Ô Long Sơn Tu Hành Bút Ký

Chương 477 : Lại là đêm giao thừa

Người đăng: immortal

Ngày đăng: 22:07 22-08-2025

.
Vào ngày ba mươi tết, Chúc đình sư chuẩn bị kỹ càng lưu lại trên núi ăn tết nhìn thấy hai vị linh trưởng lão một trắng một đen, nhìn xem từng chuỗi hỏa cầu băng tiễn, nghe từng tiếng "Cạc cạc", "Meo meo", sau khi kinh hãi lại không khỏi buồn cười, hứng thú mười phần đi theo nhìn tới trưa, thẳng đến người nào đó đột nhiên xuất hiện sau lưng nàng, lúc này mới lưu luyến rời đi "Chiến trường chính" phía sau núi, đến ngồi nghỉ trong đình nhỏ ở tiền viện. "Mọi chuyện vẫn thuận lợi chứ?" Lưu Tiểu Lâu hỏi. Chúc đình sư lấy ra đồ uống trà, bắt đầu thuần thục thao tác: "Nhờ phúc của Lưu chưởng môn, mấy ngày nay đã đi khắp nơi, tổng cộng nhận được năm trăm sáu mươi lăm đơn đặt hàng rổ Hồ Điệp Tiểu Diệp Hồng, còn có tám mươi rổ Kim Hương Diệp." "Kim Hương Diệp?" "Ta đang pha chính là Kim Hương Diệp, cho Lưu Đại chưởng môn nếm thử, đây là trà lâu năm của Lãng Viên Sơn chúng ta, Tạ gia Linh Khê cùng Tang gia Nga Dương Sơn đều từng nghe nói, nên chủ động cầu mua." "Không tệ a. Có ai không nể mặt mũi không?" "Không có. Nghe Hoàng Dương Nữ nói xong, liền gần như đặt hàng ngay, nhiều lắm là có mấy nhà xem thêm lệnh bài ngươi đưa ta. . Lệnh bài này có thể cho ta không, ta muốn giữ làm kỷ niệm." "Giữ đi. . . Phía Ngũ Phúc Trang Quế Đường cũng không có làm khó ngươi?" "Không có, là nhị trang chủ Hoàng Hãn gặp thiếp thân, thái độ của hắn rất tốt, hẳn là rất sợ ngươi. Bất quá nói đến bọn họ, có chuyện không biết có nên đề cập với ngươi không. . . Phụ tử Hoàng Khản tam phòng Hoàng gia hối lỗi ở Thái Phù Kim Đỉnh, chẳng phải sắp một năm rồi sao? Có thể xuống núi hay không, tựa hồ các trưởng lão Thái Phù Kim Đỉnh nói muốn xem ý ngươi, bọn họ nhờ ta hỗ trợ nói tốt vài câu trước mặt ngươi, ta không có đáp ứng nói tốt, chỉ đáp ứng nhắc nhở ngươi có việc như thế, thành hay không đều xem ý ngươi." "Nếu thành, ngươi có chỗ tốt gì?" "Hoàng nhị trang chủ đáp ứng sẽ đặt thêm ba mươi rổ. Bất quá ngươi không cần cân nhắc chuyện này, chẳng đáng là gì." "Hoàng Hãn này vẫn còn có chút kiến thức, cũng hiểu được lí lẽ. Đương nhiên, sai lầm của phụ tử Hoàng Khản ngươi có biết không?" "Nghe Hoàng Dương Nữ nói, xác thực rất quá đáng!" "Đúng vậy a, cho nên ta vốn không định thả người, nhưng đã ngươi mở lời, lại có lợi cho ngươi, lần này ta liền tha cho phụ tử bọn họ một lần." Chúc đình sư cảm thấy rất hưởng thụ, chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chậm rãi chảy ở đáy lòng, cực kì khoan khoái, cũng không biết nên nói gì cho phải. Lúc này đã lục tục có người lên núi, đầu tiên là một đôi vợ chồng, Chúc đình sư cũng không nhận ra, nghe Lưu Tiểu Lâu nghênh đón chào hỏi, gọi bọn họ "Lưu tẩu tử", "Đạo Nhiên huynh", rồi cười lớn vì "Đạo Nhiên huynh" đã Trúc Cơ, thế là liền biết, đây chắc là "nhánh Lưu trưởng lão" mà Hoàng Dương Nữ nói, cũng là tu hành trận pháp. Sau đó lại có một vị mỹ phụ đến, nghe Lưu Tiểu Lâu gọi nàng "Thất tẩu", liền biết chắc hẳn là Chu Thất Nương Quỷ Mộng Nhai sơn trang. Sau đó là một đan sư, gọi là Hồ Đố đạo nhân, nghe nửa ngày, Chúc đình sư vẫn không hiểu rõ lão đạo này rốt cuộc là thân phận gì. Lại có Đàm gia, Giới Thủ Trại lần lượt lên núi, đều mang theo quà tết, đều do Lưu phu nhân thu nhận. Sau đó là các thôn làng xung quanh Ô Long Sơn cũng gánh quà lên núi, Lưu phu nhân liền càng thêm bận rộn, kiểm kể đồ tết mà các thôn làng đưa lên núi. Không bao lâu, lại có người từ Cam Long Trang đến, hơn nữa còn mang theo rất nhiều xe lớn, đám đệ tử Chu Đồng, Hoàng Dương Nữ, Chu Linh Tử cũng đã ngừng chơi, xuống núi hỗ trợ đẩy xe lên. Từng chiếc xe ngựa được đẩy lên, người của Cam Long Trang liền đứng đó đọc danh mục lễ vật: "Trang chủ dưới trướng Cam Kim Đại khấu đầu thỉnh an chưởng môn, trưởng lão các vị gia gia nãi nãi vạn phúc kim an, sư huynh sư muội công tử tiểu thư nội môn kim an. Tân xuân đại hỉ đại thuận, tiên phúc bình an. Lễ vật năm nay gồm: Năm con hươu lớn, năm con hoẵng, mười con hươu bào, năm con thang trư, năm con long trư, năm con lợn rừng; hai đôi dê rừng, hai đôi thanh dương, hai đôi gia phong dương; mười hai đôi Tầm Hoàng Kim Linh Ngư, trăm cân các loại cá hỗn tạp, gà rừng, vịt sống, ngỗng lớn, thỏ mỗi loại một trăm đôi. Ngoài ra có ba đôi tay gấu, hai tấm da hổ, mười cân gân hươu, mười sừng hươu. Còn có quả phỉ, hạt thông, đào nhân, hạnh nhương mỗi loại hai bao; ba trăm cân Ngân Sương Thán, hai thạch gạo son Cam Long Khẩu, năm mươi hộc gạo nếp, một trăm thạch gạo thường." Lưu phu nhân nhíu mày, hướng Cam Kim Đại nói: "Chuyện này là thế nào?" Cam Kim Đại có chút kinh hoảng, nói: "Hồi phu nhân, mấy ngày nay tuyết lớn, rất nhiều nơi đều tích sâu bốn năm thước, đường vô cùng khó đi, vì vậy chậm trễ mấy ngày, đến hơi muộn. Cũng may không để lỡ cuối cùng. . ." Lưu phu nhân nói: "Ta nói ngươi đến muộn sao, ta là hỏi về số quà tết này. Không phải đã nói giảm miễn ba năm thuế ruộng sao, năm nay lão già ngươi mang đến nhiều như vậy, tính toán gì đây?" Cam Kim Đại lại cười rạng rỡ, trả lời: "Bẩm phu nhân, từ lúc gia nhập tông môn, hai năm nay quả thực mùa màng tốt, thật sự là mưa thuận gió hoà. Tháng chín lại không biết từ đâu xuất hiện một đàn Tầm Hoàng Kim Linh Ngư bơi đến, linh ngư này linh hoạt tươi ngon cực kỳ, kéo theo đại lượng dã thú di chuyển đến mấy ngàn mẫu rừng hai bên bờ hà cốc, Cam Long Hà Cốc chúng ta chỉ cần vung gậy là đánh được những vật này, cho nên mới đưa tới một ít cho tông môn nếm thử. Tiểu nhân cũng không dám nói dối." Lưu phu nhân lúc này mới dịu mặt: "Không phải cố ý làm khó các ngươi, lão già ngươi đưa tới nhiều như vậy, ngươi để các thôn các trại khác làm sao? Bọn họ không có cơ may như các ngươi, đưa hay không đưa đây?" Cam Kim Đại cúi người nói: "Phu nhân nói đúng, chúng ta cũng biết tông môn thương cảm mọi người, nhưng lần này là thật, Tầm Hoàng Kim Linh Ngư kia là thật mỹ vị, không tin ngài nếm thử. Ngài cũng yên tâm, sang năm không đưa, lần sau không chiếu theo lệ này nữa!" Lưu phu nhân nói: "Được rồi, năm nay cứ như vậy, sang năm không được làm thế nữa!" Cam Kim Đại thở dài: "Người nông dân chúng ta chẳng hiểu biết gì nhiều, nhưng chủ gia ngài thực sự nhân nghĩa, trước kia chúng ta ở Ngũ Phúc Trang, đâu được như vậy?" Lưu phu nhân nói: "Lát nữa các ngươi chọn vài người nói năng được, dự tiệc trong đại điện, những người khác ăn bữa cơm tất niên ở bên ngoài, kỳ thật đồ ăn đều giống nhau." Cam Kim Đại mừng rỡ: "Vậy thì tốt quá, có lộc ăn!" Lưu phu nhân phân phó mở lồng, tháo dây thừng, những dê bò gà vịt kia đều chạy vào trong rừng, trong chốc lát lại bị hai vị trưởng lão Hắc Bạch truy đuổi bay nhảy khắp nơi. Tầm Hoàng Kim Linh Ngư thì nuôi thả trong bể cá lớn, đợi thời điểm thích hợp sẽ làm thịt. Đến tối, trước Ô Long Điện chợt vang lên tiếng pháo lốp bốp, mọi người vô cùng náo nhiệt tụ tập ở đây, thả các loại pháo hoa. Ngân Tâm vỗ tay, nhảy nhót liên hồi với các thiếu niên nam nữ, cười vui vẻ, lại xung phong nhận việc xông lên, cùng dán câu đối may mắn với Chu Đồng, Thái Nguyên Hạc, Thẩm Nguyên Báo. Khi nàng trở lại bên người Chúc đình sư, Chúc đình sư nhịn không được véo má nàng, cười mắng: "Không nhìn ra ngươi nghịch như vậy?" Ngân Tâm thở gấp nói: "Lão sư, Ô Long Sơn bọn họ ăn tết rất vui, bên chúng ta thì. . . Đèn sáng hơn bên này, người cũng nhiều hơn, nhưng chính là không có ý tứ như vậy, mọi người giống như một gia đình lớn." Chúc đình sư cũng bị bầu không khí như thế này lây nhiễm, cảm thấy đích xác rất có ý tứ. Nhìn xem câu đối hai bên, liền cảm thấy càng xem càng vui mừng, liền ngay cả hoành phi trên đại điện —— ba chữ "Ô Long Điện" đều vui mừng. "Ô Long Điện. . ." Nàng không khỏi đọc thành tiếng. Chu Thất Nương bên cạnh không biết bu lại từ lúc nào, nói: "Tòa đại điện này, Tiểu Lâu để trống mười năm không đặt tên, năm nay rốt cục cũng đề tên, nghĩ tới nghĩ lui cả trăm cái tên, cuối cùng vẫn chọn Ô Long Sơn." Chúc đình sư nghiêng đầu nhìn vị mỹ phụ này, Chu Thất Nương nói khẽ: "Cho nên, kỳ thật hắn là người cực kì nhớ tình bạn cũ." Các tỳ nữ Lưu gia trang bắt đầu chuyền tay nhau bày rượu thịt vào trong điện, Chúc đình sư cũng được xếp một ghế, ngay cạnh Lưu Tiểu Lâu, đám người chen chúc vào điện, sau khi ngồi vào bàn tiệc, Lưu Tiểu Lâu liền hỏi: "Bát Chưởng đâu?" Đàm lão gia tử cũng rất ngạc nhiên: "Thằng nhãi này, không biết bây giờ là mấy giờ sao?" Đứng dậy định ra ngoài tìm, đã thấy hắn trở về từ bên ngoài, vẫy tay với Lưu Tiểu Lâu. Sau khi Lưu Tiểu Lâu ra ngoài, hai người thầm thì nửa ngày, cuối cùng lại dẫn vào một vị tiểu nương tử, thêm một ghế ở cuối đại điện. Tiểu nương tử kia quan sát một phen các ghế trong điện, khẽ gật đầu với Chúc đình sư, lại là Kỷ tiểu sư muội của Tiểu Viên Sơn, trước đó từng gặp ở Tiểu Viên Sơn, Chúc đình sư mỉm cười đáp lễ. Tam Huyền Môn căn cơ không dày, nội tình không sâu, không có nhiều quy củ cho tiệc đêm giao thừa, nhưng cỗ giản dị toát ra mọi lúc mọi nơi này, lại khiến lòng người ấm áp, tình nguyện uống nhiều mấy chén với mỗi người đang ngồi, đây là cảm thụ mà ở Lãng Viên Sơn chưa từng có. Tỉ như Ngân Tâm, đến giữa tiệc cũng đã say mèm thả lỏng bản thân, chuốc say nàng chính là một Báo một Hạc. Ngân Tâm say khướt đang ôm Hoàng Dương Nữ cười to, trong miệng kêu: "Các ngươi phải báo thù cho ta!" Chu Linh Tử xắn tay áo, một chân đạp lên ghế, hướng về phía Thái Nguyên Hạc vỗ bàn một cái, quát: "Ta đến!" Thái Nguyên Hạc rót đầy một dãy chén rượu, nghiêm nghị chắp tay: "Xin chỉ giáo!"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang