn y như cũ, dáng người thon dài lồi lõm, hai chân thon dài tràn ngập sức sống, có lẽ hai vú của nàng cũng không phải là vô cùng to lớn, có lẽ cái mông của nàng cũng không đẫy đà được bao nhiêu, có lẽ eo thon của nàng cũng không tinh tế, thế nhưng là đường cong chỉnh thể của nàng vô cùng ưu mỹ, ngoài ưu mỹ ra, càng tràn đầy quyến rũ, nóng bỏng, đánh sâu vào thị giác của người ta, làm cho người ta muốn tìm kiếm một chút phong tình bên trong.
Cách ăn mặc của Kỳ Tiểu Giai vẫn như trước kia, tóc đen nhánh buộc lại với nhau, tạo thành một cái bím tóc đuôi ngựa cao cao ở phía sau ót, hiện ra dung nhan tuyệt mỹ, làm cho người ta không thể nhìn gần, đường cong nóng bỏng, dáng người thon dài ngoài quyến rũ ra, càng toát ra hơi thở khoẻ mạnh, khiến người ta cảm thấy mới mẻ, cảm thấy cô gái trẻ và khoẻ mạnh phải đạt tiêu chuẩn này.
Nói thật, ta một mực không hiểu rõ, Kỳ Tiểu Giai có được vẻ ngoài tuyệt thế như thế, dáng người nóng bỏng và có sức hấp dẫn đặc biệt, vì cái gì không có được bầu thành hoa hậu giảng đường chứ, có lẽ thực lực của bốn hoa hậu giảng đường kia quá mạnh, vận khí của Kỳ Tiểu Giai không tốt, không có trở thành hoa hậu giảng đường.
Thực lực của Kỳ Tiểu Giai là không thể nghi ngờ, ta dám khẳng định, nếu như đại học Hoa Hạ sắp xếp ra năm hoa hậu giảng đường, Kỳ Tiểu Giai khẳng định sẽ nổi danh trên bảng.
Kỳ Tiểu Giai luôn luôn đi cùng với Lăng Ngọc Nhã, nhìn thấy Lăng Ngọc Nhã, ta làm sao lại quên đi Kỳ Tiểu Giai chứ, Kỳ Tiểu Giai đi học cùng với Lăng Ngọc Nhã, phụ trách an toàn của Lăng Ngọc Nhã ở đại học Hoa Hạ, cùng Lăng Ngọc Nhã đến trường, có thể nói là như hình với bóng.
Nếu như đặt ở thời cổ đại, Kỳ Tiểu Giai chính là nha hoàn thiếp thân của Lăng Ngọc Nhã, phụ trách chiếu cố cho Lăng Ngọc Nhã, đương nhiên xã hội bây giờ không tồn tại quan hệ như vậy nữa, Lăng Ngọc Nhã thân với Kỳ Tiểu Giai còn hơn là tỷ muội ruột thịt.
Lăng Ngọc Nhã là một thiên kim của tập đoàn lớn, có gia tộc khổng lổ, mà gia tộc của Lăng Ngọc Nhã là một cái gia tộc cổ xưa, vô cùng chú trọng thân phận, giữ lại rất nhiều truyền thống quen thuộc trước kia, tựa như Lăng Ngọc Nhã có người đi học cùng là Kỳ Tiểu Giai.
"Tại sao đại tình thánh lại ở chỗ này vậy? Có phải lại đang tìm kiếm mỹ nữ hay không, chuẩn bị dùng thủ đoạn hèn hạ lừa gạt người ta à?"
Đối với Kỳ Tiểu Giai, ta ngoài không hiểu rõ vì cái gì nàng không tiến vào hàng ngũ hoa hậu giảng đường ra, còn có một chuyện, đến bây giờ ta cũng không có hiểu rõ, chính là Kỳ Tiểu Giai cực kỳ không thân thiện với ta, Kỳ Tiểu Giai nhìn thấy ta liền bày ra khuôn mặt lạnh như băng, thật giống như ta đang thiếu nàng cái gì đó, mà thường xuyên vô tình châm chọc ta, làm ta khó xử một chút, ta cũng âm thầm nghĩ lại, ta căn bản không có đắc tội nàng à, thật sự là phiền muộn.
"Hoá ra là Lâm Phong à, làm sao lại không có gặp Vương Mộng Tuyết nhỉ."
Lư Thiên nhìn thấy Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai đi về phía ta, liền theo sau, chẳng qua vừa mở miệng liền không thân thiện rồi, làm cho ta không cách nào trả lời, xem ra Lư Thiên vẫn có địch ý rất sâu đối với ta.
Ta đương nhiên không biết tâm tình bây giờ của Lư Thiên.
Lư Thiên nhìn người đàn ông trước mắt này, thật sự là hận thấu xương.
Năm đó, thời điểm Lư Thiên theo đuổi Lý Đồng, trong mắt Lý Đồng chỉ có cái người đàn ông này, ngoài người đàn ông này ra, không chứa được người khác, không cho người khác bất kỳ cơ hội nào, hắn nhọc nhằn khổ sở theo đuổi Lý Đồng gần hai năm, một cơ hội nhỏ nhoi đều không có.
Mắt thấy vô vọng, Lư Thiên chỉ có thể yên lặng rời đi, dùng hết hai năm mới chậm rãi lãng quên Lý Đồng từ đáy lòng, lại bắt đầu cuộc sống mới.
Hôm nay ngẫu nhiên gặp được Lăng Ngọc Nhã, Lư Thiên cảm giác được mùa xuân lại đến, Lư Thiên chủ động chào hỏi Lăng Ngọc Nhã, dù sao cũng là bạn học cũ, trước kia nhận biết trong các hoạt động tổ chức trong trường học, hai người rất nhanh liền trò chuyện với nhau, ngay tại lúc Lư Thiên chuẩn bị dùng lý do bạn học cũ gặp mặt để mời Lăng Ngọc Nhã cùng đi ăn trưa, cái người đàn ông này không có một tiếng động xuất hiện, hơn nữa nhìn bộ dáng có vẻ có quan hệ vô cùng tốt với Lăng Ngọc Nhã, vậy mà làm cho Lăng Ngọc Nhã hiện lên vẻ mặt tươi cười.
Lúc đầu Lư Thiên đã quên lãng Lý Đồng, đã quên lãng cái người đàn ông này, cùng cái người đàn ông này đã không có cái ân cừu gì, thế nhưng là xem ra cái người đàn ông này lại muốn phá hư chuyện tốt của hắn, Lư Thiên bắt đầu căm hận, một lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu với người đàn ông này.
Mặc dù Lư Thiên biết cái người đàn ông này đã có Lý Đồng, thế nhưng là theo bản năng Lư Thiên cảm giác được cái người đàn ông này sẽ trở thành chướng ngại của hắn, sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất của hắn khi theo đuổi Lăng Ngọc Nhã.
Theo Lư Thiên, cái người đàn ông này là một tiểu nhân hèn hạ, không biết dùng cái biện pháp gì, vậy mà làm cho hai trong bốn hoa hậu giảng đường đại học Hoa Hạ, Vương Mộng Tuyết cùng Lý Đồng đồng thời yêu hắn, càng hèn hạ là cái người đàn ông này vậy mà từ bỏ Vương Mộng Tuyết một cách vô tình, Vương Mộng Tuyết thế nhưng là cô gái làm cho đàn ông yêu thương nhất trong bốn hoa hậu giảng đường đó, nếu như người đàn ông nào đạt được tình yêu của Vương Mộng Tuyết, sẽ chỉ có thề sống chết bảo vệ, căn bản sẽ không mọc lên bất kỳ tạp niệm nào khác.
Cái người đàn ông này thật là quá hư, tuyệt đối là người đàn ông bại hoại, Lư Thiên thời khắc khuyên bảo chính mình.
Tuyệt đối không thể để cho Lăng Ngọc Nhã rơi vào tay của tên tiểu nhân này, tuyệt đối không thể để cho tên tiểu nhân này dùng thủ đoạn hèn hạ đạt được, Lư Thiên âm thầm hạ quyết tâm, cứu vớt Lăng Ngọc Nhã mà hắn động tâm này.
"Ừm, ta ở chỗ này tuỳ tiện đi một chút, ngươi tại sao lại ở chỗ này đâu?"
Đối mặt với sự mỉa mai và đả kích của Kỳ Tiểu Giai cùng Lư Thiên, ta chỉ có thể không để ý tới bọn hắn, phảng phất không có nghe được, trực tiếp trả lời câu hỏi của Lăng Ngọc Nhã.
"Ngươi đoán xem."
Lăng Ngọc Nhã không có trả lời vấn đề của ta, vậy mà hoạt bát để cho ta suy đoán, bên trong sự tuyệt mỹ của nàng lộ ra một tia giảo hoạt, làm cho ta càng thêm động tâm.
Nhìn Lăng Ngọc Nhã trước mắt, mặt ngọc ưu mỹ nhã trí, như là điêu khắc tỉ mỉ, mắt phượng mày liễu, mũi ngọc miệng thơm, xinh đẹp tuyệt luân, không tỳ vết chút nào, da thịt trắng noãn không tì vết khiến người động lòng, mái tóc đen nhánh tuỳ ý vắt trên vai ngọc, cùng với dáng người thon dài lại càng bổ sung cho nhau.
Khó được chính là đôi mắt say lòng người của Lăng Ngọc Nhã, đôi môi ửng đỏ, cái cổ tú mỹ trắng như ngọc, cộng thêm hai vú nhô thật cao, còn có cái eo thon vừa vòng tay kia thướt tha mềm mại, tràn đầy vẻ mê người, tràn đầy mùi vị phụ nữ, thật là chọc người, làm cho ta động tâm, hận không thể nhấm nháp từng cái.
Nhớ tới lúc trước nhìn thấy Lăng Ngọc Nhã vẫn là một cô gái trẻ ngây ngô, nhưng là bây giờ, cô gái trẻ ngây ngô đã thoát khỏi sự ngây ngô, lộ ra hương vị chín muồi mê người.
Nếu như nói lúc trước Lăng Ngọc Nhã vẫn là một nụ hoa chớm nở, như vậy hiện tại nàng chính là một đoá hoa xinh tươi đang nở rộ, để cho ta mê luyến.
Nếu như nói hương vị ngây ngô lúc trước của Lăng Ngọc Nhã để cho ta yêu thương, như vậy hương vị chín muồi hiện tại của nàng làm cho ta tràn ngập ham muốn.
Không phải là tới tìm ta chứ!
Đây là đáp án muốn thấy nhất ở trong lòng ta, nhìn xem Lăng Ngọc Nhã tuyệt mỹ như thế, không có người đàn ông nào có thể chống cự, không có người đàn ông nào không động tâm, bởi vậy trong lòng ta tràn đầy mong đợi, khát vọng đạt được cái đáp án này.
"Có phải các bạn ở trường học tụ hội hay không? Ngươi liền quay trở lại?"
Ta biết, đối với Lăng Ngọc Nhã, ta không có bất kỳ cơ hội gì, đây là tiếc nuối trong đời này của ta, cũng là tự ti lớn nhất của ta, ta chỉ có thể chôn giấu ý nghĩ trong lòng ở sâu trong nội tâm.
"Không phải, lại đoán đi."
Lăng Ngọc Nhã lắc đầu, dáng vẻ đắc ý, nụ cười trên mặt càng thêm mê người.
"Đến trường học làm một ít chuyện?"
Lăng Ngọc Nhã tiếp tục lắc lắc đầu.
"Vậy là? Đi ngang qua, tới xem một chút? Hoặc là tới thăm hỏi giáo viên?"
"Không phải, đều không phải. Bật mí cho ngươi một chút, ta sẽ ở chỗ này tới mấy năm đấy."
Choáng, Lăng Ngọc Nhã so với ta còn gấp hơn, chẳng qua bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của nàng thật sự là đáng yêu.
"A, ta biết rồi, ngươi khẳng định là muốn công tác ở đây, đúng không?"
Ta chém đinh chặt sắt nói, tràn đầy tự tin đối với đáp án này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện