Hương Thôn Siêu Cấp Y Thánh

Chương 45 : Câu Dẫn

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 01:00 08-11-2025

.
Lâm Long nhìn thấy Trần Ngân Ý, hai mắt tỏa sáng, trên mặt có một vệt nhiệt thiết, đột nhiên nhớ tới chính mình mặc quần áo chơi bóng, đi dép lê, thực sự là quá mức tùy tiện, có chút thất vọng, "Vị mỹ nữ này là?" Tô Minh còn chưa kịp nói gì, Trần Ngân Ý liền đi tới bên cạnh Tô Minh, khoác cánh tay Tô Minh, cười nói, "Chào ngươi, ta là bạn gái của Tô Minh." Thân thể Tô Minh hơi cứng đờ, sự đầy đặn của Trần Ngân Ý đè lên cánh tay của hắn, tâm thần Tô Minh dao động, suýt chút nữa mất mặt. Tuy rằng chính mình chỉ là tấm chắn Trần Ngân Ý tùy tiện lôi tới, nhưng cũng không thể ức chế Tô Minh ý nghĩ kỳ quái, nuốt nước miếng một cái, thầm nghĩ bà cô nam nhân này vốn liếng quả nhiên đủ hùng hậu. Thần mang trong mắt Lâm Long hơi tối sầm lại, loại nữ tử này quả nhiên là đã có chủ rồi a, lập tức cũng không còn xoắn xuýt nữa, ngược lại cảm thấy càng thêm sái thoát, nhún vai, nói, "Tẩu tử hảo, quấy rầy rồi." "Không sao, vừa rồi đa tạ ngươi ra tay giúp đỡ." Trần Ngân Ý tự nhiên hào phóng, không hề có vẻ bưu hãn vừa rồi, ngồi xuống cạnh Tô Minh, "Ông chủ, gọi món." "Tặc tặc, Tô Minh huynh đệ thật có diễm phúc." Lâm Long không hề che giấu vẻ ước ao trong mắt, nói, "Tẩu tử lớn lên kiều diễm như vậy, còn nguyện ý cùng ngươi ăn quán ăn đêm nữa chứ." Tô Minh nhún vai, nói, "Trên thực tế hẳn là nàng có phúc khí, có thể có một soái ca như ta cùng nàng ăn khuya." "..." Lâm Long trợn trắng mắt, nhìn thế nào Tô Minh cũng chẳng dính dáng gì đến soái cả. "Cám ơn phu quân nha, tiểu nữ tử được sủng ái mà kinh sợ." Trần Ngân Ý ỏn ẻn ôm cánh tay Tô Minh làm nũng, lời còn chưa dứt, ghê tởm chính mình trước tiên đã cười lên. Mị lực của Trần Ngân Ý cũng không phải là khoác lác, ông chủ mang thức ăn lên rất nhanh, một đống lớn rau hẹ nướng, thận, gà quay, bia các thứ đem cái bàn chất đầy, hai ly rượu pha vào bụng, ba người lập tức thân quen. "Tô Minh huynh đệ, ngươi cũng phải cẩn thận người vừa rồi." Lâm Long hạ thấp giọng nói, "Đó cũng không phải là loại lương thiện gì." "Chẳng qua là một hoàn khố tử đệ mà thôi, hà tất để ý." Trần Ngân Ý không thèm để ý chút nào phất tay, giống như giải quyết Thẩm Đông giống như bóp chết con ưng vậy. Hiện tại Bàn Long bang thôn tính Ngạ Hổ bang, ở Lâm Thành một nhà độc đại, tiếp theo Tô Minh rất khẳng định vận mệnh của cái tên Thẩm Đông này không nên quá thảm. Lâm Long nghiêm mặt nói, "Nếu quả thật có đơn giản như vậy thì tốt rồi. Vừa rồi các ngươi có nghe thấy hắn tự báo gia môn không, hắn là người của Bát Quái Võ Quán." "Bát Quái Võ Quán?" Tô Minh cùng Trần Ngân Ý liếc mắt nhìn nhau, biểu thị chưa từng nghe qua cái tên này. "Bát Quái Võ Quán là võ quán lớn nhất Lâm Thành, quán chủ Thẩm Thương Hải là đệ tử Bát Quái Môn, nghe nói môn hạ đệ tử cực nhiều, trong quân cảnh hai giới đều có đệ tử của hắn." Lâm Long thấp giọng nói. "Không sao." Tô Minh nhún vai, cười cười, "Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn, ta còn sợ bọn hắn không đến nữa kìa." Sự tự tin của Tô Minh khiến Lâm Long ghé mắt, nghĩ đến thân thủ của Tô Minh rồi lại có chút hết, hoặc giả vị huynh đệ Tô Minh trước mắt này cũng là người luyện võ a, phỏng chừng cũng có chút lai lịch, cũng không còn thảo luận cái đề tài này nữa, chuyển sang chuyện khác. Tô Minh phát hiện Lâm Long này đúng là kiến thức rộng rãi, chuyện thiên nam địa bắc đều trò chuyện được, ba người uống nhiều rượu, đợi đến lúc muốn tan thì cũng đã gần rạng sáng hai giờ, Lâm Long còn tính thanh tỉnh, cáo biệt sau đó liền trở về, Trần Ngân Ý say ngà ngà, đứng cũng đứng không vững, Tô Minh đành phải đỡ nàng, tìm được xe của nàng Tô Minh mới mộng. Trần Ngân Ý uống nhiều rượu, mà hắn... không biết lái xe! "Uy, ngươi ở đâu? Ta đưa ngươi trở về." Tô Minh đỡ Trần Ngân Ý, nói. Trần Ngân Ý lẩm bẩm một tiếng, Tô Minh không nghe rõ, hơn nữa Trần Ngân Ý càng ngày càng mơ hồ, toàn thân xương cốt như bị rút mất, suýt chút nữa ngã xuống đất, Tô Minh đành phải cõng nàng lên. Thời điểm đầu thu, thời tiết còn nóng, quần áo hai người rất mỏng, Trần Ngân Ý ghé vào trên lưng Tô Minh, thân thể mềm mại đầy đặn tản ra nhiệt độ khiến hắn miệng khô lưỡi khô, tay của hắn hướng về phía sau nâng hai chân dài của Trần Ngân Ý. "Uy, ngươi ở đâu a? Uy..." Tô Minh hỏi. Hơi thở bên tai đều đặn kéo dài, đương sự đã ngủ. Tô Minh bất đắc dĩ, đành phải cõng nàng hướng phía trước đi tới, hắn nhớ rõ bên kia có một khách sạn. Thật vất vả mở một gian phòng, Tô Minh cõng Trần Ngân Ý lên phòng, đặt nàng lên giường, lúc này mới thở phào một hơi. "Nước..." Trần Ngân Ý xoay người, lẩm bẩm nói. Tô Minh tìm kiếm một lát, tìm được một bình nước khoáng đổ vào ly cho nàng uống một nửa, Trần Ngân Ý lại xoay một người, sau đó nặng nề ngủ. Tô Minh vô tình liếc mắt nhìn, con mắt trong nháy mắt trợn tròn. Trần Ngân Ý mặc một bộ hai kiện, nửa người trên là một kiện quần áo màu trắng, cổ áo hơi thấp, từ cổ áo rủ xuống hai dải lụa thắt thành nút sống vừa vặn che khuất phong quang, nhưng Trần Ngân Ý xoay người thì nút sống của hai dải lụa buông ra. Tô Minh nuốt nước miếng một cái, một vệt tà hỏa từ phần dưới bụng dâng lên. Tô Minh vận chuyển Tạo Hóa kinh, thật không cho mới đem dục niệm áp xuống, đắp chăn cho Trần Ngân Ý, tắt đèn, lúc này mới lặng lẽ đi ra ban công, đối với ánh trăng đầy trời đang rải xuống, bắt đầu tu luyện. Tô Minh không biết, khi hắn quay người đi ra khỏi phòng, Trần Ngân Ý trên giường đột nhiên mở mắt, con ngươi sáng như sao mang theo một vệt đắc ý và thưởng thức. "Thật vất vả gặp được một người nhìn thuận mắt, thế mà là một tên thật sự đứng đắn!" Trần Ngân Ý nghiến răng, cúi đầu đánh giá trước ngực, thở dài nói, "Cách mạng chưa thành công, các đồng chí còn cần nỗ lực a!" Tô Minh không biết Trần Ngân Ý giả say là vì câu dẫn hắn, nếu như hắn thật sự biết thì, phỏng chừng phải ngửa mặt lên trời gào thét... Thật sự không cần câu dẫn, ngươi ngoắc ngoắc ngón tay ta liền có thể đưa hàng tận cửa, không vừa ý không cần tiền a! Bầu trời xanh thẳm, không có chút đám mây nào. Ánh sáng huy hoàng thanh lãnh, nhật nguyệt tinh mông trên một tầng ngân sa. Tô Minh bài trừ tạp niệm, khoanh chân mà ngồi, vận chuyển Tạo Hóa kinh, bắt đầu hấp thu linh khí trong không khí. Tạo Hóa kinh là công pháp tu luyện đỉnh cấp, có thể hấp thu linh lực của nhật nguyệt tinh thần tôi luyện tự thân, hóa thành chân khí, chỉ chốc lát sau, bên cạnh Tô Minh đã quấn quanh một tầng mây mù sáng trong, đem Tô Minh tôn lên giống như người trong chốn thần tiên. Trong đan điền, một sợi chân khí từ bốn phương tám hướng dũng tiến vào, không ngừng mở rộng đan điền, một đoàn đoàn sương mù tràn ngập cuồn cuộn lượn lờ, lóe ra năm loại hào quang khác nhau, khi Tô Minh vận chuyển chín chu thiên sau, chân khí dần dần lắng lại, so với trước kia còn dính nhớp hơn không ít, mà năm loại sắc thái của hào quang kia cũng bắt đầu trở nên rõ ràng. "Tốc độ tu luyện vẫn là quá chậm!" Tô Minh kiểm tra một chút đan điền, hơi thở dài. Tinh quang, nguyệt huy tuy rằng cũng có thể cung cấp linh lực, dù sao cách quá xa, hơn nữa hắn hiện tại còn chưa Trúc Cơ, có thể hấp thu cũng cực kỳ có hạn, nếu như làm từng bước thì, tuyệt đối không thể đột phá tới Trúc Cơ cảnh. "Xem ra, vẫn là phải tìm một ít thiên tài địa bảo a!"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang