Mỹ Kịch Đại Ngoạn Gia

Chương 57 : Răng cửa lóe sáng

Người đăng: Тruy Hồn

Nửa đêm, ngoài cửa phòng Lâm Tử Hiên lại xuất hiện một bóng người, bất quá không đồng dạng là bóng người này đến từ gian phòng bên tay trái hắn. Susan do dự một chút, liền trực tiếp đẩy cửa ra, lúc chiều nàng lặng lẽ hỏi qua Tony rồi, mặc dù đối với những thứ Tony nói kia có một bộ phận lớn nàng đều không hiểu rõ lắm, thế nhưng tối thiểu nàng đã biết đối với phương Đông mà nói nghi thức đính hôn kia cũng không phải trò đùa trong tưởng tượng của nàng như vậy. Cho nên nàng phải nắm chặt rồi, Skye đối với nàng mà nói, đúng là một uy hiếp! Xuyên thấu qua khe cửa có thể thấy rõ ràng trong phòng có một tia sáng, Lâm Tử Hiên giống như cũng không có ngủ, bất quá sau khi Susan đẩy cửa ra, trong phòng cũng không có Lâm Tử Hiên thân ảnh, chỉ có Tony đang nằm ở trên giường Lâm Tử Hiên ngáy o..o..., cả người bày đã thành một chữ đại, trên hốc mắt phải còn hiện ra bầm đen, giống như vừa bị người đánh một quyền. Susan nhẹ nhàng khép cửa lại, đi tới gian phòng của Tony, thế nhưng bên trong trống rỗng, Lâm Tử Hiên cũng không ở chỗ này, Susan không bình tĩnh, cảm giác có chút không tốt, lặng lẽ đi tới gian phòng của Skye, ghé vào trên cửa cẩn thận nghe trong chốc lát, lập tức ẩn đi thân hình, cẩn thận từng li từng tí đẩy cửa ra. Trong phòng chỉ có bản thân Skye, lúc này đang không biết mơ tới cái gì, lộ ra nụ cười ngọt ngào, ôm chặt cái chăn trong ngực. "Lâm..." Nghe được Skye phát ra nói mê, Susan không khỏi bĩu môi, quả nhiên, nữ nhân này có những tâm tư khác! Thế nhưng Lâm đến cùng đi đâu... ... Bầu trời rất âm u, tối tăm mờ mịt một mảnh, làm cho người ta phân không rõ đến tột cùng là công nghiệp sinh ra sương mù vẫn là mưa dầm khí trời, người đi trên đường cũng đều thần thái vội vàng, không ít người cũng đều mang theo dù che mưa ở trên thân thể. Lâm Tử Hiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua, loại khí trời mưa dầm mịt mờ này, có chút để cho hắn nhớ tới Forks tiểu trấn. Bất quá nơi đây cũng không phải là Forks, nơi này là Luân Đôn! Lúc này hắn đang đứng ở trên đường Charing Cross khu Westminster Luân Đôn, bên cạnh có một tiệm sách lớn còn có một tiệm đĩa nhạc, bất quá chính giữa hai nhà, lại kẹp lấy một quán bar nhỏ vừa cũ vừa rách nát, lộ ra rất không hài hòa, nhưng làm cho người ta kinh ngạc chính là, mọi người từ bên cạnh tđi qua giống như không thèm để ý, ai cũng không có hướng nó nhìn lại, tựa như chỗ đó căn bản cũng không tồn tại một quán bar như vậy. Lâm Tử Hiên đẩy cửa ra, một cỗ hương vị đặc thù lập tức chui vào trong mũi của hắn, không dễ ngửi cũng không tính là khó ngửi, tối thiểu so với trong tưởng tượng của hắn tốt hơn một ít. "Hoan nghênh quang lâm, tiên sinh, xin hỏi muốn gọi gì?" Quán bar lão bản Tom đã đi tới, đánh giá một chút Lâm Tử Hiên, tuy hắn không có trí nhớ giống như Ollivander, bất quá người đã gặp qua hắn bình thường đều có ấn tượng, đặc biệt là người có khí chất đặc biệt như vị này, đây là một khuôn mặt lạ hoắc. "Đến một ly bia bơ như thế nào đây? Ta nơi này chính là chính tông nhất rồi, cho dù là Hogsmeade Ba Cây Chổi cũng không cách nào cùng ta chỗ này so sánh." Sau khi cho ra kết luận đây là một khuôn mặt mới, lão Tom cười càng thêm nhiệt tình. "Tốt, cám ơn." Lâm Tử Hiên cười gật gật đầu, hắn đã sớm muốn nếm thử bia bơ trong truyền thuyết này rồi. "Ngươi là người phương Đông?" Bên cạnh một nam nhân mặc trường bào màu tím nhạt bu lại, nhỏ giọng nói ra. "Xem như thế đi." Lâm Tử Hiên tiếp nhận bia bơ, tùy ý đáp, hắn giống như Skye, chẳng qua là mẫu thân của Skye là người thiên triều, mà hắn nơi đây thì là lão đầu tử. "Kỳ thật ta cũng có đi qua quốc gia thần bí kia, thậm chí ta còn tại Tây Tạng gặp được qua người tuyết!" Nam nhân loay hoay một chút tóc quăn màu vàng của mình, lộ ra hai răng cửa trắng noãn, ánh mắt lóe lên một cái, "Ngươi có câu chuyện đặc biệt nào không, chúng ta có thể lẫn nhau trao đổi một chút!" Lâm Tử Hiên ngẩng đầu lên, như có điều suy nghĩ nhìn thoáng qua hai cái răng cửa có chút chói mắt kia, nở một nụ cười, "Tốt, ta quả thật có qua một ít kinh nghiệm rất đặc biệt." Lâm Tử Hiên đã nhận ra người này là ai rồi, Gilderoy Lockhart! Gilderoy nhãn tình sáng lên, vội vàng hỏi: "Đó là kinh nghiệm như thế nào? Kinh khủng, vẫn là rất thú vị?" Giống như cảm thấy phản ứng của mình có chút vô cùng kịch liệt, Gilderoy sửa sang lại áo choàng một chút, ho khan một tiếng, "Khục khục! Chính thức giới thiệu một chút, ta là quốc tế nổi danh tác giả, phản hắc ma pháp liên minh vinh dự hội viên, người đoạt được Merlin tước sĩ đoàn tam cấp huy chương, năm lần quang vinh đoạt giải mỉm cười mê người nhất Gilderoy Lockhart!" "Ngươi có thể bảo ta Lâm, kinh nghiệm của ta cũng chưa nói tới thú vị, bất quá hi vọng đến lúc đó ngươi không cần phải sợ là tốt rồi, những cái kia thế nhưng là rất kinh khủng!" Lâm Tử Hiên uống một ngụm bia bơ, nheo lại con mắt, không thể không nói hương vị thật sự rất đặc biệt! "Ah, vậy cũng thật tốt quá, Lâm, ta thích nhất những câu chuyện kinh khủng kia, không biết ngươi có thể cùng ta nói một chút kinh nghiệm của ngươi hay không?" Gilderoy tựa như rất tò mò hỏi, "Ngươi cũng biết ta tiếp xúc qua rất nhiều sinh vật ma pháp lợi hại, như là ma cà rồng, người sói, hoặc là nữ quỷ các loại, thế nhưng là đối với quốc gia thần bí kia, ta ngoại trừ người tuyết ra liền hoàn toàn không biết gì cả rồi." "Đương nhiên có thể! Ta những cái kia so sánh với người tuyết mạnh hơn nhiều!" Nghe vậy, tay của Gilderoy giấu ở trong tay áo nắm chặt một chút, nếu như không phải thời cơ không đúng, hắn hận không thể nhảy dựng lên, không nghĩ tới chứng kiến một gương mặt phương Đông, chỉ là muốn tùy tiện thử một chút đấy, lại vẫn thật sự để cho hắn đụng đúng người! Quyển " Cùng người tuyết Tây Tạng cùng một chỗ một năm " lúc trước kia trong tất cả các sách của hắn lượng tiêu thụ thế nhưng là sắp xếp ở phía trước đấy, dù sao phù thủy cũng là có hiếu kỳ đấy, đối với đồ vật mình cũng chưa quen thuộc, bọn hắn cũng rất cảm thấy hứng thú! Gilderoy trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ, đây là hắn thời gian dài như vậy đến nay gặp phải chuyện thứ hai để cho hắn cao hứng. Chuyện thứ nhất là nhận được lời mời của Dumbledore, mời hắn đảm nhiệm giáo sư Hogwarts, vốn chuyện này hắn là không định đáp ứng đấy, dù sao hắn thế nhưng là nghe qua lời đồn về chức vị hắn được mời kia, đó là một chức vị bị nguyền rủa qua! Thế nhưng hắn hiện tại trên tay cũng không quá dư dả, câu chuyện của hắn thời gian thật dài đều không có đổi mới, vẫn luôn là dựa vào những vật lúc trước kia, hơn nữa hắn chi tiêu thế nhưng là không tốt, chỉ cần là mỗi tháng cố định đi bảo dưỡng tóc cùng hàm răng của mình cũng đã là một khoản tiêu phí rất lớn! Những phù thủy chết tiệt kia, nếu không phải mình ngoại trừ 'Bùa lú' ra thật sự không am hiểu những thứ khác, làm sao sẽ đem kim Galleon giao cho bọn họ! Mà khi đi Hogwarts dạy học mà nói..., Dumbledore đáp ứng hắn học kỳ mới sách giáo khoa do chính hắn quyết định, như vậy mà nói hắn liền có thể để cho những học sinh năm thứ hai kia đều mua sách của mình làm tài liệu giảng dạy, đây chính là một khoản thu nhập không nhỏ, đầy đủ hắn tiêu xài thời gian rất lâu rồi! Bất quá bây giờ nhìn lại giống như lại muốn tăng thêm một khoản! Gilderoy thậm chí đều chứng kiến những kim Galleon kia đã đang hướng hắn vẫy tay rồi! "Chúng ta bây giờ liền tìm một chỗ hảo hảo tâm sự như thế nào đây?" Gilderoy không thể chờ đợi được nói. "Tốt!" Lâm Tử Hiên đem bia bơ còn dư lại một ngụm uống cạn, đem ly đặt ở trên mặt bàn, nhìn xem Gilderoy có chút cấp bách, nở nụ cười. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang