Overlord
Chương 1 : Prologue nnkhanh115
Người đăng: nnkhanh115
.
Đứng trước mặt thiếu nữ và em gái nàng, gã mặc giáp giơ trường kiếm lên vung xuống.
Có lẽ vì lòng từ bi mà không nỡ để các nàng thống khổ, một chiêu kiếm kết liễu đã đủ. Thanh trường kiếm đang giơ lên cao, ở dưới ánh mặt trời lấp lánh toả sáng.
Thiếu nữ nhắm lại hai mắt, cắn chặt môi, vẻ mặt không cam lòng, nhưng chỉ đành tiếp nhận vận mệnh này. Nếu như thiếu nữ nắm giữ sức mạnh,
Có thể nàng đã phản kháng kẻ địch trước mắt rồi trốn đi.
Thế nhưng ──── thiếu nữ không có bất kỳ sức mạnh nào.
Bởi vậy cuối cùng chỉ có một kết cục.
Là nàng sẽ chết ở nơi này.
Trường kiếm vung xuống ───────
───── trên người không cảm giác được đau đớn
Thiếu nữ mở hai mắt ra.
Đầu tiên nhìn thấy thanh trường kiếm đang muốn vung xuống đột nhiên bất động.
Sau đó nhìn thấy gã cầm trường kiếm.
Kỵ sĩ trước mắt phảng phất bị đông cứng, ánh mắt nhìn về phía bên cạnh thiếu nữ. Đối phương dáng dấp không hề phòng bị, rõ ràng thấy được trong lòng dị thường sợ hãi.
Bị hấp dẫn bởi ánh mắt của kỵ sĩ, thiếu nữ không khỏi nhìn về hướng đó.
Thế là ──────── thiếu nữ nhìn thấy tuyệt vọng.
Chỉ thấy được bóng tối.
Đen kịt tuy mỏng manh nhưng lại như là không có điểm cuối. Một nửa hình bầu dục đen kịt từ trên mặt đất hiện lên. Quang cảnh này tràn ngập sắc thái thần bí, đồng thời cũng khiến cho người ta cảm giác được một loại bất an mãnh liệt không cách nào hình dung.
Đây là cửa sao?
Thiếu nữ không khỏi thắc mắc khi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Sau khi trái tim nhảy một cái, suy nghĩ của thiếu nữ được chứng minh.
Từ trong đạo bóng tối kia, tựa hồ tỏa ra món đồ gì.
Ngay khi nhìn rõ trong nháy mắt ────
"Aaaaaaah ─────!"
───── thiếu nữ lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Đó là đối thủ mà nhân loại tuyệt đối không cách nào chiến thắng.
Sau khi hóa thành đầu lâu trắng, hai cái hốc mắt lấp loé ánh đỏ như ngọn lửa, lạnh lùng nhìn kỹ thiếu nữ mấy người, lại như nhìn chăm chú con mồi trước mắt. Ở cánh tay không thịt không da, nắm một cây quyền trượng vừa thần thánh vừa làm người sợ hãi, như thể hội tụ mọi vẻ đẹp trên thế giới này.
Khoác trên người áo choàng màu đen tinh xảo, lại như là hiện thân của "cái chết" theo hắc ám từ dị giới sinh ra
Không khí trong nháy mắt đông lại.
Phảng phất như một tồn tại vô thượng giáng lâm, liền thời gian cũng đã quên chuyển động.
Thiếu nữ giống như hồn bay phách lạc quên cả hô hấp.
Tại cái thế giới này giống như bất động, thiếu nữ dần dần cảm thấy khó thở, bắt đầu dùng sức hít vào.
Có lẽ là vì muốn mang chính mình đi âm giới, thần chết mới phải hiện thân. Nguyên bản cho rằng như thế, thiếu nữ lập tức phát hiện có chút kỳ quái. Chính là kỵ sĩ dự định giết chết chính mình vẫn như cũ bất động.
"Urghh. . . ."
Trong tai truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Âm thanh này là từ miệng ai phát ra? Giống như từ chính mình, cũng giống như em gái run rẩy ở phía sau, hay là từ kỵ sĩ cầm kiếm trước mắt phát ra.
Xương trắng không có bất kỳ máu thịt chậm rãi vươn ngón tay ─── tiếp theo giống như là muốn nắm lấy cái gì mà mở ra tay, lướt qua thiếu nữ hướng về kỵ sĩ duỗi ra.
Rõ ràng muốn dời đi ánh mắt, hay là bởi vì sợ sệt mà không cách nào di động tầm mắt. Luôn cảm thấy nếu như dời ánh mắt, có lẽ sẽ xuất hiện cảnh tượng đáng sợ.
"─── Grasp heart"
Hiện thân của cái chết tay nắm chặt, thiếu nữ liền nghe được bên cạnh truyền đến tiếng kim loại va chạm vang dội.
Tuy rằng ánh mắt không dám rời đi "cái chết", thế nhưng ở lòng hiếu kỳ điều động, thiếu nữ dời ánh mặt nhìn thấy kỵ sĩ ngã xuống đất, không nhúc nhích.
Chết rồi.
Không sai, hắn đã chết rồi.
Mối nguy hiểm đe dọa sinh mệnh thiếu nữ, liền như vậy ung dung biến mất. Nhưng là hiện tại không phải thời điểm vui vẻ. Bởi vì "cái chết" chỉ là biến thành một loại hình thức hiện thân khác càng thêm mãnh liệt.
Nhìn kỹ thiếu nữ đang sợ hãi, "cái chết" dần dần tiếp cận.
Phạm vi bóng tối không ngừng bành trướng.
Hẳn là sẽ đem chính mình nuốt chửng đi.
Thiếu nữ nghĩ thầm như vậy, ôm chặt lấy em gái mình.
Trong đầu đã từ lâu không còn tồn tại ý niệm đào tẩu.
Nếu như đối phương là nhân loại, hay là vẫn có thể ôm chặt một chút hi vọng giãy dụa một thoáng. Nhưng mà tồn tại trước mắt có thể dễ dàng đập tan cái hi vọng này.
Hi vọng chí ít không chết thống khổ đi.
Thiếu nữ chỉ có thể như vậy kỳ vọng.
Em gái run rẩy ôm lấy chính mình. Muốn bảo vệ tính mạng của nàng nhưng không cách nào làm được, chỉ có thể xin lỗi vì bản thân nàng vô dụng. Chỉ có thể cầu khẩn em gái cùng mình đi trên đường hoàng tuyền, không đến nỗi cảm thấy cô quạnh.
Ngay sau đó
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện