Phi Vân Ký

Chương 1 : Liệt Hỏa Thần Đế

Người đăng: phivankytruyen

Ngày đăng: 12:34 22-11-2018

.
Trường giang lưu thủy, cao sơn thanh lâm, một mảnh thế ngoại đào viên. Nằm lọt thỏm giữa vùng thiên địa kỳ quan là chi chít đình, đài, lầu các xa hoa. Một khoảng sân rộng mấy dặm, một tòa tháp cao trăm tầng hướng thẳng trời xanh. Thú Thần Tông. Hôm nay chúng đệ tử, trưởng lão, các chủ, phó tông chủ của Thú Thần Tông tập trung đầy đủ tại quảng trường tông môn. Tất cả ánh mắt ngưng trọng hướng thẳng về phía Thiên Sơn Phong - hay còn gọi là Thiên Kiếp Phong của Thú Thần Tông, cùng chờ đợi khoảnh khắc vạn năm khó gặp. Hôm nay, Tông chủ Thú Thần Tông bọn họ độ Thiên Kiếp tấn thăng Thần cảnh Cửu tinh. Trên đỉnh Thiên Sơn Phong, một đạo thân ảnh mặc hồng bào, gương mặt thanh niên độ chừng 27-28 tuổi đứng chắp tay sau lưng hướng mắt lên ngắm nhìn lôi vân cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng tụ lại che kín trăm dặm vùng trời. Hắn ánh mắt sắc bén pha lẫn chút tà dị, chân mày như kiếm, ngũ quan đoan chính, dáng bộ nho nhã, tóc đen ngang lưng xõa dài khẽ lay theo gió. Thân ảnh tràn đầy sức trẻ đứng sừng sững giữa trời, lại như có hương vị năm tháng thoảng qua, như có thời gian tang thương đọng lại trên nếp áo. Hắn đứng trên đỉnh cô phong, ngẩng đầu ngạo thương khung, thân ảnh hắn hùng vĩ như Thái Sơn. Ánh mắt người khác nhìn vào hắn mờ ảo bất định, lúc như gần trong gang tấc, lúc lại như xa cách vạn dặm thiên nhai. Từ sâu trong đôi mắt hắn như đang lập lòe vô thượng hỏa diễm, lại như đang chớp động lấy vô tận lôi quang. Mỗi cái hô hấp của hắn đều đều nhè nhẹ nhưng lại khiến cho không khí xung quanh như trầm xuống, từng đợt cuồng phong như chực chờ nổi lên. Hắn đứng yên không động nhưng từ sâu trong tâm như đang tỏa ra vạn đạo hào quang che kín cả thiên địa, tựa một vầng húc nhật rạng ngời. Một cái nhấc chân lên, hắn như đang giẫm lên thiên ti vạn lũ nhân quả tuyến. Một bước chân bước ra, hắn như vừa bước qua lằn ranh mỏng manh giữa sinh và tử. Đại đạo gia thân! Mỗi một thiên đại đạo gia thân chứng minh cho một con đường đạo mà hắn bước ra đã đi đến viên mãn. Thần cảnh cửu tinh, mỗi một tinh là một thiên đại đạo, cửu đạo quy hợp thành tựu Chí Tôn. Hắn, Liệt Hỏa Thần Đế, 13 tuổi đặt bước chân đầu tiên trên con đường tu luyện, mười hai năm bước qua Phàm cảnh cửu cấp: Dẫn Linh Khai Khiếu, Thiết Bì, Cương Nhục, Dưỡng Cân, Thông Mạch, Cường Tạng, Hoán Huyết, Phạt Cốt, Tẩy Tủy. Tiếp đó hắn lại dùng 314 năm xông phá Linh cảnh cửu kỳ: Luyện Khí, Đan Điền, Trúc Cơ, Kim Đan, Linh Đan, Nguyên Anh, Anh Biến, Hoán Nguyên, Hóa Thần. Hắn thời gian tu luyện ngắn ngủi lại kiến tạo vô song thành tựu, được xưng tụng là Cổ Kim Đệ Nhất Thiên Tài. Hắn Hóa Thần 47 năm thì bước ra đạo lộ đầu tiên của mình - Hỏa chi đạo, thành tựu Thần cảnh. Hắn lấy đạo hiệu Liệt Hỏa, quyết định cùng với nghĩa đệ thành lập Thú Thần Tông. Thú Thần Tông từ một tông môn mới thành lập một đường quật khởi cùng với tốc độ tấn cấp như vũ bão của hắn sau hơn 2700 năm đã trở thành một trong thất đại tông môn đứng đầu đại lục. Một môn phái có chưa tới 3000 năm lịch sử đã có thể ngồi cùng bàn, có khi còn triển ép sáu đại tông môn với hàng vạn năm lịch sử truyền thừa đủ cho thấy năng lực của Liệt Hỏa Thần Đế. Nhìn trên bầu trời kiếp vân ngưng tụ đã không sai biệt lắm, thiên kiếp có thể giáng xuống bất kỳ lúc nào. Liệt Hỏa Thần Đế buông lỏng hai tay, tay trái tế ra một thanh tiểu mộc côn. Mộc côn trông như cây củi cỡ ngón tay cái, dài 2 xích 2 phân, màu đen tuyền không pha tạp. Mộc côn trong tay Liệt Hỏa Thần Đế chuyển động linh hoạt, xoay tròn thành chong chóng, tung tung hứng hứng nhìn đến là vui mắt. Cái này mộc côn chính là bản mệnh thần khí của Liệt Hỏa Thần Đế mệnh danh “Thao Hỏa Hỗn Nguyên Thần Bút”. Tiểu mộc côn trông như cây củi bần bần bẩn bẩn nhưng lại cứng rắn vô song, vô pháp luyện chế nhưng có khả năng dẫn vạn loại hỏa diễm, không hư không hỏng, là đồ vật tùy thân ưa thích nhất của Liệt Hỏa Thần Đế. Tay trái tế ra bản mệnh vũ khí thì đồng thời tay phải của Liệt Hỏa Thần Đế cũng thoáng đưa lên cao quá vai. Hắn khẽ mở miệng, một tuyến sóng âm truyền thẳng xuyên qua không gian đến một chỗ động phủ ở trung tâm Thú Thần Tông: “Tiểu Thải, trang điểm xong chưa? Thiên Kiếp của ta giáng xuống đỉnh đầu rồi đây này.” Từ chỗ động phủ, 1 đoàn thất thải quang mang “sưu” một tiếng độn đến bên cạnh Liệt Hỏa Thần Đế, thân thiết quấn vài vòng quanh người rồi đậu lại trên tay phải của hắn. Thất thải quang mang tan đi để lộ ra một đầu tiểu tước đỏ rực như cấu thành từ hỏa diễm. Tiểu tước kéo theo đằng sau bảy tuyến lông đuôi, mỗi cái mang một màu sắc rực rỡ khác nhau lại tản ra khí tức đại đạo mãnh liệt. Tiểu tước vừa mới đáp xuống đã cất giọng như phượng minh thánh thót: “Trang điểm mụ mụ ngươi!” “Ngươi a, tấn cấp chậm một chút để cho người ta sống với có được hay không? Ta vừa mới tấn cấp chưa được bao lâu, còn chưa kịp củng cố cảnh giới xuống thì ngươi lại rục rịch đòi đi độ kiếp rồi?” - tiểu tước giọng có chút khó chịu nói tiếp. Liệt Hỏa Thần Đế cười khổ đáp: “Ha ha. Không có ý tứ, bế quan mấy năm đột nhiên lòng có linh cảm bước luôn một bước lên đạo lộ “Luân Hồi”.” “Ngươi nói nghe thật dễ a…” - Tiểu Thải lòng bỗng dâng lên một cỗ thất lạc. “Ưm, mà tiểu Thải này. Ngươi tốt xấu gì cũng là thần thú Thất Thải Phượng Hoàng a. Hà cớ gì lại cứ thích lấy hình hài nho nhỏ chim sẻ xuất hiện? Uổng công ta bày ra suất khí dáng vẻ triệu hoán ngươi đăng tràng… Aizz…” Liệt Hỏa Thần Đế khẽ thở dài một hơi rồi lại tiếp: “Thật ra ta lần này triệu hoán cũng không phải là cần ngươi trợ giúp. Ngươi cảnh giới củng cố đã không sai biệt lắm, hiện tại nhân dịp Thiên kiếp của ta ta để ngươi tắm một lần Thiên Hỏa kiếp thúc đẩy ngươi cảnh giới củng cố hoàn mỹ. Mà lại ngươi hiện tại mới là Thất phẩm Thần thú đã được tắm Cửu phẩm Thiên Hỏa kiếp. Có phúc lắm nha! Ngươi đúng là có được một chủ nhân tốt khà khà khà khà…” Tiểu Thải: “...” Ta đây một đầu Thất phẩm Thần thú yếu ớt ngươi muốn cho ta tắm Cửu phẩm Thiên Hỏa kiếp để thành chim nướng có phải hay không? Tiểu Thải mang một bụng ủy khuất liếc ngang khuôn mặt tuấn tú của Liệt Hỏa Thần Đế nghĩ có hay không mổ xuống cho hắn một phát. Nhưng rốt cục nàng vẫn là nhịn được. Dù tốt dù xấu gì nàng vẫn là bản mệnh thú sủng của Liệt Hỏa Thần Đế. Là một đầu Thất Thải Phượng Hoàng đẹp nhất, duy nhất của đại lục. Hắn chắc chắn sẽ không bỏ mặc nàng thành chim nướng, tệ lắm là lại thay lông một lần như lần trước… Nghĩ nghĩ nàng lại nghẹn ngào ngắm nhìn lại bộ lông đẹp đẽ mượt mà của mình. Bởi vì đây có lẽ là lần cuối nàng được nhìn ngắm mình trong bộ lông lộng lẫy cùng với thất thải quang đuôi cho đến vài trăm năm nữa. Liệt Hỏa Thần Đế chuẩn bị sẵn sàng, tay trái cầm bản mệnh thần khí, tay phải nhẹ nâng Thất Thải Phượng Hoàng trong hình dáng tiểu hỏa tước. Không có độ kiếp trận pháp, không có phòng ngự thần khí. Một người một chim cứ như thế ngẩng cao đầu đối diện trăm dặm kiếp vân. Lúc này, một đạo lôi trụ khổng lồ giáng thẳng xuống Liệt Hỏa Thần Đế bên dưới. Đây là đệ nhất kiếp của Thần cảnh cửu tinh Thiên kiếp: Thiên Lôi kiếp. Trông thấy đạo lôi trụ phóng thẳng tới, Liệt Hỏa Thần Đế không chút nao núng. Hắn cười ha hả sảng khoái: “Tới tốt lắm!” Dứt lời, tay trái Liệt Hỏa Thần Đế khẽ đảo thành bộ dáng cầm bút, một đầu “Thao Hỏa Hỗn Nguyên Thần Bút” bốc lên tử sắc hỏa diễm. Hắn đưa tay đối diện thiên kiếp lôi trụ vẫy bút thành một chữ “Phá” óng ánh tử sắc lại lập lòe, hừng hực tựa hỏa diễm. “Dĩ mộc vi bút, dĩ hỏa vi mặc. Phá cho ta.” Cả một quá trình mây trôi nước chảy nhanh đến nỗi chúng đệ tử chỉ cảm thấy hoa mắt một cái đạo thiên kiếp lôi trụ còn chưa kịp đánh tới Liệt Hỏa Thần Đế thì một đạo phù ấn tử sắc từ chỗ Liệt Hỏa Thần Đế đã nghịch thiên mà lên. Phù ấn tử sắc và lôi trụ va chạm với nhau ở giữa không trung, vậy mà không có ngạnh sinh lực trùng kích mãnh liệt như trong tưởng tượng. Phù ấn vừa lúc tiếp xúc với lôi trụ, một loại khí tức hủy diệt, tử vong tràn ra bao khỏa lấy lôi trụ. Va chạm ở giữa chỉ thoáng dừng lại một sát na thời gian rồi phù ấn tử sắc tiếp tục thuận đường mà lên. Phù ấn tử sắc lên đến đâu, lôi trụ thiên kiếp vô thanh vô tức tiêu tán đến đó không có một chút lực chống cự nào. Phù ấn tử sắc triệt tiêu lôi trụ đánh thẳng vào trong lôi vân rồi nổ tung, tạo ra một cái động lớn chính giữa trăm dặm lôi vân. Chúng đệ tử trông thấy một màn này nhiệt huyết sục sôi, adrenalin trong não không ngừng bùng nổ. Cả quảng trường trăm miệng một lời vang: “Tông chủ uy vũ!” Liệt Hỏa Thần Đế rất hưởng thụ cảm giác này quay đầu hướng về phía quảng trường tông môn mỉm cười gật đầu. Trên bầu trời, lôi vân vừa bị đánh tan lấy tốc độ mắt thường có thể trông thấy điên cuồng hội tụ. Mà lần này cảm giác như là lôi vân càng dày đặc thêm gấp mấy lần. Đệ nhất kiếp “Thiên Lôi kiếp” đáng ra phải trải qua chín chín tám mươi mốt lôi trụ thiên kiếp nhưng Liệt Hỏa Thần Đế hắn không theo lẽ thường một chiêu đem lôi vân oanh diệt, lấy tư thái ngưu bức vượt qua lôi kiếp như làm cho thiên địa phẫn nộ gia tăng thiên kiếp uy lực. Chỉ mấy cái chớp mắt về sau, kiếp vân trên bầu trời đã lần nữa hội tụ về, thiên địa quay trở lại trạng thái hắc ám trước đó. Thần cảnh Cửu tinh đệ nhị kiếp: Thiên Hỏa kiếp. Lôi vân bây giờ đã không còn màu đen kịt như trước mà đang dần chuyển thành hoàng kim kiếp vân. Từ trong kiếp vân tản ra nhiệt lượng cực kỳ khủng bố. Dưới mặt đất phạm vi trăm dặm bên trong cỏ cây, thực vật bị héo vàng chết đi, hồ nước, sông suối bị trực tiếp rút khô, lộ ra mặt đáy nứt nẻ. Mặt đất nhận lấy nhiệt lượng thiêu đốt bốc lên từng đợt địa nhiệt làm vặn vẹo không gian. Chúng đệ tử miệng khô lưỡi đắng trên người hơi nước đang bị ép đi ra bốc lên từng đợt khói trắng. Mấy vị trưởng lão nhận thấy tình huống phất tay dựng lên một cái cách nhiệt đại trận bao phủ toàn bộ tông môn, bảo vệ khuôn viên Thú Thần Tông tránh cho không bị thiên hỏa dư ba nhiệt lượng đốt rụi. Trên đỉnh Thiên Sơn Phong, Liệt Hỏa Đại Đế đối mặt cực lớn nhiệt lượng vẫn đứng hiên ngang tựa như không chịu đến một chút ảnh hưởng nào. Nói giỡn, Liệt Hỏa Đại Đế một thân mang viên mãn hỏa chi bản nguyên mà lại chịu chút xíu nhiệt lượng này ảnh hưởng thì mới đúng là có quỷ. Nhiệt lượng tích súc hoàn tất toàn bộ tập trung về trung tâm hoàng kim kiếp vân. Một cái hoàng kim hỏa cầu thành hình giáng thẳng xuống hướng Liệt Hỏa Thần Đế. Liệt Hỏa Thần Đế nâng cao tay phải: “Tiểu Thải lên! Nước tắm ta chuẩn bị xong, lên làm một phát nhổ lông, trụng nước, nấu cháo chim… a khụ khụ… lên làm một phát củng cố cảnh giới cùng nâng cao một chút hỏa đại đạo lĩnh ngộ.” Tiểu Thải nghe tới nhổ lông nấu cháo thật sự rất muốn xù lông lên, đối mặt cái gia hỏa này bổ cho mấy phát Phượng Hoàng Thiết Sí. Nhưng rồi nàng cũng ngoan ngoãn vỗ cánh bay lên hướng hoàng kim Thiên Hỏa kiếp xông tới. Rời khỏi tay Liệt Hỏa Thần Đế về sau, thân thể nàng kịch liệt hoá lớn, hiển hiện ra chân thân là một đầu thất thải Phượng Hoàng xinh đẹp. Từng sợi lông óng ánh như lửa đỏ, thân thể Chân Phượng đẹp không tì vết, đôi cánh dài rộng sãi ra trực chỉ năm dặm lớn. Bảy cái lông đuôi mỗi cái một màu óng ánh xinh đẹp tung bay nhẹ nhàng theo từng nhịp vỗ cánh tạo nên khung cảnh vừa hùng vĩ vừa tráng lệ. Tiểu Thải rời tay, nguyên bản tay trái đang cầm lấy “Thôn Hỏa Hỗn Nguyên Thần Bút” Liệt Hỏa Thần Đế điệu nghệ xoay lấy bút trong tay vòng tay trái ra sau lưng nhẹ búng một cái, thần bút như chong chóng xoay tròn trên không bay cao quá đầu Liệt Hỏa Thần Đế rồi rơi xuống trước mặt hắn. Liệt Hỏa Thần Đế tay phải dùng hai ngón tay kẹp lấy bút lại điệu nghệ xoay bút rồi cầm lấy trong tay. Đầu bút nổi lên Lam sắc hỏa diễm, Liệt Hỏa Thần Đế múa bút thành văn một chữ “Khải” hiện ra trong không trung. Phù văn vẽ xong, tay trái hắn điểm một cái nhẹ nhàng lên phù văn. Phù văn tan ra thành từng đốm sáng màu lam bay theo tiểu Thải. Lam quang đuổi theo bám vào người tiểu Thải vậy mà thật sự tổ hợp lại thành một cái cự đại lam quang bảo giáp bao khỏa lấy thân thể Thải Phượng. Lam quang bảo giáp phi thường suất khí lại phối hợp với hồng sắc lông vũ tạo thành một bức Phượng đồ rực rỡ đang mặt đối mặt với hoàng kim hỏa diễm cầu chiếu rọi khắp cả thiên địa. Thất Thải Phượng Hoàng thế như chẻ tre một đường xông tới, tiến vào trung tâm hoàng kim hỏa diễm cầu. Dưới sự bảo vệ của lam quang bảo giáp và hộ thân chi hỏa, tiểu Thải nhẹ nhàng tự do du động bên trong hỏa cầu. Hoàng kim hỏa diễm cầu dừng lại thế công, không tiếp tục giáng xuống Liệt Hỏa Thần Đế. Tiểu Thải du động một thoáng rồi ngừng lại ở trung tâm hỏa cầu, cất lên tiếng Phượng minh vang vọng. Chân thân nàng từ từ thu nhỏ lại, quang mang chói mắt lóe lên. Khi quang mang tan đi, ở giữa hoàng kim hỏa diễm cầu hiển hiện một thân ảnh nữ tử mặc váy dài đỏ rực bên dưới một bộ lam quang chiến giáp. Mái tóc đen óng ánh xõa ra bồng bềnh ở giữa hỏa diễm hừng hực vậy mà không chút tổn thương. Đôi mắt phượng xinh đẹp với tròng mắt đỏ thẫm hút hồn. Cả gương mặt giống như một tác phẩm nghệ thuật, không một góc chết, đẹp đến nỗi không có từ ngữ nào có thể miêu tả được hết vẻ đẹp của nàng. Từ trên xuống dưới cho dù có bị bảo giáp che khuất đi phần nào nhưng những đường cong mê người vẫn như hút lấy ánh mắt của bất cứ ai nhìn vào. Nàng đứng chân trần giữa không trung để lộ ra những ngón chân nho nhỏ xinh xinh phấn hồng. Tiểu Thải hóa ra nhân loại thân khẽ mỉm cười ném một cái mị nhãn về phía Liệt Hỏa Thần Đế. Nàng cực kì tự tin vào vẻ đẹp nhân loại hóa thân của mình, cho dù là lòng dạ sắt đá nam nhân cũng sẽ tan chảy ra dưới ánh mắt của nàng. Nhưng đáp lại cử chỉ quyến rũ của nàng, Liệt Hỏa Thần Đế lại làm một cái mặt quỷ đáp trả, đồng thời còn truyền âm thẳng vào tai nàng: “Tiểu cô nương, nàng còn non và xanh lắm.” Tiểu Thải nhận lấy sự đáp trả phũ phàng của Liệt Hỏa Thần Đế vậy mà không cảm thất một chút thất thố nào. Nàng có lẽ gặp tình cảnh này nhiều lần nên sinh ra kháng thể chăng. Đồng thời từ sâu trong đôi mắt xinh đẹp của nàng bốc lên hừng hực chiến ý, nàng khẽ nở một nụ cười tươi mê người truyền âm đáp lời Liệt Hỏa Thần Đế: “Rồi sẽ có một ngày… Hì hì.” Nói đoạn nàng ngồi xếp bằng xuống lơ lửng giữa hỏa cầu, hai tay nàng liên tục bấm ấn quyết, miệng đọc khẩu quyết, tóc dài bay múa. Nàng bây giờ lại thay đổi phong cách toát ra một hương vị quyến rũ khác biệt. Hỏa diễm hừng hực trong hỏa cầu như bị một vòng xoáy vô hình hấp dẫn tụ hội về xung quanh tiểu Thải. Từng vòng từng vòng hào quang thất sắc bao khỏa tiểu Thải không ngừng chuyển hóa hoàng kim hỏa diễm kia thành từng viên từng viên hoa văn, ký tự kỳ dị. Những hoa văn, ký tự kia lơ lửng trước mặt tiểu Thải, nàng từ từ nghiền ngẫm, hấp thu chúng hết đợt này tới đợt khác. Hỏa diễm cầu khổng lồ kịch liệt bị hấp thụ mà thu nhỏ dần, chỉ mười cái hô hấp thời gian đã thu nhỏ lại còn khoảng một phần ba. Mắt thấy hoàng kim hỏa diễm cầu đã bị hấp thu gần hết, không sai biệt lắm lúc này hỏa diễm cầu thứ hai đã phải đánh xuống mới phải. Nhưng ngược lại không chỉ hỏa diễm cầu chần chừ không giáng xuống mà hoàng kim kiếp vân cũng ảm đạm dần đi. Liệt Hỏa Thần Đế nhíu mày nhìn lên kiếp vân đang ngày một nhạt đi lẩm bẩm: “Quái! Thiên Kiếp lần này là không thèm để ý đến ta, đi ra đánh xì dầu một cái rồi lặn mất, hay là lão thiên hôm nay hội… “hết đạn” rồi?” Đang lúc mọi người nghĩ kiếp vân thực sự sẽ tan đi thì trong không khí, ngũ hành linh khí lấy tốc độ như lũ quét bị kịch liệt rút đi. Nguyên bản đang ảm đạm kiếp vân một lần nữa bành trướng dữ dội. Kiếp vân bạo động trở thành một màu đen như mực. Từ chính giữa kiếp vân một cái bàn tay nhanh chóng thành hình, mỗi ngón tay lại gia trì một thiên ngũ hành đại đạo khác nhau. Ngũ hành thiên kiếp tương ứng từ đệ nhị đến đệ lục kiếp trực tiếp dung hợp tung ra một kích. Bàn tay hóa chưởng không nói hai lời trực tiếp giáng xuống. Chưởng ấn khổng lồ mang theo vô thượng uy nghiêm cùng khí thế muốn hủy diệt hết thảy cho thấy Liệt Hỏa Thần Đế đã nặng nề xúc phạm Thiên Uy, thiên địa bất dung. Uy lực một chưởng này của thiên kiếp đã vô hạn tiếp cận Thiên Phạt. Đối mặt uy lực Thiên Kiếp phá trần kia Liệt Hỏa Thần Đế cũng có chút sửng sốt: “Mẹ nó a! Lão tặc thiên thẹn quá hóa giận vứt bỏ thể diện cho ngũ kiếp hợp nhất đối phó ta?” Nhưng sửng sốt cũng chỉ trong khoảnh khắc rồi hắn lại ngạo nghễ cười ha hả: “Thế cũng tốt. Cũng chỉ có cấp bậc uy lực này mới xứng để ta dốc hết toàn lực.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang