Phi Châu Sang Nghiệp Thực Lục

Chương 44 : Cục diện mới tại châu Âu

Người đăng: hauviet

Ngày đăng: 21:56 19-07-2025

.
Chương 44: Cục diện mới tại châu Âu Ngày 23 tháng 8 năm 1866, vùng đất Đức. Phổ và Áo ký kết hiệp ước đình chiến tại Praha, cuộc chiến tranh giữa Phổ và Áo chính thức kết thúc. Do cuộc chiến chỉ kéo dài trong bảy tuần, nên còn được gọi là Chiến tranh bảy tuần, kết quả chung cuộc là thất bại thuộc về người Áo. Cuộc chiến này đặt nền móng cho thống nhất nước Đức của Phổ, loại bỏ trở ngại lớn nhất là Áo trên con đường thống nhất các vùng đất Đức. Với Áo, thất bại này không chỉ khiến họ mất quyền lãnh đạo vùng đất Đức, mà còn châm ngòi cho cuộc khủng hoảng chính trị trong nước. Dưới áp lực thất bại và sự trỗi dậy của phong trào ly khai, Đế quốc Áo buộc phải thỏa hiệp với giới quý tộc vùng Hungary. Đế quốc Áo sẽ trở thành quá khứ, và Đế quốc Áo–Hung sắp bước lên vũ đài lịch sử. Với tư cách là một đế chế song phương, Đế quốc Áo–Hung đương nhiên không thể so sánh với một đế chế Áo tập quyền. Chỉ xét về tương lai, sự giằng co và tranh đấu giữa hai nhóm quý tộc khu vực đã tiêu tốn phần lớn tinh lực của đế chế, và nước Áo gần như đã đánh mất ảnh hưởng tại châu Âu. Chiến tranh Phổ-Áo diễn ra quá ngắn ngủi, khiến Ernst chỉ kịp kiếm được khoản lợi nhuận nhỏ. Khi chiến sự kết thúc, Tập đoàn Hechingen nhanh chóng quay về quỹ đạo ban đầu. Tuy nhiên, cuộc chiến vẫn để lại một số ảnh hưởng với Ernst. Phổ đã cơ bản thiết lập địa vị thống trị tại vùng đất Đức, và với tư cách là nơi khởi nghiệp của Tập đoàn Hechingen, tập đoàn này sẽ bước vào giai đoạn phát triển nhanh nhờ ảnh hưởng ngày càng lớn của Phổ. Hàng hóa của Tập đoàn Hechingen sẽ dễ dàng hơn khi xâm nhập vào các quốc gia Đức, Ngân hàng Phát triển Hechingen cũng thuận lợi hơn khi triển khai nghiệp vụ tại đây. Chiến tranh Phổ–Áo khiến toàn châu Âu chấn động. Anh, Pháp, Nga đều không ngờ rằng người Áo lại thất bại trước ngôi sao đang lên là nước Phổ — một thế lực mới đang trỗi dậy trên đất Đức. Trong số những người tiếc nuối nhất, e rằng phải kể đến Hoàng đế Pháp Napoléon III. Thắng lợi của Phổ đồng nghĩa với sự sụp đổ của trật tự cũ tại châu Âu. Ví như việc Ý hợp tác với Phổ lần này sẽ ảnh hưởng đến cục diện châu Âu trong tương lai. Là người được hưởng lợi từ trật tự cũ, Napoléon III tất nhiên muốn duy trì nguyên trạng, nhưng ông không ngờ nước Áo lại bạc nhược đến thế. Nếu biết rằng Áo đã trở nên rệu rã như vậy, ông hẳn đã ủng hộ Áo ngay từ khi chiến tranh nổ ra. Nhưng Phổ đánh quá đẹp: chiến tranh kết thúc trong thời gian ngắn, Bismarck kịp thời nắm bắt cơ hội và nhanh chóng đạt được thỏa thuận với phía Áo, tránh để các nước châu Âu khác can thiệp. Đồng thời, với tư cách là bên chiến thắng, Phổ không đưa ra bất kỳ hình phạt khắc nghiệt nào đối với Áo. Chỉ yêu cầu Áo chuyển quyền quản lý Holstein cho Phổ, và nộp một khoản chiến phí có thể thanh toán trong thời gian ngắn. Sự khoan dung này khiến quan hệ Phổ-Áo không những không rạn nứt mà càng thêm khăng khít. Một mặt, Áo cần sự ủng hộ của Phổ để trấn áp khuynh hướng ly khai trong nước; mặt khác, Áo cần cảnh giác với Vương quốc Ý ở phía nam. Nhưng Phổ lại là đồng minh của Ý. Trong tương lai, Phổ cũng sẽ nỗ lực thúc đẩy hòa giải giữa Đế quốc Áo–Hung và Vương quốc Ý, nhằm xoa dịu mâu thuẫn giữa hai quốc gia. Tình hình ấy đã đặt nền móng cho Liên minh Ba bên trước Thế chiến thứ nhất. Còn mâu thuẫn giữa Áo và Ý sau này cũng sẽ trở thành một trong những nguyên nhân khiến liên minh ấy tan vỡ. Có thể nói, hạt giống dẫn đến kết cục của Thế chiến thứ nhất đã được gieo từ bây giờ. Là một thắng lợi to lớn trên con đường thống nhất Đức của Phổ, Hoàng cung nước Phổ lúc này tràn ngập tiếng cười và niềm vui. Giới quý tộc Junker cùng Hoàng đế của họ tổ chức yến tiệc ăn mừng, nụ cười hiện rõ trên từng gương mặt. Toàn bộ buổi tiệc rực rỡ ánh đèn, rượu ngon dâng tràn. Mọi quý tộc có thực lực ở Phổ đều tìm cách giành lấy thư mời tham dự yến tiệc tại hoàng cung. Thân vương Hechingen – Konstantin và hoàng tử Ernst đương nhiên cũng tham dự. Konstantin là thành viên Bộ Tổng tham mưu Phổ trong cuộc chiến vừa qua, còn doanh nghiệp của Ernst cũng đóng vai trò nhất định trong chiến tranh. Với thân phận quý tộc hiển hách sẵn có, việc họ được mời dự tiệc là điều dễ hiểu. Với các đại quý tộc như Konstantin và Ernst, có tham dự tiệc hay không chỉ là vấn đề họ có muốn hay không. Dù không tham chiến, chỉ cần có thân phận quý tộc thượng lưu, cũng đủ điều kiện để vào yến tiệc. Ngoài giới quý tộc cao cấp, lực lượng đông đảo nhất trong yến tiệc là sĩ quan và binh sĩ Phổ. Họ cùng nhau nâng ly vì Wilhelm I, hò reo mừng chiến thắng của Vương quốc. Tại Phổ, quân nhân là nghề nghiệp được tôn trọng và yêu thích nhất. Nếu là quý tộc mà gia nhập quân đội, địa vị xã hội sẽ càng được nâng cao. Wilhelm I cũng giống như tổ tiên của mình, nâng ly kính các chiến sĩ Phổ. Bismarck và Moltke, hai công thần lớn nhất trong chiến tranh, đứng hai bên ông. Thân vương Konstantin và Thân vương Karl Anton, những đại quý tộc Phổ khác, đứng ở hàng đầu. Ernst theo sát phía sau cha mình. Sau khi Wilhelm I đọc tuyên bố chiến thắng, ông nhấn mạnh rằng thắng lợi này chứng minh Vương quốc Phổ sẽ dẫn dắt khu vực Đức tiến tới sự đoàn kết và thống nhất lớn hơn, đóng góp to lớn cho sự thịnh vượng của nước Đức. Bài phát biểu kết thúc trong tiếng vỗ tay vang dội, kéo dài không dứt. Phần sau của yến tiệc là thời gian giao lưu tự do. Những người có mặt đều là nhân vật tai to mặt lớn trong xã hội, hoặc là con cháu quý tộc. Ernst gặp lại một vài người quen như Leopold và một số quý tộc khác. Là người trẻ tuổi, Ernst vẫn thu hút sự chú ý. Giờ đây, Ernst chính là kỳ tích tài phú trong giới quý tộc. Tuy không thể ra chiến trường giành công trạng quân sự với tư cách binh sĩ, nhưng trong thời đại mà tài chính ngày càng trở nên quan trọng, đạt được thành tựu to lớn về kinh tế cũng đủ khiến nhiều người chủ động kết thân. Nếu là thường dân lập nên kỳ tích tài phú như vậy, cũng không được giới quý tộc kính trọng. Dù thành tựu lớn đến đâu, họ cũng chỉ bị xem là phú hào mới nổi trong mắt quý tộc. Nhưng Ernst thì khác. Là thành viên sinh ra trong một đại quý tộc hàng đầu, Ernst gây dựng nên khối tài sản khổng lồ chính là tấm gương quý tộc tự lập bằng đôi tay của mình. Tại châu Âu, thân phận quý tộc không đồng nghĩa với việc không cần gì nữa. Ai cũng biết trong giới quý tộc Âu châu, thói so bì rất phổ biến. Ngay cả ở Phổ, tình trạng ấy cũng không tránh khỏi. Để chứng minh thân phận cao quý, giới quý tộc chi tiêu cực kỳ lớn, nhất là những kẻ sĩ diện, kể cả quý tộc hàng đầu cũng rất cần tiền. Vì vậy, việc quý tộc đi vay mượn là chuyện thường ngày. Đây cũng là lý do khiến người Do Thái có thể làm ăn phát đạt ở châu Âu — ngay cả một số quốc vương châu Âu cũng phải vay tiền từ người Do Thái. Nếu không trả được nợ, thì người Do Thái sẽ bị gán cho hình ảnh xấu, cũng là hệ quả từ chính họ mà ra. Là dân tộc khác biệt, người Do Thái vốn đã bị loại ra khỏi xã hội Âu châu, lại không chịu hòa nhập. Thêm vào đó, họ thường tham gia vào các hoạt động như cho vay nặng lãi, rửa tiền, những ngành nghề không minh bạch. Vì vậy, dù là quý tộc châu Âu hay dân thường vay tiền của họ, toàn bộ xã hội đều có thái độ thù địch với người Do Thái. Nhưng phải thừa nhận, người Do Thái khá thông minh, biết chọn ngành nghề dễ kiếm tiền, lại đoàn kết nên nắm được ưu thế thông tin thương mại, ngày càng lớn mạnh. Nhắc đến tài chính là người ta nghĩ ngay đến họ. Người Do Thái trở thành đại diện cho giới tài phiệt vô lương, bị cả người lẫn chó chê ghét. Trong khi đó, Ngân hàng Phát triển Hechingen của Ernst là một trong số ít các ngân hàng lớn tại châu Âu không có liên hệ với các tập đoàn tài phiệt Do Thái. Giờ đây ai cũng biết Ernst sở hữu lượng tài sản khổng lồ. Khi không thiếu tiền thì không sao, nhưng nếu cần vay thì cũng có thêm một kênh lựa chọn, không bị các ngân hàng Do Thái bóc lột. Hơn nữa, cùng là quý tộc, Ernst khó lòng đòi lãi suất cao như người Do Thái. Trong thời gian ngắn, lượng quý tộc vay tiền Ngân hàng Phát triển Hechingen tăng vọt. Một số quý tộc do không giỏi quản lý kinh tế, nên không trả nợ được trong thời gian ngắn, khiến Ernst cũng khó đòi tiền gấp. Nhưng điều này lại mang đến lợi ích bất ngờ: nếu không trả nợ được, thì ít nhất quý tộc ấy có thể giới thiệu và bảo lãnh dịch vụ tiền gửi của Ngân hàng Hechingen tới dân chúng trong lãnh địa của mình. Nhờ vậy, ngân hàng này đã bất ngờ tiến vào được những thị trường mà trước kia không thể tiếp cận. Mọi chuyện đều có hai mặt. Về phần các khoản nợ, Ernst cũng không quá lo lắng. Khi cho vay, ngân hàng đã sàng lọc khách hàng, hầu hết đều thế chấp bằng bất động sản. Trong số các ngân hàng châu Âu, yêu cầu vay của Hechingen được coi là thuộc nhóm cao trung, nên dù có người không trả được, Ernst vẫn có thể tạm thời thu giữ tài sản để bù đắp một phần tổn thất. Nếu người vay sau này trả được nợ, tài sản thế chấp sẽ được hoàn trả. Nhờ vậy, Ngân hàng Phát triển Hechingen có tiếng tăm khá tốt trong giới quý tộc, dù điều kiện vay khá khắt khe. Nhìn con trai đang giao thiệp với các quý tộc, Konstantin bất giác cảm thấy con mình đã trưởng thành, có thể rời khỏi vòng tay che chở của ông để độc lập phát triển, và còn đạt được thành tích không tồi. Nghĩ đến tuổi tác của bản thân — đã ngoài 60 — Thân vương Konstantin bỗng thấy lo lắng: nếu Ernst kết hôn quá muộn, chẳng phải ông sẽ không kịp nhìn thấy cháu mình sao? Trong lòng ông thầm nghĩ, đã đến lúc tìm cho Ernst một mối hôn sự. (Hết chương) Chú thích: [1] Liên minh Ba bên: Liên minh quân sự giữa Đức, Áo–Hung và Ý hình thành vào cuối thế kỷ 19.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang