Ô Long Sơn Tu Hành Bút Ký

Chương 519 : Cưới vợ cũng là chuẩn bị chiến đấu

Người đăng: immortal

Ngày đăng: 14:52 03-10-2025

.
Thái Phù Kim Đỉnh, bên ngoài Thứ Vụ Viện của Bạch trường lão, Lưu Tiểu Lâu đang đứng chờ, bên cạnh có Lục quản sự đi cùng. Không chỉ có hai người bọn họ, lúc này còn có hơn mười người đang cùng chờ được triệu kiến, ngoài Thứ Vụ Viện một mảnh bận rộn. Thấy thế, Lưu Tiểu Lâu không khỏi hiếu kì, nhỏ giọng hỏi: "Lão Lục, gần đây tông môn gặp phải đại sự gì sao?" Lục quản sự nói: "Cũng không gặp phải đại sự gì a. . . Chỉ là gần đây tất cả mọi người giống như rất bề bộn, không chỉ bọn họ, ta ở sơn môn đưa đón khách khứa cũng bận hơn trước nhiều. Phải chờ đến bao giờ đây? Ta đi hỏi một chút. . ." Hắn đến gần thầm thầm thì thì một lúc, quay lại nói: "Lưu chưởng môn, đều là ít việc vặt mua sắm linh đan pháp khí, bán ra linh lương linh tửu, gần đây tông môn tăng cường mua sắm rất nhiều linh đan cùng pháp khí, cũng bán ra không ít linh lương, rất nhiều chuyện phải chờ Bạch trường lão xem xét quyết định." Dừng một chút, nói: "Có người đã chờ nửa canh giờ, nếu không thì, Lưu chưởng môn đến chỗ ta trước, bên này ta nhìn chằm chằm, khi nào gần xong liền tới gọi ngài?" Biện pháp tốt bớt lo như vậy, Lưu Tiểu Lâu vừa định đồng ý, đã thấy từ bên có hai người chạy tới, một người là Ba chưởng môn Linh Cầu Tông, một người là Triệu chưởng môn Trường Sơn Kiếm Môn. Ba người gặp mặt, lập tức nhiệt tình hành lễ, nguyên lai Ba Thiên Hữu cùng Triệu chưởng môn đều được Bạch trường lão gọi tới, bọn họ đến sớm, thấy ở đây người chờ yết kiến nhiều, phải xếp hàng, liền tiếp nhận ý tốt của mấy vị quản sự, đi chỗ ở của một vị quản sự nào đó nghỉ ngơi uống trà, mắt thấy sắp đến lượt, liền quay lại chờ. Sau khi hàn huyên, Lưu Tiểu Lâu liền hỏi bọn họ có việc quan trọng gì, Ba Thiên Hữu nhỏ giọng nói: "Liên quan đến Úc Mộc Động, Khuất chưởng môn muốn đến bái phỏng, để chúng ta liên lạc trước, hỏi thăm một chút ý của đối phương." Triệu chưởng môn thì nói: "Tông môn muốn phái người đến Trường Sơn, khảo hạch thao diễn trận pháp của các đệ tử mới nhập môn, ta đến để hồi đáp." Lưu Tiểu Lâu tiếp tục dò hỏi nội tình phía sau, Ba Thiên Hữu nói: "Lưu chưởng môn không phải người ngoài, nói thật, vẫn là công việc chuẩn bị chiến đấu. Bạch trường lão đã nói với ngươi chưa?" Lưu Tiểu Lâu vội nói: "Nói qua, bảo chuẩn bị nhiều hơn, Tam Huyền Môn chúng ta tiểu môn tiểu phái, không có gì để chuẩn bị. . . Muốn đánh rồi? Không thể nào? Không nghe được tin tức a." Triệu chưởng môn nói: "Chúng ta cũng không được tin tức gì, nhưng chủ gia khua chiêng gõ trống như vậy, vậy nhất định không sai. . ." Đang nói chuyện, quản sự vừa đi vào thông bẩm đi ra: "Lưu chưởng môn, mời vào, Bạch trường lão đang chờ ngài ở thư phòng." Các quản sự đang xếp hàng bên cạnh đều liếc nhìn qua, Lưu Tiểu Lâu rất ngượng ngùng, nói với Ba Thiên Hữu cùng Triệu chưởng môn: "Xin lỗi hai vị lão huynh, đã chen vào hàng của các ngươi." Lại chắp tay với các quản sự kia: "Đã nhường đã nhường, mong chư vị rộng lòng tha thứ!" Mọi người đều chắp tay: "Không dám, không dám!" "Chuyện của Lưu chưởng môn đương nhiên là chuyện quan trọng, ngài trước!" "Lưu chưởng môn không cần phải khách khí!" "Sau này bày tiệc, mong Lưu chưởng môn đến dự. . ." Sau khi vào viện, hơi chờ một lát trước thư phòng Bạch trường lão, chờ người nói chuyện bên trong cúi đầu bước ra, hắn mới đi vào, liền thấy Bạch trường lão vẻ mặt mỏi mệt. "Tiểu Lâu đến, ngồi đi. Tự rót trà." Lưu Tiểu Lâu bước tới rót trà cho Bạch trường lão trước, rồi rót cho mình một chén, uống cạn: "Trà thơm quá, dễ chịu!" Bạch trường lão cười: "Nói đi, đã xảy ra chuyện gì? Chúng ta nói nhanh, ngươi cũng nhìn thấy, ngoài cửa còn rất nhiều người đang chờ." Lưu Tiểu Lâu vội nói: "Vâng vâng vâng." Hắn trầm ngâm, quyết định bỏ qua lời lẽ đã chuẩn bị trước, đổi sang một cách nói khác: "Trưởng lão đang chuẩn bị cho đại chiến?" Bạch trường lão nói: "Nhắc nhở ngươi một câu cũng không sao, một tháng gần đây, đã quan sát thấy dị tượng trên trời, Thiên Khôi xung Đấu Ngưu, Huỳnh Hoặc phạm Nguyệt Mang, Tử Vi bị Mão Nhật che khuất, đại biến sắp sinh." Lưu Tiểu Lâu suy tư hỏi: "Điềm ấy lành hay dữ?" Bạch trường lão nói: "Không phải điềm lành hay dữ, là dấu hiệu Thiên Thư hàng thế, những lần Thiên Thư hàng thế trước đây, trước một năm đều có một hoặc hai dị tượng này xuất hiện trên trời." "Nói cách khác, còn một năm nữa, Thiên Thư hàng thế?" "Có lẽ một năm, có lẽ nửa năm, có lẽ ngày mai, ai biết được? Trước đây lão phu bảo ngươi làm chút chuẩn bị, như thế nào rồi?" "Đây không phải đang định bẩm báo với ngài sao, Tam Huyền Môn ta đã chuẩn bị mấy tháng nay, linh tài, linh đan, pháp khí đều dự trữ không ít, chúng ta tiểu môn tiểu hộ, vốn liếng đều nhanh vét sạch!" "Đừng khóc than với ta, ngươi làm chưởng môn kiếm được bao nhiêu, lão phu ước chừng cũng có chút khái niệm, nói tốn không ít, đây là tất nhiên, nhưng nói vét sạch vốn liếng, thì tuyệt đối không đến mức đó." "Bạch trường lão a, đệ tử nào dám nói dối, thật sự là hết linh thạch, trên núi đều đói!" "Cho nên ngươi đến xin lão phu linh thạch?" "Đại trưởng lão ngài eo thô cực kỳ, trong kẽ ngón tay rơi xuống chút ít, liền đầy đủ tiểu môn tiểu hộ chúng ta có một năm sung túc!" "Đánh rắm! Nếu nhà ngươi thật sự nghèo, sao còn có thể đón dâu? Đối phương thế nhưng là Tiểu Viên Sơn, cưới một đệ tử nội môn có thiên phú của người ta, ngươi chuẩn bị bao nhiêu sính lễ rồi?" "A, trưởng lão biết rồi?" "Người ta đều đánh tới cửa, chặn sơn môn ngươi đòi người, trận thế lớn như vậy lão phu có thể không biết sao?" "Bạch trường lão có biết, vì sao vãn bối nhất định để trưởng lão môn hạ cưới nàng này làm vợ?" "Ngươi nói!" "Tam Huyền Môn ta là tiểu môn tiểu hộ, đã phải chuẩn bị cho đại chiến, đương nhiên phải tăng cường cả về nhân thủ. Vị nữ đệ tử Tiểu Viên Sơn này họ Kỷ, Kỷ cô nương rất có thiên phú, chỉ vì mãi không lấy được Trúc Cơ Đan, bị kẹt ở Luyện Khí cảnh mười năm. . ." "A, tiểu nha đầu này ta cũng đã nghe nói, đệ tử nội môn đan tông, luôn vô duyên với Trúc Cơ Đan, nói đến chính là mệnh, vận mệnh quá kém, ngươi để môn hạ cưới nàng, không sợ bị liên lụy sao?" "Trưởng lão, nàng đã chuyển vận!" "Ừm? Sao lại nói vậy?" "Nàng đã lấy được Trúc Cơ Đan, ngài nói, có tính chuyển vận không?" "Thật lấy được rồi?" "Tuyệt không nói ngoa nửa chữ! Hiện tại Kỷ cô nương đang ở Ô Long Sơn ta, đã bế quan, chuẩn bị trùng kích Trúc Cơ, lấy thiên phú của nàng, vận mệnh đã trở lại, Trúc Cơ vấn đề không lớn. Đối với Tam Huyền Môn đến nói, cái gì quý nhất? Không phải linh đan, không phải pháp khí, không phải linh thạch, a, linh thạch đương nhiên cũng trọng yếu, nhưng chưa phải trọng yếu nhất, trọng yếu nhất chính là nhân tài! Có được Kỷ cô nương nhập môn, đó mới là chuẩn bị tốt nhất." "Nha đầu kia, ngươi coi trọng như vậy?" "Vì sao Tiềm Sơn Phái đến Tiểu Viên Sơn cầu hôn? Vãn bối đoán mò, một là khả năng bọn họ biết chuyện Kỷ tiểu sư muội chuyển vận, hai thì là bọn họ cũng rất thèm muốn Kỷ tiểu sư muội, nói không chừng có liên quan đến đại chiến, cũng đang điên cuồng chuẩn bị chiến đấu!" "Tiềm Sơn Phái?" "Vâng, Tiềm Sơn Phái." "Nguyên lai là nhà họ, cũng chưa chắc như ngươi đoán, nhà họ liền thích kết thân khắp nơi. . . Thế này, có khó khăn gì thì ngươi cứ nói ra trước nghe thử xem." "Trưởng lão, chuyện sính lễ, thật sự khiến người vò đầu, ngài xem có thể tài trợ một hai. . . Tỉ như năm trăm linh thạch? Ai? Trưởng lão đừng nóng vội, ba trăm? Hai trăm cũng được. . . Vậy liền một trăm! Thêm một trăm, sính lễ của ta sẽ dày thêm một phần. . . Ai nha nha, đa tạ Bạch trường lão! Gặp ngài, vãn bối liền nhớ tới lão sư đã chết của ta, ngài đối với ta còn thân hơn lão sư ta!" "Tốt tốt, còn gì nữa không?" "Còn có chính là thuyết phục lão sư nàng, Khương trưởng lão ngoan cố không thay đổi, có chút khó làm, vãn bối suy nghĩ, hay là mời ngài cùng Lư trưởng lão Thiên Mỗ Sơn lại xuôi nam, hẹn cả La tiền bối của Ngũ Long Phái, tái diễn cảnh Bạch Hạc Lĩnh năm ngoái, bức Khương trưởng lão đi vào khuôn khổ? Nếu hắn không đáp ứng gả Kỷ cô nương đến Chương Long Phái chúng ta, chúng ta liền không để yên cho hắn! Đến lúc đó đệ tử nguyện xung phong, phá tan đại trận Bạch Hạc Lĩnh của hắn!" Hắn nói một tràng hào hùng, nước bọt văng tứ tung, nói đến Bạch trường lão rất im lặng, liếc nhìn hắn từ trên xuống dưới hồi lâu, nhìn đến trong lòng hắn run rẩy, lúc này mới hừ lạnh nói: "Lão phu không đi được!" Lưu Tiểu Lâu hơi xấu hổ: "Bạch trường lão, chuyện này. . . Đối với Chương Long Sơn, Tam Huyền Môn chúng ta mà nói, đích thật là chuyện lớn, ngài xem. . ." Bạch trường lão hừ lạnh nói: "Ta không rảnh đi, nhưng Lư Bá Kỳ có lẽ sẽ nguyện ý đi, ngươi có thể đến chỗ hắn thử xem." Lưu Tiểu Lâu vẻ mặt đau khổ nói: "Ngài không ra mặt, vãn bối sao có thể thuyết phục được hắn? Sợ là ngay cả gặp cũng không được." Bạch trường lão nói: "Ngươi cầm danh thiếp của ta đi, tự nhiên có thể gặp, sau khi gặp, ngươi liền dùng những lời vừa rồi, nói không chừng hắn thật sự sẽ đi."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang