Phi Châu Sang Nghiệp Thực Lục
Chương 34 : Động viên
Người đăng: hauviet
Ngày đăng: 21:40 18-07-2025
.
Chương 34: Động viên
Tháng 5 năm 1866.
Hôm nay, Ernst tham dự buổi họp mặt bạn học. Nói ra thật xấu hổ, hắn nhờ quan hệ mà vào được Đại học Berlin học tập, nhưng rốt cuộc việc học hành lại bỏ dở giữa chừng.
Địa điểm tụ tập được chọn tại một khách sạn lớn cách Đại học Berlin 960m về phía nam, nơi nhiều quan chức và quý tộc đến Berlin thường lui tới.
Trong sảnh đường lộng lẫy.
"Thưa ngài, hoan nghênh quý khách!" Vừa đến cửa, Ernst trong bộ vest chỉnh tề đã được nhân viên phục vụ đón tiếp.
Tầng hai.
"Thưa ngài, xin vui lòng xuất trình thiệp mời!"
Ernst đưa thiệp mời cho nhân viên. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, người này lịch sự nói: "Ernst điện hạ tôn quý, kính mời ngài vào trong, chúc ngài có buổi tối vui vẻ!"
......
Trong hội trường, đèn chùm pha lê treo cao trên trần, chiếu sáng khắp không gian. Rất nhiều người đã có mặt.
"Ernst! Lại đây!"
Garritt trong bộ quân phục vẫy tay gọi Ernst.
"Garritt, ngươi vào quân đội rồi?" Ernst ngạc nhiên.
Garritt đắc ý: "Lão gia tử nói học lực ta quá kém, nhất định phải xoay xở cho một chức vụ trong quân đội."
"Ở đơn vị nào?"
"Đế chế đang mở rộng quân đội mà! Cho nên lão gia tử bảo đây là thời điểm tốt nhất để mạ vàng. Chỉ cần ra trận một chuyến, sau này sẽ có bề dày kinh nghiệm. Hiện giờ ta đang là tham mưu Đại đội 3 thuộc Trung đoàn Bộ binh 23."
Ernst vỗ vai Garritt: "Không tồi. Đây chính là cơ hội của ngươi."
"Ernst, ngươi có tin tức nội bộ gì không? Tiết lộ cho ta chút đi!" Garritt nháy mắt liên tục.
"Ngươi hiểu nhầm rồi. Giờ ta chỉ là doanh nhân, làm gì có tin nội bộ quân đội. Nhưng nếu là về thu mua vật tư quân sự thì biết chút ít, tiếc là không giúp được ngươi."
"Thôi bỏ đi! Nhưng cha ngươi là Thân vương Konstantin đang làm ở Bộ Tổng tham mưu mà? Chẳng lẽ không nói gì về quân đội với ngươi?"
Ernst cười đáp: “Ta vốn không hứng thú với quân vụ, cùng phụ thân xưa nay chẳng mấy khi bàn đến chuyện ấy. Vả lại, Vương quốc đang trọng dụng lớp trẻ, ngươi — một kẻ từng học Đại học Berlin — chẳng lẽ còn sợ không tạo được tên tuổi nơi quân doanh sao?”
"Ha ha... Không phải thế. Ta chỉ tò mò thôi. Ai chẳng muốn nhìn trước đáp án trước khi thi chứ?"
Ernst gật đầu: "Tâm lý chung, ta hiểu."
"Chủ yếu là giờ ngươi đã lập nghiệp thành công. Cùng là học sinh kém, hồi đó hẹn nhau cùng trượt, ai ngờ ngươi bay cao mất rồi! Từ khi ngươi bỏ học, ta thành đứa bét lớp."
Garritt cười nói: "Mấy tháng nay làm ăn khá chứ? Đơn vị chúng ta mua không ít sản phẩm của công ty ngươi đấy."
“Chỉ là chút sinh ý nhỏ. Còn ngươi, mai này nếu nên nghiệp lớn trong quân ngũ, đừng quên đưa tay nâng đỡ cố nhân.”
Garritt bất lực: "Đừng giả bộ. Ai chẳng biết quan hệ giữa ngươi với Hoàng gia. Tên quý tộc con đáng ghét! Sau này phải nhờ ngươi nâng đỡ đấy."
Ernst cười giễu: “Chiến tranh mà, ai nói trước điều gì. Biết đâu ngươi lại là thiên tài quân sự như Moltke thì sao? Biết đâu trong tương lai, giữa hàng ngũ thượng tầng vương triều, lại có tên ngươi!”
Ban đầu Ernst định nói "thiên tài như Napoleon", nhưng nghĩ đến danh tiếng của Napoleon ở Đức nên đổi ý.
"Thôi, không nói nữa. Đi uống rượu nào! Hôm nay nhất định phải làm ngươi say mới được!" Garritt nghiến răng nói.
......
Trong hoàng cung nước Phổ.
Wilhelm I đang thảo luận với Thủ tướng Bismarck và Tổng tham mưu trưởng Lục quân Moltke về công tác chuẩn bị chiến tranh.
Wilhelm I: "Thủ tướng, tình hình chuẩn bị thế nào rồi?"
"Bệ hạ, kinh phí chiến tranh đã đủ. Chúng ta còn tranh thủ được Ý làm đồng minh. Nga hiện không can thiệp được vào châu Âu, lại có hiềm khích với Áo. Dù chiến tranh nổ ra, họ cũng nghiêng về ta. Anh và Pháp không có ý định nhúng tay, họ muốn ta và Áo tàn sát lẫn nhau. Vì vậy, ta phải giành thắng lợi quân sự nhanh chóng để tránh cường quốc can thiệp. Phần quân sự xin để ngài Moltke báo cáo."
Moltke nói: "Lần này chúng ta chuẩn bị kỹ lưỡng. Ba quân đoàn mới thành lập đã hoàn tất. Mạng lưới đường sắt kết nối với doanh trại, cho phép điều động nhanh 20 vạn quân ra tiền tuyến. Hiện biên giới đã có 5 vạn quân túc trực. Nhờ cải cách trước đây, chúng ta có thể huy động hàng chục vạn dự bị ra trận trong thời gian ngắn nhờ đường sắt. Cộng thêm sự kiềm chế của Ý, ta có ưu thế binh lực so với Áo."
Hắn đặt tay lên bản đồ chỉ vào giữa nước Phổ: "Lần này, trước tiên phải giải quyết các tiểu quốc Bắc Đức. Nhiều nước trong số đó nghiêng về Áo, lại nằm giữa lòng nước Phổ, có thể gây rắc rối. Các nước Nam Đức bao gồm Bavaria không quyết tâm chiến tranh. Ta cần ngoại giao để họ trung lập."
Bismarck nói: "Điểm này xin yên tâm. Chỉ cần ta tập trung đánh Áo, phòng ngự ở Nam Đức, các đồng minh của Áo sẽ không dốc toàn lực. Chỉ cần đánh bại quân Áo nhanh chóng, các nước khác tất phải khuất phục trước uy thế của Phổ."
Tóm lại, cả hai đều đồng ý ưu tiên giải quyết Áo. Diệt được Áo, mọi vấn đề sẽ được giải quyết.
Wilhelm I chắp tay sau lưng đi lại trước bàn suy nghĩ: "Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực. Danh tiếng của Áo ở châu Âu không phải các nước nhỏ có thể sánh được. Dù những năm gần đây Áo phát triển không như ý, nhưng 'con lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa'. Đặc biệt là quân đội Áo về cơ bản không suy giảm nhiều. Vì vậy, ta phải dồn toàn lực tấn công Áo."
Wilhelm I ngồi xuống bàn làm việc, cầm bút gạch bỏ phương án cũ.
"Đây là trận chiến sinh tử của nước Phổ. Ta phải đặt cược tất cả. Phương án trước vẫn quá bảo thủ. Tướng Moltke, từ giờ trẫm chính thức bổ nhiệm ngươi làm Tổng tư lệnh Lục quân Phổ. Nước Phổ chuyển sang trạng thái thời chiến. Quân dự bị lập tức triệu tập, toàn bộ đưa vào huấn luyện. Đường sắt tăng cường vận chuyển. Vũ khí khẩn trương đổi mới…”
Wilhelm I tiếp tục: "Thủ tướng, chính phủ phải phối hợp yêu cầu của quân đội, nỗ lực tối đa tạo điều kiện cho quân sự. Ngoại giao phải theo dõi sát tình hình các nước châu Âu, không để xảy ra bất trắc..."
Theo chỉ thị của Wilhelm I, nước Phổ bắt đầu đợt động viên cuối cùng trước chiến tranh. Ba quân đoàn mới thành lập lập tức được điều đến miền Tây nước Phổ.
Mỗi ngày, đoàn tàu quân sự tăng đột biến. Từng đoàn tàu chở binh lính, pháo và vật tư điều động khắp nước Phổ.
Quân dự bị được huy động sớm. Doanh trại chật kín binh sĩ. Chính phủ xây dựng thêm các bãi tập, cải tạo đất trống thành trại lính mới.
Mạng lưới đường sắt được sắp xếp lại. Công nhân đường sắt tăng ca kiểm tra tuyến đường, đảm bảo cho lượng tàu tăng đột biến.
Phổ cũng nhanh chóng xây dựng tuyến điện báo hữu tuyến nối liền từ biên giới về tận Berlin, đồng thời phổ cập thiết bị điện báo quy mô lớn trong quân đội.
Trong khi nước Phổ ráo riết chuẩn bị thì Áo và Ý cũng gấp rút huy động, nhưng hiệu quả rõ ràng không thể so với một quốc gia theo chủ nghĩa quân phiệt như nước Phổ.
(Hết chương)
Chú thích:
[1] Chủ nghĩa quân phiệt: Hệ thống chính trị coi quân đội là ưu tiên hàng đầu, thường gắn với bành trướng và hiếu chiến.
[2] Molke: Helmuth von Moltke, Tổng tham mưu trưởng Lục quân Phổ, kiến trúc sư của các chiến thắng quân sự thống nhất nước Đức.
[3] Bavaria: Vương quốc lớn nhất Nam Đức, thường liên minh với Áo chống lại Phổ.
.
Bình luận truyện