[Dịch] Phong Vu Yêu Đích Thực Nghiệm Nhật Chí

Chương 4 : Vô Miên giả

Người đăng: linyuen

Ngày đăng: 04:42 08-07-2018

.
Nhân quả, hay còn được gọi là vận mệnh thực sự tồn tại. Ví dụ như vận mệnh của một quả táo. Nếu không có tác động từ bên ngoài, cuối cùng quả táo sẽ rơi xuống mặt đất, mục nát rồi lại nảy mầm. Ngay cả khi quả táo bị một người nông dân hái đi, như vậy đối với bản thân quả táo và vườn quả mà nói, đó là chuyện đương nhiên. Rốt cuộc người nông dân cũng là một phần của vườn quả, và cái vận mệnh bị hái của quả táo là điều không thể thay đổi được. Nhưng nếu có một du khách đến từ nơi khác ngang qua vườn quả này và tiện tay vặt nó. Như vậy quả táo sẽ theo người khách ấy rời xa khu vườn, khiến người nông dân không thể hái được nó. Tất cả vận mệnh của táo và người nông dân đã bị thay đổi bởi hành vi hái táo của người đó. Kẻ đã vô tình đem táo đi và thay đổi vận mệnh không ai khác mà chính là người xuyên việt. Hành động không xảy ra trong dự liệu thế giới này của hắn đã làm thay đổi vận mệnh, thứ vốn không thể thay đổi, và đưa đến vô số ảnh hưởng kèm theo. Có vay tất có trả. Theo luật nhân quả, người xuyên việt ắt phải gánh chịu những hậu quả của việc cải biến vận mệnh. Mà hệ thống là thứ có khả năng thu thập những loại nhân quả để chuyển hóa thành điểm tà ác/thiện ý, biến nó thành sức mạnh có thể khiến điều ước của bản thân tôi trở thành hiện thực. Tất nhiên, đó chỉ là suy đoán của riêng tôi, nên vẫn có khả năng sai lầm. Nhưng sự xuất hiện ngẫu nhiên của một quyển hướng dẫn chơi game từ thế giới khác đã làm tôi tin chắc vào nhận định của mình. Valoran’s Dungeon War là tên của trò chơi này, mà bản sách hướng dẫn chơi game đó ghi lại đầy đủ thông tin hoạt động trong suốt 30 năm của nó. Trùng hợp thay, tên lục địa mà tôi đang sống… là Valoran. Thế giới hiện thực của chúng tôi chỉ là một trò chơi trong thế giới khác? Tôi cũng không cảm thấy ngạc nhiên cho lắm. Rốt cuộc quan niệm thế giới song song, người mơ thấy thế giới khác, nhà tiên tri có thể nhìn xuyên qua giới hạn của thời gian và không gian đều tồn tại trong thường thức của thế giới này. Dungeon… có 7 lần update lớn nhất, đại diện cho 7 lần thế giới bị phá hủy. Sau 7 lần tai vạ, lục địa đã biến thành địa ngục trần gian. Đã từng có thời, tôi tự xem mình là anh hùng được triệu hồi từ thế giới khác, có khả năng thay đổi tất cả mọi thứ, lại kinh hỉ phát hiện ra Boss cuối trong phiên bản update thứ 3 mang tên Roland Storm. “Chúa tể của Ác ma Roland Storm đem theo quân đoàn ác ma Abyss trở về nhân gian. Bọn chúng thề rằng sẽ trả thù tất cả sinh mệnh. Từ đó, vô số người chết và ác ma đã càn quét cả đại lục, nuốt chửng sinh mạng, hủy diệt mọi quốc gia trên đường đi của chúng…” Roland Storm. Nghe quen vậy? Đó chẳng phải là tên tôi sao? Tôi sẽ trở thành Ma vương hủy diệt thế giới thật á? Hiện thực không phải trò chơi. Không phải cứ làm Ma vương liền bị anh hùng tiêu diệt. Nói một cách khác, kẻ được xem là Đứa con ánh sáng như tôi chẳng có lý do gì để sa đọa thành ác ma. Nhưng mọi chuyện vẫn xảy ra, mặt tối xấu xa của giáo đường, sự phản bội của những thuộc hạ thân tín, lũ hoàng tộc và quý tộc giậu đổ bìm leo khiến tôi, dù là một anh hùng Kỵ sĩ Thánh Quang cũng phải từ bỏ tín ngưỡng, bước vào bóng tối. Nhưng thân là người xuyên việt, kẻ phá hoại vận mệnh, kẻ tin rằng 'mạng do ta không phải do trời' như tôi sao có thể chịu tuân theo an bài của số phận. Vậy nên, tôi đã làm ra rất nhiều chuyện hòng thay đổi vận mệnh của mình. Là người gánh vác nhân quả, thay đổi vận mệnh của bản thân là chuyện dễ dàng, nhưng thay đổi con đường của cả thế giới lại không đơn giản như thế. Sau vô số chuyện “ngẫu nhiên”, mọi nỗ lực của tôi đều thất bại, cuối cùng bị nghiền nát dưới bánh xe của lịch sử. Bây giờ tôi đã trải qua cái chết ba lần, phải lấy thân phận Lich sống chui nhủi trên nhân gian, tự nhiên sẽ không thể trở thành Đại ma vương âm mưu phá hủy thế giới. Đáng tiếc, thằng em sinh đôi Vincent Storm ngu xuẩn của tôi đã thay thế vị trí của người anh trai vô dụng này, làm ra những chuyện vô nhân đạo, cuối cùng một mình tiến vào Abyss. Có lẽ, chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ phải đối mặt với cái tên Đại ma vương Vincent Storm ấy. Bởi vậy, tôi nhất định phải sống sót. Cho dù thân thể không còn đầy đủ, linh hồn cũng không được trọn vẹn, cũng phải sống cho tới ngày mà Vincent trở về. Cho nên tôi cần có sức mạnh, không cần biết sức mạnh đó đến từ đâu, không quan tâm nó là tốt hay xấu… “Đây chính là lời thề của tôi, Roland Storm. Chuyện mình gây ra nhất định phải tự tay giải quyết! Vì lẽ đó, cho dù phải làm bẩn hai tay, cho dù không chừa thủ đoạn, tôi cũng phải kiếm được đủ điểm tà ác để sống lại, tăng cường sức mạnh, kéo thằng em ngu xuẩn của tôi trở về!” “Lich-sama. Xin lỗi vì làm phiền, nhưng cho hỏi chuyện đó với bây giờ có quan hệ gì sao? Trước khi muốn thể hiện bản thân thì mời ngài trở lại hiện thực, quay đầu mà nhìn lại phía sau đi.” Ngọn lửa chiến ý của tôi lập tức bị dập tắt bởi gáo nước lạnh đến từ đồng đội. Tôi quay đầu nhìn lại. Đám Dark Elf đang dần đuổi kịp. Một đêm không ngủ khiến đôi mắt của các nàng đỏ bừng, ngay cả gương mặt xinh xắn cũng trở nên già nua. Nhìn ánh mắt căm hận tột cùng kia cho thấy bây giờ không phải lúc có thể thương lượng. “Đừng chạy. Đám khốn kiếp!” “Bà đây nhất định phải xé nát các ngươi.” “Ha ha ha… Riêng bộ xương kia là của ta! Của hồi môn bà khổ sở tích góp suốt 30 năm đều bị hắn phá hủy.” “Momo, chị đã mua sẵn gia vị lẩu chua cay rồi, đêm nay chúng ta sẽ ăn lẩu sườn… Tên xương kia, có nghe không, vận mệnh của ngươi chính là đồ ăn trong nồi! Dừng lại cho Momo!” Xem ra vụ nổ hôm qua đã đẩy giá trị hận thù lên rất cao. Ngu gì mà không chạy. Tôi liền thực hiện thuật phiêu phù cho bản thân để tăng nhanh tốc độ. Lần này gây họa lớn. Nếu bị đám Quản Thành trang bị tới tận răng bắt được thì tôi sẽ bị đem ra làm thức ăn cho chó mất. Nhưng bị truy đuổi không chỉ có mình tôi. “Anh em Bea, tại sao bọn họ lại đuổi theo các ngươi? Lại bán hàng giả à?” Anh em Bea là những kẻ nổi tiếng tham lam trong tộc Gnome. Chỉ cần trả tiền thì đồ cấm, hàng giả cái gì cũng có. Hơn nữa để tiết kiệm tiền và tiện trốn thuế, giấy phép kinh doanh cũng không làm. Đương nhiên, loại gian thương như vậy là đối tượng bị đội Quản Thành chiếu cố đặc biệt. Mà trong quá trình kháng chiến, chúng tôi đã tạo ra mối tình đồng chí sâu sắc. “Ai biết đám đàn bà này bị gì chứ. Hình như hôm qua có thằng ngốc nào đó đã chọc tức mấy mụ điên này thì phải. Từ đó đến giờ các nàng đã lục soát toàn bộ thành phố, nói gì mà “Vì sự an toàn của nhân dân, cần phải tiến hành truy quét tội phạm hình sự’; ‘Tập trung loại bỏ gian thương và biến thái, giúp thành Sulphur sạch bóng tội phạm’. Ta nhổ vào!” Anh trai Goldteeth Bea, kĩ sư xây dựng thiên tài lúc này vô cùng thê thảm, đến râu tóc cũng bị đốt sạch. Mà trong mắt tôi, bất chấp bề ngoài xấu xí, thực lực của hắn đã đạt tới cấp 59, chỉ cách cấp 60 giai Hoàng kim nửa bước. “Đám phụ nữ này quá nguy hiểm. Một đại đội Quản Thành nho nhỏ mà được trang bị không kém gì kỵ sĩ thánh đường, vừa có giáp hạng nặng khảm bí ngân, lại thêm khả năng kháng phép của tộc Dark Elf. Riêng mỗi đội trưởng còn cầm cả thánh khí. Đánh bằng mắt. Đội hình này đủ sức tham gia đại chiến thần ma rồi, đi làm Quản Thành làm cái m* gì?” Quần áo của người em Silverhook Bea đã cháy sém, ngay cả lò luyện kim di động thân yêu của hắn cũng bị phá hủy, còn phải đối mặt với nguy cơ bị bắt nên tức giận là điều dễ hiểu. Hắn chính là nhà giả kim Đại sư cấp 57, nổi tiếng am hiểu thuật trị bệnh cứu người. Thế nhưng sự thật đã chứng minh, kẻ thân là Gnome lại có thể cấu kết với Goblin đến mức được công nhận là một Goblin "danh dự" không phải người bình thường. Trong trí nhớ của tôi, một nửa số thuốc nước mà tên Silverhook này pha chế đều có tác dụng ăn vào sẽ bị nổ tung. Nửa còn lại? Không ăn cũng nổ tung! “Nhịn một chút đi. Câu ‘ba ngàn quân Quản Thành Sulphur quét ngang thiên hạ’ xuất hiện đâu phải ngày một ngày hai. Nếu chửi thì nên chửi tiền vàng mới đúng. Nếu không có nó thì trang bị của các nàng cũng không kinh khủng đến mức này! Chờ ông tra ra thằng nào vì chút lợi nhỏ mà phá đường sống của anh em chúng ta, bán cho các nàng trang bị trâu bò như thế thì ông sẽ khiến nó cút khỏi thành Sulphur.” “Còn ai vào đây nữa? Ngoại trừ cái tên Drawf thợ rèn cấp Đại sư sống ở phố Hoa Liễu thì ai có thể làm ra loại giáp khảm bí ngân này nữa? Thoát khỏi vụ này ta sẽ đi đập quán. Cái tội gieo vạ cho anh em chúng ta!” Tôi chỉ có thể im thin thít. Nếu để các anh em biết thánh kiếm mà các nàng dùng đều mua từ tôi, ngay cả giáp khảm bí ngân cũng do tôi bí mật bán lại, thuộc tính chúc phúc là chính tay tôi thực hiện thì chỉ sợ, đừng nói là quan hệ đồng chí vào sinh ra tử, ngay cả bạn tốt cũng sẽ trở mặt thành thù. “Lão Ngưu, còn ngươi thì sao? Dạo này các nàng đã nhất chí bỏ qua cho ngươi mà. Hì hì, lại phạm tội?” Chạy song song với chúng tôi là một chiến binh chủng Tauren. Mặt vuông chữ điền, nụ cười hiền lành, ánh mắt trong sáng tràn ngập mờ mịt, tựa hồ còn không biết tại sao mình lại bị đuổi giết. “Không có nha, chỉ là xin các nàng ít sữa để uống thôi mà. Ngực của các nàng lớn như vậy, chắc chắn là có rất nhiều sữa. Tauren bú sữa là chuyện thường tình mà? Tauren nude để bảo vệ môi trường là chuyện đương nhiên mà? Tại sao lại muốn giết ta.” Tuy nhìn tên mặt vuông này có vẻ rất chính trực, giọng nói chất phát còn tỏ ra oan ức, nhưng hắn đích thực là tên biến thái. Cho dù hắn có tỏ ra ngây thơ đến đâu, cũng vẫn là tên biến thái yêu thích cởi truồng chạy rông ngoài đường. Giờ khắc này, người hắn không có một mảnh vải che, thân thể tráng kiện đầy dã tính và cái chân thứ 3 to tướng không ngừng đung đưa làm chị em phụ nữ xung quanh đỏ mặt hét lên… “Ngưu Ma vương biến thái sổng chuồng!” “Mẹ ơi! Thật kinh khủng! Con không lấy được chồng nữa rồi!” “Đâu? Chỗ nào? Để bà xem tên nào khoe tăm? Ồ ồ ồ, quả là Tauren, hóa ra không phải cây tăm mà là gậy răng sói nha. Tauren chàng hỡi, lại đây chơi với em đi mà.” Sau lưng vang lên những tiếng rít gào và ghen tị khiến hắn vô cùng thích thú, vừa chạy còn làm ra vô số động tác khoe khoang làm âm thanh mắng chửi càng to hơn. Tuy hắn là biến thái, nhưng người khác không hề biết, tay chiến sĩ Tauren Whiteox đã đạt tới cấp 89 Truyền Kỳ. E rằng trong thành Sulphur này, hắn có thể được xem là một trong những người mạnh nhất. Song điều đó cũng không thể thay đổi được sự thật rằng hắn là tên biến thái… Chuyện trọng yếu phải nói ba lần. “Chết tiệt! Có cả mũi tên chúc phúc, thánh kiếm hoàng đế Orós, kiếm diệt thiên sứ. Mợ nó. Còn có cả mấy chục thanh kiếm phá tà vô danh. Ngay cả quân đội hoàng gia của đế quốc Aland nổi tiếng xa hoa cũng không so được với các nàng!” Dẫn đầu là công tử bóng đêm Littth Milan. Nàng là một Cassanova nổi tiếng cả thành Sulphur, là người tình trong mộng của vô số phu nhân, tiểu thư trong thế giới ngầm. Chỉ là, kẻ luôn tự hào với vẻ ngoài bây giờ trông vô cùng nhếch nhác. Cho dù là kiếm khách cấp 7 Hoàng kim chủng tộc Vampire cũng bị nghiền nát trước số vũ khí đỉnh cao. Đúng, là nàng mà không phải hắn… người được biết đến với biệt hiệu: Hoa bách hợp cuồng loạn, Milan đa tình, vật dâm uế hai chân, nữ biến thái. Do cùng bị đàn áp bởi đại đội Quản Thành, chúng tôi đã lập ra tổ chức Liên minh Thân sĩ Tự do (người đời thường gọi là Liên minh biến thái) gồm vua cởi truồng, vật dâm uế hai chân, anh em khủng bố và Lich điên rồ. Khi thuộc hạ đều bị sa lưới vì “hoạt động càn quét tội phạm hình sự”, chỉ còn những người lãnh đạo như chúng tôi là may mắn sống sót. “Crazy Lich! Ngươi dù gì cũng là Pháp sư cấp Truyền Kỳ mà. Mau ra chiêu phép phân tích toàn diện giết sạch đám mụ điên kia đi chứ!” “Nếu 300 năm trước ta còn làm được… Bây giờ Trường sinh Linh giá của ta đang bị hỏng, lực khống chế không được tốt. Cho dù có dùng được phép phân tích toàn diện cũng không xác định được mục tiêu. Ta thì không sao, nhưng các ngươi chắc mình sẽ không chết chứ?” Trong truyền thuyết, phép phân tích toàn diện là đòn sát thủ của Đại pháp sư, có khả năng lột sách mọi trang bị. Một phần là do không thích dùng những đòn dễ đoán, còn lại là bởi thực lực đã bị giảm mạnh nên tôi không thể nào sử dụng được các phép cấp cao. Tuy vậy, tôi không thể để lộ điểm yếu của mình được, có câu thua người không thua trận mà. “Hừ, đồ vô dụng!” Quả nhiên khi biết có nguy hiểm, lũ sợ chết liền không dám nói một câu. Nhưng nếu tiếp tục bị truy đuổi bởi đội Quản Thành cũng không phải chuyện hay ho gì. Vì bảo vệ thanh danh người tốt và không để nó trôi xuống cống buộc tôi phải hành động. “Thuật dầu mỡ!” Phép thuật cấp 1, thời gian thi pháp bằng không. Một lớp dầu bạc trơn bóng xuất hiện ngay trước mặt chúng tôi. Việc trôi nổi trên không trung là điều mà Lich nào cũng làm được nên tôi dễ dàng bay qua cạm bẫy này. “Phép cấp 1 thì làm cái *** gì? Đám sau lưng chúng ta yếu nhất cũng là thân thể cấp Đồng đấy.” Theo quan điểm của Goldteeth, phép cấp 1 hoàn toàn vô dụng với những người mạnh mẽ. Nhưng điều đó chỉ đúng với Pháp sư phổ thông mà thôi, sao tôi lại để mình bị đánh đồng với những kẻ tầm thường kia cho được? “Oành!” Vừa dứt lời, Goldteeth đã ngã chổng vó, hai chân vùng vẫy như thế nào cũng không thể đứng lên nổi. “Goldteeth, ngươi đúng là chỉ được cái mồm, xem ta đây… Không đúng, sao trơn vậy??” Tiếp đến, người em Silverhook đã nối gót đàn anh ngã xuống mặt đất. “Ta cải tiến mà.” Đúng hơn là trùng kiến. Nguyên liệu để tạo ra thuật dầu mỡ vốn được làm từ mỡ động vật khiến độ trơn rất kém. Song khi đã thay vào đó bằng dầu nhớt từ thế giới khác… trải qua điều phối với công thức được tính toán tỉ mỉ nhằm triệt tiêu độ ma sát và tăng độ độ trơn trượt đến tối đa, tôi đã có thuật dầu mỡ đời 2.0. Sau khi sức mạnh bị khóa lại, không thể dùng được phép bậc cao, điều dĩ nhiên mà tôi cần làm là tập trung cải tiến các phép thuật cấp thấp. Thuật dầu mỡ bình thường không xi nhê gì với chiến binh có thực lực, nhưng thuật dầu mỡ cấp 2 của tôi có khả năng đe dọa cả cấp Hoàng kim. Thế nhưng, niềm kiêu hãnh của tôi lại bị hiện thực tàn khốc đánh nát một lần nữa. “Ha!” Dùng bộ guốc của mình làm ván trượt, con trâu kia đã nhẹ nhàng phiêu qua, vừa trượt vừa nháy mắt. Bất chấp thân thể thô kệch, tính thăng bằng của hắn thực sự rất xuất sắc. “Làm tốt lắm. Crazy Lich cũng có lúc hữu ích nhỉ.” Sắc nữ Vampire lập tức khen ngợi tôi một tiếng, sau đó nhảy lên lưng trâu không chút ngần ngại, dự định quá giang một đoạn. “Đi nhanh.” Nhìn thấy đại đội Quản Thành đang đến gần, chúng tôi liền bỏ mặc hai anh em đang mải nhặt xà phòng nhà Bea để chạy trốn. Còn đám Dark Elf mặc giáp nặng phía sau, không ngoài dự liệu, liên tiếp té ngã thành hàng. “Chết tiệt, sao trơn như vậy!” Phó đại đội trưởng Victoria cố gắng đứng lên, vừa phàn nàn được hai câu đã lại trượt xuống. “Cứu ta!” Tiếng kêu cứu của anh em nhà Bea truyền đến bên tai. Song con trâu tính làm anh hùng đã bị Lilith lôi đi. “Bọn họ mặc giáp nặng, sẽ không thể qua được…” “Ta không sợ các nàng. Chẳng lẽ ngươi quên rằng nếu anh em nhà Bea phát hiện mình chạy không thoát thì sẽ làm gì à?” Con trâu đầu toàn cơ bắp này không hề ngu ngốc chút nào, hắn hô lên một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy. “Ầm, ầm!” Tiếng nổ tung vang lên từ phía sau là minh chứng cho thấy lựa chọn của chúng tôi hoàn toàn chính xác. Xây dựng và luyện kim là hai lĩnh vực am hiểu nhất về những thứ gây nổ, cộng thêm tiền tố Goblin nữa thì sức công phá tăng thêm gấp 10 lần. Không tính tới những vật chỉ bị kích hoạt khi rơi vào đường cùng, trên người anh em nhà Bea còn có rất nhiều món đồ chơi linh tinh, chỉ cần té một cái, đụng một lần là sẽ lập tức phát nổ. “Khốn nạn. Bắt lấy hai thằng ngốc này cho ta!” “Bọn chúng đang chạy thoát. Mau đuổi theo!” Sương khói lượn lờ sau lưng. Thuật dầu mỡ của tôi đã góp phần tăng cường thế lửa, nhưng dựa vào những tiếng mắng chửi truyền đến thì có vẻ vụ nổ quy mô nhỏ này vẫn không là gì đối với đại đội trang bị giáp hạng nặng. Có điều… Thuật dầu mỡ, thuật dầu mỡ, thuật dầu mỡ! Thế là phía sau chúng tôi lại xuất hiện một mảnh bóng loáng. Đám Dark Elf ngu xuẩn, chờ vượt qua bài kiểm tra tính cân bằng này đã rồi hẵng có gan mặc giáp nặng đi truy đuổi tội phạm nhé! “Chịu chết đi!” Tiếng quát vang lên làm tôi phát hiện ra mình đã cao hứng quá sớm. Đứng chờ chúng tôi ở góc đường trước mặt chính là đại đội trưởng Diana. Thanh thánh kiếm màu bạc có tên Avenger trong tay nàng cũng chính món hàng đầu tiên mà tôi đã bán. Chưa hết, khi chúng tôi vội vàng chuyển hướng đã bị một đội Dark Elf chặn lối, dẫn đầu chính là đội trưởng đội hai Amanda. “Chết tiệt, chúng ta mắc bẫy rồi!” Ba con đường đều bị bao vây, lần này chúng tôi chết chắc. “Khốn nạn! Ta còn tưởng ngươi là người tốt. Cuối cùng… bộ váy ta mới mua trở thành giẻ rách rồi!” “Đồ ăn vặt của ta!” “Mỹ phẩm của ta!” “'Meo meo’ của Momo!” (Meo meo là tiếng lóng cho ngực) “Ngực ngươi lúc nào chả phẳng?” “Không phải ngực, là mèo của ta! Còn nữa, ngực ta vẫn lớn hơn của ngươi!” “Ông là nam. Ngươi có vấn đề mới đi so ngực với ta!” “Xin lỗi, trông em trai quá giống nữ, chị quên mất mày là nam.” Ba đội Dark Elf dần thu hẹp vòng vây. Ngoại trừ đôi chị em đang mải cãi vã kia thì tất cả đều đang mài đao soàn soạt, chuẩn bị làm thịt con mồi. Chuyện như vậy hoàn toàn nằm trong dự liệu của tôi, chỉ còn… Tôi xoay người, tránh đi một cú bổ từ sau lưng, kế tiếp là dùng thuật phiêu phù bay lên 3 mét để né nhát chém ngang. “Tên khốn. Quả nhiên là do ngươi liên lụy chúng ta! Đây là lần thứ mấy rồi?” Nếu tôi đoán không nhầm, cú chém đằng sau đến từ con trâu mang vẻ mặt áy náy kia, còn đòn thứ hai tới từ tay của con dơi già này. Đúng là vào thời khắc mấu chốt nhất, việc cần làm chính là tránh xa hai tên có thói quen bán đứng đồng đội. So với đám Dark Elf thì bọn họ còn khó chơi hơn nhiều. Sau khi phát hiện tôi là kẻ gây họa, chúng sẽ không ngần ngại phản bội lại tôi. Nếu bị tống vào ngục giam, dù luật không cho phép đám Dark Elf ngược đãi tù nhân thì mấy thằng này cũng sẽ ‘cẩn thận chiếu cố’ tôi. “Haizz, tuyệt đối không thể bị bắt!” Đối mặt với đòn tấn công của hai chiến sĩ thuộc hàng top cao thủ trong thành Sulphur, tôi chỉ có thể khổ sở né tránh. Mà đám Quản Thành cũng rất vui vẻ nhìn cảnh chó cắn nhau, thậm chí đã có kẻ xách ghế ra xem diễn. “Cơ hội!” Nhưng đám đàn bà này đâu thể lý giải tình đồng chí bền chắc giữa những kẻ bị áp bức chúng tôi, chỉ cần một ánh mắt là chúng tôi đã thấu hiểu tất cả. Whiteox một tay bắt lấy tôi, một tay nắm lấy Lilith rồi ném mạnh chúng tôi ra ngoài. “Khốn nạn!” Trước khi đám Dark Elf kịp phản ứng, tôi và Lilith đã thoát khỏi vòng vây. Còn con trâu đáng thương có thực lực mạnh nhất trong số chúng tôi đã bị đè xuống mặt đất chỉ vì nguyên tắc không đánh phụ nữ nhảm nhí. “Đầu trâu, ta sẽ ghi nhớ sự hy sinh của ngươi.” “Lich. Rốt cuộc ngươi đã làm cái quái gì vậy?!” “Hôm qua ta bị các nàng bắt được, nên thuận tay tạc nổ doanh trại của các nàng.” “Làm tốt lắm! Ta cũng muốn làm thế một lần.” Tôi cười một tiếng, tỏ vẻ rất đắc ý rồi vươn tay. “Thuật chân ngôn. Định!” Dưới sự tập kích bất ngờ của tôi, nữ Vampire không chút đề phòng đã bị dính chiêu. Tuy thuật chân ngôn tôi sử dụng chỉ có thể đóng băng nàng trong vài giây, nhưng vậy là đủ rồi. Đôi mắt đẹp của nàng mở to như thể không rõ tại sao người đồng chí đã vào sinh ra tử với mình lại đột nhiên phản bội. Tiếp theo, nàng đột nhiên tỉnh ngộ. Tên này chính là Roland, kẻ thường xuyên làm ra những chuyện hại người hại mình. Nếu không thì thân là đại biểu cho tà ác và khủng bố như hắn sao lại có biệt hiệu Crazy Lich. Song vào lúc đôi tay nàng đã bị tra vào còng số 8 thì dù có phẫn nộ, khó hiểu đến đâu cũng chẳng thể làm ăn gì được nữa. Khi nàng bị đám Quản Thành bắt giữ, tiếng nhắc nhở của hệ thống cuối cùng cũng vang lên. “Nhiệm vụ hàng ngày: Phản bội. Trạng thái: hoàn thành. Nội dung nhiệm vụ: Phản bội ba người chiến hữu/bằng hữu/đội hữu tin tưởng ngươi. Phần thưởng dựa trên thực lực của người bị phản bội. Tình huống nhiệm vụ: Goldteeth Bea, Silverhook Bea, Lilith Milan đạt thực lực tổng hợp từ cấp Hoàng kim trở lên. Tổng chiến lực vượt xa ký chủ hiện tại. Đánh giá nhiệm vụ: Hoàn mỹ. Khen thưởng đặc biệt 10 điểm tà ác.” “Người ta nói không sai. Bằng hữu là để đem bán. Các ngươi thật có giá trị…” Được rồi, nhiệm vụ hàng ngày đã xong, khen thưởng cũng tới tay. Bây giờ mới là lúc cần chạy trốn. Tôi rẽ vào một ngõ nhỏ vắng vẻ rồi khoác lên người bộ pháp bào viền vàng tơ bạc đặc thù và đeo mặt nạ không mặt, đứng tại chỗ chờ đợi truy binh đuổi đến. “T-thưa ngài… tôi xin lỗi!” Trong nháy mắt chạm trán với tôi, đám Dark Elf đầy hận thù bỗng biến thành những bé gái ngoan hiền dễ bảo. Khi Diana đến nơi, vẻ hung hăng trên gương mặt nàng đã bị thay thế bởi nỗi sợ hãi và câm lặng như ve sầu mùa đông. Cuối cùng, thân là đại đội trưởng Quản Thành, nàng lấy lại dũng khí để hỏi. “Thưa chánh án tối cao Vô Miên giả, xin cho tôi được hỏi tại sao ngài lại đến đây ạ?” Đúng vậy, tôi, Lich Roland Storm còn có một thân phận khác, đó chính là chánh án tòa án tối cao thành Sulphur, Vô Miên giả. Nói cách khác, tôi chính là sếp của các Quản Thành, không, là sếp của sếp của sếp của các nàng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang