[Việt Nam] Phong Khởi Đấu La Đại Lục

Chương 7 : Phân biệt - Hoa khai nhị đóa

Người đăng: Hayden Tran

Ngày đăng: 15:34 27-07-2018

Trong khoảng thời gian nửa tháng Đường Tam đã rút cục cũng hoàn thành những gì mà Đường Hạo dạy, chuy(búa) pháp dùng sức mượn lực để chú tạo hắn đã có thể liên tục bổ ra hai mươi bốn chuy, mỗi một chuy đều chuẩn xác vô cùng kể cả việc khống chế lực lượng. Nếu nói đến biến đổi lớn nhất phải kể đến hắn đệ đệ, nhân vật chính của chúng ta – tiểu trích tiên Đường Thanh Phong. Nếu nói lúc trước hắn bộ dáng bình phàm không có gì khác người chỉ là khí chất thoát dật khiến cho người không dám xem thường thì hiện tại hắn đã đảm đương được hai chữ Trích Tiên. Vẫn là mái tóc lam dài phiêu dật trong gió, nhưng diện mạo đã hoàn toàn thay đổi. Đôi mắt lam biếc như biển trời, khiến người đắm chìm vào trong đó. Ngũ quan trở nên càng tinh xảo, môi hồng răng trắng, hàng chân mày lá liễu mỹ kinh tâm động phách thua chút nào mẫu thân hắn A Ngân. Sở dĩ, hắn thay đổi nhiều như vậy chính là do hắn Võ hồn Nhài Hoa đã tiến hóa thành Bạch Nhài Vương Hoa. Tuy nhìn từ bên ngoài nhài hoa vẫn bạch sắc như cũ, nhưng lại có thêm những đường viền màu vàng bên mép hoa. Khi hoa này xuất hiện, lam ngân thảo trên mặt đất tựa như thấy chúng nó thần vương mà nghiêng mình uốn lượn như đang triều bái. Hương hoa tỏa khắp, trên mặt đất lam ngân thảo cũng đồng dạng trở nên xanh mượt. Đường Thanh Phong cũng không biết sao lại như thế này, hắn chỉ là đều đặn tu luyện Ngọc Thanh Chính Quyết, bỗng sáng sớm hôm nay phát hiện biến đổi như vậy cũng giật mình hồi lâu. Có lẽ đây là Ngọc Thanh Chính Quyết mang thêm cho hắn kinh hỉ đi, vì là tu tiên công pháp hút vào thiên địa linh khí tẩy đi duyên hoa trong huyết mạch khiến nó hoàn thiện tiến hóa. Đối với sự biến đổi của Đường Thanh Phong, Đường Tam cảm thấy rất ngạc nhiên kinh vì dung mạo kinh nhân của hắn đệ đệ. Nhưng với hắn điều này không sao, hắn chỉ cần biết Tiểu Phong là hắn đệ đệ là hắn duy nhất đệ đệ. Khác với Đường Tam, thái độ của Đường Hạo có thể nói một trời một vực. Nhìn thấy con thứ như nhìn thấy hắn A Ngân, bất giác nước mắt chảy dài trên khuôn mặt khắc khổ tro tàn của hắn. Đường Hạo cũng không muốn hiện tại giải thích điều này, chỉ nói có lẽ do võ hồn biến dị mang đến biến đổi với cơ thể. Bỏ qua khúc nhạc đệm biến hóa của Tiểu Phong, sinh hoạt lại quay về quy luật ban đầu. Ngày này,vừa bước vào nhà, Đường Tam nhẹ nhàng xoa cổ tay khuôn mặt toát ra nụ cười tự đắc, trên cổ tay hắn đang mang kiện tác phẩm đầu tiên kể từ khi đi tới thế giới này, hơn nữa toàn bộ các bước tiến hành đều do chính bản thân hoàn thành. Tác phẩm là ba cây tụ tiễn, cùng với bộ tế châm được làm từ bách luyện tinh cương cực kì sắc bén. Bộ tế châm này chính là làm cho đệ đệ Đường Thanh Phong. Đường môn huyền thiên bảo lục tổng cương điều thứ hai:" Phàm là ám khí đều được âm thầm sử dụng, là vũ khí đặc thù khắc địch chế thắng. Như địch nhân biết người sử dụng nó, vậy nó không phải là ám khí mà là minh khí." Mặc kệ là tụ tiễn của hắn vẫn là tế châm của đệ đệ, đều là dùng để giết người trong vô hình. "Ba ba, ăn cơm thôi." Đường Thanh Phong hướng nhà trong kêu lên, lúc này ca ca Đường Tam vừa bước vào. Lén đưa cho hắn một chiếc túi da mỏng manh bên trong chứa đựng tế châm. Hắn nhìn Đường Tam cười tỏ vẻ biết ơn, Đường Tam xoa đầu hắn ngồi vào ghế chờ ba ba ra cùng dùng cơm. Kỳ lạ, mỗi ngày vừa nghe gọi ăn cơm Đường Hạo đều đi đến, có điều hôm nay lại không xuất hiện. Đường Tam cùng Đường Thanh Phong trong lòng có chút khẩn trương, chẳng nhẽ ba ba bệnh sao? Vội vàng chạy vào phòng cha. Đường Hạo cũng không có ở trong phòng, mấy năm nay hắn tựa hồ cũng là lần đầu tiên không có ngủ dậy muộn. Đường Tam trong khi thắc mắc không biết Đường Hạo đi đâu thì Đường Hạo đã trở lại. "Tiểu Tam, Tiểu Phong, sáng sớm huynh đệ các ngươi đi làm gì đó?" Đường Hạo đạm thanh hỏi. Đường Tam giải thích nói : "Chúng ta đi ra ngoài rèn luyện thân thể. Sáng sớm mỗi ngày chúng ta đều ra ngoài chạy bộ." Chuyện này cũng không có tính là nói dối, xác thật bọn hắn đi 'rèn luyện'. "Ân." Đường Hạo cũng không có truy cứu nhàn nhàn nói:" Hôm nay ngươi không cần tái luyện tập chú tạo nữa, vào thu thập đồ vật, ngày mai lão Kiệt Khắc mang ngươi tới Nặc Đinh thành." Đường Tam có chút sửng sốt:"Nặc Đinh thành? Đi làm gì? Còn đệ đệ thì sao?" Đường Hạo liếc mắt nhìn hắn một cái nói:"Ngươi không phải muốn học tập năng lực hồn sư sao? Lão Kiệt Khắc mang ngươi tới Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện làm một gã học viên, chứ ở nơi này ngươi nghĩ bản thân có thể học được cái gì chứ. Chúng ta chỉ có 1 cái vị trí Công Đốc Sinh, đệ đệ ngươi chẳng phải muốn đọc sách học lễ nghĩa sao, ta có cái khác an bài.” Đường Thanh Phong biết đây là sự thật. Nhờ phước vị Hồn Thánh trong truyền thuyết nên Thánh Hồn thôn mới có 1 danh ngạch Công Đốc Sinh, các thôn khác phải ba, bốn thôi cũng chỉ dùng chung 1 danh ngạch mà thôi. Hơn nữa nếu hắn đoán không sai, dựa theo biết trước nội dung thì Đường Hạo dự định đem hắn gửi đến cô cô nơi đó học tập lễ nghi. Ân cũng tồi, hắn muốn trả thù Võ Hồn Điện cần phải có thế lực của mình, mặc dù không nói có thể vượt qua Đường Môn của ca ca, ít nhất cũng phải có tí thực lực tình báo. Mà tình báo thì dễ nhất đạt được chính là tửu lâu, khách sạn, thanh lâu,... Học lễ nghi, đối nhân xử thế, cầm kì thi họa gì đó chẳng phải giúp ích hơn sao. Nghĩ nghĩ tỏ vẻ không sao cả nói. “Ca ca, ngươi đi đi thôi. Ta không có ý định sẽ đi học. Yên tâm ta sẽ tìm người. Ta sẽ chiếu cố cha.” Mặc dù Đường Thanh Phong nói rất lãnh đạm, nhưng Đương Tam lại cảm động mắt đỏ lên, hắn biết hắn đệ đệ đang từ bỏ trở thành một vị Hồn sư để thành toàn cho hắn. Lúc này Đường hạo nói:"Ta cho ngươi đi Nặc Đinh là có điều kiện, đáp ứng điều kiện của ta ngươi mới có thể đi.” "Bất luận ngươi sau này tu luyện hồn lực như thế nào, ta muốn ngươi đáp ứng ta không được cho chuy tử vũ hồn tham gia hồn hoàn, thậm chí không cho bất luận kẻ nào chứng kiến nó xuất hiện. Càng đừng cho người khác biết ngươi là song sinh vũ hồn. Ngươi có thể làm được chứ?" Đường Tam có chút sửng sốt:"Vậy còn vũ hồn Lam ngân thảo thì sao?" Đường Hạo nói:"Vũ hồn Lam ngân thảo ngươi có thể tuỳ tiện sử dụng, tu luyện, tham gia vũ hồn gì cũng không thành vấn đề. Song sinh vũ hồn cũng không cần cả hai vũ hồn đều phải tăng lên hồn lực mới có thể tu luyện, chỉ cần một vũ hồn có hồn hoàn, hồn lực tăng tới bình cảnh tự động tiêu thất. Đường Hạo nói:" Nói cách khác, sau này ta chỉ là sử dụng Lam ngân thảo vũ hồn đúng không? Đường Hạo gật đầu: "Trừ khi gặp phải trường hợp nguy hiểm đe doạ tính mạng, nếu không không được sử dụng chuôi chuy tử." "Được, ta đáp ứng ngài." Đường Tam trịnh trọng gật đầu. "Tốt lắm, đi ăn cơm." Đường Hạo nói. Nói trong nhà ngheo xơ xác cũng không quá, Đường Tam căn bản không có cái gì hảo chuẩn bị, chỉ thu thập vài bộ quần áo một chút đã hoàn thành. Đường Thanh Phong hỗ trợ không được gì, ngồi trên giường nhìn hắn thu thập. Sáng sớm, trên đỉnh núi Đường Tam huynh đệ như thường lệ ngồi trên một tảng đá lớn, trong tay cầm một chiếc lá cây, tử ý bừng lên, trong tay chiếc là cây sợ rằng bất luận là gân văn nhỏ nhất bọn hắn cũng có thể quan sát rõ ràng. Tử Cực Ma Đồng đã tiến vào cảnh giới Nhập Vi. Đường Tam không khỏi có chút hâm mộ đệ đệ. Từ khi biết đệ đệ cũng là người xuyên việt, hắn mang cảm giác đồng hương tín nhiệm mà giáo công pháp. Bất quá không bao lâu, đệ đệ đã đuổi kịp hắn rồi. Cùng cửu trọng Huyền Thiên công bất đồng, Tử Cực Ma Đồng chỉ có bốn tầng, Túng Quan, Nhập Vi, Giới Tử, Hạo Hãn. Đạt tới Nhập Vi, tốc độ tu luyện Tử Cực Ma Đồng trở nên cực kỳ chậm rãi, mà mỗi ngày không thể gián đoạn hấp thu Đông Lai Tử Khí, cũng không thể dùng hai chữ nghị lực có thể giải thích được. Huyền Thiên công lực dũng khởi rót vào bên trong chiếc là, lá cây mềm lại tại tác dụng của nội lực nhất thời trở lên thẳng tắp, ngón trỏ tay phải cùng ngón giữa Đường Tam búng nhẹ, lá cây xoay tròn bay ra ngoài. Cước chạm đất, tiểu thối phát lực Đường Tam thi triển quỷ ảnh mê tung, bên cạnh tiểu Phong cũng đồng dạng thi triển Thiên Vân Bộ hướng chân núi đi xuống. Một tay chấp sau lưng, bước chân nhẹ nhàng dưới chân có bạch khí thoáng qua như đóa mây trắng, tốc độ không kém hơn Quỷ Ảnh Mê Tung do cố ý giảm bớt, đuổi theo Đường Tam. Bạch y bố sam phai màu sạch sẽ, dung mạo trích tiên, bộ pháp phiêu miểu nói không lên lời xuất trần. Đường Tam cũng rất thắc mắc đệ đệ này bộ pháp từ đâu mà ra, hắn đệ đệ võ công là do hắn một tay dạy dỗ đương nhiên biết đệ đệ căn bản không có võ công tinh diệu như vậy. Hỏi sau mới rõ đây là tiểu Phong đệ nhị võ hồn mang đến. Đường Tam nghĩ đến đệ đệ đệ nhị Võ Hồn Hạo Thiên Côn Luân Phiến liền không có truy vấn nữa. Hắn vẫn nhớ rõ áp lực từ cây quạt đó, cho dù là kiếp trước Phật Nộ Đường Liên cũng không mang đến cảm giác kinh khủng như vậy. Trong phòng bếp quen thuộc, đây là lần cuối nấu cho cha bữa cơm, Đường Thanh Phong cũng nhường cho Đường Tam nấu. Nhìn củi trong lò vẫn còn đỏ lửa, đổ thêm chút nước vào ấm cứ như vậy khi cha tỉnh ngủ dậy cũng có chút nước sôi để uống. Lão Kiệt Khắc đã tới, có lẽ vì nguyên nhân muốn đi Nặc Đinh thành, hôm nay lão đặc biệt bận một thân quần áo mới, nhìn qua cũng tăng them vài phần quắc thước. "Tiểu Tam đi thôi, ngươi cứ như vậy quỷ ba ba ngươi lại bắt ngươi quay lại. Tiểu Phong gia gia xin lỗi ngươi, ài đây cũng là trong thôn bất đắc dĩ." Lão Kiệt Khắc bắt chuyện nói với Đường Tam. Sau đó vẻ mặt thấy thương mà không giúp được gì nhìn Đường Phong, lúc này đã dùng lụa che lại tuyệt thế dung nhan. “Gia gia người dẫn ca ca đi thôi. Ta hiểu được. Ta cũng muốn ở lại chăm sóc cha.” Đường Tam hướng Kiệt Khắc làm một cái ra hiệu cấm thanh:"Gia gia ngài nhỏ tiếng một chút, ba ba không thích nhất khi đang ngủ mà bị người khác làm phiền." Nói xong lúc này mới xách bao quần áo cùng lão Kiệt Khắc yên lặng rời đi. Đường Tam quay lại nhìn ngôi nhà lại nhìn nhìn đệ đệ vẫn như cũ trích tiên lạc trần nhìn mình mỉm cười phất phất tay vẫy chào, mãi cho đến khi Đường Tam cùng thôn trưởng Kiệt Khắc tiêu thất hắn vẫn ngây ngốc đứng ở trước cửa một thời gian dài. Lúc này Đường Thanh Phong dọn bát ra kêu ra ba ba cũng dùng cơm. Nhìn Đường Hạo húp lấy húp để liên tục mấy chén cháo do Đường Tam nấu, hắn nói: “Ba ba, ngươi định đưa ta đi đâu đi học a?” Nghĩ đến hiện tại ca ca đã bước lên hành trình của mình, học Nặc Đinh học viện, bái Đại sư làm sư phụ còn gặp gỡ tiểu Vũ sau đó đến Sử Lai Khắc học viện rồi gặp gỡ các vai chính thất quái khác... Ân chính mình cũng nên quy hoạch một chút kế hoạch của bản thân. Lại nhìn nhìn Đường Hạo không dự định nói chuyện. Hắn cả gan hỏi: “Ba ba, mẹ có phải bị Võ Hồn Điện hại chết không?!” Mặc dù là hỏi nhưng ngữ khí lại hết sức khẳng định. Đường Hạo giật mình, vẻ mặt âm trầm nhìn hắn: “Ngươi! Làm sao ngươi biết?” – hắn không nhớ là có đề cập quá A Ngân, bọn trẻ từ nhỏ có vẻ thông tuệ đều không hỏi hắn. Đặc biệt là hắn con út càng chưa từng đề qua một chữ như thế nào hôm nay lại hỏi hắn một câu như vậy đâu. “Thật ra ta từ lúc sinh ra đã tự có ý thức rồi, hình ảnh mẫu thân có phải giống như ta bây giờ không? Ta cũng nhớ từng lời nói, từng việc xảy ra ngày hôm đó. Chỉ là ba ba không muốn nói ta cũng chưa bao giờ đề cập qua.” Đường Hạo hắn Hạo Thiên Đấu La lực địch Võ Hồn Điện trước nay chuyện gì chưa dám nói đều thấy qua nhưng ít nhất đây là lần đầu hắn nghe nói trẻ sơ sinh vừa sinh ra đã có ý thức kinh người như vậy. Quan sát tiểu Phong, hắn nhìn thấy hắn A Ngân. Mặc dù không muốn các con biết thù hận sớm vậy nhưng nếu đã biết vậy thẳng thắn đi: “Đúng vậy. Năm đó Võ Hồn Điện đương nhiệm Giáo hoàng triệu tập nhân thủ phục kích chúng ta vì hắn biết mẹ ngươi là Hồn Thú hóa hình. Hồn Thú hơn vạn năm hóa hình Hồn Hoàn, Hồn Cốt trân quý biết bao nhiêu chứ. Bọn chúng ép chúng ta vào đường cùng, ngươi mẫu thân hi sinh hiến tế bản thân thành toàn ta tấn chức Phong Hào Đấu La. Chuyện xảy ra vào hôm đó là như thế.” Đường Thanh Phong nghe hắn thuật lại một nữa đầu đuôi bi kịch năm xưa, bất giác mắt đỏ lên nói: “Ba ba ta muốn biến cường, ta muốn tạp vỡ Võ Hồn Điện vì mẫu thân báo thù.” Đường Hạo nói: “ Báo thù? Ngay cả là ta đều làm không được chỉ với sức ngươi ư. Dù là ngươi mang song sinh võ hồn, võ hồn lại là Bạch Nhài Vương Hoa thì lại thế nào, đó chỉ là tiềm lực. Thiên tài không trưởng thành thì chỉ là nói suông mà thôi.” “Bạch Nhài Vương Hoa? Ta võ hồn rõ ràng chỉ là Nhài Hoa mà thôi?” Đường Thanh Phong nghi hoặc đạo. “Không. Ngươi là con trai của nàng, võ hồn thế nào chỉ là tiểu tiểu nhài hoa được. Ngươi Võ Hồn chính là Hoa trung chi Vương. Đồng cấp với Lam Ngân Hoàng Thảo, hai loại này vốn là kí sinh bên nhau. Chỉ là Lam Ngân Hoàng ở minh, Bạch Nhài Vương Hoa lại ở ám thế nhân vốn dĩ không biết Lam Ngân Hoàng làm thế nào biết được Bạch Nhài Vương Hoa đâu chứ.” “Mặc dù ta không hiểu lắm. Nhưng có nghĩa là ta võ hồn không phải phế võ hồn, hơn nữa còn có thể tu luyện đúng không?” “Ân.” Đường Hạo gật đầu. “Như vậy ta cũng muốn trở thành Hồn sư!” “Chẳng phải ngươi nói muốn trở thành thi nhân muốn đọc sách thôi sao? Hiện tại đổi ý?” “Không hẳn. Ba ba ta muốn đọc sách làm thi nhân chẳng qua cũng vì báo thù.” – “Đọc sách báo thù?” – Đường Hạo không hiểu suy nghĩ của hắn. “Đúng vậy, đọc sách vẫn có thể báo thù. Ta muốn dựa vào sức mạnh của người đọc sách, mở rộng hệ thống tình báo trải dài cả đại lục này, âm thầm điều tra Võ Hồn Điện. Cầu xin ba ba mang ta đi thư viện đọc sách đi, nhân tiện tìm kiếm hồn hoàn tăng cấp.” Đường Hạo nhìn hắn hồi lâu, đối với ý tưởng của hắn cảm thấy mới mẻ khác lạ, nhưng cũng không để ý sẽ làm nên trò trống gì. Chỉ cần giúp hắn đạt được hồn hoàn, lại ném cho đường muội nơi đó là xong. “Hảo hiện tại ta mang ngươi đi tìm ngươi hồn hoàn. Trước ăn cơm đi.” Đường Hạo không biết là con út của hắn mở ra Trích Tinh Lâu có thể nói vang danh Đấu La Đại Lục sau này, phát triển mạnh mẽ thậm chí trội hơn cả Mẫn Đường của Đường Tam kinh doanh nhiều. -------------------------------------------------------------- Nghĩ qua nghĩ lại, lăn qua lăn lại. Để tránh dính nguyên tác quá nhiều khiến mọi người cảm thấy nhàm chán ta quyết định đem Đường Tam và Đường Thanh Phong tạm thời tách ra tu luyện. Trước hết cho Tiểu Phong kinh doanh thế lực của bản thân đã. Thật mệt mỏi quá mà.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang